Ăn sáng xong, Sở Tiên dạy tiếp ba người họ một số kiến thức cơ bản, ví dụ như đánh răng rửa mặt thậm chí là cách đi vệ sinh. Răng của họ được cải biến từ xương thế nên hoàn toàn khác biệt so với con người, vậy nên cần phải làm sạch.
Về chuyện đi nặng thì, e hèm, thôi khỏi cần nói tỉ mỉ.
Đưa ba người cá đi cùng mình tới khu sau học viện sư phạm Thanh Hải, đây là một khu cá cũ kĩ, sắp bị phá dỡ.
_Chính là đây!. Hắn nói rồi nhìn lên dãy số được treo trên cột điện, Sở Tiên rút điện thoại ra gọi.
Không thể coi thường mấy mẩu quảng cáo tưởng chừng như vô dụng này được, mấy người đó nhìn vậy và làm việc tốt lắm, Sở Tiên nhớ hồi còn học đại học, một người bạn của hắn đi làm lại thẻ căn cước, hay ở chỗ là lúc mua vé xe lại không bị phát hiện ra.
Nhớ lúc đó cậu bạn ấy có bảo mấy người này quen biết rộng, thực lực rất ổn, thậm chí cần thẻ căn cước với đầy đủ giấy tờ cũng không thành vấn đề, chỉ có điều giá rất đắt.
_Alo, làm thẻ!. Đầu dây nói gọn lọn 3 chữ.
_Alo làm thẻ, xin hỏi chỗ các có thể làm thẻ căn cước mà có cả đăng kí đàng hoàng được không nhỉ!. Sở Tiên hỏi.
_Được chứ, một thẻ ba vạn!. Hắn đáp
_Ba vạn? Sao lại đắt thế?. Sở Tiên kinh ngạc hỏi.
_Thẻ căn cước giờ đổi bản mới rồi, dùng vân tay, cho nên giá cả tăng lên rất nhiều, nếu như anh muốn làm thì suy nghĩ một lúc đi!. Người làm thẻ nói
_Ok, làm. Sở Tiên không dông dài đáp luôn.
_Ok, cậu đến chỗ tôi đi!
Đối phương nói địa chỉ cho cậu, điều khiến hắn ngạc nhiên là nơi làm thẻ lại nằm ở trung tâm thành phố, hơn nữa còn làm ở văn phòng hẳn hoi.
_Má nó, giờ mấy nơi làm chứng từ giả cũng đầu tư như vậy cơ?. Sở Tiên dẫn bọn lão Tầm đi tới nơi làm thẻ giả.
_Vừa rồi là các cậu gọi tới? Ở phòng này!. Nhân viên tại quầy nói với hắn rồi chỉ về hướng căn phòng.
_Mời ngồi, là cậu muốn làm thẻ căn cước à?. Trong phòng là một người đàn ông trung niên, ra hiệu cho cậu ngồi xuống ghế sopha.
_Đúng vậy, tôi muốn làm ba cái thẻ căn cước, không biết lúc nào có thể lấy được?. Sở Tiên nói thẳng.
Người trung niên nhìn lão Tầm đội mũ ngồi cạnh Sở Tiên, lập tức nói
_Ba ngày, nhưng người cần làm thẻ phải lưu lại dấu vân tay, cùng ba vạn tiền tiền đặt cọc!
_Không thành vấn đề!. Sở Tiên gật đầu, lúc hắn cải tạo cũng đã nghĩ tới đề này rồi nên không ngần ngại trả lời luôn.
Hội lão Tầm lưu lại vân tay xong, Sở Tiên lái xe tới khu FT.
Khu FT có núi có biển, nơi này có vài khu biệt thự mới xây, Sở Tiên lựa chọn một nơi gần hồ Phong - Đài.
Đi vào khu bán, lão Tầm, Nhất Kiếm, Nhị Kiếm ngẩn tò te ra ngắm lấy mọi thứ chung quanh, Sở Tiên đi thẳng vào khu mô hình.
Sở Tiên hiện tại thể chất được tăng cường, trên người toát ra một khí chất mê đắm đặc biệt vô cùng.
Tập thể hình khiến cơ thể hắn đẹp lên trông thấy, thêm vào đó tiền cũng nâng tầm khí chất con người lên, Sở Tiên của hiện tại đi đến đâu uy phong đến đó, nhìn hấp dẫn vô cùng.
_Người đẹp, giới thiệu cho anh nhà ở xung quanh khu biệt thự này đi!. Sở Tiên ngoắc tay gọi cô gái.
Cô gái ở quầy hơi sững sờ, nhìn Sở Tiên dáng vẻ tự tin liền lập tức đi tới
_Xin chào tiên sinh, khu biệt thự Thần Tinh năm nay của chúng tôi là khu biệt thự.....
Cô nhân viên vô cùng chuyên nghiệp giải thích cho hắn, Sở Tiên nhìn mô hình khu biệt thự trước mắt, hài lòng gật đầu.
