Đường Ân vẻ mặt bình tĩnh nhìn ông lão ngồi trước mặt.
“Sau khi đi, không ngờ được lại xảy ra chuyện như vậy!” Hồ Tùng khẽ thở dài một tiếng, lắc đầu.
Đường Ân cười: “Không sao, xảy ra thì cũng xảy ra rồi, nên nghĩ xem phải đối mặt thế nào, về phần những thứ khác đành nói sau đi!” “Ừ!” Hồ Tùng gật đầu, trên mặt cũng lộ ra vẻ khen ngợi, cầm viên ngọc bội màu đen kia đặt trước mặt Đường Ân: “Tôi.đã nghiên cứu thứ này, chất ngọc tốt hơn những thứ thường thấy trên thị trường rất nhiều, cậu có thể mang theo bên mình…” Đường Ân gật đầu, cầm ngọc trong tay, cảm thấy hơi ấm áp.
“Đường Ân, cậu có muốn theo tôi học võ thuật không?” Hồ Tùng nghiêm túc nhìn Đường Ân.
Đường Ân gật đầu, sắc mặt bình tĩnh như trước.
“Được!” Hồ Tùng trừng mắt lên, nói: “Tôi chưa chính thức thu cậu làm học trò đâu, chỉ có thể cho cậu làm học trò trên danh nghĩa, sau này nếu cậu đạt được yêu cầu của tôi, cậu thật sự có thể thừa kế kỹ năng của tôi…” Đường Ân sửng sốt một lát, cũng dở khóc dở cười: “Được!” “Ừm, y thuật quá bề bộn, sợ cậu không thể học được! Chỗ này là quyền phổ của Hình Ý Quyền, cậu cầm đọc trước đi, ở đây còn có phương pháp nội lực cho người ‘hương 159 Tỉnh cờ gặp được ở nh n mới vào nghề, cậu cũng có đọc trước xem, ba ngày sau bắt đầu học tập…’ Hồ Tùng phất tay, xoay người đi xuống tầng.
Đường Ân cầm lên đọc qua, phát hiện quyền phổ của Hình Ý Quyền cũng tương tự như những gì lưu truyền trên mạng Internet, khiến Đường Ân không có nhiều hứng thú. Ngược lại nền tảng tu luyện nội lực này lại khiến Đường Ân rất tò mò.
Cầm trong tay, học theo tư thế trên sách, dựa theo hướng dẫn trên đó, sau khi điều chỉnh tư thế ngồi của mình xong, Đường Ân bắt đầu cảm nhận được luồng khí như có như không này.
Trong một giây khi Đường Ân nhäm mắt lại, trên người đột nhiên có một luồng gợn sóng màu đen lưu chuyển, mắt thường không cách nào nhìn thấy được, xung quanh thân thể anh đã hình thành được xoáy nước nhỏ xíu.
Đường Ân cảm giác được toàn thân đều ấm áp, vội vàng mở mắt ra, hơi kinh ngạc nhìn xuống bàn tay mình, phát hiện không có chỗ nào đặc biệt.
Sự ấm áp này lại khiến Đường Ân cực kỳ hưởng thụ.
Đường Ân lại nhắm mắt lại lần nữa, cảm giác được dòng nước ấm trong thân thể bắt đầu hội tụ lại ở bụng dưới, sau đó hơi thở như có như không chuyển động khắp thân thể.
Cảm giác này rất kỳ diệu, khiến Đường Ân không kiềm chế được hơi hưởng thụ.
“hương 159 Tỉnh cỡ gặp được ở nhà ăn Khi Đường Ân mở mắt lần nữa, phát hiện ra thời gian đã đến đêm khuya.
Đường Ân hoảng sợ, vội vàng xuống giường tắm rửa, sau đó lại xoay người lên giường ngủ.
Hôm sau, Bùi Nhược cầm theo một tập tài liệu đi tới.
Đường Ân đọc lướt qua tập tài liệu này, rồi đặt xuống bên cạnh.
“Việc đầu tư của Đầu Tư Tài Chính mấy năm nay phần lớn đều tập trung vào nguồn năng lượng mới, khoa học kỹ thuật và lĩnh vực bảo vệ môi trường, trong này ghi chép lại những gì mà Đồng Quân Hựu đã làm trong ba năm nay, cùng với tất cả tình hình thu chi lớn nhỏ của Đầu Tư Tài Chính…” Bùi Nhược vừa cười vừa nói.
“Được, để ở đây đi!” Đường Ân gật đầu.
Bùi Nhược xoay người, liếc mắt nhìn Đường Ân: “Tôi đã nuôi rất nhiều chó trong hai căn nhà kia…” Đường Ân phì một tiếng, suýt nữa phun ngụm nước ra ngoài.
Bùi Nhược nhìn dáng vẻ Đường Ân chật vật, nhất thời cười càng vui vẻ hơn nữa: “Có chuyện gì có thể tìm tôi, tôi ở ngay căn bên cạnh!” Đường Ân cười khan một tiếng, nhìn Bùi Nhược rời đi rồi âm thầm lắc đầu.
Lúc này, chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Đường Ân nghe máy, bên trong vang lên giọng nói của .enny.
“Đường Ân, chúng tôi đã đặt xong hành trình, hai ngày.
tới sẽ gặp mặt người Oshu một lát, sau đó phải về nước, tối hôm nay tôi muốn mời anh ăn một bữa cơm, anh cảm thấy thế nào?” “Mấy ngày tới phải đi ngay sao?” Đường Ân hơi kinh ngạc.
