Lạc Dương, An gia.
-Ca, ta muốn gia nhập quân đội?
An Tĩnh đi tới trước mặt An Thiên Tá, giọng kiên định nói.
-Tại sao?
An Thiên Tá nhìn An Tĩnh hỏi.
-Ta đã tấn thăng Sử thi, lưu lại học viện, rất khó tiến bộ, ta cần bước vào địa phương khiến ta nhanh chóng tiến bộ hơn.
An Tĩnh do dự một chút, còn nói thêm:
-Ta biết điều này làm khó ngươi, lão mụ mụ nhất định không đồng ý, có điều ngươi sẽ giúp ta đúng không? Ca.
-Ngươi thật sự nghĩ kỹ chưa? Quân đội không phải trường học, mặc dù cũng là Dị thứ nguyên lĩnh vực, nhưng những Dị thứ nguyên lĩnh vực chưa được thăm dò, so với những Dị thứ nguyên lĩnh vực mà ngươi tiếp xúc qua, nguy hiểm gấp trăm lần.
An Thiên Tá nhìn chằm chằm An Tĩnh, nghiêm túc hỏi.
-Ta nghĩ kỹ rồi.
An Tĩnh nghiêm túc trả lời.
-Được, ai bảo ngươi là muội muội bảo bối của ta.
An Thiên Tá đứng dậy, đưa ta vỗ vỗ đầu An Tĩnh, vừa cười vừa nói:
-Nói cho ca, ngươi muốn đi đâu?
-Kỳ sơn.
An Tĩnh trả lời.
Sắc mặt An Thiên Tá biến hóa:
-Tại sao phải lựa chọn chỗ này?
-Bởi nơi đó là nơi nguy hiểm nhất.
An Tĩnh trả lời.
-Ngoại trừ Kỳ sơn ra, bất kỳ địa phương nào ngươi cũng có thể đi.
An Thiên Tá kiên quyết cự tuyệt An Tĩnh.
-Ngoại trừ Kỳ sơn ra, những nơi khác ta không đi.
An Tĩnh không hề nhượng bộ chút nào, đối mặt với An Thiên Tá.
Tầm mắt An Thiên Tá cuối cùng nhu hòa xuống, hắn có thể tàn nhẫn với bất kỳ người nào, duy chỉ đối với An Tĩnh cùng Âu Dương Lam lại không có biện pháp gì.
-Ta có thể cho ngươi đi Kỳ sơn, có điều ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện.
An Thiên Tá dừng một chút, lại nói tiếp:
-Ta để Tiểu đao đi cùng ngươi, trong khoảng thời gian này tại Kỳ sơn, nàng nhất định phải đi cạnh ngươi, ngươi không thể hất nàng đi.
-Được.
An Tĩnh biết, đây là nhượng bộ lớn nhất của An Thiên Tá, nếu nàng không đáp ứng, An Thiên Tá chắc chắn sẽ không để cho nàng đi ls.
-Ngươi dự định muốn đi bao lâu?
An Thiên Tá lại hỏi.
-Sau khi Mệnh hồn ta tấn thăng Hoàn Mỹ Thể, ta sẽ trở về.
An Tĩnh nói.
Sau khi An Tĩnh đi, An Thiên Tá gọi điện cho A Sinh, nói sự tình An Tĩnh muốn đi Kỳ sơn một lần, sau đó để A Sinh an bài.
-Bên Kỳ sơn có phải nguy hiểm lắm không? Mặc dù có Tiểu đao đi theo Tĩnh tiểu thư, nhưng vạn nhất Kỳ sơn xuất hiện Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm đại quy mô, rất khó cam đoan đoan Tĩnh tiểu thư an toàn.
A Sinh lo lắng nói.
-Không nên xem thường muội muội của ta, mà trong khoảng thời gian ngắn Kỳ sơn sẽ không xảy ra vấn đề lớn, ngươi cứ làm theo lời ta nói.
An Thiên Tá dừng một chút, còn nói thêm:
-Gần đây Phối sủng trên bảng xếp hạng Ma phương, đã điều tra nguồn gốc chưa?
-Các thế lực lớn của Liên bang đều đang ráo riết điều tra, đại khái xác định, trong tuyệt đại Phối sủng đều tới từ hải ngoại, còn một phần nhỏ, là từ các thế lực địa phương âm thầm bồi dưỡng.
A Sinh trả lời.
-Quả nhiên vậy, xem bảng xếp hạng này, chỉ sợ chẳng mấy chốc sẽ xảy ra vấn đề.
An Thiên Tá trầm ngâm nói.
Theo hàng loạt Thần thoại Phối sủng lên bảng, Lục Dực Thủ Hộ Cự Long của Chu Văn đã rớt xuống vị trí thứ 17, mà 100 danh ngạch của bảng xếp hạng, đã đạt chín mươi chín tên, chỉ còn một vị trí trống cuối cùng.
Vị trí thứ nhất bảng xếp hạng, vẫn bị Thái Cổ Kiếm Tiên chiếm cứ, Minh giới Tử Thần vẫn đứng thứ hai, còn mười vị trí đầu, đều có biến hóa nhất định.
Trong đó có rất nhiều Thần thoại Phối sủng lên bảng, người Liên bang căn bản chưa nghe nói qua.
Đêm hôm ấy, các nơi trên thế giới, Ma phương lần nữa sáng lên.
