Nhiễm Chương là ai.
Chỉ cần mở trực tiếp lên cho Trữ Lễ Hàn xem liền biết, nhưng Vương Lịch không dám..
Từ đầu, Trữ Lễ Hàn đã dặn anh phải để ký nhất cử nhất động của Úc Tưởng, điều tra rõ thân thế và mục đích của cô, mãi đến khi hai người lại lên giường lần nữa... Vương Lịch không dám xác định Trữ Lễ Hàn rốt cuộc có thích Úc Tưởng không. Nhưng Úc Tưởng là người đặc biệt, điều này không thể nghi ngờ.
Cho nên, anh không thể mạo hiểm như vậy a!
Cuối cùng Vương Lịch quyết định tra baidu rồi đưa cho Trữ Lễ Hàn xem.
"Đây chính là Nhiễm Chương." Anh nói.
Anh đương nhiên không dám nói, anh cũng là fan hâm mộ của Nhiễm Chương.
Trữ Lễ Hàn ánh mắt di chuyển, đọc nhanh qua thông tin.
Cái này khẳng định là fan hâm mộ của anh ta viết ra, trong đó chỉ toàn tán dương, đến nỗi hận không thể nâng anh ta lên tới trời, sánh vai cùng trăng sao.
"Hắn ở câu lạc bộ F.A đảm nhiệm chức vụ gì?" Trữ Lễ Hàn khẽ lên tiếng.
"Đó là chuyện nửa năm trước, anh ta thuộc sở hữu quản lý của một công ty khác, bên đó cùng với câu lạc bộ có ký một hợp đồng phát trực tiếp. Bây giờ hợp đồng đã được giải trừ rồi." Vương Lịch rành mạch giải thích.
Trữ Lễ Hàn trí rất tốt, anh nói: "Tôi nhớ hình như F.A vừa đấu thầu được hạng mục đầu tư thứ ba của Trữ thị?"
Vương Lịch: "À, đúng." Chuyện như vậy đối với Trữ Lễ Hàn mà nói, vốn là chuyện nhỏ không đáng quan tâm. Không nghĩ tới, anh lại nhớ rõ như vậy.
Trữ Lễ Hàn trả lại điện thoại cho Vương Lịch.
Vương Lịch trong lòng thấp thỏm.
Nhiễm Chương ở trong cái vòng này,, đừng nói là một ngàn vạn fan hâm mộ, cho dù có một trăm triệu fan hâm mộ, đối với địa vị của Trữ Lễ Hàn, chỉ cần động móng tay một chút cũng đủ rồi.
Trữ Lễ Hàn không nói gì, tiếp tục gọi cho Úc Tưởng.
Sau đó vẫn là bị dập máy.
Vương Lịch càng thấp thỏm.
Cho dù là Trữ thiếu muốn thu thập Nhiễm Chương hay vì Úc tiểu thư mà nổi giận, anh đều cảm thấy ngày tháng sau này thật khó sống a...
Cho nên, Vương Lịch lập tức lên tiếng: "Đại thiếu, ngài không chơi game cho nên không hiểu rõ. Người đang chơi game ghét nhất là bị làm phiền, đang ra chiêu mà có cuộc gọi đến chắc chắn sẽ đánh sai, sau đó sẽ tức đến cả đêm không ngủ được a."
Trữ Lễ Hàn nghe xong cũng không nói lời nào.
Vào lúc Vương Lịch đang vắt óc tìm lời thì Trữ Lễ Hàn lên tiếng hỏi: "Lần trước kêu cậu đi điều tra cha con Hà Khôn Dân, kết quả thế nào?"
Vương Lịch nhẹ nhàng thở ra, vội vàng nói: "Không tra được cái gì, Hà Khôn Dân tạo dựng hình tượng rất trong sạch, ở giới kinh doanh danh tiếng tăm cũng không tệ, rất biết cách đối nhân xử thế, càng không có xích mích với ai. Hà Vân Trác mười bốn tuổi đã xuất ngoại du học. Hà Khôn Dân hàng năm sẽ ra nước ngoài thăm hắn... Những tin tức này đều rất vụn vặt, tạm thời không có thông tin gì đáng kể."
