Khi xuống phía bên dưới ký túc xá, Tĩnh Văn, Tư Vũ cùng mấy nữ sinh khác thấy một chiếc Land Rover đậu phía trước, trên mặt lộ ra thần sắc phức tạp nhìn nam tử đang tựa người vào xe, sắc mặt có chút xấu hổ.
“Cảm ơn các ngươi đã giúp đỡ Tiểu Dĩnh mang phụ đồ vật, cũng như giúp đỡ nàng trong thời gian vừa qua".
Sở Tiên thấy các nàng đi xuống bộ dáng áy náy, chủ động mở miệng nói.
“Không cần, nên nói lời xin lỗi hẳn là chúng ta, lúc trước mỗi sáng sớm, bữa ăn sáng ngươi mua cho Tiểu Dĩnh, nàng đều chia cho bọn ta một phần, vậy mà bọn ta...”
“Không có gì, mọi chuyện đều đã qua.”
Sở Tiên lắc đầu, cắt đứt lời của các nàng, đem tất cả các túi đồ trong xe đưa cho Tiểu Dĩnh. Nhìn các loại đồ hiệu trong túi nào là túi xách LV, Chanel,....Tư Vũ các nàng trên mặt lộ ra thần sắc hâm mộ nồng đậm, các nàng chưa từng nghĩ đến một nam sinh viên rất bình thường, luôn không được xem trọng, vậy mà hiện giờ lăn lộn rất tốt. Ba người các nàng giúp đỡ mang lên, Tiểu Dĩnh nhìn Sở Tiên khoác tay tạm biệt.
Từ trong trường học đi ra Sở Tiên khóe miệng hơi hơi nhếch lên, trên mặt tràn ngập tiếu ý, loại cảm giác này, so với việc làm đám đầu bò hôm qua ăn quả đắng còn muốn thoải mái hơn.
Ngồi ở trong xe Sở Tiên suy nghĩ một chút, lập tức hướng phía công ty môi giới nhà cửa đi đến, tại đây Sở Tiên tìm thấy mấy căn hộ tương đối tốt, bèn lựa chọn một cái ở gần Trường Đại Học, căn nhà gồm một phòng khách, một phòng ngủ và một bếp ăn. Hắn cũng không phải mua nhà, mà là chuẩn bị thuê một căn để ở tạm.
Hơn bốn trăm vạn, Sở Tiên bỏ ra hơn hai trăm vạn mua chiếc xe, mua bãi nuôi cá hết bảy mươi vạn, mua quà cho Tiểu Dĩnh gần hai mươi vạn, lại tốn thêm một khoảng tiền dùng mua cá để tăng cấp, trong tay hắn cũng chỉ còn hơn 100 vạn. Số tiền 100 vạn còn lại, hắn phải dùng để làm một việc quan trọng khác, chuẩn bị phát triển sự nghiệp, nên không thể lãng phí tiếp được nữa.
Thanh toán xong ba tháng tiền thuê nhà tổng cộng một vạn ba ngàn tệ, Sở Tiên lái xe đi mua một ít đồ dùng, những vật dụng cũ kỹ lúc trước thì trực tiếp ném đi. Sắp xếp xong việc nhà cửa, Sở Tiên lái xe chạy tới bãi nuôi cá của mình.
Sau khi tới nơi, Sở Tiên trực tiếp đi vào bên trong, quan sát tổng thể bãi nuôi cá một lần, trong nội tâm lên kế hoạch quy hoạch nơi này, sau khi suy nghĩ một lát Sở Tiên gọi điện thoại cho Triệu Khoa Tử nhờ hắn giới thiệu cho một công ty xây dựng có uy tín. Rất nhanh, có một trung niên nhân là người của công xây dựng đến.
“Xin chào! Vị tiên sinh này, cho hỏi có phải là ngươi gọi điện cho công ty chúng ta?”
Trung niên nhân nhìn Sở Tiên vươn tay khách khí hỏi.
“Ừ, đúng vậy.”
Sở Tiên gật gật đầu: “Ta muốn đem toàn bộ cái ngư trường này xây dựng lại một phen, công ty các ngươi có thể làm được không?.”
“Được! Tuyệt đối không thành vấn đề, công ty của chúng ta chuyên môn cung cấp, lắp đặt, xây dựng ngư trường nên đối với việc này vô cùng có kinh nghiệm, xin hỏi tiên sinh ngươi muốn xây dựng như thế nào, ngươi có thể nói sơ bộ kế hoạch, ta sẽ giúp ngươi làm một cái bản phát thảo.”
Trung niên tự tin hồi đáp.
“Tốt quá! vậy xin được làm phiền.”
Sở Tiên gật gật đầu, lập tức cùng trung niên nhân đi vào bên trong nói:
“Đầu tiên, ta cần làm một cái hồ thuỷ tinh cực lớn ở chính giữa, tiếp sau đó làm thêm những cái hồ dài vây quanh, phần hồ bên phải thì chia đều làm bốn cái bằng nhau, tốt nhất nên dùng thuỷ tinh đục để che chắn giữ các hồ.”
( mọi người có thể tưởng tượng ở giữa có một cái hồ lớn, phía xung quanh là những cái hồ nhỏ hơn bọc thành hình vuông xung quanh cái hồ lớn ở giữa @@).
“Không thành vấn đề!”
Trung niên nhân hơi sững sờ khi nghe yêu cầu hơi kì lạ của Sở Tiên, nhưng những cái này cũng không phải vấn đề hắn cần quan tâm, gật gật đầu.
