Bố Lặc Ngạc rướn người ra ngoài cửa sổ, hét to với Nala:
“Đại tiểu thư, dừng xe, dừng xe...”
“Mày điên rồi sao? Dám làm vậy với tao?” Nala hét to.
“Đại tiểu thư, bọn nó lợi dụng cô đó, nhanh dừng xe ...”
Nala bị lắc lư choáng váng, tìm kiếm thứ gì trong xe, sau đó sờ trúng một vật màu đen, cầm nó lên và đập lên người Bố Lặc Ngạc!
Bố Lặc Ngạc bị cô ta đập trúng, hắn ta lau trán một chút, một mảng máu tươi chảy ra.
Tốc độ xe rõ ràng đang chậm lại, cô ta có chút tự đắc nhìn Minh Nhất, nhưng Minh Nhất lại bày ra ánh mắt muốn giết cô ta.
“Tôi đã giúp anh, anh còn hung dữ như vậy, anh có phải là người không!” Nala tức giận nói, còn chưa nói xong, bang! Một tiếng động lớn phát ra từ phía sau xe!
“A….” Nala hét lên. “Cái tên khốn này dám bắn tôi” Nala lo lắng phát điên, hướng về phía Minh Nhất nói:
“Súng đâu? Đưa cho tôi, tôi bắn chết hắn ...”
Minh Nhất đột ngột đấm vào vô lăng, chiếc xe rung lên!
Nala chợt nhận ra thứ mình vừa ném ra là gì!
“Chẳng lẽ … Chẳng lẽ, là bị tôi ném rồi sao?” Minh Nhất lười để ý đến cô ta, hung ác giẫm chân ga, đánh tay lái tìm đường tránh đạn!
“A….a….” Nala không ngừng thét lên, tiếng thét rất lớn khiến cho màng nhĩ của Minh Nhất cảm thấy khó chịu hơn cả bị trúng đạn!
“Minh Nhất, phía trước không có đường nữa, không có đường nữa ...”
Ầm! Lại một tiếng súng vang lên, bánh xe bị nổ tung, chiếc xe trượt sang một bên nhanh chóng, thân thể Nala bị hất sang một bên, đầu đập mạnh vào cửa xe.
Minh Nhất liếc nhìn cô ta rồi nói:
“Ôm chặt lấy tôi!”
Nhìn thấy vách đá trước mặt, Nala sợ hãi suýt ngất xỉu, nghe anh ta quát, mặc kệ cơn đau đầu, cô ta vội vàng nắm lấy cánh tay anh, đạp phanh, nhưng không ngờ phanh lại hoạt động!
Anh dốc hết sức lực, liều mạng quay đầu xe sang trái, tránh cho xe lao thẳng xuống vực!
Soạt, một tiếng động lớn, chiếc xe đâm vào một đống cây bên trái, kính xe phía trước vỡ tan, loảng xoảng rơi xuống. Cành cây ngổn ngang cắm thẳng vào xe, xe không biết từ đâu bốc ra rất nhiều khói trắng!
Minh Nhất lắc đầu nguầy nguậy để tỉnh táo!
Ngẩng đầu lên, nhìn thấy Nala đang ôm chặt lấy cánh tay mình, cơ thể toàn kính vỡ!
“Nala...Nala” Minh Nhất gọi cô ta!
Nala mơ màng tỉnh dậy, cảm thấy đau đầu!
“Nhanh xuống xe!” Minh Nhất hét lên và đẩy cô ta ra, cô ta như bị đờ đẫn.
Khi đang nói chuyện, đoàn xe của Bố Lặc Ngạc đã xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ, Minh Nhất vừa căng thẳng vừa tranh thủ thời gian xuống xe, đi đến bên cửa của Nala, điều khiến mọi người sợ hãi là phía trước xe của cô là một vách đá!
“Nala, xuống xe, nhanh lên!” Minh Nhất hét lên, cô ta giống như tỉnh táo hơn một chút, xoay người mở cửa xuống xe, nhưng xe đã bị va chạm, cửa xe không mở được.
Dưới tình thế cấp bách, Minh Nhất cầm lấy tay cô ta, nâng cô ta ra khỏi cửa kính xe!
“A...” Nala nhìn thấy vách đá dựng đứng phía sau Minh Nhất thì bị dọa hét lên liên tục …
Bố Lặc Ngạc nghe thấy tiếng hét của Nala, hắn cẩn thận mở cửa xe, rồi núp ở phía sau cửa xe, hắn sợ Minh Nhất có súng bên người!
“Đại tiểu thư, mau ra đây, tôi đón ngài trở về ...”
Bố Lặc Ngạc nhìn xe bị va chạm kia, không biết Nala có sao không, đột nhiên hắn ta nghĩ ra một ý xấu, nếu Nala chết trong vụ tai nạn này, Bố Lặc bá vương kiểu gì cũng sẽ trút giận sang người khác, chính là hơi bất dĩ!
Hắn ta kêu lên vài tiếng nữa.
Minh Nhất và Nala vẫn không lên tiếng.
Bố Lặc Ngạc nháy mắt với một thủ hạ để cho thủ hạ qua nhìn xem, người kia cẩn thận cầm súng đi tới. Nhìn trái nhìn phải một lúc, kỳ lạ, sao không có ai.
Chẳng lẽ chạy xuống theo vách núi này rồi?
Hắn ta lắc lắc đầu với Bố Lặc Ngạc, Bố Lặc Ngạc mới đi qua nhìn, đúng là không có ai cả!
Hắn ta vung tay lên để cho thuộc hạ đuổi theo xuống vách núi!
Nhưng tìm kiếm gần nửa ngày vẫn không thấy bóng người.
Nhìn đống chăn bông trên xe, Bố Lặc Ngạc đột nhiên cảm thấy mình bị lừa, thành chủ anh hoàn toàn không ở trong chiếc xe này!
Xem ra là xe khác!
Hắn vội vàng kêu người trở về, Nala trốn thoát cũng không vấn đề gì lớn, nhưng thành chủ mà chạy đi thì rất phiền phức!
Hắn ta gọi người trở về rồi vội vàng lái xe về hướng Thanh Thanh, chưa chạy được bao xa thì xe dừng chuyển động!
Hắn tức giận cho người kiểm tra, phát hiện dầu trong xe bị động tay động chân!
“Mẹ nó, dám tính kế tao!”
Bố Lặc Ngạc đang ở giữa rừng cây, đuổi theo cũng không được, quay lại cũng không được!
Hắn phát tiết lên dàn đạn, một đàn chim nhỏ kinh sợ vỗ cánh bay đi thật xa!
Bố Lặc Ngạc xì một tiếng khinh thường, hắn không tin Nala hôm nay không trở lại, dù sao Gemma vẫn còn ở trong tay hắn, đám anh em của thành chủ cũng đang ở trong tay hắn, hắn sẽ để bọn người đó chết từng người từng người một!
Khi hắn ta chật vật về đến trại, bầu trời đã nhá nhem, trong trại đã đốt từng đống lửa.
Bố Lặc Ngạc không để ý tới, mệt mỏi bước qua, đi tới trại của thành chủ, nhìn thấy bên trong là đống lửa, hắn đang nghĩ làm sao để đưa đám người kia vào chỗ chết!