Sau khi cửa hàng bán bể cá lựa chọn gia nhập liên minh thương mại xong, ngày thứ hai Trương Tiêu Hoa cho toàn bộ những người gia nhập liên mình họp một lần, chủ yếu nhằm khai trương cửa hàng bể cá cùng với bồi dưỡng kiến thức về bể cá thủy sinh cho họ.
Sở Tiên ở lại Kinh Hải hai ngày cho đến khi giải quyết xong vấn đề gia nhập liên minh thương mại rồi mới về.
Người nắm quyền gia nhập liên minh đều hy vọng trước khi sang năm mới có thể phát triển cửa hàng bán bể cá, dự tính trong vòng một tháng, cửa hàng bể cá Tiên Cảnh sẽ lần lượt khai trương ở một trăm thành phố.
Sau khi khai trương một trăm cửa hàng bể cá, bọn người Sở Tiên liền muốn mở thêm hàng ngàn cửa hàng, đây là một không số không hề nhỏ.
Bây giờ sân bãi bên cạnh hồ Phong Đài đã xây dựng xong, sân vô cùng rộng rãi, đủ để bày biện trên một ngàn cái bể cá, mà thời gian này mỗi ngày bọn người lão Tầm đều ra biển mò vớt vật liệu, bể cá chuẩn bị vô cùng đầy đủ.
Vào đến trong sân bên cạnh hồ Phong Đài của thành phố Hải Thanh, Sở Tiên nhìn thấy từng hồ cá bên trong, hắn hài lòng gật đầu.
Bên trong có mấy kiến trúc sư cùng thợ đá đang không ngừng gia công, những người nhân công ở ngư trường không có việc gì làm cũng qua bên này hỗ trợ. Ở chỗ bên cạnh có mấy cái hồ lớn, bên trong để các loại rong biển, cá nhỏ, tôm nhỏ, sứa và san hô các loại.
Sở Tiên đến chỗ ngư trường, khống chế hai con cá nhỏ đang bơi đến cạnh hắn.
Hai con cá đù to bằng bàn tay bên cạnh hắn đang bơi không ngừng, trước khi sang năm mới chắc có thể to hơn rồi.
"Còn nửa tháng nữa là đến tết, nhanh thật đó."
Sở Tiên nhìn ngư trường của mình, nhớ lại những chuyện đã xảy ra trong thời gian này giống như một giấc mộng.
"Lâu lắm rồi không ra biển nhìn một chút, ngày mai ra biển đi, sau tết hai tháng là thời gian cấm đánh bắt cả, lúc đó ngư thuyền bị cấm ra biển luôn rồi."
Trong lòng Sở Tiên nghĩ đến đã lâu không ra biển xem thử cái nơi nơi vàng kim kia, chỗ hải sâm, cùng với nhiều chỗ hắn vẫn chưa biết đến.
Sau khi quyết định, tối hôm đó Sở Tiên liền nói với Tiểu Dĩnh một tiếng rằng mình sắp đi ra biển ở mười ngày nửa tháng.
Tiểu Dĩnh bĩu môi một cái có ý muốn đi cùng hắn, nhưng bây giờ sắp hết học kỳ rồi, còn nhiều việc phải xử lý cũng không tiện xin nghỉ.
Sở Tiên dỗ một hồi, còn phải đảm bảo lần ra biển đầu tiên vào năm sau sẽ dẫn cô nàng theo.
Sáng sớm ngày thứ hai, sau khi đưa Tiểu Dĩnh đến trường, Sở Tiên dẫn theo lão Tầm, lão Mục cùng tất cả người cá lái tàu cá về phía đại dương mênh mông.
Tàu đang chạy, Sở Tiên ngằm trên ghế, mặt đầy mãn nguyện nhìn xung quanh.
- Ông chủ, lần này chúng ta đi đâu? Lão Tầm nhìn đại dương mênh mông hỏi Sở Tiên.
- Đi đến chỗ xa một chút đi, hải phận gần Hoàng Hải vẫn còn quá cạn, đi sâu vào Thái Bình Dương đi.
Bình quân mức nước vùng phụ cận Hoàng Hải sâu khoảng bốn mươi mét, thỉnh thoảng có một, hai nơi có thể đạt đến hơn hai trăm. Nếu so với cả đại dương thì chỉ là chỗ nước cạn mà thôi, so với mấy chỗ toàn trên ngàn vạn mét thì căn bản không thể sánh bằng.
- Ông chủ, tàu cá của chúng ta cũng không thể tùy tiện lang thang trong biển được, chúng ta có nên mua tàu cá viễn dương không? Lão Tầm đề nghị nói.
- Tàu cá viễn dương sao? Sở Tiên ngồi dậy do dự một chút.
Hiện nay thuyền số hiệu người cá chỉ vẻn vẹn hai mươi tám mét, về mặt tính năng đã trang bị đủ tư cách ra đại dương, nhưng nếu như gặp phải sóng to gió lớn thì sẽ vô cùng nguy hiểm.
