Bùi Hứa hung hăng bực mình một trận, tất nhiên trong lòng có khổ, cũng may hắn ta thông minh hơn Tần thị một chút, biết giờ giải thích ngay miệng đi nữa cũng vô dụng, ngược lại sẽ làm phụ hoàng và Quý phi cảm thấy mất kiên nhẫn. Hắn ta quyết định kiên nhẫn, đồng thời mong gặp mặt Bùi Diễm một lần.
Dù hắn ta không hẹn, Bùi Diễm cũng định đến tâm sự với hắn ta. Chuyện xảy ra trong hai ngày nay khiến hắn hồ đồ luôn rồi.
"Sao bỗng nhiên phụ hoàng muốn huynh ngừng việc cần làm? Lão Đại, huynh dính vào họa gì rồi?"
"Không phải ta gây họa, là ta tạo nghiệt."
Bùi Diễm nghe thấy không hiểu ra sao, hỏi hắn ta: "Nói vậy là sao?"
"Mấy hôm trước, Tần thị vào cung đến đúng hẹn với Quý phi nương nương, người ở quý phủ kia của đệ cũng đi, chắc đệ cũng biết. Chính là nàng ta nói lung tung ở Trường Hi cung. Nàng ta nói thương ta, muốn tạo ấn tượng tốt thay ta, nói với nương nương rằng ngày thường ta đi sớm về khuya đều vì bận rộn chuyện phụ hoàng bàn giao, tóm lại ngày nào cũng rất vất vả. Nương nương quay người nói lại với phụ hoàng, phụ hoàng sợ ta năng lực kém, làm việc không năng suất, mới muốn ta dừng lại, suy nghĩ thật kĩ."
Bùi Diễm vừa bưng trà lạnh lên, may chưa kịp uống, nếu không chắc chắn bị sặc. Lời nói này, hắn nghe xong cười mất nửa ngày, cười đến khi sắc mặt Bùi Hứa thay đổi mới dừng: "Mặc dù tẩu tẩu làm chuyện xấu, nhưng lòng dạ tốt. Tẩu ấy thương người, cần gì phải tức giận?"
"Không phải đệ gặp chuyện, đệ đứng đấy nói chuyện không đau thắt lưng (*) à."
(*) Ý là không phải mình gặp chuyện thì không thể thấu hiểu được cảm giác gặp chuyện.
Bùi Diễm hơi nâng cằm, nói: "Bảo Âm đến từ Hồ quốc, nàng không hiểu rất nhiều quy củ bên này, hiểu cũng không chịu tuân thủ, nói chuyện lại tương đối thẳng, còn thường xuyên đắc tội người khác. Đệ sẽ không tức giận với nàng, đệ thích nàng nhất ở vẻ hoạt bát đáng yêu thẳng thắn của nàng. Ban đầu nàng như thế, bây giờ cũng vẫn thế, chưa từng thay đổi. Dù có lúc quá thẳng thắn cũng phiền phức, nhưng đệ là nhi tử của Hoàng Đế, chẳng lẽ lại không giải quyết được? Huynh học theo đệ một chút đi, nhìn ưu điểm trên người tẩu tẩu nhiều hơn, đừng bắt lấy khuyết điểm không buông. Ai cũng có khuyết điểm, thiên tiên giống như Quý phi nương nương cũng có nữa là."
Trong lòng Bùi Hứa tự nhủ cho dù Quý phi khó hầu hạ, hắn ta cũng nhận.
Tần thị là Quý phi sao? Nàng ta không phải.
Nhìn biểu cảm này, Bùi Diễm liền đoán ra hắn ta đang suy nghĩ gì, nói tiếp: "Việc này không nghiêm trọng như vậy. Đổi lại là người khác, việc mình làm rất tốt mà lại mất đi là sấm sét giữa trời quang. Mình là Hoàng tử, còn sợ sau này sống không tốt hơn sao? Thừa dịp trong khoảng thời gian này nghỉ ngơi thật tốt thì đã sao?"
"Vậy thanh danh của ta thì sao?"
"Có cơ hội đệ thay huynh giải thích thử xem. Thật ra đệ cảm thấy không chừng trong lòng phụ hoàng đều biết, chính là muốn cho huynh cơ hội để huynh và tẩu tẩu bồi dưỡng tình cảm. Trước kia chúng ta ở ngự học, dù viết văn có tốt đến mấy cũng không được tuyên dương gì, chẳng phải phụ hoàng luôn nói chịu đựng như vậy có thể thấy rằng kém xa tít tắp so với hắn trước đây? Chỉ là muốn hạ một chút thái độ kiêu ngạo của huynh, những lời ấy nghe một chút là được, đừng quá coi là thật. Huynh thấy phụ hoàng làm thơ cho Quý phi nương nương, chẳng phải cũng tục thế, chẳng tinh diệu bằng chúng ta."
Bùi Diễm tương đối đặc biệt trong số Hoàng tử. Hắn đã cưới Công chúa Hồ quốc, cơ bản tuyên bố không có duyên với hoàng cung. Cũng bởi điều này, cả người hắn đều thả lỏng, bây giờ gan lớn ra, thân phụ cũng dám nói xấu. d$đ+l/q*đ
Bùi Hứa hơi hâm mộ hắn. Lúc thân mẫu hắn ta còn sống, chính là cưới người trong lòng. Nếu mình cũng có thể lấy người trong lòng, đúng là rất nhiều chuyện không còn quan trọng nữa.
Trong khi Nhị Hoàng tử đang khuyên Đại Hoàng tử, trong cung truyền ra tin đồn rằng Quý phi nương nương quyết định trước tiết trung thu, đại khái chính là lúc Lục Công chúa đầy tuổi, xác định hai danh sách mà nàng hứa hẹn.
Trước kia đã có người chờ không nói, từng nói thầm rằng sao vẫn chưa có động tĩnh, có phải nàng quên rồi không? Trong khi lo lắng, tin tức tốt lại được thả ra. Bởi vì chậm chạp không có động tĩnh, có chút lười biếng, lại bắt đầu nghe ngóng đối thủ chủ yếu tham gia bao nhiêu, chuẩn bị xem tình huống nên thêm liền thêm, nhất là ở trong đó có mấy người bằng mọi giá đều phải lấy được một suất, các nàng liều mạng vô cùng ác liệt.
Đại Hoàng tử phát hiện dù hắn ta mất đi rất nhiều việc phải làm, nhưng thật ra cũng không rảnh rỗi, mỗi ngày gần đây đều kiểm kê ghi sổ, cũng rất bận.
Giờ đây hắn ta có chút tin lời Lão Nhị nói. Chưa chắc phụ hoàng đã thực sự ghét bỏ hắn ta, cũng có thể biết hai tháng nay quyên tiền quyên đồ cực kỳ nhiều, biết hắn ta bận không qua nổi, cố ý sắp đặt như vậy. Nghĩ thế, trong lòng hắn ta thoáng dễ chịu hơn.
Hắn ta dễ chịu, Tần thị thì không dễ chịu.
Tần thị nghe nói Bùi Hứa chỉ huy xây trường học, thì hỏi thăm đó là thứ gì, biết Quý phi muốn làm mánh khóe dỗ người quyên tiền quyên đồ, trong lòng nàng ta chê cười những người này ngu mới ra