Chu Văn một đường đi tới chỗ mỏm núi Thỏ Ngọc Bái Nguyện, mặc dù Bách Vô Cấm Kỵ tựa hồ có thể khắc chế lực lượng Cấm kỵ trên Bạch Vân sơn, có điều cẩn thận vẫn hơn, Chu Văn vẫn mang theo mũ giáp, chỉ dùng Đế Thính dò đường.
Vạn nhất thấy Tiên cung dị cảnh, Bách Vô Cấm Kỵ không có tác dụng, đây chẳng phải chết oan.
Quả thật Bạch Vân sơn quá ít Dị thứ nguyên sinh vật, Chu Văn đi lên ngọn núi, không gặp nổi một đầu Dị thứ nguyên sinh vật.
Mãi cho đến đỉnh núi, cuối cùng Chu Văn mới thấy được Thỏ Ngọc Bái Nguyện trong truyền thuyết, nhưng Chu Văn liên tưởng như thế nào, tảng đá kia không hề giống một con thỏ.
-Đế đại nhân nói đồ vật ngay dưới tảng đá, nhưng tảng đá kia, như thể nối liền với mỏm núi? Chẳng lẽ phải đào mở nó lên sao?
Chu Văn đào quanh một Thỏ Ngọc Bái Nguyện, nhưng không hề phát hiện đồ vật mà Đế đại nhân nói.
Mặc dù phá hư quang cảnh tự nhiên không tốt lắm, nhưng Chu Văn không lo nghĩ nhiều như vậy làm gì, triệu hồi Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, để nó đấy thử Thỏ Ngọc Bái Nguyện ra, xem phía dưới có đồ vật gì không.
Tốt xấu gì Lục Dực Thủ Hộ Cự Long có 80 điểm lực lượng, lại thêm Nguyên Khí kỹ gia trì, đừng nói một khối đá, coi như cả ngọn núi này, nó vẫn có thể bẻ gãy một đoạn.
Nhưng Lục Dực Thủ Hộ Cự Long ông Thỏ Ngọc Bái Nguyện thạch, liều mạng dùng sức, nhưng không thể khiến Thỏ Ngọc Bái Nguyện thạch di chuyển nửa phân.
Chu Văn không khỏi giật mình, dùng lực lượng của Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, đừng nói một khối đá, coi như hợp kim titan, cũng bị nó vặn gãy.
-Quả nhiên có chút môn đạo!
Chu Văn để Lục Dực Thủ Hộ Cự Long ngừng lại, chỉ dựa vào man lực thôi, chỉ sợ không mang nổi Thỏ Ngọc Bái Nguyện.
Chu Văn đứng trên ngọn núi nghiên cứu cách giải quyết vấn đề này, nhưng hắn sử dụng rất nhiều phương pháp, đều không thể lay động Thỏ Ngọc Bái Nguyện thạch chút nào, nên đành phải rời khỏi Bạch Vân sơn, trở lại trụ sở, chuẩn bị liên lạc Đế đại nhân, hỏi nàng cách thu thập đồ vật dưới kỳ thạch.
Sau khi Chu Văn trở lại trụ sở, lão Hạ nhiệt tình chào đón hắn, đồng thời nói cho hắn biết, Lạc Dương còn có chuyện cần xử lý, A Sinh và An Thiên Tá đã đi trước, bọn hắn để lại lời nhắn, nếu Chu Văn trở về, để lão Hạ lái xe đưa hắn trở về.
Trên đường núi gập ghềnh, A Sinh vừa lái xe vừa loay hoay nghịch điện thoại di động.
Đối với hắn mà nói, nhất tâm lưỡng dụng không phải việc khó, chơi đùa và lái xe hoàn toàn không xung đột, nhưng người bình thường lại khác, rất dễ xảy ra chuyện, hại người hại mình.
Màn hình điện thoại di động của A Sinh xuất hiện hình ảnh, đó là trò chơi của Chu Văn đầu tư cho Hoàng Cực sản xuất, hắn một tay cầm điện thoại một tay lái xe, ngón tay linh hoạt di chuyển, thao tác.
Nhân vật trong trò chơi được A Sinh điều khiển linh hoạt, đủ loại kỹ năng tung ra, đánh Ma binh Ma tướng hoa rơi nước chảy.
-Ngươi không lo lái xe, còn nghịch ngợm cái gì đó?
An Thiên Tá đang ngồi sau xe nghỉ ngơi, đột nhiên mở miệng nói.
-Ta download thử trò chơi của Chu Văn, chởi thử một chút, không tệ, cảm giác đả kích và kỹ năng đều làm vô cùng tốt, tham số trong trò chơi rất tiệm cận với hiện thực, đặc biệt là hành vi và hình thức của Ma binh và Ma tướng đều giống hiện thực như đúc, nếu người nào muốn đối phó Ma binh Ma tướng trong hiện thực, chắn chắn sẽ biết đối phó nó như thế nào, trò chơi này rất hay, xem ra Văn thiếu gia không đơn giản chơi đùa.
A Sinh một bên cười đùa một bên nói.
