51. Vì thế, mỗi lần hắn mò đến, tôi đều kéo hắn về phòng ngủ của mình, khóa chặt cửa, đảm bảo trong phòng chỉ còn lại hai người tôi và hắn, sau đó mới kệ cho hắn lải nhải chuyện đông chuyện tây. Dù sao tôi cũng không hiểu hắn nghĩ gì, hắn còn làm ra bộ vô cùng vui vẻ mà dính vào ngồi chung một chỗ với tôi, cùng tôi “mật đàm chuyện hai người” hơn 4 năm trời cũng không thấy chán. Tôi nhìn hắn, là một mĩ thiếu niên đang tuổi thanh xuân tươi non mơn mởn, nếu không xét đến bên trong mà chỉ nhìn vẻ bề ngoài, nói sao cũng thấy sung sướng từ con mắt đến cõi lòng. Hắn nhìn tôi, là một thế gia công tử bình thường, bên trong cũng thế mà bên ngoài cũng thế, thật không hiểu hắn toan tính cái gì. Tôi cảm thấy cho dù lúc đầu có vì bị hoàng đế khâm điểm làm thái tử bạn độc mà đắc tội hắn, cho dù hắn có bệnh thần kinh gia truyền, thì cũng không đến nỗi sau 5 năm trời còn nhớ lâu thù dai thế nữa đi.
52. Bà chị dâu từng đụng mặt Sở Duệ Uyên vài lần có thơ rằng: “Dư âm nhiễu lương tam nhật sảo – Âm vân tráo đỉnh ngũ niên hàn.” (*)
(*) Tiếng vọng quanh xà nhà 3 ngày vẫn rộn – Mây đen trùm đỉnh núi 5 năm còn lạnh. Ý là âm hồn bất tán =]]]]]]]]
53. Chị dâu nói chỉ có đúng.
54. Là chị dâu, không phải chị dâu tương lai, đúng đấy. Năm ngoái mẫu thân của chị ấy ốm nặng một trận, may được một vị danh y họ Giang trong kinh thành cứu chữa, mới khỏi cưỡi hạc lên đường. Đợi mẫu thân của chị dâu khỏi bệnh, hai nhà chúng tôi bèn chính thức kết duyên Tần Tấn ngay đầu năm nay. Hàn lâm 20 tuổi cưới tài nữ 16, thật là phong hoa chính thịnh, tuổi tác vừa tầm. Chị dâu gả vào nhà tôi, người mẹ vốn không thích quản chuyện nhà của tôi lập tức đem hơn nửa việc trong tướng phủ trút sang cho chị ấy. Chị dâu cũng là người lanh lợi được việc, chỉ mất vài ba tháng đã xử lí người và việc trong phủ đến quy củ gọn gàng. Sau đó, chị bắt đầu liên tục tổ chức các thể loại hội trà đàm, hội phẩm thơ, hội cầm ca… cho các khuê tú và phu nhân quan lại trong kinh, nhằm kiếm cho tôi một cô vợ thích hợp.
Lời tác giả:
Hệ thống toàn server: Chúc mừng người chơi Sở Duệ Uyên đã giành được danh hiệu “Thái tử ngu đần”. Danh hiệu này là độc nhất trên toàn server, sau khi trang bị có thể giành được thuộc tính “Bị Liễu Quân An khinh bỉ”.
[Thế giới] Sở Duệ Uyên vip999: Đệch, ai thiết kế ra cái danh hiệu này? Đứng ra đây, trẫm đảm bảo không tru di cửu tộc nhà ngươi!!!
[Thế giới] Liễu Nhị Thiếu không phải là hoàn khố: Chấm
[Thế giới] Ta là tẩu tử của ngươi: Chấm
[Thế giới] Magical voice-over: Tru di tam tộc là đã có cả ngươi trong đó, babe =v=
55. Ác mộng rồi okay. Trước hết chưa xét đến việc một thằng gay như tôi lấy con gái nhà người ta về là làm hại người ta, thì chỉ riêng chuyện thân thể này của tôi mới có 15 tuổi, chưa đến tuổi pháp luật… thôi được rồi, là chưa đến tuổi kết hôn theo pháp luật hiện đại, nhưng đã đến tuổi cho phép của bản triều. Tôi không có hứng thú gì với việc kết hôn, nhưng chị dâu lấy danh nghĩa tụ hội để chọn người, tôi cũng không có cách nào ngăn cản. May thay, chính vào lúc này, thái tử ngu đần cuối cùng thể hiện được tác dụng thứ hai của hắn.
