- Bỉ Mông ta….Bỉ Mông ta…Đó là Bỉ Mông của ta…
Trong lòng Trương Tiêu oán niệm vô hạn, đó vốn phải là Phối sủng của hắn.
Toàn bộ Liên bang đang suy đoán, rốt cuộc chủ nhân của Bạo Quân Bỉ Mông là ai, đại đa số người đều suy đoán, Bạo Quân Bỉ Mông rất có thể là Phối sủng của Tạp Bội gia tộc và Thần chi gia tộc.
Người Tây khu cũng vì vậy mà tự hào, thời điểm ra mặt lúc quan trọng, vẫn phải dựa vào Phối sủng Tây khu bọn hắn.
Thấy Bạo Quân Bỉ Mông chiến thắng, thay thế vị trí thứ 4 của Bát Kỳ đại xà, bé trai kia nhảy dựng lên reo hò, lôi kéo bàn tay của mẫu thân kêu lên:
- Mụ mụ, nó thắng, nó thật.
- Đúng vậy, nó thắng.
Mẫu thân mỉm cười gật đầu.
- Mụ mụ, ta cũng muốn có một đầu Bạo Quân Bỉ Mông.
Vẻ mặt bé trai khát vọng nhìn mẫu thân.
Mẫu thân vuốt đầu bé trai:
- Phối sủng mạnh mẽ như Bạo Quân Bỉ Mông, đều độc nhất vô nhị, chờ ngươi lớn lên, nhất định sẽ có Phối sủng mạnh như Bạo Quân Bỉ Mông.
- Nhất định, ta chờ không nổi muốn lớn lên, có điều trước đó mụ mụ, ngươi có thể mua cho ta một con rối hình Bạo Quân Bỉ Mông, được không?
Bé trai một mặt mong đợi nhìn mẫu thân.
Mẫu thân nở nụ cười:
- Dĩ nhiên, nếu không mua được, chúng ta sẽ tự tay làm, ngươi cũng có thể tự thiết kế nha.
- Thật sao? Quá tốt rồi, ta nhất định phải thiết kế con rối Bạo Quân Bỉ Mông hoàn mỹ nhất.
Con mắt bé trai phát sáng, bên trong tràn đầy vẻ hưng phấn.
Mà các tạp chí lớn trên toàn cầu, đều dùng đủ loại lời hay ý đẹp, miêu tả thắng lợi này của Bạo Quân Bỉ Mông.
Cái gì thiên hạ đệ nhất Phối sủng, cực hạn bạo lực chiến Phối sủng, tối cường Phối sủng các loại danh hiệu, đều rơi xuống đầu Bạo Quân Bỉ Mông.
Mặc dù tất cả mọi người biết Thái Cổ Kiếm Tiên vẫn là Phối sủng trước mắt mạnh nhất, nhưng Bạo Quân Bỉ Mông thắng một trận đấu đặc thù, làm tuyệt đại bộ phận người Liên bang đều tán đồng Bạo Quân Bỉ Mông, loại tán đồng này có quan hệ nhất định với thực lực, nhưng không phải là tuyệt đối.
Cho nên có ba Phối sủng bài danh trước là Thái Cổ Kiếm Tiên, Minh giới Tử Thần, cũng không ảnh hưởng đến việc quần chúng gọi Bạo Quân Bỉ Mông là đệ nhất Chiến sủng Liên bang.
Mà Lục đại gia tộc anh hùng, đều tăng cường điều tra, hi vọng có thể tìm tung tích chủ nhân Bạo Quân Bỉ Mông.
Một trận chiến này, khiến bọn hắn được Bạo Quân Bỉ Mông đáng sợ, đó tồn tại kinh khủng có thể tranh đoạt vị trí đệ nhất.
- Bạo Quân Bỉ Mông của Văn thiếu gia thật đáng sợ, thoạt nhìn có tư cách tranh đoạt đệ nhất.
A Sinh vừa cười vừa nói.
An Thiên Tá ngồi bên cạch xem văn kiện, giống như không nghe thấy A Sinh nói gì.
Chu Văn tự nhiên không biết nhiều chuyện như vậy, thu hồi Bạo Quân Bỉ Mông, theo sự chỉ dẫn của Lưu Vân, tiến nhập vào đại sa mạc.
Vừa rời khỏi Mạo Nhi thành không lâu, điện thoại thần bí chấn động một cái, Chu Văn lấy di động ra nhìn một chút, phát hiện Phó bản Hoàng Tuyền thành đã download hoàn thành, trên màn hình còn có biểu tượng Icon Hoàng Tuyền thành.
Lưu Vân ngồi đằng trước điều khiển Ô Quy, Chu Văn ngồi đằng sau không có việc gì, mở Phó bản, muốn nhìn xem, Hoàng Tuyền thành trong trò chơi khác gì so với Hoàng Tuyền thành trong hiện thực.
Nhân vật tí hon xuất hiện trước đại môn Hoàng Tuyền thành, lời Quỷ diện trên Hoàng Tuyền Quỷ Môn quan giống hiện thực như đúc, sau đó cánh cửa tự động mở ra.
