Dịch Quân Phi mỉm cười nói: “Y Mộc muốn uống trà sữa, vậy thì cứ mang đến cho tôi một ly nhé.”
“Đương nhiên… có thể” Suýt chút nữa thì Quan Lệ Quân đã mê đắm trong nụ cười của Dịch Quân Phi.
Cô ta nhanh chóng dừng lại ý nghĩ của mình, nhưng trong lòng vẫn rất ghen tị với Lăng Y Mộc. Tại sao bạn trai của Lăng Y Mộc có thể đẹp trai như vậy, rốt cuộc Lăng Y Mộc có khả năng gì, sau khi Tiêu Thiên Định rời đi còn có thể tìm được một người bạn trai như vậy?
Ba người gọi cà phê, Quan Lê Quân cố ý nói về các chủ đề với Lăng Y Mộc, hỏi xem bây giờ công việc của Lăng Y Mộc thế nào. Thực ra cô ta chỉ muốn nghe nhiều hơn về tình cảnh bi thảm của Lăng Y Mộc, đồng thời cô ta cũng quan sát phản ứng của Dịch Quân Phi sau khi nghe thấy những lời này.
Nhưng trong bộ dạng của Dịch Quân Phi giống như một ông thần ở khắp nơi, như thể anh đã biết rõ những câu trả lời đó của Lăng Y Mộc từ lâu rồi, vì vậy không khiến cho anh ngạc nhiên một chút nào.
“Y Mộc, nếu không thì để tôi nói với sếp một tiếng để cô trở về công ty luật kiếm sống nhé? Cho dù ở cô làm nhân viên quét dọn ở công ty luật nhưng cũng tốt hơn là nhân viên vệ sinh môi trường đấy” Quan Lê Quân giả vờ ra vẻ người tốt.
Lăng Y Mộc nhướng mắt, cô nhìn thấy ánh mắt của Quan Lệ Quân càng ngày càng lạnh lùng: “Tôi không định đổi công việc “
“Thật không?” Quan Lệ Quân cong môi: “Làm nhân viên quét dọn ở công ty luật thì tiền lương cũngcao hơn nhiều so với nhân viên vệ sinh môi trường, cô thật sự không suy nghĩ một chút sao?”
“Tôi nghĩ, tôi biết rõ mình muốn làm công việc gì” Giọng nói của Lăng Y Mộc cũng càng ngày càng lạnh đi.
Quan Lệ Quân còn muốn nói gì nữa nhưng đã bị Hạ Bang Vũ kéo lại, may mà lúc này nhân viên phục vụ đã bưng cà phê ra rồi, đành để cho chủ đề này tạm thời ngừng một lúc.
“Đến rồi, cà phê này khá đắt, uống lúc còn nóng sẽ ngon hơn.” Quan Lê Quân nói.
Dịch Quân Phi bưng ly cà phê lên với dáng vẻ rất tao nhã, ngửi thấy mùi thơm của cà phê, anh nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Quan Lệ Quân nhìn người đàn ông trước mắt, cô ta chỉ cảm thấy anh giống như những ngôi sao thần tượng, chỉ là hình ảnh uống cà phê mà cũng khiến người khác nhìn vui tại vui mắt.
“Anh Dịch, làm thế nào mà anh và Y Mộc quen nhau vậy?” Quan Lệ Quân tò mò hỏi.
“Khi tuyết rơi, cô ấy chủ động đến tìm tôi nói chuyện, vậy là quen nhau.” Dịch Quân Phi cười chúm chím và nói.
“Hả? Là như vậy sao? Điều này có vẻ quá đơn giản rồi! “Nói như vậy là Y Mộc chủ động theo đuổi anh sao?” Quan Lê Quân lại nói.
Dịch Quân Phi liếc nhìn Lăng Y Mộc đang cúi gằm mặt uống trà sữa: “Đúng vậy!”
Suýt chút nữa thì Lăng Y Mộc đã phun hết trà sữa ra ngoài! Đâu phải là cô
Nhưng lúc này, hiển nhiên Quan Lệ Quân đã hiểu lầm quan hệ giữa cô và Dịch Quân Phi. Nhưng mà Lăng Y Mộc cũng không buồn giải thích gì cả, cứ để Dịch Quân Phi tùy ý nói, Quan Lệ Quân muốn hiểu lầm thì cứ hiểu lầm đi.
“Vậy Y Mộc cũng thật sự không tệ mới có thể theo đuổi được anh chàng đẹp trai như anh, anh và Y MỘC quen nhau bao lâu rồi?” Quan Lệ Quân tiếp tục hỏi.
“Đã vài tháng rồi.” Dịch Quân Phi kiên nhẫn đáp.
“Như vậy à..” Quan Lệ Quân liếc nhìn Lăng Y MỘC, sau đó cô ta nói chuyện giống như không hề suy nghĩ: “Sau khi Y Mộc ra tù, tôi vẫn luôn hy vọng rằng cô ấy có thể tìm được người có thể nương tựa. Suy cho cùng trước đây cô ấy đã trải qua việc ngồi tù, đối với cô ấy mà nói đó là một sự đả kích quá lớn, bây giờ cô ấy có thể có một người bạn trai như anh Dịch thật sự rất ” . ngôn tình sủng
Quan Lệ Quân đang nói được nửa chừng thì đột nhiên ngừng lại, giờ phút này cô ta chỉ nhìn thấy Dịch Quân Phi nhìn cô ta cười như không cười, như thể tắt cả suy nghĩ của cô ta đã sớm bị đối phương hiểu rõ
Quan Lê Quân chỉ cảm thấy những lời còn lại như bị mắc kẹt trong cổ họng khiến cô không thể nói được nữa.