Trữ Lễ Hàn vuốt nhẹ cổ tay, thản nhiên nói: "Không cần quan tâm bọn họ tốt hay xấu, đã từng làm ra chuyện gì. Chỉ cần giẫm vào điểm yếu, khiến bọn họ nhớ cho kỹ vào là được."
Vương Lịch: "Vâng, vâng! Khả năng che giấu của Hà Khôn Dân quá tốt rồi, mấy ngày nữa tôi sẽ mang tài liệu chi tiết của bọn họ đến cho ngài."
Tiểu thuyết ngôn tình bá đạo tổng tài đều có thư ký cận thân trong vòng 24 giờ đã điều tra rõ sợ việc, nhưng Vương Lịch không giống vậy.
Nếu quả thật có năng lực này thì đã bị đem đi nghiên cứu mất rồi.
Trữ Lễ Hàn đột nhiên lên tiếng: "Gọi cho Hà Khôn Dân."
Vương Lịch sững sờ, không rõ ràng cho lắm, nhưng vẫn làm theo.
Hà Khôn Dân không có tư cách nói chuyện với Trữ Lễ Hàn, trước bữa tiệc mừng Hà Vân Trác về nước, ông ta còn chưa từng gặp qua Trữ Lễ Hàn.
Cho nên, ông ta dĩ nhiên cũng không biết số điện thoại của Vương Lịch.
"Alo, xin hỏi là ai vậy?" Hà Khôn Dân bắt máy.
"Tôi là Vương Lịch."
Hà Khôn Dân còn không kịp phản ứng, chỉ nghe đầu dây bên kia tiếp tục hỏi: "Hà tổng bây giờ đang ở đâu vậy? Đại thiếu muốn gặp ngài."
Hà Khôn Dân tay run lên, bút đang cầm trên tay cũng rơi xuống.
Đại thiếu... Còn có thể là đại thiếu nào?
Hải thị chỉ có một mình Trữ Lễ Hàn.
Nếu như một phút trước ông ta biết là điện thoại của ai, khẳng định sẽ không dám bắt máy.
"Ta, ta ở công ty." Hà Khôn Dân thấp giọng nói.
Đối lập với không khí đóng băng bên này, một bên khác, Nhiễm Chương đang ở phòng trực tiếp.
Nếu mỗi lĩnh vực đều có người dẫn đầu, vậy Nhiễm Chương sẽ là dẫn đầu không ít. Bởi vì anh không chỉ còn trẻ, rất có tài, nhận không ít giải thưởng, khí chất tốt, mà dáng dấp cũng rất đẹp trai.
Fan nam, nữ đều rất nhiều.
Cho nên sau khi Nhiễm Chương phát sóng, phòng trực tiếp của anh rất nhanh đã tăng lên 30 vạn.
Bởi vì đã lâu anh không phát trực tiếp, vì vậy mà fan hâm mộ vừa tham gia đã mồm năm miệng mười loạn cả lên.
[ Mẹ nó! Cuối cùng anh cũng nhớ mật khẩu rồi? ]
[van cầu lúc nào trực tiếp mang mang thủy hữu?]*
*Chỗ này Ding không hiểu nên để nguyên convert nhé!
Nhiễm Chương luôn kiệm lời, mọi người đều nói trên mặt anh cả ngày đều là dáng vẻ không cao hứng.
Mưa đạn nhanh chóng trút xuống, quan tâm, thổ lộ, chửi rủa, anh cũng không thèm đáp lại một chữ, mọi người cũng không hề thấy lạ.
Nhưng ngay khi phát sóng được nửa phút.
Nhiễm Chương mở miệng: "Đi lên ư?"
[? Đang cùng ai nói chuyện vậy? ]
[ a, nhìn giao diện hình như a Z muốn chơi game trên di động. Cái tên game này đến giờ chưa từng nghe qua.]
[ emmmm, game này nhìn thật nhược trí. Tôi không hiểu, anh không quảng bá đại tác game 3A, lại chơi cái này làm gì?]
Nhiễm Chương vẫn là không để ý mưa đạn phía dưới.
Anh nói: "Id là zzz."
Úc Tưởng căn bản không biết Nhiễm Chương phát trực tiếp, cô cũng mở kênh giọng nói, đáp một tiếng: "ừm."
