Mặc dù ban đầu hiểu lầm rất lớn, nhưng thông qua Lý Trung Thuận giải thích còn có điều tra hỏi rõ sau đó y đã biết, những viên hoa cúc này đều do Hoàng hậu đụng ra đấy. Nghe nói là bởi vì nàng quá đẹp, hoa cúc nhìn thấy xấu hổ, đụng một cái là đã cuộn thành như vậy.
"Hoàng hậu của trẫm quả thật... Có dáng vẻ của tiên nhân, nên hoa cúc mặc cảm là phải rồi."
Vừa nói xong, chậu hoa đầu tiên bị Phùng Niệm đụng sợ chầm chậm nở ra, từ bắt đầu từ chậu này, phía sau cũng lần lượt nở ra. Lý Trung Thuận làm Tổng quản thái giám, sao có thể chưa từng thấy hoa cúc cực phẩm chứ? Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy quá trình hoa nở, mặc dù chỉ từ trạng thái quả cầu hoa nở ra, cũng vô cùng xinh đẹp, nhìn thấy thậm chí có hơi cảm động.
Lý Trung Thuận đang cảm động, Bùi Càn lại lâm vào trầm tư.
"Không phải đám hoa hư hỏng này cố ý đối nghịch với trẫm chứ?"
"Sao Hoàng Thượng lại nghĩ như vậy?"
"Không phải thì thế nào? Hoàng hậu đến một lần nó xấu hổ sợ rồi, trẫm đến một lần lại nở rộ, chẳng phải là đang khoe khoang với trẫm? Khoe khoang nó xinh đẹp, chê tướng mạo trẫm bình thường à."
Lý Trung Thuận: ...
Đây là hoa cúc, không phải hoa cúc thành tinh, nó không biết suy nghĩ.
Bùi Càn mới mặc kệ nó là hoa cúc hay là hoa gì: "Mang đám hoa hư hỏng không hiểu chuyện này xuống đi, chuyển mấy chậu hiểu chuyện tới đây."
Ngày hôm sau, Lục Lục nói muốn đi xem hoa tròn tròn, Phùng Niệm lại mang nàng đi, đi qua phát hiện cách sắp xếp không giống ngày hôm qua. Nàng nhớ kỹ vị trí chậu hoa đầu tiên mình đụng vào hôm qua, còn nhớ rõ đó là một chậu hoa cúc hồng, ngày hôm nay đã thay đổi.
Cát Tường tìm người phụ trách chăm sóc hoa cỏ đến đây, Phùng Niệm hỏi một tiếng.
Mới biết được hôm qua nàng rời đi không lâu sau đó Bùi Càn đã đến đây, náo loạn thành trò cười.
Lục Lục cũng nghe thấy hỏi: "Phụ hoàng mang hoa cúc tròn tròn đi rồi ư?"
"Không sai, phụ hoàng con thật sự là hẹp hòi."
Nước mắt Lục Lục lập tức xuất hiện: "Đó là hoa cúc tròn tròn nương đụng cho ta, là hoa cúc tròn tròn của ta." Nói xong quay đầu, chạy đi tìm Bùi Càn tính sổ.
Phùng Niệm không vội đuổi theo, nàng phái hai cung nữ tâm phúc đuổi theo, bản thân rất rảnh rỗi dạo qua một vòng.
Phùng Niệm: "Lấy <
> đến dỗ con yêu rất tốt, kỹ năng của Hoàn Hoàn đều không tệ nha."
Dương Ngọc Hoàn: "Ha ha."
Vương Chính Quân: "Kỹ năng đều đến từ bản thân? Dương Ngọc Hoàn thật sự biết cách làm điều này à?"
Dương Ngọc Hoàn: "Cũng không phải, ta đụng là một loại cỏ."
Trần Viên Viên: "Là cây xấu hổ. Nói đến, nếu như Hoàn Hoàn có tu hoa, @ Tây Thi có phải hay không cũng có trầm ngư?"
Trần Viên Viên: "@ Tây Thi?"
Tây Thi: "Đúng là có, kỹ năng đó không có tác dụng lắm, chủ group có muốn không? Muốn thì ta gửi cho muội."
Tây Thi: "Nói đến, trầm ngư và tu hoa có phải có điển cố gì hay không?"