Bởi gần đây số lần Ma phương sáng lên thực sự quá tấp nập, mọi người đều hơi choáng, chỉ có một ít người trên đường đi ngang qua, mới chú ý Phối sủng nào lên bảng, không giống như trước, hơn nửa đem có nhiều người tụ tập đến xem.
Một đầu Khổng Tước xuất hiện trên màn hình Ma phương tại các nơi trên thế giới, hoa lệ mà ưu nhã, rất nhanh, cái tên này là Thiên Nhãn Khổng Tước, đứng vào hai mươi vị trí đầu, vừa vặn xếp đằng trước Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, đẩy vị trí Lục Dực Thủ Hộ Cự Long xuống một bậc.
100 danh ngạch trên bảng xếp hạng Ma phương đã đầy, nguyên bản đám người quan sát Ma phương cho rằng đến đây là kết thúc, như những trường hợp trước kia.
Nhưng ai biết Ma phương không giống trước đây biến thành màu đen, hình ảnh bảng xếp hạng biến mất về sau, màn hình Ma phương lại xuất hiện hình ảnh mới.
Chỉ thấy cảnh tượng trong màn hình chuyển động, lưu tinh không ngừng chuyển động, theo ống kính tiến lên, trong màn hình phảng phất xuyên qua ngàn tỉ năm ánh sáng, sau đó dần dần đen lại.
Mọi người đều nghi ngờ nhìn màn hình Ma phương, không biết đây là tình huống gì.
Chờ thời điểm màn hình sáng lên lần nữa, hình ảnh biến thành một bãi cỏ xanh biếc, hoa nhỏ đủ loại màu sắc tô điểm ở giữa, tất cả thực vật đều hiện ra Thần quang ôn hòa, như có Thần linh bảo hộ.
Trên bãi cỏ kia, có một cây đại thụ đang sinh trưởng, như Thần mộc, tản ra Thần quang, kết xuất khỏa trái cây sáng chói.
Mỗi một viên trái cây đều óng ánh long lanh, bên trong phảng phất có ngàn tỉ tinh tú đang lưu chuyển, đứng ngoài màn hình thôi, cũng cảm nhận được những trái cây kia tỏa ra uy năng vô thượng kinh khủng thế nào.
Màn ảnh tiến lên, màn hình ngừng lại dưới cây, nơi đó có một nam tử tuấn mỹ mặc bạch y, trên đỉnh đầu nam tử, còn có một đôi Long giác như thủy tinh.
Hắn nhắm mắt lại ngồi dưới tán cây, như Thần linh khiến người ta cảm thấy vô phương khinh nhờn, như thể nếu nhìn thắng mặt hắn, sẽ bất kính với Thần linh.
-Rất đẹp…Nam nhân dưới tán cây là ai? Hắn là nhân loại sao? Hay lại trứng Phối sủng?
Rất nhiều nữ nhân thấy nam nhân dưới tán cây, con mắt phát sáng lên.
Thế nhưng người nhận biết nam nhân kia, lại hoàn toàn biến sắc, đặc biệt là người của Lục đại gia tộc anh hùng, từng khuôn mặt khó coi đến cực điểm.
An Thiên Tá đứng trên tầng cao nhất của cao ốc, tầm mắt xuyên qua màn đêm, nhìn phía màn hình Ma phương đằng xa, A Sinh đứng bên cạnh hắn, vẻ mặt cổ quái nói:
-Vương Minh Uyên. . . Chẳng lẽ nói Ma phương chính là thủ bút của hắn sao?
-Có phải thủ bút của hắn hay không, ta không rõ, có điều sắp có sự tình chấn động sắp xảy ra?
An Thiên Tá nhìn màn ảnh, lạnh nhạt nói.
Người Lục đại gia tộc anh hùng, cùng bắt đầu tụ tập trước Ma phương, bên trong cục giám sát càng phải như vậy.
Màn đêm nguyên bản đang yên tĩnh, trở nên xao động, vô số người trong giấc mộng, bị chuông điện thoại di động đánh thức, không ngừng có ánh đèn sáng lên, đem thành thị đêm này sáng ngời.
Đám người Thẩm Ngọc Trì cùng Kiều Tư Viễn, đều đang ngó chừng màn hình, rất nhiều giám sát viên đều bận rộn làm việc. Từ khi Vương Minh Uyên xông vào Dị thứ nguyên về sau, đây là lần đầu tiên hắn chân chính xuất hiện.
Mặc dù ngay cả người Vương Minh Uyên chưa gặp qua, nhưng cục giám sát đã đấu trí với Vương Minh Uyên trong một khoảng thời gian dài. Bây giờ bên trong Liên bang, một ít cao tầng cường giả, trong bóng tối dị hóa sau đó tiến nhập Dị thứ nguyên, điều này hiển nhiên là thủ bút của Vương Minh Uyên.
Mặc dù cục giám sát không ngừng nỗ lực ngăn càn chuyện này phát sinh, nhưng hiệu quả đạt được không đáng kể.
Dân chúng các nơi trên thế giới, cũng bắt đầu quan tâm đến màn hình Ma phương, mặc dù nhiều người không biết Vương Minh Uyên là ai, thế nhưng bọn hắn cũng cảm thấy chuyện không bình thường.
-Muốn thành Thần sao? Vậy đến đây đi.
Vương Minh Uyên ngồi dưới tàng cây, y nguyên nhắm mắt lại, vẻ mặt ôn hoà, không có chút rung động nào, phảng phất hào quang Thần tính từ bàn tay phải hắn vươn ra, đem một khỏa trái cây trên Thần mộc hạ xuống.