Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 1172: Bàn tay lớn phía sau







- Những người kia đều bị thay đổi bộ mặt?

Vẻ mặt Chu Văn cổ quái hỏi.

Độc Cô Vô Danh lắc đầu nói:

- Ta ngay từ đầu cũng cho rằng như vậy, nhưng sau này ta phát hiện không phải như vậy. Những cô nhi kia, nguyên bản đều trưởng thành tự nhiên, từ nhỏ đến lớn, không hề động tay động chân qua cái gì, đó là tượng mạo trời sinh của họ.

- Điều đó không có khả năng. . .

Chu Văn chỉ cảm thấy lưng phát lạnh.

Nếu như thay đổi bộ mặt bình thường, điều này dễ lý giải, đơn giản thẫu thuật thẩm mỹ các loại sẽ được thôi!

Những nếu như bọn hắn không thay đổi khuôn mặt, nguyên bản trưởng thành, như vậy Độc Cô Thiên Thu làm thế nào xác định bọn hắn lớn lên về sau, sẽ giống những đại nhân vật kia như đúc?

- Ta cũng cảm thấy có khả năng, nhưng từ đó về sau, ta vẫn âm thầm chú ý những cô nhi kia, phát hiện chỉ cần nơi đó có cô nhi nào, bên ngoài đều tìm được danh nhân đối ứng. Coi như tạm thời không tìm thấy, về sẽ xuất hiện. trong đó có mấy cô nhi, lúc bọn hắn còn nhỏ không có danh nhân nào đối ứng với bọn hắn, nhưng sau khi bọn hắn lớn lên, lại có một người có tướng mạo giống bọn hắn làm danh nhân…

Chu Văn càng nghe càng cảm thấy khủng bố, tận lực đi suy nghĩ khả năng hợp lý:

- Có phải đệ đệ ngươi tách hai bào thai ra nuôi, sau đó để một người bên trong trở thành danh nhân, một người khác nuôi tại cô nhi viện hay không?

- Bên trong những danh nhân kia, bao gồm không ít thành viên Lục đại gia tộc anh hùng, ngươi cảm thấy trên đời này có nhiều song bào thai đến vậy sao?


Độc Cô Vô Danh hỏi lại.

Chu Văn suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy không thực tế, đi đâu kiếm nhiều song bào thai như vậy, huống hồ tương lai đâu biết bọn hắn có thể trở thành danh nhân hay không? Coi như học viện tinh anh, cũng không cách nào bồi dưỡng ra tất cả đều là tinh anh, huống chi hắn nuôi nhiều song bào thai như vậy, cam đoan từng người đều trở thành đỉnh tiêm nhân sĩ một phương diện nào đó, cái này quá khó khăn.

Nhưng trừ cái đó ra, Chu Văn thực sự không nghĩ ra lời giải thích nào hợp lý hơn. Từ nhỏ nuôi cô nhi, nuôi lớn lên sẽ giống danh nhân xuất hiện, nếu không phải song bào thai, chẳng lẽ Độc Cô Thiên Thu có năng lực biết trước.

- Không biết những chuyên gia kia trong đội khảo sát của lão hiệu trưởng, có phải bị đám cô nhi này thay thế không nhỉ?

Chu Văn càng nghĩ càng thấy việc này lộ ra quỷ dị, lại hỏi tiếp:

- Bên trong những cô nhi kia, có người nào giống chuyên gia Sở Hà không?

Chu Văn đem những thành viên của đội khảo sát nói lại một lần, hắn muốn biết người đội khảo sát kia có phải bị tráo đổi với những cô nhi kia không?

- Hẳn có.

Độc Cô Vô Danh suy nghĩ một chút nói.

- Hẳn có là cái gì?

Chu Văn không hiểu.

Độc Cô Vô Danh giận dữ nói:

- Sau khi phát hiện bí mật này về sau, bèn nghĩ biện pháp âm thầm chế trụ Thiên Thu, cầm tù hắn lại, muốn khai thác hắn lấy được thông tin chi tiết, nhưng hắn thế nào cũng không chịu nói. Chờ ta bắt giữ hắn về sau, lại đi cô nhi viện, thời điểm muốn đem đám cô nhi kia về, phát hiện cô nhi viện kia đã bị đốt cháy không còn gì nữa, mà những cô nhi kia đều không thấy đâu, sống không thấy người, chết không thấy xác, từ đó đến nay, ta chưa thấy qua bọn chúng.

- Từ đó về sau, đệ đệ ngươi vẫn bị cầm tù bên trong Sâm La điện sao?

Chu Văn suy nghĩ một chút hỏi.

- Đúng vậy, ta không biết hắn muốn làm chuyện gì điên cuồng, cho nên không thể thả hắn ra.

Độc Cô Vô Danh nói.

- Chuyện đó xảy ra từ khi nào?

Chu Văn lại hỏi.

- Bốn mươi năm trước.

Độc Cô Vô Danh nói con số một cách đại khái.

Chu Văn tính toán một chút, bên trong những chuyên gia kia đều có chuyên gia, giáo sư từ hai ba chục tuổi đến bảy tám chục tuổi, rất khó suy đoán về mặt thời gian.

- Về sau đều không gặp nổi đám cô nhi kia?


Trong lòng Chu Văn đều có quá nhiều nghi vấn.

- Không có, cho dù có, cũng không nhận ra được.

Độc Cô Vô Danh trả lời hết sức cổ quái.

Chu Văn cũng hiểu ý của hắn, nếu những cô nhi kia giả mạo thành người khác, hắn cũng không thể nhận ra được.

- Đệ đệ của ngươi bị nhốt nhiều năm như vậy, hắn vẫn không nói gì sao?

