Ngay cả sau khi chạm vào môi cô ta, anh ta cũng dùng khăn lau sạch ngón tay, như thể trên người cô ya có thứ gì đó không sạch sẽ.
Hành động mâu thuẫn này làm cho cô ya lòng đầy nghỉ hoặc, nhưng lại không dám hỏi nhiều.
“Không cần xin lỗi, em là bạn gái của anh. Em chỉ cần quan tâm một mình anh là đủ rồi, những chuyện khác không cần thiết phải để ý đến” Cố Vĩ Ngạn nói Động tác của anh ta rất dịu dàng, như thể đang mân mê một bảo bối quý giá, nhưng còn giọng nói thì vừa lạnh lùng vừa xa cách.
Lắm lúc Lăng Lạc Giao cảm thấy mình thực sự không tài nào hiểu được người đàn ông này. Cô ta không biết rốt cuộc anh ta đang nghĩ gì, lại không biết anh ta cần gì.
“Em… em biết rồi” Lăng Lạc Giao lắp ba lắp bắp nói.
Cố Vĩ Ngạn rụt tay lại, như thường lệ, cầm lấy một chiếc khăn, cẩn thận lau từng ngón tay của mình.
Lăng Lạc Giao khẽ cắn môi một cái. Nhất định sẽ có một ngày, cô ta hoàn toàn chiếm được người đàn ông này. Cô ta sẽ trở thành bạn gái cuối cùng của anh ta, trong tương lai, cô ta còn muốn được gả vào nhà họ Cốt Lăng Lạc Giao thầm thề với lòng như vậy!
Chớp mắt đã hết Tết, ngày mùng tám, Lăng Y Mộc trở về Sở Bảo vệ môi trường làm Trong số các đồng nghiệp, có không ít người đã xem qua tin tức và biết chuyện cô bị người ta ném trứng ném rau ở trước cổng bệnh viện. Họ bắt đầu xì xào bàn tán sau lưng cô.
“Lăng Y Mộc, đừng để đến lúc nào đó lại có người chạy đến Sở bảo vệ môi trường của chúng ta mà ném trứng thối rau thối đó nha. Cô đừng có liên lụy những người khác trong Sở bảo vệ môi trường”
“Chưa hết, bố mẹ tôi biết tôi hiện giờ làm chung với kẻ từng ngồi tù, đang rất lo lắng cho tôi nữa!”
“Fan hâm mộ của Hách Dĩ Mạt đông thế kia. Nạn nhân năm xưa bị Lăng Y Mộc đụng chết là chị gái của Hách Dĩ Mạt đó. Hách Dĩ Mạt và chị gái lại có tình cảm rất tốt. Đám fan hâm mộ đều đau lòng thay cho.
Hách Dĩ Mạt, cũng không biết sau này họ còn làm ra những chuyện kích động nào nữa. Chỉ e là chúng ta cũng bị vạ lây, thì sẽ thực sự có đổ máu đó”
Trong Sở bảo vệ môi trường, cũng có không ít lời ra tiếng vào.
Lăng Y Mộc im lặng chịu đựng tất cả, chỉ cười cho qua, dù thế nào thì công việc này vẫn rất quan trọng với cô. Cô phải dựa vào công việc này làm kế sinh nhai, nếu lỡ như để bị đuổi việc thì e rằng trong lúc này không thể nhanh chóng tìm được công việc nào để làm.
“Em không sao” Lăng Y Mộc lắc lắc đầu. Tuy răng lúc nãy lực đụng khá mạnh, nhưng cũng may là không bị thương tích gì.
“Vẫn còn loại người không có ý thức như vậy sao, đã đụng trúng người ta cũng không biết xin lỗi” Chị Từ tức giận nói.