Sĩ quan thủ hạ của An Thiên Tá lại thử mấy lần, kết quả mỗi lần đều như thế, vô luận Phối sủng có thuộc tính, chủng loại và đẳng cấp gì, chỉ cần tiếp cận hơi khói Vong Xuyên hà, sẽ lập tức rơi vào trong sông không thấy tăm hơi, ngay cả bọt nước cũng không nỏi lên.
Những Phối sủng kia hướng về phía Vong Xuyên hà phát động công kích cũng vô dụng, tất cả các loại công kích đánh vào Vong Xuyên hà cũng đều biến mất vô tung tung ảnh, càng không biết Vong Xuyên hà này rốt cuộc sâu bao nhiêu?
Chu Văn và Lý Huyền cũng triệu hoán ra một ít Phối sủng cấp thấp, để chúng nó thử tới gần Vong Xuyên hà, kết quả cũng giống đám người An Thiên Tá bên kia, không có bất kỳ Phối sủng nào có thể sống sót bên trong Vong Xuyên hà.
Chu Văn nghiêng tai lắng nghe, lại dùng Đại Phạm Thiên cường hóa giác quan của mình, nhìn vào bên trong Vong Xuyên hà, cũng không phát hiện được gì.
- Đốc Quân đại nhân, để cho ta thử một chút xem sao.
Một sĩ quan đứng dậy, hướng An Thiên Tá hành lễ nói.
Chu Văn và Lý Huyền nhìn thoáng qua sĩ quan kia, thấy hắn mặc quân trang, bên ngoài khoác áo khoác, trên mặt mang theo mặt nạ phòng độc, trên đầu còn đội nón lính.
Người sĩ quan này Chu Văn cùng Lý Huyền đều có chút ấn tượng, bởi vì trang phục của hắn thực sự quá quái dị, đến bây giờ cũng không biết hắn bộ dạng ngắn thế nào, cũng không biết hắn tên gọi là gì.
- Có nắm chắc không?
An Thiên Tá nhìn sĩ quan kia hỏi.
- Đã nhìn ra một chút mánh khõe, có thể thử một lần.
Sĩ quan kia đáp.
- Vậy đi đi.
An Thiên Tá khẽ gật đầu.
Sĩ quan kia hơi hành lẽ, sau đó mới đi về phía Vong Xuyên hà, nhưng vượt quá Chu Văn dự kiến, hắn không hề triệu hoán Phối sủng, mà bản thân đi về phía Vong Xuyên hà.
Hắn đi rất chậm, có thể nói cẩn thận từng li từng tí để hình dung, nhưng hắn lại dùng một chân bước vào bên trong Vong Xuyên hà, hành động này vô cùng điên cuồng.
Thời điểm trước đó sử dụng Phối sủng, một đầu Thần thoại Phối sủng đã bị hút vào bên trong Vong Xuyên hà, không có bất kỳ năng lực phản kháng nào, người sĩ quan này tự mình đi vào, cơ hồ không khác gì tự sát.
Người kia vừa bước một chân vào, quân trang trên người như bị lực lượng vô hình nào đó kéo xuống, trực tiếp bị xé xách, tất cả kể cả ủng chiến, nón lính cùng mặt nạ đều bị hút vào trong Vong Xuyên hà.
Mà thân thể sĩ quan kia trôi nổi phía trên Vong Xuyên hà không hề rơi xuống.
Có điều Chu Văn và Lý Huyền thấy rõ ràng bộ dáng của sĩ quan kia về sau, đều giật này cả mình.
Thân thể sĩ quan kia đã hoàn toàn mất đi dáng vẻ của nhân loại, trên thân không còn huyết nhục, trong tầm mắt chỉ thấy hắn như hơi hôi vụ hình người, thời điểm hắn đi lại, hơi khói chập chờn, thoạt nhìn vô cùng quái dị.
Sĩ quan như khói mù hình người, hai chân bước phía trên Vong Xuyên hà, không hề bị Vong Xuyên hà hút xuống, khiến tất cả mọi người thở dài một hơi.
- Người này sử dụng Thần thoại dịch từ Dị thứ nguyên sinh vật nào? Thật sự thú vị.
Lý Huyền ngạc nhiên nhìn về phía sĩ quan kia nói.
A Sinh giải thích nói:
- Đó là đoàn trưởng 413 Cổ Nông, hẳn sử dụng Thần thoại dịch được chế tạo từ Dị thứ nguyên sinh vật chạy từ Kỳ sơn phá cấm ra ngoài, thân thể hắn dị biến vô cùng nghiêm trọng, thế nhưng hắn lại thu được Thần thoại lực lượng vô cùng đặc biệt, hiện tại xem ra lực lượng của hắn có thể khác chế Vong Xuyên hà.
- Đốc Quân, ta đi xuống xem một chút.