56. Tác dụng thứ nhất là hắn thường đến phủ thừa tướng vào những ngày tôi không được nghỉ. Hắn đến, tôi liền không phải học bài nữa, được nghỉ chơi không nửa ngày đến một ngày. Tuy thời gian nghỉ ngơi đó cũng chỉ là đổi từ nhìn sách sang nhìn mặt hắn, tuy nỗi khổ học hành của tôi bây giờ đều do hắn gây ra, nhưng dù sao cũng vẫn nên cảm ơn người ta một chút.
57. Lại nói về tác dụng thứ hai của thái tử ngu đần. Cũng thật khéo, kể từ sau hai lần chị dâu tôi tổ chức mấy cái hội haha, thời gian Sở Duệ Uyên đến tướng phủ tìm tôi thường trùng hợp đụng trúng lúc diễn ra hoạt động. Mấy nàng khuê tú tham gia tụ hội tuy rằng không được nhìn thấy hắn, nhưng ai nấy đều xốn xang trong lòng, bày mưu nghĩ cách “tình cờ” gặp hắn, mục tiêu không phải làm thái tử phi thì là làm thái tử lương đệ. Chị dâu tôi kiên trì được gần nửa năm, kiên trì đến lúc cả kinh thành đều biết tham gia hội hè của chị ấy để kiếm cơ hội leo cao, chị ấy đành từ bỏ kế hoạch tìm em dâu vô cùng khúc khuỷu.
58. “Tiện nhân!” Chị dâu tôi mắng. Nhưng thứ cho tôi lần này không thể chung chiến tuyến chung kẻ thù với chị.
59. Song cứ như vậy cũng không được, kể cả chị dâu từ bỏ, thì qua vài năm nữa cha mẹ tôi cũng sẽ lại nhớ đến việc hôn sự của tôi. May sao mấy hôm trước, khi Sở Duệ Uyên kể với tôi dã sử về mấy vị hoàng đế tiền triều tửu sắc quá độ khiến cơ thể suy nhược, vừa tới ba mươi đã không lên được, tôi linh quang chợt lóe mà nghĩ ra một cách. Tôi bèn đi tìm một người anh em tên gọi là Quan Duệ Nguyệt và Giang thần y, người đã cứu mẫu thân của chị dâu tôi trước đây.
60. Người anh em của tôi trùng hợp lại là sư đệ của Giang thần y, khi ở kinh thành, Giang thần y đều trú chân trong nhà gã. Nhưng bản thân hắn lại không hành nghề y cứu người sống, mà làm pháp y khám người chết, còn là leader của ngỗ tác kinh thành. Tôi và Quan Duệ Nguyệt tuổi tác cách nhau hơn một giáp, kết giao được với nhau cũng là chuyện ngẫu nhiên. Bữa nọ nhằm ngày được ra ngoài hóng gió, lại gặp phải Chí Phèo, bảo tôi vấy bẩn sự trong sạch của cô nương nhà họ, vây tôi ở giữa đường cái, ngay cả tiểu tư tôi nháy chạy đi tìm cứu viện cũng bị lôi về. Tôi có trăm cái miệng cũng khó biện giải, định buộc lòng chi tiền tránh phiền phức, thì bỗng có người đẩy đám đông đang vây xem, bước lên phía trước, chứng lí đầy đủ, phân tích tỉ mỉ rõ ràng, không những rửa sạch oan uổng cho tôi, còn bảo thẳng đám người đó rằng tuy tôi ăn mặc không bắt mắt, nhưng chính là kiểu giàu ngầm, không phú tức quý, mấy tên lưu manh vô lại muốn lừa tiền của tôi thì dễ, nhưng trưởng bối trong nhà tôi vị tất đã tha cho bọn chúng. Nghe người đó nói, đám Chí Phèo chuyên nghiệp thời cổ đại bèn lũ lượt kéo nhau đi. Tôi nhìn qua, thật là Sherlock Holmes đương đại! Tôi lập tức níu lấy ân nhân không buông, đến tửu lâu số 1 kinh thành thuê một nhã gian tốt nhất, gọi đồ ăn đắt nhất. Hai chúng tôi vừa ăn vừa trò chuyện, cảm thấy vô cùng hợp nhau, từ đó kết giao thành bạn vong niên.