Phùng Niệm: "Là chim sa cá lặn hoa nhường nguyệt thẹn, chỉ bốn vị mỹ nữ."
Hạ Cơ: "Hai người còn lại cũng ở trong group sao?"
Vạn Trinh Nhi: "Không có ở đây đâu."
Phùng Niệm: "Hai người còn lại là Điêu Thuyền và Vương Chiêu Quân. Lạc nhạn của Vương Chiêu Quân thật sự không tệ, rất có ý nghĩa chiến lược! Lúc này không phải còn đưa thư tình bằng bồ câu sao? Ta ngẩng đầu một cái liền cho nó rơi xuống."
Phùng Tiểu Liên: "Kéo đi! Kéo người vào đây!"
Phùng Niệm: "Lần trước ta muốn kéo Tiêu Hoàng hậu cũng không thành công, sao có thể kéo được Vương Chiêu Quân? Tỷ có thể khiến Vương Chính Quân thử một chút xem có thể dùng cách triệu hoán Vương Mãng triệu hoán nàng ta vào được hay không, chẳng qua ta đoán chừng Vương Chính Quân sẽ không muốn, dã sử nói bởi vì Vương Chiêu Quân đắc tội họa sĩ cung đình mới không được tuyển vào hậu cung của Lưu Thích, sau này trong cung biết được còn có mỹ nữ cỡ này Lưu Thích đã rất khó chịu."
Đát Kỷ: "Lưu Thích này và họ Vương vẫn rất có duyên phận."
...
Chúng mỹ nhân vui vẻ nói chuyện, trong lòng Lưu Thích ở cùng Lưu Bang cực kỳ chua xót, còn nói tại sao quyền triệu hoán lại nằm trong tay Hoàng hậu? Nếu như cho hắn, cuộc sống miễn bàn có bao nhiêu tuyệt vời rồi.
Lưu Bang không dám công khai ủng hộ hắn, nhưng lén Lữ Trĩ gật đầu thật mạnh.
Không sai!
Tại sao đây lại là group họa thủy chứ? Nếu là group Hoàng đế thì tốt bao nhiêu!
Mặc dù bây giờ cũng có một số Hoàng đế quốc quân cho người nhà tiến vào, nhưng Hoàng đế bị họa thủy mang vào có thể là kẻ tốt lành gì? Nhìn xem Thương Trụ vương, nhìn lại Tiêu Bảo Quyển, còn có hai tên tử tôn bất hiếu này của hắn ta
Đều là phế vật! Tất cả đều là phế vật!
Những người này kế thừa cơ nghiệp tổ tông đều có thể thất bại, làm Hoàng đế khai quốc, Lưu Bang thường xuyên cảm thấy mình và bọn họ không hợp nhau.
Lưu Bang cũng từng nghi ngờ có phải bởi vì xui xẻo gặp phải chủ group thật sự không có dã tâm hay không. Ngay cả giấc mộng làm nữ hoàng nàng cũng không có, nếu như nàng có, không chừng group này cũng có thể thay đổi một chút thăng cấp thành group Hoàng đế!
Cũng vì Lưu Bang không có cơ hội mặt đối mặt với Phùng Niệm, nếu cho hắn một cơ hội, hắn cần phải tẩy não cho Phùng Niệm thật tốt.
*
Đầu tháng tám, Lục Lục trải qua sinh nhật hai tuổi của nàng, ngày hôm nay trong cung vô cùng náo nhiệt, so với lúc nàng đầy tuổi còn náo nhiệt hơn. Dù sao lúc trước nàng chỉ là nữ nhi của Quý phi, hiện tại Quý phi thăng cấp làm Hoàng hậu, nàng cũng đã thành đích nữ của Hoàng Thượng.
Vì có thể lôi kéo làm quen với Phùng Niệm tốt hơn, các tông phụ mang theo không ít nữ hài, theo thứ tự giới thiệu cho Lục Lục nhận biết các nàng. Lục Lục hiếm khi gặp được nhiều nữ hài gần bằng tuổi nàng, hỏi người ta làm gì ở nhà?
Nghe một vòng cũng không ai nói ra trò gì, nếu không phải đi theo người lớn, chính là đi dạo trong vườn hoa, còn có học cầm kỳ thư họa.