Chu Văn thực sự muốn biết sự việc này rốt cuộc thế nào?

- Không có, hắn không hề nói gì, vô luận ta làm trăm phương ngàn kế bức hắn ra sao, hắn không hề nói một chữ gì, có điều theo ta quan sát, chuyện này Quỹ Tích Thánh Điện không thể thoát khỏi liên quan.

Độc Cô Vô Danh nói.

Chu Văn ngẫm lại cũng đúng, hết thảy dị biến, đều bắt đầu từ khi Độc Cô Thiên Thu trở về từ Quỹ Tích Thánh Điện, nếu như nói chuyện này không có quan hệ gì với Quỹ Tích Thánh Điện, Chu Văn khẳng định không tin.

Độc Cô Vô Danh nói tiếp:

- Sau này ta cũng phái không ít đệ tử Độc Cô gia tiến vào Quỹ Tích Thánh Điện, nhưng bọn họ không thu hoạch, hoặc có thu hoạch gì, ta cũng không biết.

Chu Văn biết Độc Cô Vô Danh lo lắng cái gì, hắn cũng không biết, bên trong cô nhi có người giống người của Độc Cô gia hay không, hoặc có người sớm bị thay thế rồi.

Chu Văn ngẫm lại càng thấy đáng sợ, một người quan hệ cực kỳ tốt với ngươi, như bằng hữu thân thiết, máu mủ ruột thịt, đột nhiên thay đổi thành người khác, nhưng ngươi lại không biết, đó là một chuyện đáng sợ cỡ nào.

Mà người bị cô nhi thay thế, trên cơ bản đều là chuyên gia các phương diện, hoặc nhân tài đỉnh tiêm.

Chỉ tưởng tượng thôi, Chu Văn đã cảm thấy lưng phát lạnh.

Độc Cô Vô Danh lại nói một chút sự tình, liên quan tới Độc Cô Bất Sát, Độc Cô Bất Sát là một thiên tài, thậm chí là thiên tài hiếm có của Độc Cô gia, đáng tiếc Mệnh cách của hắn là Bất Sát Chi Thần, cuối cũng chỉ có thể làm người bình thường.

Nhưng thiên tài đều không phải kẻ dễ dàng từ bỏ, cho nên Độc Cô Bất Sát mới nghĩ hết biện pháp, giải quyết vấn đề của bản thân, không biết cách nào, Độc Cô Bất Sát lại biết bí mật về Độc Cô Thiên Thu, thậm chí câu thông với Độc Cô Thiên Thu, thừa dịp thời gian Độc Cô gia đại tế, muốn mạnh mẽ xông vào Sâm La điện, thừa kế lực lượng của Độc Cô Thiên Thu.

Sự tình từ đầu đến đuôi, Chu Văn đại khái đã rõ ràng, nhưng trong lòng hắn lại thêm càng nhiều nghi ngờ.

Dựa theo lời giải thích của Độc Cô Vô Danh, những cô nhi kia đều do Độc Cô Thiên Thu bồi dưỡng ra, nhưng Độc Cô Thiên Thu bị vây tại chỗ này nhiều năm như vậy, vậy ai đứng đằng sau điều khiển những cô nhi kia?

- Quỹ Tích Thánh Điện, Độc Cô Thiên Thu, cô nhi, khảo sát đội. . . Ở trong đó rốt cuộc có sự liên quan gì với nhau?

Chu Văn cảm giác có một bàn tay lớn âm thầm thao túng tất cả.

Độc Cô gia sử dụng thủ đoạn liên hệ đặc thù, rất nhanh liên lạc được với Độc Cô Trùng, may mắn là, Lý Huyền đi cùng với Độc Cô Trùng.

Nghe nói Chu Văn tới tìm hắn, Lý Huyền biểu thị ngay lập tức sẽ trở về, để Chu Văn chờ hắn hai ngày nữa.


Nhưng Chu Văn lại không đợi nổi, hắn hỏi rõ ràng vị trí của Lý Huyền bọn hắn, sau đó sử dụng năng lực Không gian truyền tống trực tiếp đến nơi.

Cũng may khoảng cách không quá xa, coi như không có Nguyệt Độc, Chu Văn cũng có thể mang đám Nha Nhi đi theo, có điều bọn họ phải tiến vào bên trong Hỗn Độn châu.

Tại địa điểm ước định thấy được Lý Huyền, phát hiện Lý Huyền không thay đổi nhiều, vẫn là bộ dáng bất cần đời kia, khuôn mặt hơi thành thục một chút.

- Lão Chu, năm năm không thấy, ngươi vẫn không đẹp trai bằng ta.

Lý Huyền đi tới, trực tiếp ôm Chu Văn.

Chu Văn cảm giác, khí tức Lý Huyền hết sức cổ quái, khác biệt so với những sinh vật khác hắn từng thấy qua, nhưng khí tức không phải thuần nhân loại, có điều hắn có thể khẳng định, hiện tại Lý Huyền rất mạnh.

- Ta cần ngươi hỗ trợ.

Chu Văn nhìn Lý Huyền nói.

- Đi.

Lý Huyền cười nói.

- Rất nguy hiểm, có thể sẽ mất mạng, ngươi suy nghĩ kỹ một chút.

Chu Văn còn nói thêm.

- Ngươi đã mất công tới tìm ta, vậy đã nói rõ, chuyện này không có ta không thể xử lý được, đúng không?

Lý Huyền cười tủm tỉm nhìn Chu Văn nói.

- Ta vẫn còn phương án dự bị.

Chu Văn nói.

- Thôi đi, ta còn không hiểu ngươi nữa sao?

Lý Huyền cười nói.







TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv