“Chào Tùng ca, Tùng ca hảo!”
Vài người nam sinh nghe được Trương Bắc Phong giới thiệu lập tức tươi cười chào.
a“Ừ.” Tùng ca gật gật đầu rất là hưởng thụ loại cảm giác này, nhìn đám người bọn họ tò mò hướng Trương Bắc Phong hỏi:
“Bắc Phong, đây đều là bạn học của người sao?”
“ Đúng vậy, đều là huynh đệ tỷ muội học chung lớp với ta, hôm nay ta cùng bọn họ đi chơi, à Tùng ca! Ngươi cùng bằng hữu cũng tới chơi sao, vậy vào gộp chung nhóm với chúng ta đi, càng đông càng vui."
Trương Bắc Phong nở nụ cười nói.
“Được!” Tùng ca ánh mắt hữu ý vô ý đảo qua đông đảo nữ sinh, gật gật đầu, ngồi ở bên cạnh hắn.
“Các huynh đệ nhìn xem, vị này chính là bằng hữu của ta Tùng Ca, hôm nay nhóm của Tùng ca sẽ nhập bọn chung với chúng ta, mọi người cứ từ từ làm quen với nhau a."
Trương Bắc Phong hướng mọi người niềm nở nói.
" Vị huynh đệ này, đồng học của ngươi toàn là mỹ nữ a, nghe nói rất nhiều người trong bọn họ chưa có tình lang hả?”
Lúc này, Thâm Hải ngồi bên cạnh Tùng ca ánh mắt quét một vòng hướng Trương Bắc Phong nói nhỏ.
“Ha ha! Đúng đúng vị huynh đệ này hảo nhãn lực. À Tùng ca! vị bằng hữu này của ngươi là một trym-mơ nổi tiếng sao?” Trương Bắc Phong kinh ngạc nhìn Thâm Hải.
“Ừ! Hắn cũng là huynh đệ của ta, sở hữu một cái Blog có trên mười vạn người theo dõi".
Tùng ca cười cười, vổ vổ bờ vai Thâm Hải nói.
“Ha ha, lợi hại!”
Trương Bắc Phong gật gật đầu đưa ngón tay giữa, à nhầm ngón tay cái lên tán dương.
Đám nữ sinh xung quanh nghe vậy đều tò mò nhìn Thâm Hải, âm thầm đánh giá.
“Ô ô...! Các ngươi muốn ngắm ta sao? Được được ta sẽ thoả mãn các ngươi, mỹ nữ a!”.
Thâm Hải thấy các nữ sinh xung quanh nhìn hắn liền vui vẻ hô to, gật gật đầu, lập tức hướng phía Tùng ca vui cười nói:
"Tùng ca, ta không muốn ngồi bên cạnh ngươi a, ta muốn ngồi với mỹ nữ.”
“Ngươi cút đi..tên hám xxx!!!". (Gì tự hiểu nghen)!
Tùng ca cười đá hắn một cước.
Thâm Hải nhìn một vòng, lập tức ngồi vào bên cạnh một người nữ sinh.
“Mỹ nữ! Ngươi tên gì? Để ta tự giới thiệu một chút, ta mười tám, đẹp trai lai chó, nhà không có gì ngoài điều kiện, đến nay chưa có bạn gái.”
Thâm Hải cười hướng phía nữ sinh kia vươn tay.
"A..!A..!, chưa có bạn gái, còn đẹp trai như vậy, ta đổ hắn rồi!”
Một nữ sinh vô cùng dũng cảm hô lớn.
“Soái ca! Ngươi tại sao không đến chỗ của ta này, ta cũng không có bạn trai đây.” Nhiều nữ sinh cũng hô hào, thính bay đầy trời.
Nữ sinh trường Đại Học thường rất dũng cảm, cộng thêm Thâm Hải vốn lớn lên nhìn đẹp mã, nên các nàng cũng không thèm sĩ diện cùng hắn trò chuyện vui vẻ.
Thâm Hải vui vẻ cười cười, cùng một đám nữ sinh tụ tập live tream chơi bán đồ hàng, nào là dưa leo, cà rốt, vú sữa, bưởi, cam, mướp các loại, xong lại bắt đầu xuất chiêu lừa tình đại pháp, đùa giỡn trên người của một nữ sinh ngồi cạnh.
