Âm thanh nhàn nhạt vang lên sau lưng mọi người, khi tất cả quay lại liền sững sờ khi thấy Sở Tiên.
- Xin nhường lối một chút! Sở Tiên vừa bước vào vừa nói.
Năm phút trước Sở Tiên đã tới đây, tuy không nhìn thấy Cá Chép Tam Dương nhưng cũng nghe được người xung quanh bàn tán không ngừng, dù vậy Sở Tiên vẫn đối với chính mình có trăm phần tự tin.
- Kìa, hắn đã tới. Người xung quanh nhỏ giọng nói, chủ động tránh ra thành một lối đi nhỏ cho Sở Tiên.
Lối đi dẫn thẳng đến chỗ Cá Chép Tam Dương, Matsumoto nhìn thấy Sở Tiên ôm theo một bể cá, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường: Cuối cùng cũng đến rồi sao? Còn tưởng rằng ngươi lâm trận bỏ chạy, thì ra không phải nha.
- Haha. Sở Tiên cười nói: Vì sao ta lại không dám đến chứ?
- Qua hôm nay ngươi cũng không dám nói như thế nữa đâu. Matsumoto lạnh lùng nhìn hắn.
- Cá Chép Tam Dương, chậc chậc, thật đúng là hoàn mỹ, so với ba con cá chép kia thì trân quý hơn rất nhiều. Sở Tiên chậm rãi bước lên, nhìn Cá Chép Tam Dương bình phẩm.
- Xem ra Tiểu Tiên vẫn rất bình tĩnh, có phải trong tay hắn có thứ so với Cá Chép Tam Dương còn trân quý hơn hay không? Kim Sâm hơi kinh ngạc nói.
- Dùng Cá Rồng vượt qua Cá Chép Tam Dương? Kim Hoa cau mày: Lấy giá trị của Cá RỒng mà muốn vượt qua Cá Chép Tam Dương là không có khả năng, có thể thứ Tiểu Tiên đem tới không phải Cá Rồng mà chính là Cá Chép.
- Cá chép? Kim Sơn hơi sững sờ, nghĩ một lát liền yên lặng gật đầu: Nếu như là cá chép, thì còn có chút khả năng giành thắng lợi.
Kim Hoa yên lặng không nói gì, cho dù dùng cá chép chiến thắng được thì cũng không phải là ý muốn ban đầu của bọn họ. Cái họ cần chính là dùng Cá Rồng để đoạt được giải quán quân.
- Hắn ta đem tới là cái loại cá gì? Đối mặt với Cá Chép Tam Dương mà vẫn có thể bình chân như vại?
- Cá Rồng sao? Cá Rồng thì khó mà đạt được ngàn vạn, cho dù hắn có thể mang Hồng Long vương giả ra thì giá trị cũng không bằng Cá Chép Tam Dương nha.
Du khách vây xem khe khẽ bàn luận, nhìn thấy vẻ tự tin của Sở Tiên, trong lòng có chút chờ mong, tuy nhiên đa số đều cho rằng Cá Chép Tam Dương thắng chắc rồi.
- Nhường đường một chút. Lúc này các nhân viên của cuộc thi đi tới: Xin mọi người hãy nhường đường, trận thi đấu quán quân lập tức sẽ bắt đầu, mọi người hãy đem cá cảnh đặt ở khu vực thi đấu, để khán giả nhìn thấy rõ ràng hơn.
- Chúng ta từ bỏ cuộc thi này. Nhân viên đứng bên cạnh đội nước Đức nói ra.
- Đài Loan chúng ta cũng từ bỏ.
- Singapore chúng ta cũng thế.
Mọi người sững sờ, nhưng ngay lập tức gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, hôm nay người ta đã đem tới Cá Chép Tam Dương, trận này cho dù bọn họ tham gia cũng không có ý nghĩa gì, ngược lại còn giống như thêu hoa trên gấm, làm nền cho người ta. Loại chuyện may áo cưới cho người này, tất nhiên bọn họ cũng không nguyện ý làm.