Lục Lục vốn dĩ muốn dự trữ làm cho trò chơi của mình thêm phong phú, kết quả những tỷ tỷ này còn không bằng nàng.
Nàng không chỉ tổ chức chọi gà đấu vật, còn có giải thi đấu trừng mắt người nào động trước tính người đó thua, đều có rất nhiều người tham gia.
Chúng tiểu cô nương là Lục Lục tự mình chào hỏi, nàng thật sự rất biết làm nóng bầu không khí, lúc đầu rất nhiều người đều chưa quen thuộc, vài lần là đã quen với người ta. Một hồi khen người ta có lúm đồng tiền đáng yêu, một hồi nói người ta nhỏ nhắn xinh đẹp... Được muội muội xinh đẹp như thế khen ngợi ai mà chẳng vui vẻ? Hơn nữa thân phận muội muội xinh đẹp này vẫn là đích Công chúa, cảm giác kia càng tốt hơn.
Có thể được đưa tới loại trường hợp này hầu như đều là nữ hài được cưng chiều nhất nhà, nhiều người có tính tình rất yêu kiều. Trước khi tiến cung đã được người lớn trong nhà đặc biệt nhắc nhở, tuyệt đối không được tự cao tự đại trong Trường Hi cung, sau khi nhìn thấy Lục Công chúa mặc kệ nàng nói cái gì làm cái gì đều phải cẩn thận cổ vũ, dù bị làm khó cũng không cho phép náo loạn.
Bốn năm tuổi đều đã hiểu chuyện, bị nghiêm khắc cảnh cáo như vậy, trong lòng các nàng có một chút căng thẳng.
Vốn cho rằng Lục Công chúa này sẽ rất khó ở chung, kết quả không có.
Nàng rất đáng yêu.
Rất nhiều người dạy nữ nhi đều sẽ để cho các nàng ít vận động ít nói, nhìn như vậy tương đối đoan trang. Phùng Niệm không dạy như thế, nàng không quản chặt Lục Lục, chỉ cần không làm chuyện nguy hiểm, không nói lời khó nghe, không bắt đầu sinh ra ý nghĩ hư hỏng, chuyện khác đều theo ý nàng.
Ngoại trừ trên một số vấn đề đặc biệt nàng rất bá đạo và hay ghen tị, bình thường khá ngọt ngào.
Ở trong hậu cung, ngoại trừ Phùng Niệm thì nàng chính là người có nhân khí cao nhất.
Phùng Niệm biết nàng là người hòa đồng, ngay cả thái giám cung nữ không quen biết cũng có thể chơi, cùng Quận chúa Huyện chủ cũng không thành vấn đề, vì vậy không có quá quan tâm nàng. Nàng nghe một vòng nịnh nọt, không ngừng có người truyền lời nói dân chúng bên ngoài cảm kích Hoàng hậu nương nương như thế nào, còn có nhắc đến học viện Đại Đức.
"Thiếp thân nghe nói bên kia mới tuyển khoảng hai trăm người, thật ra có thể tuyển thêm một chút, dụng cụ không đủ, chúng ta lại cho thêm một chút?"
"Khi nào nương nương lại quyên tiền nữa? Ta biết lần trước có rất nhiều người bởi vì bỏ lỡ mà đặc biệt tiếc nuối."
"Đúng vậy, sau khi bên kia tuyển người, thanh danh dần dần nổi lên, rất nhiều thương nhân lớn cũng muốn góp một phần sức lực, vẫn luôn chờ đợi lại không thấy người mở miệng. Người không nói, bọn họ không biết nên giao đồ cho ai, sợ lần lượt thay đổi người nhận ngân lượng không thể chuẩn bị đầy đủ học cụ sử dụng."
...
Nói hồi lâu, không phải là muốn Phùng Niệm lại mở hoạt động đưa tiền đổi con lần nữa sao?
Phùng Niệm nói muốn tìm hiểu tình huống một chút, xem hiện tại có cần thiết hay không.
"Vậy thì còn tìm hiểu gì chứ? Chắc chắn là cần, thứ này còn chê nhiều sao?"
"Nương nương người hãy thành toàn mong muốn được làm việc thiện tích đức của mọi người đi."