Thâm Hải lớn mật nên làm cho mấy nữ sinh ngồi cạnh cũng dũng cảm hơn, mấy người cười cười nói nói, một mảnh náo nhiệt.
Nhóm người Trương Bắc Phong nhìn qua, có thể thấy một trym-mơ nổi tiếng đang live trym làm trong lòng bọn họ có tự vị khác lạ, về sau có thể khoác lác cùng đám bạn cả năm.
“Được rồi, được rồi các mỹ nữ, chúng ta đổi người khác nào? 1...2..3 tới lượt nàng.” Qua hơn 10' sau, Thâm Hải trực tiếp chỉ một nữ sinh khác trong nhóm, hắn cầm lấy điện thoại quay một vòng xung quanh đột nhiên dừng lại nhìn hai người Sở Tiên.
“A a, ta vừa mới phát hiện một đại mỹ nhân, bất quá thật là đau lòng các huynh đệ a, vị mỹ nữ kia dường như có bạn trai rồi, đợi lát nữa ta sẽ lại trêu nàng. Ha ha! Các ngươi nhớ phải chuẩn bị thuốc men cho ta à nghen, quên nữa trước tiên phải đăng ký bảo hiểm y tế cho ta cái đã! Khục khục! Bây giờ ta sẽ ra tay đây các vị huynh đệ phải cổ vũ cho ta, mọi người thấy ta có đẹp trai hơn vị nam sinh kia không? Haha...chắc chắn đẹp hơn rồi đúng không? Ta sẽ dùng sắc đẹp này trêu đùa nàng trước mặt bạn trai, chắc chắn sẽ rất thú vị, hắc hắc!”
Thâm Hải hướng phía Tiểu Dĩnh nhìn nhìn, một câu cuối cùng nhỏ giọng kề sát trên điện thoại di động nói.
"Mỹ nữ, không ngại cho ta ngồi cùng nàng chứ?”
Thâm Hải đứng lên, đi đến bên cạnh Tiểu Dĩnh, mặc dù là đang hỏi, nhưng hắn đã trực tiếp ngồi xuống.
“Ta không đồng ý!”
Tiểu Dĩnh nhìn hắn nói thẳng.
“Ách! Mỹ nữ, ta đã lỡ ngồi xuống rồi, ngươi cũng không thể đuổi ta đi a, như vậy ta sẽ rất xấu hổ.”
Thâm Hải hơi sững sờ cười cười, mặt dày mày dạn làm bộ dáng đáng thương nói.
“ Vị Soái ca này, Tiểu Dĩnh đại mỹ nữ của chúng ta đã có bạn trai, ngươi cũng không thể đùa giỡn lung tung được a!”
Một bên Tư Vũ vừa cười vừa nói.
"Àiii!!..Vị mỹ nữ kia, ta đâu phải là loại người như vậy nha, chẳng qua là vì để cho các huynh đệ đang online được quan sát dung mạo của nữ thần ở khoảng cách gần mà thôi.”
Thâm Hải làm bộ dáng chính nghĩa, vỗ vỗ ngực nói.
Những người chung quanh cười cười, bộ dáng như đang hóng màn kịch thú vị sắp bắt đầu.
Quả nhiên, Hải thâm tiếp tục nói:
"Mỹ nữ, cho ta hỏi nàng một câu nha, ngươi nhất định phải trả lời thật lòng. Ngươi thấy bạn trai của ngươi có đẹp trai bằng ta không? Nếu ta đồng ý làm bạn trai của ngươi thì ngươi có sẵn sàng chia tay hắn không? Nào người cứ trả lời thử đi!"
Thâm hải cười ha hả nhìn Sở Tiên, lập tức quay sang Tiểu Dĩnh nói.
“Ta không đùa với hạng người như ngươi, ngươi đi tìm những người khác trò chuyện đi!”
Trước mắt, vì Tiểu Dĩnh biết người này đang live stream nên nàng không thể lồng lộn lên mà chữi người được, với lại nàng đối với vị trym-mơ trước mắt này cũng không có chán ghét, thế nhưng trò đùa của hắn làm nàng không tiếp thụ được, đành gằng giọng trực tiếp đuổi đi.
“Ách! Mỹ nữ thật là lạnh lùng, cao ngạo nha, mặc dù ta là trym-mơ nhưng rất là chính trực a, mọi người trong phòng của ta đều có thể làm chứng rằng đây chỉ là một câu hỏi vui mà thôi. Vị huynh đệ! Ngươi không ngại khi để cho bạn gái của mình trả lời câu hỏi của ta chứ, chỉ là một trò chơi nho nhỏ góp vui cho mọi người, ngươi có đồng ý không?”
