Dịch: Vô Thần
Biên: Cẩu ca
Nhóm: Cá.
Mấy ngày sau đó, bộ lạc người nguyên thủy hoàn toàn xem hắn như thần linh, mỗi ngày đối đãi với hắn rất cung kính, đưa đến cho hắn không ít cống phẩm.
Mấy ngày nay, Sở Tiên phát hiện bộ lạc nguyên thủy này cũng có văn tự của chính mình, mặc dù loại văn tự của họ không phức tạp như tiếng Hán hay tiếng anh, nhưng tối thiểu nó cũng có khả năng giao tiếp và có thể truyền thừa nền văn minh.
Sở Tiên đi theo lão già áo trắng học tập cách dùng ngôn ngữ của bộ lạc nguyên thủy này, mặc dù trước mắt hắn chỉ học được những từ đơn giản như xin chào, nhưng hắn tin không bao lâu nữa hắn có thể dùng nó để giao tiếp.
Lãnh đạo của bộ lạc người nguyên thủy này chính là lão già áo trắng kia, hắn ở trong bộ lạc có được quyền lực vô cùng lớn.
Hiện tại với thân phận của Sở Tiên, hắn hoàn toàn áp đảo lão già áo trắng, bất kỳ người nào cũng phải nhìn ánh mắt của hắn mà làm việc.
Về sau Sở Tiên đặt cho bộ lạc của bọn họ một cái tên, gọi là bộ lạc Nhân Ngư, điều này khiến cho lão già áo trắng vừa nghe xong liền hưng phấn gật đầu, đối với sự tín ngưỡng cá thần của bọn họ mà nói thì bộ lạc được Thần sứ đặt cho một cái tên quả thật là quá vinh hạnh, thế là từ đó bọn họ được gọi là tộc Nhân Ngư.
Sau khi Sở Tiên tìm hiểu và làm quen với bộ lạc Nhân Ngư, hắn liền gọi cho Alvin một cú điện thoại, để bọn hắn chuẩn bị đem căn cứ chuyển về đóng trên đảo Nhân Ngư này.
Đám người Alvin, Ore nghe được tin tức này trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc, sau đó không suy nghĩ hưng phấn nghe lệnh của Sở Tiên.
Sáng sớm ngày hôm sau, một đoàn người bao gồm cả Hổ Nhất, Hổ Nhị cùng nhau đặt chân tới hòn đảo này.
Việc này Sở Tiên đã thông báo trước với lão già áo trắng, người trong tộc Nhân Ngư đương nhiên cũng không có chút dị nghị nào, đây là Thần Sứ của bọn hắn, Thần Sứ làm gì nói gì đều đúng, càng kỳ quái là đám nhân loại mà trước kia bọn hắn từng tiếp xúc qua không biết vì sao chết hết rồi.
- Ông chủ, ông chủ!
Mọi người vừa tới hòn đảo liền hưng phấn hướng về phía Sở Tiên chào.
- Ừm, các thứ ta cần mang đến rồi chứ.
Sở Tiên mỉm cười hỏi.
- Vâng, đều đã mang đến, những thứ ngài dặn chúng ta đều mang đến.
Alvin nhẹ gật đầu.
- Vậy thì tốt rồi, để ta bảo bọn họ tới khiêng đống đồ vật này đi.
Sở Tiên cười cười nói xong liền hướng phía lão già áo trắng cùng hơn ba trăm thanh niên tộc Nhân Ngư cường tráng đứng phía sau lưng mình làm vài động tác khoa tay ý nói “Đưa đống đồ phía trên đó đưa đi.”
Lão già áo trắng vội vàng gật đầu, hướng phía tộc nhân cường sau lưng tráng phất phất tay, cả đám thanh niên lập tức đi đến bên cạnh thuyền.
- Đem thịt ở trên đưa cho bọn họ. Alvin lớn tiếng nói với thuộc hạ.
Thịt là thứ mà Sở Tiên cố ý phân phó bọn Alvin chuẩn bị, những loại thịt như thịt vịt, thịt dê, thịt bò, thịt heo cùng thì gà hắn đều không bảo thuộc hạ mua, bởi vì trên đảo Nhân Ngư có lợn rừng cùng dê núi, thịt của chúng ngon hơn nhiều so với loại được nuôi dưỡng.