Cổ Nông thấy quả nhiên như mình suy đoán, lực lượng quỷ dị của Vong Xuyên hà vô dụng với hắn, thế là bèn xin chỉ thị từ An Thiên Tá.
- An toàn trên hết.
An Thiên Tá nói.
- Vâng.
Cổ Nông lên tiếng, đang chuẩn bị lao về phía dưới Vong Xuyên hà.
Tuy nhiên thấy nơi xa của Vong Xuyên hà, hơi khói màu vàng bốc lên, tựa hồ có đồ vật gì đang ở phía dưới chui lên, mà sương mù bốc lên đang lấy tốc độ cực nhanh đến gần phía Cổ Nông.
Cổ Nông bày ra tư thái ứng chiến, An Thiên Tá lại đột nhiên quát to:
- Cổ Nông trở về.
Cổ Nông nghe mệnh lệnh của An Thiên Tá, phản xạ có điều kiện lui lại, rời khỏi Vong Xuyên hà.
Lúc hắn lui trở về trong nháy mắt, chỉ thấy nguyên bản chỗ hắn đang đứng, khói mù màu vàng nổ tung ra, một bàn tay đỏ ngòm thò ra ngoài.
Cái bàn tay đỏ ngòm kia có ngón tay dài hơn một mét, bàn tay khổng lồ phảng phất là huyết khí ngưng tụ thành, dưới một túm, không khí phát sinh tiếng bạo khí kinh khủng.
Bắt không được về sau, bàn tay đỏ ngòm kia đã lui về phía dưới Vong Xuyên hà, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Trong lòng Cổ Nông vẫn sợ hãi, mặc dù hiện tại thân thể hắn không sợ công kích vật lý, nhưng vừa rồi bàn tay đỏ ngòm kia chẳng qua chà xát qua người hắn một thoáng, đã hoa tan rất nhiều khói xám trên người hắn, nếu hắn thật sự bị bắt được, chỉ sợ trực tiếp bị tan thành mây khói.
- Đó là vật gì?
Lý Huyền cau mũi một cái, hắn ngửi được mùi vị huyết tinh mãnh liệt.
Không ai có thể trả lời hắa, bởi vì căn bản không ai biết đáp án, có lẽ lão bà tóc trắng thủ cầu biết đáp án, nhưng nàng lại không mở miệng nói chuyện.
Muốn tìm Tam Sinh thạch, độ khó so với hắn tướng tượng còn lớn hơn, trước mắt chỉ có Cổ Nông mới xuống sông được, nhưng Cổ Nông lại không ngăn cản nổi bàn tay đỏ ngòm kia.
Vẻ mặt Lữ Bất Thuận cổ quái nói:
- Tương truyền Vong Xuyên hà là đường ranh giới giữa sinh và tử, trong sông có vô số oán linh, những oán linh kia không thể đi qua cầu Nại Hà, cho nên không cách nào chuyển thế đầu thai, chỉ có thể vĩnh viễn du đãng bên trong Vong Xuyên hà. Nếu người sống đi tới một bên Vong Xuyên hà, chúng nó sẽ kéo hắn vào Vong Xuyên hà để thay thế mình, theo đó chạy ra khỏi Vong Xuyên hà, thu hoạch được cơ hội chuyển thế đầu thai. Vừa rồi bàn tay đỏ ngòm kia, có phải là oán linh trong truyền thuyết?
- Ngươi muốn nói chủng loại kia, chính là kẻ chết thây trong truyền thuyết, tìm kiếm kẻ thế thân, để thu hoạch cơ hội sống lại.
A nói.
- Đúng, đó là kẻ chết thay, Huyết thủ kia sẽ không phải món đồ ý chứ?
Lữ Bất Thuận gật đầu nói.
- Không biết, có điều bây giờ xem ra, chúng ta muốn tìm được Tam Sinh thạch, chỉ có thể nghĩ biện pháp giải quyết nó.
A Sinh nhìn chằm chằm mặt sông nói.
- Cổ đoàn trưởng, hiện tại chỉ có ngươi mới xuống sông được, phải nhờ ngươi một chuyến, dụ nó ra đây.
An Thiên Tá nói với Cổ Nông.
- Tuân lệnh.
Cổ Nông không do dự, lần nữa tiến nhập Vong Xuyên hà.
Lần này hắn đã khá cẩn thận, nhưng cũng không thể sớm cảm ứng được Huyết thủ xuất hiện, A Sinh vẫn phải nhắc nhở hắn trước, hắn mới kịp thời trốn về.
Huyết thủ xuất hiện, Lữ Bất Thuận và một đám sĩ quan, lập tức phát động công kích về phái Huyết thủ, từng từng độ Nguyên khí có thuộc tính khác nhau đánh về phía Huyết thủ, khiến Huyết thủ kia oanh tứ tán.
Nhưng không lâu sau, huyết khí bay tứ tán kia lại lần nữa ngưng tụ lại, lần nữa biến thành Huyết thủ, lại chui trở lại Vong Xuyên hà.