Nhân viên khu thi đấu đều nhìn về phía Sở Tiên, nhìn thấy trong tay hắn có cầm một bể nước mờ đục, liền hỏi: Vị tiên sinh này, ngài có tham gia trận đấu quán quân hay không?
- Đương nhiên tham gia, người ta tự tay dâng lên ba con cá chép trị giá ngàn vạn, ta cũng không thể không cần nha. Sở Tiên mặt mỉm cười đáp.
- Cuồng vọng! Matsumoto nghe xong sắc mặt liền âm trầm, ánh mắt nhìn về phía bể nước trên tay Sở Tiên.
- Tốt. Nhân viên lập tức gật đầu, có hai người đem Cá Chép Tam Dương để lên phía trung tâm, một người đi ra nhận bể cá trong tay Sở Tiên.
- Xin chào mọi người, tôi tên là Cheryl, hôm nay là trận thi đấu cá cảnh cuối cùng để chọn ra quán quân, tôi và ban giám khảo sẽ ở đây chứng kiến, đồng thời cũng làm giám khảo cho cuộc đánh cược này. Đây là lần đầu tiên trong sự nghiệp giám khảo của tôi được gặp một trận đánh cược mà lại mang giá trị lớn như thế này. Tôi tin rằng mọi người cũng đang rất hồi hộp nên tôi tuyên bố cuộc thi tranh giải quán quân chính thức bắt đầu.
Một người hơn 50 tuổi trong tay cầm một chiếc micro đi lên đài, giới thiệu xong liền ra hiệu cho một nhân viên.
Nhân viên hiểu ý gật nhẹ đầu, đem bể cá của Sở Tiên bày lên trên.
- Hừ, ta thật muốn xem ngươi đem đến cái loại gì, dám cùng chúng ta thi đấu, đúng là không biết lượng sức. Matsumoto lạnh lùng nói.
Giờ phút này mọi người đều đặt hết sự quan tâm lên trên đài, xung quanh là 9 vị giám khảo, vẻ mặt đều có chút mong chờ.
- Xoẹt!! Lúc này nhân viên mở ra nhìn rõ Cá Rồng bên trong bể thì nhất thời kinh sợ, ánh mắt kinh hãi.
- Là cá gì? Mau mau lấy ra xem!
Mất tới 10 giây, mọi người dưới đài đều không kiên nhẫn được thúc giục nói vọng lên.
Matsumoto nhìn thấy thái độ nhân viên liền căng thẳng, Cheryl cũng hơi nhíu mày, ho khan một tiếng.
- A, thật xin lỗi! Nhân viên nhìn thấy vẻ mặt cấp trên cùng khán giả liền vội vàng xin lỗi, có chút run rẩy đem Cá Rồng trong bể lấy ra, nhẹ nhàng chuyển vào bể nước trên đài.
Tất cả mọi người trừng to mắt, chăm chú nhìn xem người thanh niên này mang đến đây rốt cục là loại cá cảnh gì.
Thân thể trắng muốt như tuyết xuất hiện trong tầm mắt mọi người, có chút nhỏ dài, nhìn qua liền biết là Cá Rồng.
- Ba!! Cá Rồng được thả vào trong nước, chậm rãi xuất hiện trong mắt mọi người.
- Lạy Chúa, đó là cái gì vậy? Long Giác sao? Một tiếng kinh hô vang lên, làm bùng nổ cả khán đài.
- Long Giác? Thật sự là Long Giác sao, trên đầu Tuyết Long thật sự mọc ra hai cái Long Giác?
- Trời ạ, hai cái Long Giác màu đen, thật sự không thể tưởng tượng nổi, quá là hoang đường.
- Điềm lành chi giác, đây chính là đại biểu cho điềm lành nha.
- Thân thể dài nhỏ trắng như tuyết, thật giống như Thần Long, lại thêm cặp Long Giác màu đen kia dài nhỏ như sợi râu, đúng là Chân Long tại thế.