Mọi người nhìn mấy con cá ánh mắt lấp lánh như nhìn thấy cục vàng đang bơi, từng tiếng thán phục xung quanh phát ra.
- Ha ha! Đây là khu du lịch của Tập Đoàn Kim Long mở ra, mà bốn chữ "Tập Đoàn Kim Long" có ý nghĩa gì thì các ngươi cũng biết rồi đấy, là doanh nghiệp tư nhân số một số hai của thành phố chúng ta, toàn bộ khu du lịch xa hoa này vừa mới khai trương nên đang có chương trình ưu đãi, giảm giá 50% cho toàn bộ dịch vụ, bình thường, muốn chơi ở chỗ này một ngày cần ít nhất một ngàn tệ, qua đêm thì lại càng giật gân hơn.
- Đây đây! Những con cá kiểng quý hiếm này là chủ tịch Tập Đoàn Kim Long, Kim tổng hao phí rất lớn tâm huyết mới mua sắm được, là những con cá độc nhất vô nhị trong thành phố.
Trương Bắc Phong hướng mọi người thao thao bất tuyệt giới thiệu, tỏ ra bộ dạng mình là người trong nghề.
- Ồ! Những con cá vàng này nhìn có chút quen mắt nha, ta nhớ là vài hôm trước, trên mạng đã từng gặp, dường như là hai ngàn tệ một con.
Một người nữ sinh đột nhiên nói.
- Đúng vậy, nơi này mỗi một con cá vàng liền có giá 2000 tệ, vô cùng đắt đỏ, người bình thường căn bản nuôi không nổi.
Trương Bắc Phong gật đầu, lập tức ánh mắt nhìn hướng Sở Tiên:
- Hình như Sở Lão Đại đây vừa mới mở một cửa hàng bán cá kiểng nên chắc biết giá trị của những con cá vàng này a."
Lúc này trên mặt Sở Tiên tràn đây tiếu ý, nhìn Lưu Chí như thằng ngu, rất muốn cười to một trận nhưng kìm lại được, nghe được hắn hỏi thì gật đầu cười đáp:
- Không sai, nơi này cá vàng đều là giống quý hiếm, vô cùng thưa thớt, mỗi một con cá có màu sắc như thế này mua với giá hai ngàn tệ xem như rất tiện nghi, mà chính giữa là hai con cá chép Cẩm Ly lợ hại hơn, giống loài cực kì quý hiếm Sư Nữ vương cùng Tây Thi, màu sắc của hai con cá này hài hoà, là cực phẩm trong cực phẩm, mỗi con có giá 200 vạn tệ, trong thành phố này là độc nhất vô nhị.
Ha ha! Xem ra Sở Lão Đại đối với cá kiểng có nghiên cứu vô cùng sâu nha, không biết chừng nào thì ngươi mới có thể bán những con cá như vậy, đến khi đó nhớ để giá tiện nghi cho chúng ta đấy nhé!"
Trương Bắc Phong đùa cợt nói, bất quá trong đó thâm ý gì chỉ có hắn tự mình biết.
- Ha ha!
Một bên mấy cái nam sinh ha ha nở nụ cười, châm chọc nhìn về phía Sở Tiên lộ ra thần sắc khinh thường, một ít nữ sinh cũng là mỉm cười nhìn nhìn Tiểu Dĩnh.
- Đi thôi, chúng ta không phải tới đây để ngắm cá, mà lại tới để QUẨY. Trong này có club rượu ngon, còn hồ để câu câu cá, chơi bóng chuyền bãi biển, hoa quả đồ uống toàn bộ miễn phí, à đúng rồi! Các ngươi có mang theo đồ bơi không?
Đột nhiên Lưu Chí lớn tiếng nói.
- A! Những nơi vui chơi thế này ta chỉ toàn thấy trên TV, hôm nay thật sự có thể đặt chân tới đây, thật là cao hứng a!
Một nữ sinh hưng phấn nói.
- Hôm nay phải quẩy hết mình.
Mọi người vui sướng hướng phía bên trong đi vào.
- Thôi chết! Tiểu Tiên, ta quên mang đồ bơi cho ngươi rồi?
Tiểu Dĩnh mặt mũi tràn đầy áy náy nói với hắn.
- Ha ha! Không có gì, ở chỗ này mua một bộ là được, Tiểu Dĩnh ngươi mang bikini màu gì thế? Cho ta xem xem, hắc hắc!
Sở Tiên khuôn mặt dâm ta, híp mắt nhìn nàng.
- Đáng ghét, không cho ngươi nhìn.
Tiểu Dĩnh lè lưỡi nhìn hắn, chạy một mạch theo đám bánh bèo Tĩnh Văn đang đi phía trước. Sở Tiên cười cười, đi theo.
- Được rồi, mọi người cứ tuỳ tiện chơi, những ai muốn đi bơi thì có thể vào phòng thay đồ, nếu có gì thắc mắc cứ hỏi nhân viên phục vụ.
Lưu Chí vô cùng thuần thục chỉ huy, nói xong cùng đám người Trương Bắc Phong hướng về phòng thay đồ đi tới.
- Ta đi thay quần áo, một lát ta sẽ ở chỗ này chờ ngươi a!
Sở Tiên hướng phía Tiểu Dĩnh nói qua, xong cũng hướng về khu thay quần áo nam đi vào.
- Ok.
Tiểu Dĩnh gật đầu, đi theo Tĩnh Văn hướng về phía bên trong phòng thay quần áo nữ.