"Hoàng hậu nương nương ~ "
Phùng Niệm người này vốn là ăn mềm không ăn cứng, mạnh mẽ ép buộc nàng xưa nay không có tác dụng, nhưng nếu nói tốt bình thường đều có thể thay đổi. Không phải sao, tông phụ mệnh phụ đều hi vọng nàng lại làm lần nữa, trong đó chỉ có rất ít người vì chính mình, hầu hết là vì thân hữu, còn có người cảm thấy thời gian trôi qua quá bình thản muốn xem náo nhiệt.
Tất cả mọi người đều nói những lời hay khiến Phùng Niệm có loại ảo giác nàng lại từ chối chính là từ chối lòng tốt của các phu nhân đối với dân chúng khổ cực trong kinh thành.
Muốn mở hoạt động bận rộn cũng là người khác, nàng chỉ cần chờ một kết quả, sau đó trừng mắt một cái, sẽ lập tức có tiền cho học viện bên kia.
Rất tốt.
"Các ngươi thuyết phục ta, vậy thì bắt đầu từ sáng mai đi, đến cuối năm nay."
"Lần này có bao nhiêu chỗ?"
"Giống như lần trước."
Hai chỗ đúng là hơi ít, nhưng dù sao có cũng tốt hơn không có! Ngày hôm sau, có ý tứ lập tức hành động, lần trước không có kinh nghiệm, lần này có một số phu nhân lão gia trong các gia tộc còn thương lượng đối sách, làm sao để làm tê liệt đối thủ, làm thế nào mới có thể là người cuối cùng trổ hết tài năng lấy được vị trí.
Lần trước còn có người lo lắng trong lòng, sợ hãi bị trả thù, không dám cạnh tranh với những người có thân phận quý giá.
Lần này không giống vậy, Hoàng hậu nương nương tổ chức, ai dám giở trò?
Chẳng phải Bảo Hoa Trưởng Công chúa đã nghĩ lấy thân phận Trưởng Công chúa ép lui người khác?
Đã không thành công đấy.
Người ta hỏi nàng ta giở trò bị vạch trần không sợ trực tiếp mất cơ hội? Tất cả đều nói cuối cùng xem ai cống hiến nhiều nhất, làm những thứ bàng môn tà đạo này không có ý nghĩa.
Rất nhiều người trong số những người tham gia bởi vì các loại nguyên nhân nên chưa từng sinh con, bên trong cũng có người càng sốt ruột càng nóng lòng muốn có con hơn cả Trưởng Công chúa, trong nhà phò mã không có núi vàng núi bạc có thể kế thừa, lần này có một nhà là hoàng thương, phu nhân mình không sinh được thì gia tài bạc triệu của nàng ta cùng lão gia sẽ phải tặng cho nhi tử của tiểu thiếp nào đó mà nàng ta hận đến muốn chết kế thừa, nàng ta có thể đồng ý à?
Theo nàng ta nói, thà rằng tiêu hết gia tài giành một cơ hội vì chính mình, cũng tốt hơn không công có lợi cho tiện nhân đấy.
Hoạt động đưa tiền đổi con triển khai oanh oanh liệt liệt, cùng lúc đó, có hai nhóm người trước sau tiến vào kinh thành. Bên trong có một đội ngũ là Tiểu Triệu Tử hộ tống phỉ thúy nguyên thạch, bọn họ chỉ muốn trở về, một đường khẩn cấp vội vàng trở về đấy. Còn có Udo quốc đến từ phía tây, nghe nói là bởi vì mùa màng không tốt, trong nước thiếu lương thực, có thương nhân từng tới Lương quốc nói rằng toàn bộ Lương quốc thu hoạch rất lớn, đơn giản bởi vì Hoàng đế bọn họ mới lập một vị Hoàng hậu, vị Hoàng hậu này mang đến phúc vận cho cả nước. Sau khi Quốc vương Udo quốc nghe nói như thế liền động lòng.
Hắn ta chuẩn bị một số lễ vật trân quý, sợ phân lượng không đủ còn đưa lên mỹ nữ nổi danh nhất trong nước, hi vọng bởi vậy có thể đổi lấy sự giúp đỡ của Hoàng đế Lương quốc.
Mục tiêu thứ nhất là lương thực.
Nếu Hoàng hậu Lương quốc thật sự lợi hại như vậy, bọn họ cũng muốn được chúc phúc một chút.