[ Con mẹ nó! Là ai vậy? ]
[ Là con gái! ]
Úc Tưởng hỏi: "Xong chưa?"
Nhiễm Chương: "ok."
Sau đó hai người lập tổ đội tiến vào game Battle Royale.*
(*: Battle Royale là thể loại game bắn súng sinh tồn đầy kịch tính với yếu tố sống còn được đặt lên hàng đầu. Tại thế giới Battle Royale sẽ xuất hiện nhiều người chơi tranh đấu với nhau trong cùng một khu vực. Mỗi người chơi phải thu thập cho mình những trang bị, vũ khí để trở nên mạnh mẽ hơn nhằm bảo vệ mình và chiến đấu với các đối thủ.
Khi trận đấu diễn ra, các khu vực chơi sẽ dần được thu hẹp lại còn được gọi là “vòng bo”. Điều này, đòi hỏi game thủ phải chiến đấu sống còn với nhau trong khoảng không gian giới hạn. Người chơi hoặc đội chơi sống sót cuối cùng sẽ là người vinh danh thắng cuộc.)
Thật ra Battle Royale và PUBG rất giống nhau, chỉ là thao tác và kỹ thuật còn kém xa.
(*Chỗ này trong covert là "game ăn gà", Ding search google thì ra kết quả là game PUBG. Ding không rành phương diện này nên đọc cũng không hiểu mấy, mọi người thông cảm đọc lướt quá thôi nhé!)
[... Mẹ nó! Cô gái này chơi được không? ]
[ Trò này chơi rất vui sao? ]
Mười phút sau, một ván kết thúc, Úc Tưởng thắng.
[ Được rồi, a Z quả thực là thiên tài, 6 vẫn là 6 a!*]
(*: Cách đọc của số 6 có phần tương đồng với chữ 牛 phát âm là /Niú/, hàm ý của từ này là để khen ngợi một người quá giỏi và có khả năng cực kỳ “trâu bò”.)
[ Cho nên cô gái này rốt cuộc là ai?]
Nhiễm Chương tiếp tục đánh cùng Úc Tưởng thêm mấy trận nữa.
Úc Tưởng thắng đến thoải mái: "Không chơi nữa."
"Không chơi?" Nhiễm Chương có chút kinh ngạc, anh cho rằng thắng càng nhiều cô sẽ càng hào hứng muốn chơi tiếp chứ.
Úc Tưởng gật đầu, sau đó mới ý thức tới đối phương không thấy được.
Cô lên tiếng nói: "Ừm, chơi nhiều dễ chán, để lần sau chơi tiếp sẽ cao hứng hơn. Hơn nữa, còn rất nhiều game khác trong điện thoại đang xếp hàng chờ tôi chơi a. ]
[ Giọng của cô gái này thật êm tai. ]
[ Kia, không phải là Úc Tưởng sao? ]
[ hửm? ]
[ Hôm nay vừa mới theo dõi weibo a... ]
[ Hẳn là trượt tay thôi. Theo lý mà nói, hai người này có bắn đại bác cũng không liên quan được tới nhau. ]
Fan hâm mộ và người qua đường liên tục đặt câu hỏi, phòng trực tiếp lần nữa nháo nhào lên.
Mà, lúc này Nhiễm Chương lại hỏi: "Vậy cô muốn chơi cái gì?"
Úc Tưởng: "Đấu địa chủ đi."
Nhiễm Chương: "Được."
Sau đó anh lại tải xuống game đấu địa chủ, mở phòng chơi cùng Úc Tưởng.
[ Tôi nhìn thấy ID game hình như có chữ "ngư" a. ]
Nhiễm Chương quả thực là thiên tài, mỗi ván bài đều nhường lại một lá, để Úc Tưởng thắng. Đến nỗi không có ván nào tính sai.
(Oimeoi! Ding cũng không biết chơi bài nốt, cho nên không hiểu cái gì luôn. Nhỡ edit sai mọi người thông cảm nha!)
Người xem trực tiếp đều sửng sốt.
[ A z đây quá tốt bụng rồi... ]
[ Tôi điên cuồng hâm mộ ]
Nhưng Úc Tưởng chơi mấy vấn, lại chán, sau đó tiếp tục đổi game.