Thâm Hải sắc mặt cười cợt đối với Sở Tiên hỏi.
“Đồng ý, đương nhiên là đồng ý! Nhưng ngươi thử nhìn xem, vẻ mặt của nàng như thế tức là nàng không có đồng ý a!"
Sở Tiên sau lưng ôm lấy eo Tiểu Dĩnh, châm chọc nói.
“Ách.”
Thâm Hải lộ ra thần sắc khó xử.
“Vị huynh đệ nói như vậy thật sự là không muốn rồi a, như vậy thì còn ý nghĩa gì nữa, chỉ là vui đùa một chút mà thôi!”
Bên cạnh Tùng ca nhíu mày nhìn Sở Tiên, mở miệng nói.
“Đúng vậy nha, chỉ là một vài câu hỏi giải trí giữa bằng hữu với nhau, hoàn toàn không có ý gì cả, tại sao ngươi lại làm bộ dạng khó chịu?”
Trương Bắc Phong cũng hùa theo bọn họ nói.
“Ha ha! Nếu chỉ là hỏi vui thì hỏi người khác đi!”
Sở Tiên hướng phía bọn họ cười cười, lập tức nhìn Thâm Hải nói.
Trương Bắc Phong, Tùng ca nghe được lời của Sở Tiên lập tức nhíu mày, những người xung quanh cũng lộ ra thần sắc không vui.
Lưu Chí đối với Sở Tiên cười cười nói:
“Sở Lão Đại, ta cảm thấy ngươi nên để cho Tiểu Dĩnh tự mình trả lời a, chẳng nhẽ ngươi ỷ là bạn trai của nàng liền muốn bá đạo, không tôn trọng ý kiến của Tiểu Dĩnh!”
“Ý kiến của hắn chính là ý kiến của ta!”
Lời của Lưu Chí vừa nói xong, Tiểu Dĩnh liền lập tức đáp lại nói.
“Hả?” Lưu Chí sắc mặt tối sầm, cười cười xấu hổ.
“Hừ! Chính mình không có năng lực gì còn bá đạo như vậy!” Một người nữ sinh thấy được Sở Tiên không cho mấy người Trương Bắc Phong mặt mũi, liền tỏ ra không vui nhỏ giọng nói, thanh âm của nàng tuy nhỏ, nhưng tất cả mọi người tụ họp cùng một chỗ, cho nên ai cũng nghe được lời của nàng.
“Vương Phân Phân, ngươi nói cái gì đó?”
Tiểu Dĩnh nghe được lời của nàng mặt mũi tràn đầy tức giận nhìn chằm chằm nàng nói.
Nữ sinh tên Vương Phân Phân chỉ nhếch miệng không nói gì.
Thâm Hải tương đối lúng túng đứng đó, hắn không nghĩ tới vậy mà đối phương không cho mình mặt mũi, nhìn lên trên màn hình điện thoại di động thấy người xem đang hối thúc, trên mặt khó chịu cắn răng vươn tay nói:
"Mỹ nữ! Nếu ngươi đã không đồng ý trả lời thì ít nhất phải cho ta bắt tay a, Àiii...! Này ngươi nhìn xem mặt của ta bị người ta tát ba ba, yêu cầu nho nhỏ này hẳn là không quá phận a!”
Tiểu Dĩnh do dự một chút, nhìn nhìn Sở Tiên, Sở Tiên hướng phía nàng cười cười, không có cự tuyệt, bắt tay chỉ tính là hành động chào hỏi lịch sự nên hắn cũng không có ý ngăn cản.
“Được rồi, nhưng trò đùa của ngươi thực sự không vui a!”
Tiểu Dĩnh cũng nghiêm chỉnh gật gật đầu, vươn tay ra hơi có ý trách móc nói.
“Ha ha, thật xin lỗi mỹ nữ!” Thâm Hải gật gật đầu, nắm lấy tay Tiểu Dĩnh, hắn theo bản năng sờ soạn, vừa cười vừa nói: “Chậc chậc mỹ nữ! Làn da của nàng thật sự là hoàn hảo!”
Vừa nói xong, các ngón của hắn mơn trớn chà xát trên mu bàn tay của Tiểu Dĩnh.