Ngoại trừ thịt ra, Sở Tiên còn bảo người đưa đến mấy loại như máy phát điện.
Từ mấy ngày trước hắn biết được người nguyên thủy cũng có tiếp xúc với đoàn hải tặc Đầu Lâu Trắng, nhưng là bọn họ không lấy của đám hải tặc bất kỳ vật gì.
Đám người đoàn hải tặc Đầu Lâu Trắng cũng từng mang thịt đến cho bộ lạc, nhưng tộc Nhân Ngư không hề tín nhiệm đám người kia nên họ không dám ăn những loại thịt đó.
Hiện tại Thần Sứ của bọn họ ban cho bọn họ đồ ăn, bộ lạc nguyên thủy bọn họ thành tín cá thần nên sẽ cho rằng đây những ân huệ mà thần ban cho bọn họ.
Đợi đám người tộc Nhân Ngư chuyển hết tất cả mọi thứ đi, Sở Tiên dẫn theo đám người Alvin đến nơi sinh hoạt trước kia của đoàn hải tặc Đầu Lâu Trắng trên hòn đảo này.
- Về sau, nơi này chính là chổ định cư của các ngươi, hòn đảo này đủ lớn, đồng thời bộ lạc người nguyên thủy ở đây đã bị ta thu phục, về sau đây chính là căn cứ của chúng ta, chúng ta sẽ xây dựng và cải tạo lại nơi này.
- Ông chủ, phong cảnh nơi này không tệ, phía trước còn có một dòng sông nhỏ, nếu như chúng ta xây dựng một số công trình và kiến trúc nhất định sẽ biến nơi này trở nên đẹp đẽ.
Alvin ở một bên gật đầu.
- Đúng vậy, các ngươi có thể tìm người hoặc tự mình thiết kế xây dựng hòn đảo này tốt một chút,, nếu như các người tìm người đến cải tạo hòn đảo thì nhớ báo trước cho ta một tiếng, chúng ta xây thành nơi này thành khu sinh thái, sau này ở đây cho thoải mái.
Sở Tiên có một số ý tưởng, hắn muốn xây dựng kiến thiết nơi này cho thật đẹp.
- Ông chủ, không thành vấn đề, việc này cứ giao cho thuộc hạ, thuộc hạ nhất định sẽ đem nơi này cải tạo thành một trang viên vô cùng xinh đẹp.
Alvin bảo đảm nói.
- Ừm, nếu thiếu tiền cứ nói với ta.
Sở Tiên khẽ gật đầu, mấy ngày nay hắn đã đi dò xét toàn bộ diện mạo hòn đảo. Hòn đảo này ở trung tâm có một cái vực dài tầm hai mươi km và một số ngọn núi nhỏ, còn lại đa phần hòn đảo đều bằng phẳng, so với hòn đảo trước kia bọn họ từng sống không giống một chút nào.
Nếu như hắn có đủ tiền, hắn còn muốn biến nơi này thành một đảo nhỏ tư nhân của mình.
Ở chỗ này có thể trồng hoa, nuôi các loại cá cảnh, ở chổ cái vực kia có thể nuôi các loại cá biển, sau đó xây dựng các kiến trúc mỹ lệ, biến nơi này thành hòn đảo đẹp nhất thế giới.
Về phần sự an toàn của hòn đảo, hắn có thể gọi cá Dunkleosteus tới, đến lúc đó hắn sẽ nuôi dưỡng một đám cá Dunkleosteus, vòng phòng tuyến tiếp theo sẽ là người cá trong đoàn hải tặc, vòng tuyến bá đạo nhất là đàn cá lam từ, mặc dù hiện tại đàn cá lam từ còn chưa hoàn toàn bị thu phục, nhưng Sở Tiên đã có một ý tưởng để thu phục chúng. Đó chính hắn sẽ tạo ra một con cá lam từ để làm vua, hắn sẽ nuôi dưỡng con cá lam từ đó, sau đó biến con cá đó thành con có sức mạnh nhất trong đàn cá kia, cho con cá đấy thống trị đàn cá và hắn thống trị vua cá lam từ.
Nếu như làm chủng tộc cá lam từ có thể phát triển mở rộng đến tầm vài trăm vạn con, khi đó hòn đảo này chính là địa phương an toàn nhất trên thế giới.
