"Món cá sống này ngon không? có người thích, có người cảm thấy buồn nôn thậm chí chẳng có mùi vị gì."
Nhưng món cá sống có thể lưu giữ được hàm lượng lớn dinh dưỡng bên trong, cảm giác thơm ngon khiến người ta không thể nào quên.
Đương nhiên, chất lượng của món cá sống hoàn toàn quyết định bởi tốt xấu của loài cá, thông thường loại cá thượng đẳng mới làm được món cá sống, lấy cá biển làm chủ yếu, cá nước ngọt thì càng hiếm, vì cá nước ngọt có lượng kí sinh trùng tương đối lớn, ăn nhiều ngược lại sẽ có hại cho sức khỏe.
Trước đây Sở Tiên chưa từng ăn qua món cá sống, hắn cũng chưa từng nghĩ sẽ ăn thứ này, nhưng lão Tầm đã làm xong rồi vả lại ngay cả đồ chấm cũng đã chuẩn bị cho hắn, hắn quyết định nếm thử xem.
Một món ăn có thể làm lửa cháy tất nhiên có đạo lý của lão.
Sở Tiên nếm qua một miếng nhỏ, lát cá Thủy Tinh thả vào trong miệng mềm mềm, không có chút tanh nào, tựa như đầu lưỡi nho nhỏ chui vào trong khoang miệng mình.
Phụ liệu chủ yếu của lát cá sống này là rong biển, củ cải vừa hay trên thuyền có một ít, chấm với nước chấm ăn vào có cảm giác non mềm thơm ngon, mùi vị rất ngon.
- Không tồi, không tồi, rất ngon!
Sở Tiên liếm liếm đầu lưỡi, món cá sống này thanh đạm nhẹ nhàng khoan khoái, đối với người kén ăn như hắn cảm thấy rất ngon, giống như giữa mùa hè được ăn một miếng kem mát lạnh, cả người sảng khoái.
Bất quá rất nhanh, một con tôm hùm được bê lên, cùng lúc đó, Lão Tầm còn mang ra một bình rượu nho.
Sở Tiên không phải là người yêu thích uống rượu, nhưng nếu là rượu hoa quả và rượu nho thì hắn thích.
- Chậc chậc, ngư dân ra biển đánh cá mấy ai có được hưởng thụ như tôi đâu!
Sở Tiên hưởng thụ cười cười.
Vào buổi chiều, ngư thuyền chạy chầm chậm, Lão Mục sử dụng sóng siêu âm thăm dò xung quanh, Sở Tiên cũng dùng sóng âm dò tìm bốn phía.
Sóng siêu âm chỉ tìm thấy được một điểm nhỏ, có thể tìm được bầy cá, một vài con cá cự ly gần, to nhỏ cũng chỉ có thể phán đoán mơ hồ,không được chính xác lắm.
Mà sóng âm của Sở Tiên thăm dò lại vô cùng rõ ràng.
- Vị trí 1km phía trước, Tốc độ thuyền chậm lại một chút!
Sở Tiên bỗng nhiên mở lớn mắt, nói với Lão Mục đang lái thuyền.
- Vâng, ông chủ!
Lão Mục gật gật đầu, thả chậm tốc độ hướng về phía trước.
Dù tốc độ đã giảm nhưng vận tốc của ngư thuyền cũng vẫn rất nhanh, ba phút sau, đã đến nơi
- Cá Cờ, là một loại cá biển cỡ lớn, con to có thể lớn bốn năm mét, con nhỏ cũng hai ba mét, con cá Cờ này hơn ba mét một chút, nặng khoảng ba trăm cân.
Sở Tiên tính toán đối với loài cá Cờ này, lập tức thi triển thống trị
Hiện tại khoảng cách thống trị của hắn là ba mươi lăm mét, chính là chỉ cần có thể tiến vào trong phạm vi ba mươi lăm mét hắn mới tiến hành khống chế được.
Con cá Cờ này chỉ chầm chậm bơi xung quanh thuyền, ở vị trí mười mét, thấy ngư thuyền đến cũng không có ý trốn tránh, có thể đây là ngư thuyền đầu tiên mà nó nhìn thấy.
- Còn mười mét!
Trên mặt Sở Tiên lộ thần sắc hưng phấn, ngư thuyền từ từ tới gần.
- Thống trị!
Khoảng cách cuối cũng cũng dừng ở ba mươi lăm mét, Sở Tiên vội vàng thi triển năng lực thống trị, đồng thời lập tức xảy xuống biển.
Cá Cờ cảm nhận được sức mạnh trói buộc xung quanh mình, giãy giụa muốn bỏ chạy.
Nhưng nó phát hiện sức mạnh trói buộc đột nhiên mạnh hơn, dần dần mất đi ý thức.
- Phù, vẫn tốt, vẫn tốt, may mà mình phản ứng nhanh!
Sở Tiên nhìn thấy cá Cờ hoàn toàn được khống chế trên mặt lộ vẻ tươi cười, tóm lại, ra biển tiếp cận hai ngày bắt được một đại gia hỏa!
Cá Cờ: Năng lượng 1488
Thiên phú: Không
"Nếu năng lượng của con cá Cờ này nhiều hơn một chút mình sẽ không thống trị được, xem ra mình phải ăn nhiều cá một chút."
Sở Tiên khẽ chau mày.
Con cá Cờ theo hắn bơi đến bên cạnh thuyền, Kiếm Nhất, Kiếm Nhị nhấc nó lên.
Sau khi chuyển vào trong khoang thuyền, Sở Tiên lập tức tiến hành cải tạo cá Cờ.
Cá Cờ và Cá kìm có điểm tương đồng là có mũi như mũi kiếm, mũi của cá Cờ dài hơn so với cá kìm.
Qua mấy lần kinh nghiệm thành công, lúc này người cá tiến hành cải tạo dễ dàng hơn rất nhiều, khoảng nửa tiếng, một đại hán cường tráng đầu trọc cao gần hai mét xuất hiện trước mặt mọi người.
- Lão Tầm, việc dạy bảo giao cho ông đấy.
Sở Tiên bước ra khỏi boong thuyền, nói thẳng với Lão Tầm.
Lão Tầm lập tức gật đầu:
- Ông chủ, sắp tối rồi, tôi đi làm bữa tối trước!
Sở Tiên gật đầu, sau này nếu như số lượng người cá đủ rồi, hoàn toàn có thể tạo một người chuyên làm đầu bếp, tin rằng một đầu bếp người cá tuyệt đối so với lão Tầm còn xuất sắc hơn rất nhiều.
Ăn hết một nồi canh ngao với tôm, Sở Tiên cảm thấy toàn thân ấm áp, quay đầu nhìn trời đã xâm xẩm tối, lại nhìn đồng hồ, khẽ nhíu mày.
- Ông chủ, tối nay có thể có bão, có khả năng là bão cấp bảy.
Lúc này Lão Mục bước tới, nhắc nhở hắn.
- Cấp 7?
Sở Tiên gật đầu, Trên biển gặp bão không phải là chuyện tốt, bão dưới cấp 7 không phải là bão lớn, chí ít ngư thuyền này của hắn không phải sợ.
Chẳng qua nếu gặp bão cấp 10 hoặc lớn hơn hắn cũng không sợ, cùng lắm là chìm thuyền, họ cũng không có bất kì nguy hiểm nào.
Gió bão trên biển xuất hiện thông thường sẽ kèm theo mưa bão, lúc hơn bảy giờ, sóng trên mặt biển bắt đầu lớn hơn.
Hơn tám giờ tối, mây đen dày đặc, cả một bầu trời đen xì giống như bị nuốt vào khoảng không vô tận.
" Đùng đoàng!
Một tia chớp xé rách bầu trời, bầu trời tối đen có một tia ánh sáng, qua tia sáng xoẹt qua, xa xa có thể nhìn thấy sóng biển sóng sau cao hơn sóng trước dầm dập cuồn cuộn, vô cùng khủng khiếp.
" Rào rào rào!
Rất nhanh, một trận mưa như trút nước, hạt mưa to như hạt đậu lớn rơi trên thuyền.
Cả con thuyền giống như chiếc thuyền giấy chao đảo trong gió bất cứ lúc nào cũng có thể bị lật úp, lúc này ngư thuyển chỉ có thể khống chế đơn giản, điều khiển rất khó khăn.
Bất quá thuyền hiện đại thiết kế vô cùng cao cấp, khoa học, ngư thuyền trong sóng biển giống như làm một tòa tháp nghiêng, khó mà lật được, thêm đó dưới sự khống chế của bọn Lão Mục, tuy lắc lư điên cuồng nhưng không có nguy hiểm gì lớn.
Sở Tiên ngồi trên giường trong khoang thuyền, nhìn sóng to và cá lớn bên ngoài, không ngăn được cảm thán trước uy lực của tự nhiên.
Bọn Kiếm Nhất, Kiếm Nhị ngược lại không có chút sợ hãi nào mà trực tiếp đứng trên boong thuyền, đối với mưa to gió lớn bọn họ không có chút nào lạ lẫm, ngược lại cảm thấy vô cùng thân thiết.
Gió bão trên biển đến nhanh đi cũng nhanh, đến ban đêm thì từ từ ngớt xuống.
Sáng sớm ngày hôm sau, một quầng ánh sáng mặt trời từ phía đông nhô lên mặt biển, chiếu sáng từng đợt sóng lăn tăn.
Biển lớn sau khi trải qua mưa bão gột rửa, có một cảm giác rực rỡ tươi mới, cảm thấy rực rỡ hơn rất nhiều.
Sở Tiên rửa mặt xong, thả bước ra ngoài khoang thuyền!