“Ừ, những cái này chỉ là bên trong, phần phía trước các ngươi nguỵ trang thành một tiểu cửa hàng bán cá kiểng, chính giữa lắp đặt một cái cửa, phía trên làm một tấm biển bằng gỗ, phần bên ngoài chọn loại vật liệu tốt mà làm, giá cả cao một chút cũng không sao, các ngươi hiểu chứ? Phần nội thất bên trong, ta muốn trang trí phong cảnh như công viên thuỷ sinh”.
“Đợi một chút, để ta bật máy tính, kế hoạch của tiên sinh ta đã hiểu đại khái, bây giờ ta sẽ tiến hành thiết kế bản vẽ.”
Trung niên nam nhân hướng phía Sở Tiên nói.
“Hảo!” Sở Tiên gật đầu, lập tức đem toàn bộ ý nghĩ còn lại của mình báo ra toàn bộ cho trung niên nhân.
“Ý tưởng của ta là muốn xây dựng nơi đây thành một cửa hàng chuyên bán cá kiểng, cho nên định phải xa hoa, khác lạ một chút để tạo ấn tượng ban đầu với khách hàng, thế nhưng chất lượng phải đảm bảo, các ngươi có thể tham khảo một chút về bối cảnh của công viên thuỷ sinh Aquarium.” Sở Tiên cường điệu nói.
- Hảo!
Trung niên nhân gật gật đầu:
- Tiên sinh cứ yên tâm
Ngày mai bản thiết kế chi tiết sẽ hoàn thành, chúng ta sẽ cho công nhân bắt đầu thi công.
“Vậy được! À đúng rồi, các ngươi có thể đem cái phòng này phá bỏ xong làm lại một cái mớ được không?”
Sở Tiên chỉ vào căn phòng trước kia Triệu Khoa Tử dùng làm chổ ở, phòng ốc có chút đơn sơ, diện tích cũng rất nhỏ.
“Cái này không có vấn đề, chúng ta sẽ tìm công nhân đem căn phòng cũ phá đi, sau đó dựa theo yêu cầu của tiên sinh, một lần nữa xây dựng cái mới!”
Trung niên nhân nhìn nhìn Sở Tiên, trong nội tâm đã đem hắn coi như một vị thổ hào, chuyên gia đầu tư làm ăn lớn, bằng không chả có ai đem ngư trường cải tạo xa hoa như vậy chỉ để bán cá kiểng.
“Ừ, nhưng mà đại khái là các ngươi cần bao nhiêu gian?” Sở Tiên hỏi.
“Ít nhất chừng mười ngày, thế nhưng chúng ta cam đoan về chất lượng, chắc chắn sẽ khiến tiên sinh hài lòng.” Trung niên nhân nói.
“Hảo!” Sở Tiên gật gật đầu, mười ngày thời gian cũng không phải quá dài.
Sau khi vị trung niên nhân rời đi, Sở Tiên lại nhìn một chút ngư trường của mình, nghĩ đến bộ dáng sau khi hoàn thành, trên mặt bất giác nở nụ cười.
Xử lý xong chuyện thi công bãi nuôi cá, Sở Tiên rãnh rỗi đi tham quan những ngư trường xung quanh, có thể thấy ở đây chăn nuôi rất nhiều các loài cá, như Bỉ Mục Ngư, Đại Hoàng hoa ngư, cá pecca, cua, bạch tuột, sứa, cá Mĩ Quốc Đỏ, những loài cá này đều có giá trị kinh tế cao.
Lúc này có một số ngư dân đang cho cá ăn thức ăn đặc chế, còn có mấy cái ngư trường đang thu hoạch, Sở Tiên một mình hướng phía hồ lớn sát biển đi đến, cái hồ này rất rộng lớn, được rất nhiều mạng lưới phân chia ra thành một đống khu vụ, hắn biết những cái này khu vực toàn bộ đều được dùng để nuôi cá. Nuôi dưỡng hải sản ở chổ này cùng bãi nuôi cá phía trong chính là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, nơi này cá biển được chăn nuôi trong môi trường nước lợ tự nhiên, vô luận là giá cả hay hương vị đều cao cấp hơn một bậc, hơn nữa mỗi lần đến mùa thu hoạch thì sản lượng luôn đạt mấy trăm tấn cá, đem về cho ngư dân một khoảng lợi nhuận khổng lồ.
“Một ngày nào đó, tất cả những ngư trương ở đây, đều sẽ là của riêng mình.”
Sở Tiên nhìn khu vực được giăng lưới chằng chịt đó, trên mặt lộ ra thần sắc hướng tới. Sau khi đi dạo một hồi, Sở Tiên lái xe tới đến chợ cá, mua ba bốn trăm con cá vàng rồi trở lại trong cửa tiệm. Mấy ngày kế tiếp, hắn một mực ở bên trong cửa hàng của mình tiến hành cải tạo cá vàng, lúc này, ngư trường của hắn đã bắt đầu thi công.
Sau khi cải tạo xong mấy trăm con cá vàng, Sở Tiên bắt đầu chụp ảnh cùng quay clip giới thiệu cá vàng đăng lên mạng, tuy là dừng bán 7 ngày nhưng hắn cũng sẽ không im hơi lặng tiếng, vì vậy hắn làm một bản thống kê tất cả số lượng cá, chủng loại đăng lên trang cá nhân, những ai muốn mua qua mạng đều có thể đặt hàng trước, khi có hàng về tới sẽ lập tức đóng gói giao hàng.
Phương pháp này của hắn quả nhiên hữu hiệu, chỉ mới vài ngày hắn tổng cộng nhận được tám cái đơn đặt hàng, mỗi đơn đặt không thấp hơn năm con cá vàng. Sáng hôm sau là ngày cửa hàng của Sở Tiên mở cửa bán lại, nên tối hôm đó hắn nhanh chóng vào kênh bằng hữu đăng phát tin tức.