Nhưng tất cả đó chỉ là trong tưởng tượng của hắn.
- Mình vẫn không có đủ tiền nha!
Sở Tiên thở dài một hơi, hiện tại mặc dù mỗi tháng hắn đều thu nhập hơn trăm triệu nhân dân tệ, nhưng nghĩ đến chuyện đem hòn đảo này cải tạo thành hòn đảo trong lý tưởng của hắn vẫn còn kém hơn mấy trăm lần.
Dựa theo ý tưởng của hắn, kiến tạo nên hòn đảo này ít nhất cũng cần vài chục tỷ tiền kinh phí.
Trên thế giới này, nơi có thể trong một lần làm ra mấy chục tỷ tiền mặt, ngoại trừ quốc gia ra chỉ sợ không ai có thể làm được.
- Hay là bảo Grace và David đầu tư vào đây?
Sở Tiên do dự một chút rồi lắc đầu, quốc gia của mình tốt nhất không nên cho người khác nhúng tay vào, đồng thời sau này trên hòn đảo này sẽ chứa rất nhiều bí mật của mình.
- Xem ra vì quốc gia trong lý tưởng của mình, ta phải cố gắng tích cực kiếm tiền hơn.
Sở Tiên cười cười, tự động viên cho mình.
Buổi trưa, Sở Tiên mang theo đám người Alvin, Hổ Nhất, Hổ Nhị cùng đến chỗ ở của tộc Nhân Ngư.
Sở Tiên bảo Alvin tìm mấy người biết nấu ăn đi bắt đầu nấu cơm, hắn quả thật không dám tin tưởng vào khả năng nấu ăn của tộc Nhân Ngư.
Bọn họ nấu ra bảy tám nồi thịt các loại, tộc Nhân Ngư lần đầu ăn những mỹ vị như vậy trên mặt lộ ra thần sắc hưng phấn, đang ăn tự nhiên lão già áo trắng lại hướng phía hắn quỳ xuống, cảm tạ Thần Sứ ban ân.
Sở Tiên hướng về bọn họ phất phất tay, đồng thời nói với bọn họ, về sau còn nhiều cái ăn ngon hơn nữa.
Tộc Nhân Ngư hạnh phúc reo hò một tiếng.
Đam người Alvin, Ore chấn kinh, mặt mũi tràn đầy sùng bái nhìn nhìn Sở Tiên, ông chủ quả thật quá bá đạo, không ngờ đám người nguyên thủy này có thói quen thấy người lạ xuất hiện sẽ công kích đánh chết lại quỳ gối trước mặt ông chủ, bộ dáng tràn đầy thành tín, giống như đang quỳ lạy Thượng Đế.
- Các ngươi nên uống nhiều loại nước này, nó rất tốt cho sức khỏe và thân thể.
Sở Tiên xách một thùng nước đặt ở trước mặt đám Alvin rồi nói ra.
- Ông chủ, thật sao?
- Ông chủ có bao giờ lừa chúng ta đâu.
Mấy người Alvin liền lườm nguýt gã trung niên vừa đưa ra nghi vấn kia, khiến trung niên lúng túng cúi đầu, chính xác ông chủ đối xử với bọn hắn quá tốt.
- Đây là nước gì vậy, ngọt quá, uống vào có cảm giác rất sảng khoái, vừa uống vào toàn thân đều trở nên dễ chịu.
Alvin uống một ngụm kinh ngạc nói.
- Các ngươi uống nhiều một chút.
Sở Tiên cười cười không có trả lời, nhưng mà hơi có chút thất vọng.
Sở Tiên đã xác nhận việc giếng nước được thả Tâm hạch là hoàn toàn có thật qua lời nói của lão già áo trắng, lão già áo trắng nói cho hắn biết, tộc người bọn họ mỗi một đứa bé sinh ra đều sẽ được cho ăn một quả Tâm hạch, sau đó hàng tuần bọn họ sẽ đem một quả Tâm hạch nghiền nát rồi thả vào trong nước giếng, với cách làm này có thể làm cho thân thể bọn họ cường tráng, không bị bệnh tật gì.