Nhiễm Chương hỏi cô: "Lần này lại chơi cái gì?"
Úc Tưởng cảm thấy anh rất kỳ quái, tại sao từ nãy đến giờ cứ lập đội chơi cùng cô vậy a.
Cô nói một cái tên: "Nông trại vui vẻ."
Game nông trại hẳn là không thể lập đội rồi nhỉ?
Mọi người nghe xong tên này cảm thấy quá quen thuộc!
[ Đây không phải là trò chơi Trữ thiếu đã chia sẻ hôm trước sao? ]
Nhiễm Chương đáp: "Được."
Lúc trước nhìn trộm weibo của Úc Tưởng, anh đã sớm tải game này xuống, cũng đã chơi thử một chút.
Nhiễm Chương vừa mở ra, vừa kêu Úc Tưởng thêm bạn tốt.
Úc Tưởng:?
Tôi ngược lại muốn xem xem cậu muốn làm cái gì.
Úc Tưởng đọc tài khoản cho anh.
Nhiễm Chương tăng cấp rất nhanh, liền tặng vật phẩm cho Úc Tưởng.
Anh trước kia rất thích những trò chơi này, nhưng sau khi có được tự do rồi không hiểu sao lại không có hứng.
Anh hỏi Úc Tưởng: "Chơi vui không?"
Úc Tưởng: "Vui."
Sau khi trộm gà nhà Nhiễm Chương, còn khí thế hỏi: "Cậu cho gà này ăn cái gì rồi? Sao nó lại không đẻ trứng?"
"Quên cho ăn." Nhiễm Chương nói.
Sau đó Úc Tưởng liền đem gà trả lại, nói: "Cám ơn, nhà tôi không dư thức ăn."
[ Ha ha! Con mẹ nó! Sao cô ấy có thể chó như vậy chứ? ]
[ Người này thật sự là Úc Tưởng sao? Tính tình thật thú vị a ]
Nhiễm Chương đột nhiên cười.
Anh cũng cảm thấy cô rất thú vị.
Anh nhớ đến lúc đi học, khi đó trò chơi nông trường chim cánh cụt rất phổ biến. Nửa đêm anh lén lút bẻ khóa mật khẩu máy tính để vào cho nó ăn. Ngày thứ hai đến trong lớp, còn thích cùng bạn bè tranh cãi ai đã trộm đồ nhà mình. Khi đó là rất vui vẻ. ngôn tình sủng
Nhiễm Chương muốn đi trộm gà của Úc Tưởng.
Nhưng là vừa mới tiến vào cổng nhà, đã bị chó cắn, sau đó con chó còn rượt anh chạy suốt một đường dài.
Nhiễm Chương:?
Nhiễm Chương: "Tại sao tôi không thể trộm gà nhà cô?"
Úc Tưởng dương dương đắc ý: "Ha ha, trộm không được sao? Cho dù cậu kỹ thuật tốt đến đâu thì ở trong cái game dưỡng già này cũng không so nổi với kẻ có tiền đâu. Tôi không chỉ mua chó giữ nhà, tôi còn mua một con ngỗng lớn. Sẽ cắn nát cái mông của kẻ trộm a. Ha ha ha"
Số lần Nhiễm Chương gặp Úc Tưởng ũng không nhiều, nhưng cô rất xinh đẹp, ở giữa đám đông sẽ như sao phát sáng, vô cùng nổi bật.
Cho nên bộ dáng của cô in rất sâu trong lòng anh.
Nhiễm Chương cơ hồ đều có thể tưởng tượng ra, lúc cô nói câu nói này, vẻ mặt lười biếng hơi hơi nheo lại, đuôi mắt kéo dài, lộ ra dáng vẻ hờ hững.
Lúc này người xem trực tiếp cũng rất kích động:
[ Không sai, chính là Úc Tưởng! ]
[ Cái trò chơi này, nghe cũng có chút thú vị a ]
Cùng với lượt xem trực tiếp tăng, lượt tải về của game cũng vượt lên nhanh chóng.
Giám đốc công ty game ngồi trước máy tính cười đến miệng đều không khép lại được.