“Ừi” Jenny hơi xúc động nói.
“Được, tối hôm nay tôi sẽ đến, dẫn theo Steve, chúng ta cùng ăn một bữa!” Đường Ân nói.
“Thầy Steve muốn sắp xếp lại tài liệu, chỉ có hai người chúng ta, không phải là anh định không đến đấy chứ?” vJenny trêu chọc dò hỏi.
Đường Ân sửng sốt một lát: “Sao lại thế được chứ? Buổi tối tôi sẽ đến đón cô.
“Được!” Jenny cười cực kỳ vui vẻ xoa mi tâm, thế mà lại tự bắt đầu học nội lực.
Đường Ân cúp điện thoại nhiên ngồi theo đúng tư th: Hồ Tùng từ phía xa nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hai mày nhẹ nhàng nhíu lại, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc.
Đến gần tối, Đường Ân lái xe đến vườn hoa ven hồ, nhìn thấy Jenny trang điểm lộng lẫy.
Jenny mặc váy ngắn màu vàng ngang gối, lộ ra dáng người quyến rũ nóng bỏng, trên đầu đội mũ che nắng, đè những sợi tóc màu vàng óng hơi cuộn lên của cô ta, toàn thân nhìn qua mang theo hơi thở thanh xuân nồng đậm, thậm chí mang theo tư thế mê hoặc.
Đường Ân nhìn đến mức sửng sốt, khóe miệng hơi nhếch mang theo nụ cười: “Oa, cô gái xinh đẹp, tối hôm.
nay có thể mời cô nhảy một điệu được không?” enny nở nụ cười, tao nhã đưa một bàn tay ra, đặt lên cổ tay Đường Ân: “Tôi nghĩ cũng được…” Đường Ân cười cười, đưa .Jenny đến vị trí bên cạnh tài xế, xoay người lên xe, lái về phía nhà hàng cơm Tây nổi tiếng nhất thành phố Giang.
Sau khi hai người vừa mới rời đi, một chiếc Toyota Iveco màu trắng đi theo, Frank ngồi trên xe, ánh mắt như bốc lên ngọn lửa nhìn chăm chäm cảnh tượng này.
“Jenny… Fuck!” “Cậu chủ, tối nay chúng tôi đã sắp xếp người, bảo đảm không thể cho bọn họ nhìn thấy mặt trời mọc ngày mai đâu…
“Được!” Frank nắm chặt nắm tay: “Hai người kia… đều phải chết!” “Không thành vấn đề!” Oán hận của Frank đã không cách nào khống chế được nữa tương 159 Tịnh cỡ gặp được ở Đường Ân tạm thời còn chưa biết những chuyện này, mặc dù có biết chăng nữa, cũng sẽ không quá để ý.
Xe lái đến cửa nhà hàng cơm Tây Monica, Đường Ân bước xuống xe trước, kéo cửa xe phía .Jenny.
Trong nháy mắt .Jenny xuống xe, hấp dẫn vô số ánh mắt.
Cô gái nước ngoài xinh đẹp như vậy, cho dù là ai nhìn thấy, đều không kiềm chế được thán phục một tiếng.
Jenny mỉm cười, tự nhiên khoác cánh tay Đường Ân, đi Vào trong nhà hàng.
Hai người vừa bước vào, đã hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.
“Thưa anh, xin hỏi anh đi mấy người?” Nhân viên phục vụ bước lên một bước, gương mặt tươi cười.
Đường Ân cười một tiếng: “Hai người! Tìm chỗ yên tĩnh một chút!” “Được ạ, mời anh đi theo tôi…” Nhân viên phục vụ rất lịch sự dẫn Đường Ân và Jenny đi đến một góc sáng sủa trong nhà hàng.
Hai người đi có đôi có cặp, quả thật giống như một đôi người yêu.
Lúc này, một người trong góc đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt lộ ra vẻ quái dị.
“Sao vậy? Kim Địch?” Chàng trai bên cạnh dò hỏi.
Kim Địch cười khan một tiếng, vội vàng nói: “Không có gì, đúng rồi, nếu chúng ta đã họp lớp, hay là gọi điện thoại cho Bùi Nhược đi?” Mọi người rối rít dõi mắt nhìn về phía Kim Địch, sắc mặt có phần nghiền ngẫm. Những người này đều là bạn học: cấp ba, đương nhiên biết rõ quan hệ giữa Kim Địch và Bùi Nhược, nếu tình huống này gọi Bùi Nhược đến, chỉ sợ là không ổn lắm? “Ai gọi điện cho cô ta đi, nói ra ngoài tụ tập một lát…” Kim Địch vội vàng nói, trên mặt nở nụ cười: “Tôi cũng lâu lắm rồi không gặp được Bùi Nhược, cũng muốn gặp cô †a một lát…
“Được rồi, vậy tôi gọi điện thoại cho Bùi Nhược!” Một chàng trai trong đó cười gật đầu.
Kim Địch cười cười, ánh mắt như có như không nhìn về phía Đường Ân phía xa xa, trong lòng hơi cười lạnh.
Bùi Nhược tìm được một cậu ấm nhà giàu sao? Nhưng mà cậu ấm nhà giàu này hôm nay lại ôm cô gái khác ở.
đây sao? Đợi lát nữa Bùi Nhược lại đến, nếu nhìn thấy cảnh tượng này, mình xem người kia giấu mặt mũi vào đâu.