Thời điểm Chu Văn trở về, không hề đi về Nguyệt Thần miếu bên kia, mà đi vòng qua, đi thẳng đến phụ cận Quảng Hàn cung.
Bởi theo lời nói của Nguyệt Thần, Chu Văn không biết có mấy phần thật giả, cho nên hắn muốn Quảng Hàn cung quan sát rõ ràng trước.
Có Bất Tử dược trong tay, Thỏ Ngọc cũng bị hắn lừa qua, lại thêm Thất Hải Long Vương cùng Ma Anh, hắn có thể thay đổi cục diện chiến đấu, trước tiên phải biết ró rốt cuộc bên nào có lợi với nhân loại lại ra tay cũng không muộn.
Lúc này bên trong Quảng Hàn cung, cơ hồ đã không nhìn thấy sương lạnh, khắp nơi đều có hỏa diễm điên cuồng bùng cháy, không ít kiến trúc ngọc thạch cháy rừng rực.
Trong ngọn lửa, chỉ có một tòa ngọc thạch cung điện còn một ít sương lạnh đang cuộn trào.
Mà bên trên gốc cây quế khổng lồ kia, dưới sự ảnh hướng của chiến đấu, mảng lớn cánh hoa đang rơi xuống, tung bay khắp nơi.
- Phát đạt rồi, nhiều cánh hoa như vậy, mỗi một mảnh đủ giúp Phối sủng tiến hóa lên Sử thi cấp…
Chu Văn thấy nơi này thật sự quá nhiều cánh hoa, từng mảnh từng mảnh đi nhặt, không biết phải nhặt đến khi nào, dứt khoát đến địa phương không bị chiến đấu ảnh hướng, triệu hoán đại quân Âm Phù Tinh Linh, để chúng ta tự đi dung hợp với cánh hoa.
Phối sủng dưới Thần thoại cấp, rất khó bảo trì sức chiến đấu trong không gian vũ trụ, có điều có một ít loại Phối sủng cấp thấp, có thể sinh tồn trong không gian vũ trụ.
Giống như loại Phối sủng như Âm Phù Tinh Linh, mặc dù trong không gian cơ hồ không có sức chiến đấu, thế nhưng việc sinh tồn lại không thành vấn đề.
Chỉ thấy Âm Phù Tinh Linh nhào về phía cánh hoa rơi xuống, mỗi một Âm Phù Tinh Linh đụng phải cánh hoa, lập tức hấp thu cánh hoa, đồng thời tiến nhập trạng thái tiến hóa.
Phối sủng đến hàng vạn cùng nhau tiến hóa, tràng diện này thật sự đồ sộ.
Số lượng Âm Phù Tinh Linh của Chu Văn đã tiệp cận mười vạn, mà số lượng cánh hoa rơi xuống lại không dưới mười vạn.
Dứt khoát triệu hoán ra một số Truyền kỳ Phối sủng và Sử thi Phối sủng bình thường ra ngoài, để chúng nó đi hấp thu cánh hoa quế.
Truyền kỳ Phối sủng đều trực tiếp tấn thăng, nhưng Sử thi Phối sủng chẳng qua gia tăng một chút thuộc tính, tái sử dụng lần thứ hai, hiệu quả tự nhiên kém hơi nhiều.
Chu Văn cũng triệu hoán Tà Linh Vương ra ngoài, muốn hắn hấp thu cánh hoa tấn thăng, nhưng ai biết hắn lại không thèm nhìn những cánh hoa kia, căn bản không có ý tứ hấp thu.
- Con hàng này khó tính vậy sao?
Chu Văn có chút im lặng.
Tà Linh vương từ khi ra đời về sau, chỉ hấp thu năng lượng trong trứng Phối sủng, hơn nữa nhất định phải ngang cấp, cái gì cũng không chịu ăn.
Thấy trên cây còn không ít cánh hoa rơi xuống, có điều chúng đều gần vị trí chiến trường, Chu Văn sợ bị ảnh hưởng, không dám tới gần quá mức.
Thời điểm đang do dự có nên đi qua nhặt cánh hoa hay không, đột nhiên nghe được một tiếng vang thật lớn, toà ngọc thạch cung điện tản ra sương lạnh kia lại nổ tung, trong nháy mắt biến thành phế tích.
Tất cả sương lạnh đều biến mất không thấy gì nữa, đồng thời có hai thân hình theo băng quang lộ ra ngoài, hiển nhiên vô phương bảo trì trạng thái Khủng Cụ hóa.
Chu Văn xa xa thấy Băng Nữ chật vật rơi vào bên trong phế tích cung điện, cùng Băng Nữ rơi xuống phế tích, còn có đầu Kim Thiềm kia.
Lúc này trên thân Kim Thiềm tản ra từng tầng từng tầng băng khí, thân thể giống như bị sương bao trùm, có điều một vài chỗ đã bị ngọn lửa đốt cháy khét biến thành màu đen, không có băng sương bảo hộ.
- Là Băng Nữ và Kim Thiềm kia, tại sao không thấy Hằng Nga đâu?
Chu Văn nhìn trái nhìn phải, cũng không nhìn thấy Hằng Nga tiên tử trong truyền thuyết.
Thời điểm đang nghi hoặc, thấy Vi Qua từ bên trong hỏa diễm từng bước đi tới, trong một tay hắn cầm chiến phủ do hỏa diễm ngưng tụ thành.
- Hằng Nga, ngươi không ngăn được ta đâu, từ bỏ đi.
Vi Qua vừa đi về phía Kim Thiềm vừa nói.