Trong khu du lịch này phòng thay quần áo chia làm hai khu, gồm khu phổ thông và khu khách quý, trong khu phổ thông mỗi người có một gian để thay đồ, xem như tương đối cao cấp.
Nhưng nếu đem so sánh cùng khu khách quý thì khác nhau một trời một vực, trong khu khách quý sẽ có một phòng thay quần áo cùng một cái giường lớn, chuyên môn cung cấp để khách nhân nghĩ ngơi, bên cạnh còn đặt các loại hoa quả cùng đồ ăn, có phòng tắm, phòng xông hơi, cơ hồ chẳng khác gì một căn hộ sang trọng. Chắc chắn mức phí để vào những căn phòng như thế này không phải ai cũng chịu nổi, chỉ có những đại thổ hào, con ông cháu cha mới chơi nổi loại hình dịch vụ này.
Bất quá đối với Sở Tiên, để có được tấm thẻ hội viên thì đâu có phiền toái như vậy, Sở Tiên lấy ra một tấm thẻ kim cương quét qua máy xét thẻ trước cửa phòng, lập tức cửa phòng tự động mở ra.
- Wow! Thật là hoành tráng lệ
Sở Tiên không kìm được cảm thán một câu, đây là tấm thẻ hội viên mà Đại Công Tử của Tập Đoàn Kim Long Kim Sâm vì muốn kết giao với hắn nên đã chủ động tặng hắn trong buổi lễ khai trương, bên trong có sẵn một vạn tệ. Tuy chỉ có một vạn, nhưng tấm thẻ này của hắn có cấp bậc Kim cương, là tấm thẻ VIP có đãi ngộ hơn xa so với tấm thẻ hội viên thông thường.
- Chậc chậc, thật là xa hoa!
Sở Tiên đi vào mặt mũi tràn đầy khiếp sợ, bất quá căn phòng này tiêu phí rất là cao, để mở được cửa phòng liền tốn 200 tệ. Đem y phục của mình cởi ra, ném sang một bên, Sở Tiên mặc quần bơi có sẵn trong phòng thay đồ.
- Cơ thể của ta thật là hoàn mỹ a!
Sở Tiên cúi đầu nhìn nhìn bộ ngực của mình, góc cạnh rõ ràng cơ bụng sáu múi, nhìn cực kì nam tính không hề kém cạnh cơ thể của một người mẫu chuyên nghiệp nào, hơi dùng lực các mô cơ bắp liền nổi lên.
- Không biết lát nữa khi Tiểu Dĩnh thấy được thân hình của mình thì sẽ phản như thế nào đây, hắc hắc!
Sở Tiên có chút chờ mong cười cười, lập tức đóng cửa lại đi ra ngoài. Sở Tiên đi đến chỗ hẹn với Tiểu Dĩnh, lúc này chỉ có mình hắn ở ngoài, các nữ sinh không cần phải nói, không có 15-20p thì chắc chắn không xong, đám nam sinh kia tụ chung một chỗ chắc chắn cũng tốn một ít thời gian, hắn dứt khoát ngồi xuống cái bàn gần đó, cầm một ly đồ uống có sẵn trên bàn thưởng thức.
- Xem ra nơi này sinh ý thật là tốt nha!
Sở Tiên đánh giá xung quanh, tính đến hôm nay thì khu du lịch Kim Long chỉ mới kinh doanh được ba ngày, nhưng xung quanh tối thiểu ít nhất có bốn năm trăm người, đoán chừng sau này khi khu du lịch nổi tiếng chắn chắn sẽ có càng nhiều du khách, số tiền một ngày thu về thì có trời mới biết là bao nhiêu. Sở Tiên tranh thủ ngắm nhìn một đám con gái ăn mặt bikini đang đánh bóng chuyền trên bãi biển, da trắng eo thon, bờ mông cong vút khiến hắn vui vẻ mĩm cười.
- Ôi! Sở Lão Đại, vừa rồi ta còn chưa kịp thấy ngươi thì ngươi đã đi ra rồi.
Lúc này một đám nam sinh đã đi tới, Trương Bắc Phong cười đối với hắn hỏi.
- Ừ! Ta vừa thay đồ xong liền ra.
Sở Tiên cười cười, từ trên ghế đứng lên, quay người về phía bọn họ.
- Wow! Thân hình vãi thật
Một người nam sinh thấy được cơ ngực cùng cơ bụng của Sở Tiên hâm mộ nói. Mấy người khác cũng thấy được dáng người hoàn mỹ của Sở Tiên lập tức nhìn lại chính mình, khoé miệng bất đắc dĩ cười khổ, bọn họ căn bản là một múi dồn chung lại với nhau, đứng chung một chỗ với Sở Tiên có cảm giác hổ thẹn không hề nhẹ. Nhất là Trương Bắc Phong cùng Lưu Chí, khóe miệng nhịn không được giựt giựt thầm nghĩ:
- Chỉ cần dựa vào thân hình này liền có thể hấp dẫn được khối mỹ nữ a "Ta hiện tại rốt cuộc đã biết Tiểu Dĩnh nữ thần tại sao lại lựa chọn ngươi rồi, vóc dáng này của ngươi... trâu... ngươi rất trâu a!"
Người nam sinh kia một lần nữa nói. Sở Tiên hướng phía bọn họ cười cười:
- Thường xuyên tập Gym là được, thay vì dành thời gian đi soi mói thì các ngươi nên chuyên tâm rèn luyện thể hình là sẽ được thôi... Hắc hắc!