Sở Tiên rất quan tâm đến công hiệu của Tâm hạch, loại vật này quả thực giống như thiên tài địa bảo, qua mấy ngày qua hắn nhiều lần đến khu vực cá lam từ đi tìm hiểu xem phương pháp chế tạo Tâm hạch của cá lam từ, nhưng vẫn không có chút đầu mối nào, khiến hắn có chút thất vọng.
- Cũng không cần quá nhiều, chỉ cần mỗi ngày có được một quả Tâm hạch thì sau này mình sẽ không lo thiếu tiền.
Giá trị Tâm hạch rất đắt đỏ, dù cho đã pha loãng ở trong nước, cũng có thể biến đổi chất lượng của nước, chỉ cần mang nước đó đi bán nước khoáng, một bình giá trên vạn tệ, chắc cũng có người mua.
Tiếp theo, có thể dùng loại nước này để nấu rượu, cho dù rượu trắng hay là rượu vang, thứ sản xuất ra tuyệt đối là vô giá. Mấy loại Mao Đài, Lafite cũng không so sánh được.
- Tối nay phải đi xem lần nữa, tối nay cũng tầm được một tuần rồi.
Lão già áo trắng nói bọn hắn một tuần sẽ đi lấy một Tâm hạch, lần trước quả Tâm hạch bị Sở Tiên lấy đi cho đến bây giờ cũng tầm được một tuần.
- Tí nữa mình sẽ đi xem một chút, mình muốn biết quá trình hình thành Tâm hạch là như thế nào.
Sở Tiên trong lòng tự hỏi, sau khi cơm nước xong, hắn nói với đám Alvin, Hổ Nhất, Hổ Nhị đơn giản mấy câu, sau đó liền đi đến Tế Đàn.
- Tủm!
Sở Tiên nhảy xuống khu vực cá lam từ, sau đó lập tức đi đến khu trung tâm nơi xuất hiện Tâm hạch.
Một đám cá lam từ nhìn thấy hắn đến, từng con từng con liền bơi tới, thân mật bơi chung quanh người hắn.
Cá lam từ là một loại cá có khả năng nhịn đói rất tốt, bọn chúng có thể nhịn ăn đến một tuần liền, với lại mỗi lần ăn cũng chỉ cần lượng rất ít, trước kia tộc Nhân Ngư mỗi tuần sẽ cho bọn chúng ăn năm, sáu ngàn cân cá các loại.
Mấy ngày nay Sở Tiên cho đám cá này ăn ít nhất cũng tầm hai, ba vạn cân cá, có thể nói bọn chúng ăn cho ngập mặt.
Sở Tiên đi đến bên cạnh đài trung tâm, thi triển sóng âm điều tra, hắn đứng đấy lấy điện thoại mà đám Alvin đưa tới ra nghịch, yên tĩnh ở chổ này chờ đợi.
Đợi đến bốn, năm tiếng, trong lúc đợi Sở Tiên gọi điện nói chuyện với Tiểu Dĩnh cùng người nhà hơn hai giờ điện thoại, nhưng cũng không có chuyện gì xảy ra.
Bầu trời đã về đêm, hắn cảm thấy nhàm chán nằm lên trên cái bàn ở đài trung tâm.
- Chít chít.
Đột nhiên, từng tiếng từng tiếng kêu truyền đến tai hắn.
Sở Tiên sững sờ, hắn ở đây mấy ngày nay, chuyện đàn cá lam từ cùng nhau kêu lên là lần đầu tiên hắn thấy, mặt mũi tràn đầy hưng phấn quay đầu nhìn về đám cá.
Dưới ánh trăng sáng, khu vực mà đàn cá lam từ bảo về càng thêm mộng ảo.
Hàng ngàn hàng vạn con cá lam từ từ bơi lên trên trên mặt nước, đột nhiên từ trong miệng của chúng phun ra những điểm sáng màu xanh lam. Những điểm sáng này cực kỳ nhỏ bé, nhưng Sở Tiên có thể phát hiện chúng chứa từ trường nhàn nhạt, cảm giác quen thuộc như Tâm hạch mang đến cho hắn.
Các điểm sang màu xanh hấp dẫn lẫn nhau, từ từ tụ cùng nhau, cuối cùng dưới ánh mắt kinh ngạc của Sở Tiên những điểm sáng tụ tập thành quả Tâm hạch to bằng quả đấm.