Tàu cá viễn dương thông thường đều dài trên bốn mươi mét. Tàu cá viễn dương lớn nhất ở Trung Quốc dài hơn một trăm mét, còn nữa tàu cá viễn dương có thể gia công, sản xuất chung một chỗ, đánh bắt lên liền có thể gia công ngay trên tàu.
- Đến lúc đó tính sau vậy. Sở Tiên có hơi do dự, tàu cá viễn dương nhất định phải mua nhưng mà lại không nhất định phải mua tàu cá, mua du thuyền cũng được mà.
So với tàu cá, hắn càng thích du thuyền hơn, dù sao thì mua tàu cá cũng ít khi dùng để bắt cá.
Tiếp theo còn một sự lựa chọn nữa đó là tàu chở hàng, tàu chở hàng có thể chở hàng tương đối nhiều, thực dụng hơn một chút so với du thuyền.
- Mẹ nó, nghĩ nhiều vậy làm gì. Đợi một hai năm sau du thuyền, tàu hàng, tàu cá mỗi thứ mua một chiếc là xong.
Sở Tiên cười khà khà đứng dậy, bây giờ với thu nhập mỗi tháng của hắn có thể đủ mua một chiếc tàu cao cấp, đến lúc đó nếu như thật sự dùng đến thì mua luôn, không có việc gì có thể đậu ở hồ Phong Đài cũng được mà, để xem cũng thoải mái phết.
- Chúng ta ra khu vực biển sâu đi, không nhất định phải đi chỗ quá xa đâu. Sở Tiên suy nghĩ một chút rồi nói.
- Vâng thưa ông chủ, vậy chúng ta đi về hướng biển Đông đi. Lão Tầm gật đầu.
- Được.
Bây giờ bọn người Sở Tiên đi đến khu vực sâu nhất thì cũng sâu khoảng hai trăm, ba trăm mét. Hắn muốn nhìn thử cảnh tượng dưới biển sâu, tìm kiếm bảo vật hoặc những sinh vật kỳ lạ.
Phía bên biển Đông chỗ sâu nhất có thể đạt đến hai ngàn, ba ngàn mét, vùng biển Đông không phải hoàn toàn thuộc về địa hạt của nước Trung Quốc, trong đó còn có đảo quốc, khu vực Triều Tiên nữa.
Ngư thuyền điều chỉnh phương hướng, đi nhanh về phía Đông Hải sau đó lúc đang đi được khoảng hai tiếng liền truyền đến một cảm giác quen thuộc.
- Ồ, dunkleosteus đang ở gần đây. Sở Tiên ngạc nhiên, liền để cho lão Mục tìm vòng vòng xung quanh một hồi.
"Rầm" Một con cá dunkleosteus từ trong biển nhảy lên, mặt mũi khổng lồ dữ tợn khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
- Lại lớn thêm một chút rồi. Nhìn con cá dunkleosteus sắp dài đến sáu mét, trên mặt Sở Tiên lộ vẻ vui mừng.
- Đi thôi, mang tụi mày dạo vùng biển khác một chút. Sở Tiên nhìn thấy bọn chúng cười rồi nói.
Cho tới nay Sở Tiên chưa từng để cá dunkleosteus đi chỗ biển sâu, chính là sợ mấy đứa nhóc này đụng phải sinh vật hung ác. Không nói cái khác trong đại dương chỉ với cá voi, mực khổng lồ thì cá dunkleostreus đã không phải đối thủ rồi.
Hở một tý là có mấy con cá voi nặng từ mười đến trên trăm tấn. Bây giờ cá dunkleaostreus chỉ nặng vẻn vẹn có mấy tấn, vẫn chưa phải đối thủ của bọn chúng, càng đừng nói đêspn ở biển sâu chưa biết có sinh vật khổng lồ nào không nữa.
Cá dunkleaotreus theo sau người cá bơi nhanh về trước. Sau ba tiếng đồng hồ, bọn họ đã đến được khu vực Hoàng Hải, Sở Tiền dò tìm sóng âm hiểu rõ chỗ này cách xa chỗ nước sâu Hoàng Hải.
- Tốc độ tàu cá chậm lại một chút, tôi xuống biển đây.
Sở Tiên nói một tiếng với lão Tầm, nhìn hai người cá sấu đang cầm sách học trí khôn nở nụ cười, hắn cởi quần áo nhảy thẳng xuống biển.
Đằng sau mấy con cá dunkleotreus nhìn hắn nhảy xuống liền bao vây hắn lại, Sở Tiên khẽ mỉm cười để chọn chúng tránh ra một chút, tâm niệm vừa động biến thành con cá dữ dợn dài hơn năm mét.
Nếu so với cá dunkleotreus thì bề ngoài có hơi dữ tợn, Sở Tiên biến hình còn khủng bố hơn.
- Đi theo tao! Sở Tiên nhìn cá dunkleotreus với hình dáng không khác mình là mấy, lắc lư cái đuôi nhanh chóng lặn xuống đáy biển.
Mấy con dunkleotreus lập tức bơi bên cạnh hắn, Sở Tiên lấy năng lượng của mình tạo ra dunkleotreus nên chúng như con cái của hắn vậy. Dunkleotreuscũng đối xử với hắn vô cùng thân thiết, cực kỳ nghe lời hắn.