Khống chế Nhân vật tí hon tiến vào Hoàng Tuyền thành, dẫm lên khối đá phiến, chỉ thấy dưới chân xuất hiện số 366, hoàn toàn giống con số trong hiện thực.
Khác biệt duy nhất chính là, trên đường dài chỉ có một mình Nhân vật tí hon, không có người nào tồn tại.
Chu Văn thử mở Chư Thần Hồi Tỵ, giống trong hiện thực, lập tức có hàng loạt Cấm kỵ lực lượng bị hút vào thân Ngọc Anh, nên Chu Văn vừa vặn lợi dụng nó để tiến hóa Ngọc Anh.
Ngược lại trong game cũng không phải lo lắng vấn đề tử vong, Chu Văn thử một chút, thử đi hết tất cả số bước, xem có chết thật không.
Kết quả không nằm ngoài dự tính của Chu Văn, số bước về 0, Chư Thần Hồi Tỵ chỉ giúp Nhân vật tí hon sống thêm được vài giây đồng hồ, sau đó Nhân vật tí hon bạo thể mà chết, lực lượng này hoàn toàn không giàng đạo lý, không cách nào phòng ngự.
Lần nữa tiến vào Hoàng Tuyền thành, Nhân vật tí hon xuất hiện tại điểm khởi đầu, Hình phòng còn chưa mở, Chu Văn khống chế Nhân vật tí hon đi cày mấy Dị thứ nguyên sinh vật trong đây.
Mặc dù Dị thứ nguyên sinh nơi này chỉ có cấp độ Sử thi, có điều kỹ năng thú vị, Chu Văn dự định cày trứng Phối sủng, về sau có thể dùng nó dung hợp.
Lại cày Nguyên Khí kỹ kết tinh, nếu có tuôn ra vài viên, hấp thu dùng một chút cũng không tệ.
Hiện tại thân pháp của Chu Văn đã coi là đỉnh cấp trong nhân loại, nhưng các phương diện khác vẫn hơi kém chút, ngoại trừ kỹ năng Ma Tinh luân, hắn không có kỹ năng nào có thể phóng xuất.
- Hoàng Tuyền thành chủ nói, nếu thử trải qua tất cả hình phạt, có thể thấy Hoàng Tuyền thành chân chính, rốt cuộc đây là ý gì?
Chu Văn đang suy đoán ý nghĩa của những lời này.
Trong trò chơi, mặc dù U Linh kia cũng sợ Mệnh hồn Ngục Vương, nhưng chúng ta không có chút IQ nào, căn bản không giống hiện thực, trợ giúp c Chu Văn gian lận số bước.
- Dù sao trò chơi chỉ là trò chơi, vẫn tồn tại hạn chế, quá cứng nhắc.
Chu Văn có chút bất đắc dĩ, không có cách nào gian lận, hắn muốn đến phần cuối Hoàng Tuyền thành, chỉ có thể chịu đòn.
Nhưng Nhân vật tí hon lại liên hệ với hắn, Nhân vật tí hon chịu hình, hắn cũng phải chịu thống khổ tương tự.
Suy nghĩ một chút, Chu Văn vẫn từ bỏ tính toán trước đó, chẳng qua đem Hoàng Tuyền thành trở thành một nơi cày trứng Phối sủng và Nguyên Khí kỹ kết tinh.
Cũng may lần này không xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, cuối cùng Chu Văn cũng tới Vô Tẫn Tinh Hải trong miệng Lưu Vân.
- Ngươi xác định nơi này chính là Vô Tẫn Tinh Hải?
Chu Văn không dám tinh nhìn về đằng trước, không thể tin được nơi này là Vô Tẫn Tinh Hải.
Đằng trước là một hồ nước nhỏ trong đại sa mạc, mặc dù thoạt nhìn nước trong veo, nhưng một hồ nước còn nhỏ hơn hồ nước nhân tạo trong công viên, lại được xưng là Vô Tẫn Tinh Hải?
Mà Chu Văn cũng chẳng thấy bên trong có ngôi sao nào, trong nước đến con cá còn không có, mà nước hồ rất trong, liếc mắt thấy bên trong chẳng có cái gì ngoài sỏi đá dưới đáy.
Nhìn nơi này thế nào, cũng không giống lời Lưu Vân nói, cái gì thần bí khó dò, người bình thường đi vào thập tử vô sinh.
- Ngươi đừng vội phán xét, chờ ban đêm lại nhìn, ngươi sẽ biết Vô Tẫn Tinh Hải thần kỳ thế nào.
Lưu Vân ngồi bên hồ, cởi giày, đem chân luồn vào trong hồ nước, một mặt sảng khoái nói.
Đợi đến đêm, sao trời lấp lánh, nơi này trời phá lệ rõ ràng, ngôi sao tựa như bất cứ lúc nào cũng rơi xuống mặt đất.
Đột nhiên Chu Văn thấy, trên trời có một vì sao đang rớt xuống, hơn nữa còn lao về phía bọn hắn.
- ---