-Lòe người mà thôi, xem video so với trò chơi càng dễ hiểu Dị thứ nguyên sinh vật hơn, mà chẳng thấy hắn chịu nghiên cứu cái gì, xuất ngày chỉ biết chơi game, cái gọi là tìm hiểu Dị thứ nguyên sinh vật thông qua trò chơi chỉ là lấy cớ.
An Thiên Tá nói.
A Sinh giúp đỡ Chu Văn giải thích:
-Khác chứ, xem video chỉ biết Dị thứ nguyên sinh vật có những loại năng lực nào, người bình thường căn bản không thể thông qua quan sát tìm được loại kỹ năng nào đối phó nó, thế nhưng trong game, lại có thể thử đủ loại kỹ năng đánh Dị thứ nguyên sinh vật, mà thông qua chiến đấu trong trò chơi, càng dễ vận dụng thời cơ, trò chơi này đơn giản là một bản phương pháp hướng dẫn cao cấp, nếu như có thể hoàn thiện được nhiều Phó bản hơn nữa thì càng tốt.
-Ta phát hiện từ khi ngươi cùng Chu Văn ra ngoài mấy lần về sau, càng ngày càng giảng đạo lý.
An Thiên Tá lạnh mặt nói.
-Đốc quân, ngài chỉ được cái nói đúng, trò chơi này làm ta mê muội mất ý chí, không có chút tác dụng nào.
A Sinh vội vàng nói.
-Ngay cả bằng mặt không bằng lòng cũng học được, quả nhiên gần mực thì đen, đem di động đây.
An Thiên Tá thấy A Sinh vẫn còn đang chơi game, hừ lạnh nói.
-Ta nói ta sai rồi không được sao?
A Sinh vội vàng cất điện thoại di động.
-Ta nói ngươi đưa điện thoại di động đây.
Mặt An Thiên Tá không biểu tình, theo kính chiếu hậu nhìn chằm chằm A Sinh nói.
A Sinh bất đắc dĩ, đem di động đưa cho An Thiên Tá.
-Lo lái xe đi, nếu người làm những chuyện không đâu, phạt ngươi đi trấn thủ Kỳ sơn.
A Sinh không dám nói gì, đành phải tiếp tục lái xe, cũng không dám làm chuyện khác.
An Thiên Tá nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát, lại luôn cảm giác có chút để ý cái gì, một lát sau, An Thiên Tá lại mở mắt, cầm điện thoại, sau khi mở ra, tầm mắt rơi vào ô biểu tượng Dị thứ nguyên.
Khóe mắt hơi hơi co quắp một thoáng, An Thiên Tá đưa tay kéo rèm vải, sau đó nói một câu:
-Ta muốn nghỉ ngơi một lát, không được làm phiền ta.
-Ta biết rồi, Đốc quân đại nhân.
A Sinh nói.
An Thiên Tá cầm điện thoại di động, tắt thanh âm, sau đó nhấn vào ô biểu tượng icon, rất rất màn hình điện thoại xuất hiện giao diện trò chơi.
Chu Văn nghỉ ngơi bên trong trụ sở, bên trong trụ sở có tín hiệu, hắn phát tin tức cho Đế đại nhân, nhưng đợi hết mấy tiếng đồng hồ, vẫn không thấy Đế đại nhân phản hồi.
Ngay lúc Chu Văn coi Đế đại nhân cố ý không phản hồi hắn, cuối cùng có một tin nhắn gửi tới, Chu Văn mỏ ra xem xét, đó là tin nhắn Đế đại nhân gửi tới.
-Muốn luyện Thần công, trước phải tự cung.
Chu Văn thấy rõ ràng nội dung tin nhắn, trong đầu lập tức hiện ra vô số cái dấu hỏi, sau đó hắn nhắn lại một hàng dấu chấm hỏi.
-Nhắn sai, đây là tin nhắn cho người khác, muốn lấy chí bảo, nhất định phải chờ Minh Nguyệt mọc lên ở phương đông.
Lần này Đế đại nhân phản hồi vô cùng nhanh.
-Hóa ra phải chờ ánh trăng xuất hiện mới có thể thu được bảo bối dưới Thỏ Ngọc Bái Nguyện thạch.
Chu Văn bừng tỉnh đại ngộ, nhưng đột nhiên cảm thấy có chút không đúng.
-Đế đại nhân, ngươi nói ngươi nhắn sai, tin nhắn kia, ngươi định nhắn cho người nào?
Vẻ mặt Chu Văn cổ quái.
Nếu Đế đại nhân có thể dùng điện thoại lên mạng, như vậy nàng có thể kết bạn là chuyện bình thường, kỳ quái là, tại sao nàng nhắn một tin như vậy tới đối phương.
-Một gia hỏa muốn học Thần công, tên hắn hình như là Ước Hàn Tạp Bội.
Đế đại nhân trả lời.
-Ước Hàn…Tạp Bội…
Đương nhiên Chu Văn sẽ không quên tên gia hỏa này, dù sau Lệ Tư và Ước Hàn, đều khiến hắn và Tạp Bội gia tộc, thủy hỏa bất dung.