- Nếu so với Hoàng Hải thì đáy biển biển Đông lại có cảnh sắc hơn. Sở Tiên nhìn xung quanh, trong lòng nghĩ.
Màu sắc đáy biển biển Đông so với Hoàng Hải chắc phải sâu hơn một chút, hơn nữa dưới địa hình đáy biển lồi lõm không bằng phẳng, đá ngầm cùng apatit khá nhiều.
Sở Tiên đứng chính giữa, hai bên có năm con cá dunkleotreus, lúc này hắn giống như bá chủ dưới đáy biển, có nguyên đàn em hộ tống. Tàu cá số hiệu người cá chạy chầm chậm về hướng biển Đông.
Các loại cá xung quanh nhìn thấy nguyên đàn cá khổng lồ liền chạy trốn bốn phía, Sở Tiên đối với mấy loại cá nhỏ này không có chút hứng thú nào. Hắn thong thả đánh giá xung quanh.
- Ồ, cá mú khổng lồ sao?
Bơi dưới đáy biển năm, sáu phút, một con cá to lớn xuất hiện trong tầm mắt hắn.
Trong lòng Sở Tiên khẽ động một cái, liền ra hiệu cho cá dunkleotreus bên cạnh. hai con dunkleotreus liền nhanh chóng bơi về phía con cá to kia.
Đây là con cá mú khổng lồ, dài gần hai mét.
Cá mú nhìn thấy hai con cá dunkleotreus khổng lồ bơi về phía mình, nó điên cuồng xoay người bơi đi mất.
Mặc dù nói tốc độ của cá dunkleotreus cũng không phải nhanh lắm, nhưng cá mú cũng không thể sánh bằng. Dunkleotreus đuổi kịp cắn một cái lên người cá mú sau đó lắc lư cái đuôi bơi về phía Sở Tiên.
"Hờ hờ". Sở Tiên khẽ mỉm cười.
Cá dunkleotreus cũng không cắn chết cá mú mà ngậm trong miệng, Sở Tiên há miệng ra nuốt trọn con cá mú trị giá hai ba vạn vào trong bụng.
"Không tệ, không tệ, cảm giác chỉ huy mấy thằng đệ cực kỳ thoải mái".
Sau khi nuốt con cá mú xong, tâm trạng Sở Tiên sảng khoái, liền lệnh cho mấy thằng đệ dunkleotreus bơi về phía sâu biển Đông.
"Đậu má, cá mập kìa. Lại còn là cá mập xanh khổng lồ nữa!" Cũng không bao lâu, ba con cá khổng lồ xuất hiện cách bọn họ không xa.
"Quả nhiên vùng biển tương đối sâu ở biển Đông, số lượng những loại cá lớn còn nhiều hơn rất nhiều so với Hoàng Hải.
Sở Tiên nhìn ba con cá mập xanh dài khoảng hai mét, trong lòng có hơi do dự. "Chọn cải tạo chúng thành người cá thì không ăn chúng".
Sau khi quyết định, Sở Tiên liền bơi nhanh về phía ba con cá mập kia.
Cá mập xanh thuộc loại cá mập tương đối hung hãn, chúng sẽ tấn công con người, cũng bởi vì tấn công con người nên mới nổi tiếng như vậy. Cơ thể bọn chúng rất gầy cũng không phải nặng lắm, ở khu vực biển Đông này kẻ địch cũng không nhiều.
Ba con cá mập xanh bơi dưới đáy biển khá nhàn nhã, đột nhiên bọn chúng nhìn thấy mười một thân hình khổng lồ đang bơi nhanh đến chúng.
Trong chớp mắt ba con cá mập xanh có hơi hoảng loạn lắc cái đuôi mình rồi lập tức bơi ra xa chạy trốn.
"Ha ha, muốn chạy à, ngoan ngoãn lại đây làm đàn em của tao đi"
Sở Tiên hưng phấn bơi qua, ngay lúc ba con cá mập xanh còn đang hoảng loạn liền tiến hành thống trị nó.
Năng lượng của ba con cá mập xanh rất cao, chúng giãy dụa muốn chạy trốn nhưng cá dunkleotreus đã bao vây chúng lại, ánh mắt uy nghiêm nhìn chằm chằm ba con cá mập xanh, cả người tản ra mùi hung hãn.
Nhìn xung quanh toàn mấy con cá hung dữ không gì địch nổi, ba con cá mập canh có hơi run sợ ở yên trong nước không dám nhúc nhích.
Sở Tiên bơi lại, cá dunkleotreus chủ động nhường đường.
- Ba thằng nhóc này vẫn nên theo tao lăn lộn đi.
Cá mập xanh kinh ngạc không còn sức phản kháng, ngoan ngoãn bị hắn thống trị.
Sở Tiên hưng phấn cười:
- Đi thôi, chúng ta tiếp tục đi về phía trước, lần này đến biển Đông chơi một thời gian, tàn phá biển Đông một chút nào".