"Vị này Úc tiểu thư này quả thực là thần tài a!" Tổng giám đốc cảm thán.
Quản trị viên game trên weibo:?
"Hôm qua ngài nói Trữ đại thiếu mới là thần tài mà?"
Tổng giám đốc nói: "Đều là đều là! Mọi người không phải cũng bởi vì chuyện bát quái của Úc Tưởng mới quan tâm đến weibo của Trữ đại thiếu sao?"
Tổng giám đốc nói đến đây, gọi người lấy giấy bút ra, ở phía trên ngay ngắn quy củ viết xuống hai chữ: Úc Tưởng.
Sau đó đem nó dán vào máy tính bên cạnh, song song với một trang giấy khác.
Trên tờ giấy kia viết ba chữ "Trữ đại thiếu".
Sau đó ông lại ở trước mặt bái một cái.
Nhân viên công ty: "..."
Người ta còn chưa phu thê giao bái, ngài chỗ đã bái trước.
Bên này, bầu không khí công ty game tràn ngập vui vẻ, bên kia Úc Tưởng chơi một game, Nhiễm Chương lại bồi theo một game.
Cũng không quản phần nhiều đều là game nhược trí.
Úc Tưởng quả thực rất thú vị, lúc chơi game, cô tùy tiện nói hai câu cũng có thể hấp dẫn người khác.
Giống như cô vừa bắt được những điểm tốt nhỏ bé rồi lập tức chia sẻ với mọi người vậy.
Bất tri bất giác, Nhiễm Chương đã lập kỷ lục live stream lâu nhất từ trước đến nay.
Úc Tưởng lười biếng ngáp một cái, cuối cùng cũng triệt để chán.
Cô nói: "Tôi đói rồi, đi ăn trước, bái bai."
Nhiễm Chương: "Chờ một chút."
Úc Tưởng: "Ừm?"
Nhiễm Chương cũng không biết nên nói cái gì, anh chẳng qua là cảm thấy cùng cô chơi rất thoải mái, liền không nhịn được mà muốn giữ lại thêm chút nữa. Anh ngập ngừng một hồi thì đề xuất: "Thật ra cô chơi game nhiều như vậy, còn ngày ngày chia sẻ weibo thì có thể tìm công ty game để hợp tác."
Úc Tưởng:?
Được lắm, tôi mới là người quản lý của anh, ok?
Úc Tưởng khẽ cười một tiếng: "Không cần lo chuyện của tôi, bái bai."
Nhiễm Chương không được cô, đành phải nói: "Hôm nay tôi rất vui vẻ." Mấy chữ này, anh nói rất chân thành, sau đó mắt liền thấy Úc Tưởng tắt máy, giống như rời khỏi thế giới của anh vậy.
Nhiễm Chương ngồi trước màn hình một hồi không hề động, live stream vẫn chưa tắt.
Phòng trực tiếp bên trong lại sôi trào.
[ Con mẹ nó! Con mẹ nó! A Z nói hôm nay cậu ta rất vui vẻ! Tôi hoảng sợ rồi a! ]
[ Đừng đi a a a a Z, cô ta có tận ba người đàn ông lận á! 】
Bên này phòng trực tiếp ồn ào, nhiệt độ thật sự quá cao, không bao lâu, # Nhiễm Chương tái xuất Úc Tưởng # hotsearch entry, liền biến thành # Buổi trưa Nhiễm Chương cùng Úc Tưởng chơi trò chơi nhỏ.
Phía dưới thậm chí còn có # a z cười # entry.
Úc Tưởng không có mở hotsearch ra xem, càng khônh biết bởi vì hot search quá dài, cho nên bị hiển thị thành # Buổi trưa Nhiễm Chương cùng Úc Tưởng chơi trò chơi nhỏ... #
Cô ngồi ở trên ghế hắt hơi một cái, ngẩng đầu, nhỏ giọng thầm thì: "Một mình ở cái biệt thự rộng như vậy, quả thật hơi đáng sợ..."
Vừa rồi chơi game không cảm giác được.
Úc Tưởng lập tức đứng dậy bật tất cả đèn lên.
P/s: Chúc mọi người năm mới bình an, nhiều sức khỏe, nhiều may mắn, mọi sự đều viên mãn nha! Love youuu!