- Hắn đang nói chuyện với ai? Ai là Hằng Nga? Bên kia hình như chỉ có Kim Thiềm…
Chu Văn không thể tin mở to hai mắt nhìn, nhìn chằm chằm đầu Kim Thiềm kia.
Hắn thật sự không cách nào tin tưởng suy đoán của mình, dùng danh tiếng Hằng Nga tiên tử mỹ mạo tuyệt thế, lại là một con cóc, chuyện này quá giật tít đi?
Con cóc lại lần nữa cổ động lên băng sương, ngăn đằng trước Vi Qua, thoạt nhìn còn muốn tiếp tục tái chiến, nhưng trạng thái Khủng Cụ hóa của nó không giữ được lâu, chiến lực bị suy yếu lợi hại, coi như tái chiến, sợ chỉ có một con đường chết.
Băng Nữ rõ ràng thụ thương không nhẹ, đồng dạng vô phương bảo trì Khủng Cụ hóa, nhưng nàng không liều mạng như Kim Thiềm kia, đã lặng lẽ rút lui lại.
Vi Qua vừa đi về phía con cóc vừa nói:
- Hằng Nga, ngươi hà tất phải như vậy, để cho ta chặt Bất Tử thụ, mặc dù ngươi sẽ mất đi năng lực trường sinh bất lão, nhưng lại có thể khôi phục lại khôi phục diện mục thật sự, không cần tiếp tục làm con cóc xấu xí, chẳng lẽ đây không phải điều ngươi muốn sao? Hay nói cách khác, vì trường sinh bất tử, ngươi tình nguyện vĩnh viễn làm một con cóc xấu xí?
Chu Văn nghe đến đó, đã có thể xác định, Kim Thiềm kia không hề nghi ngờ chính là Hằng Nga trong truyền thuyết.
- Hằng Nga lại biến thành con cóc, không biết những người tự sướng về Hằng Nga, khi thấy bộ dáng hiện tại của nàng, sẽ có phản ứng thế nào?
Trong lòng Chu Văn âm thầm vui mừng, chính mình cầm tới Bất Tử dược về sau, không lập tức ăn.
Hóa ra sử dụng Bất Tử dược sẽ có tác dụng phụ như vậy.
Chu Văn tình nguyện không tấn thăng cấp độ Thần thoại, chứ không nguyện ý biến thành con cóc.
- Mặc dù xấu xí không thể tả, mặc dù bị thế nhân lăng nhục, ta vẫn thủ hộ mãi tại đây, chờ hắn đến.
Kim Thiềm cuối cùng mở miệng nói chuyện, quả nhiên là thanh âm của một nữ tử.
- Hắn chẳng qua là một người bình thường, mặc dù có Xạ Nhật lực lượng kinh thiên, nhưng bên trong dòng sông thời gian, hắn rốt cuộc chỉ là hạt bụi mà thôi, đã không biết rơi vào nơi nào, ngươi không chờ đợi được.
Vi Qua nói.
- Không, hắn sẽ đến, nhất định sẽ đến…
Hằng Nga có chút điên cuồng kêu lên.
- Sớm biết vậy, làm sao lúc trước còn như thế. Ban đầu nể tình cảnh ngộ tương tự, bệnh chung tương liên, ta còn muốn lưu ngươi một mạng, ngươi đã muốn chết như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Vi Qua nói xong, chậm rãi giơ hỏa diễm chi búa trong tay lên, muốn chém giết Kim Thiềm.
Chu Văn do dự một chút, lấy ra một khỏa Bất Tử dược nắm ở trong tay, chào hỏi Thỏ Ngọc cùng nhau đi về phía Hằng Nga.
- Chu Văn do dự một chút, lấy ra một khỏa Bất Tử dược nắm ở trong tay, chào hỏi Thỏ Ngọc cùng Bất Tử thụ bị chặt, mặt trăng có bị hủy diệt hay không?
Chu Văn nhìn Kim Thiềm hỏi.
- Sẽ không.
Hằng Nga thấy Chu Văn là một thiếu niên nhân loại, nguyên bản không muốn trả lời, nhưng thấy Thỏ Ngọc bên người Chu Văn, trong lòng hơi giật mình, vẫn trả lời vấn đề của Chu Văn.
- Quả nhiên Nguyệt Thần gạt ta?
Chu Văn âm thầm nhíu mày.
Ai biết Hằng Nga lại tiếp tục nói:
- Thế nhưng Bất Tử thụ và Phối sủng bên trong mặt trăng là có huyết mạch tương liên, nếu Bất Tử thụ bị hủy, chính là thời điểm Phối sủng bên trong mặt trăng xuất thế, mà mặt trăng làm vỏ trứng Phối sủng, tự nhiên theo đó phá toái.
- Cái gì… Ngươi nói mặt trăng là một khỏa trứng Phối sủng…
Chu Văn kinh hãi nhìn Hằng Nga, cơ hồ không thể tin vào tai của mình.
Hắn không phải khiếp sợ Phối sủng bên trong mặt trăng mạnh mẽ, mà tin tức này khiến cho hắn liên tưởng đến một chuyện khác.
Nếu như nói mặt trăng chính là một khỏa trứng Phối sủng, như vậy Địa Cầu thế nào? Nếu Địa Cầu cũng là một khỏa trứng Phối sủng, vậy Phối sủng tối cường mà Dị thứ nguyên muốn tìm kiếm, há chẳng phải bên trong Địa Cầu.
Nếu Phối sủng kia phá xác mà ra, Chu Văn không cách nào tưởng tượng Địa Cầu sẽ biến thành bộ dáng gì?