_Lấy căn này đi!. Sở Tiên chỉ vào một căn nằm ở vị trí vắng vẻ nói.
_Vâng? Căn này tổng diện tích bốn trăm hai mươi mét vuông, nóc nhà có bể bơi riêng.....
_Giá bao nhiêu? Sở Tiên hỏi.
Cô nhân viên nhà đất hai mắt sáng lên, vô cùng rạng rỡ nói
_Chín trăm tám mươi vạn, nếu như ngài có thể thanh toán luôn trong một lần thì chỉ cần trả chín trăm năm mươi là được.
_Ừm, có thể xem qua căn phòng không!. Sở Tiên yên lặng gật đầu, giá nhà ở Trung quốc là như vậy, dẫn trước toàn thế giới, có thể coi là ngành nghề mũi nhọn.
_Được chứ được chứ!
Dưới sự hướng dẫn của nhân viên, Sở Tiên ngắm nghía căn phòng cùng toàn bộ thiết bị ở khu biệt thự, có thể dọn đến ở luôn trong ngày.
Thanh toán xong, Sở Tiên dẫn ba người cá mua khá nhiều đồ ăn dự trữ, rồi đưa bọn họ tới hồ bơi trên nóc nhà.
_Các ngươi thích nơi nào có nước, vậy về sau các ngươi ở chỗ này đi!
Mặc dù bọn họ đã được cải tạo thành người, nhưng vẫn thích không gian trong nước hơn, Lão Tầm bọn họ mong muốn được ở trong nước.
_Cũng tốt, mấy người cá sau khi hòa nhập xã hội thì đưa họ, tới ở khu nuôi cá, còn căn biệt thự này sau này mình ở cũng được!. Sở Tiên mỉm cười.
Hai ngày tiếp sau, Sở Tiên mỗi ngày dạy cho lão Tầm sử dụng một ít đồ điện gia dụng, dạy hắn sử dụng máy tính, cũng như cách tìm kiếm tư liệu trên Internet.
Sự thông minh của lão Tầm khiến Sở Tiên vô cùng hài lòng, chỉ trong hai ngày thôi mà hắn đã hoàn toàn nắm được hết kiến thưc tiểu học, cứ đà này sau hơn nửa tháng nữa thôi, trình độ văn hóa có thể đuổi kịp học sinh đại học.
Trong khi đó Nhất Kiếm cùng Nhị Kiếm kém hơn hẳn so với lão Tầm, nhưng cũng có thể coi là tạm ổn, trong hai ngày về cơ bản là có thể giao lưu nói chuyện được rồi.
_Mấy bữa nay mọi người ở đây đi, đồ ăn ba người ăn chung với nhau, Nhất Kiếm và Nhị Kiếm phải nghe lời lão Tầm đấy biết chưa?. Trước khi rời đi Sở Tiên dặn dò họ.
_Dạ đã rõ thưa ông chủ!. Ba người họ gật đầu, việc xưng hô chủ tớ là do Sở Tiên yêu cầu họ như vậy.
Ngày hôm qua khi nghe lão Tầm trí tuệ phi phàm gọi mình là Đại vương thì hắn phải mất một lúc lâu sau mới hoàn hồn được, đến khi nghe hắn giải thích tại sao lại gọi như vậy thì càng khiến cho Sở Tiên choáng váng, thế nên hắn bảo họ từ sau gọi mình là ông chủ là được rồi.
_Ừm, lão Tầm, có việc gọi điện thoại cho ta!. Sở Tiên khẽ gật đầu rồi lái xe rời đi.
_Nào, Nhất Kiếm, Nhị Kiếm bắt đầu học thôi, hôm nay dạy các ngươi số học lớp hai!. Lão tầm cầm một quyển sách bắt đầu dạy học.
Cảm nhận được hành động của ba người cá khiến Sở Tiên hài lòng mỉm cười, cùng đó chạy xe tới bến càng.
_Không biết Phong thúc có mua được cá to không nhỉ!
Hai ngày này, Sở Tiên giao cho Phong thúc một nhiệm vụ, đó chính là mua các loài cá cỡ lớn, trong vòng bảy lăm cân đổ ra cho tới hai trăm cân đổ lại mua toàn bộ cho hắn.
Dù cho phải tốn mười mấy vạn một con cũng không thành vấn đề, đợi hắn cải tạo người cá xong, để bọn họ ra biển đánh bắt cá vài vòng là kiếm lại được thôi.
Mà hắn không biết, hai ngày nay tên tuổi của Phong thúc đột nhiên nổi lên như còn, tất cả người ở bến tàu đều biết tới có một ông lão chỉ cần thấy cá to là sẽ không tiếc tiền mua về.
Khi hắn vừa tới nơi, thì cũng đúng lúc gặp Phong thúc đang tranh mua cá thờn bơn, hơn nữa còn là một con cá thờn bơn cỡ bự hơn một trăm cân liền.