"Tiểu thư, không nghĩ đến Diêm Vương điện kia vậy mà không chịu nổi một kích. Hôm qua, mấy người chúng ta mang theo độc dược của người tiến đánh. Không đến một nén nhang, đám người đáng chết đã bị gϊếŧ sạch toàn bộ rồi.. Hiện tại, Diêm Vương điện chỉ còn bầy tiểu lâu la dưới đáy, toàn bộ đã quy hàng Phong Nguyệt Lâu ta rồi." Lục Trúc nói đến đây, trên mặt không kiềm nổi hưng phấn.
Tối hôm qua, bọn họ mang theo mấy người cùng tiến đến tiêu diệt Diêm Vương điện. Vốn cho rằng Diêm Vương điện dù thế nào cũng là tổ chức sát thủ đúng thứ hai trên giang hồ, nói thế nào cũng sẽ là họ phí một phen công phu đấy. Nhưng không ngờ đến Diêm Vương điện thật sự là không chịu nổi một kích.
Phượng Sở Ca rốt cuộc buông sổ sách trên tay, nàng giương môi cười khẽ.
"Ngốc.. Không phải họ không chịu nổi một kích, là tiểu thư nhà ngươi rất trâu bò, có hiểu không? Nếu không phải gặp" kiến quang tử đích dược "của ta.. Đoán chừng các ngươi sẽ được đánh đến thiên hôn địa ám.."
Lời này làm Tử Trúc nhịn không được cười ra tiếng. "Vâng, vẫn là tiểu thư lợi hại nhất."
Phượng Sở Ca ngồi tựa vào ghế, không đếm xỉa hỏi --
"Gầy đây phía cha nuôi có tin tức truyền đến sao?"
"Đúng vậy.. Nếu tiểu thư không nói, nô tỳ thực sự đã quên." Sau khi trải Phượng Sở Ca nhắc nhở, Lúc Trúc mới nghĩ tới. "Hai ngày trước chủ thượng truyền đến tin tức, bảo tiểu thư người đi Vân Thiên học viện.."
"Lại là Vân Thiên học viện?" Phượng Sở Ca híp híp mắt.
"Chủ thượng nói, để tiểu thư đến Vân Thiên học viện lấy một vật."
Phượng Sở Ca hơi nhướng mày, "Ah?"
Lục Trúc lắc đầu, "Rốt cuộc là cái gì nô tỳ cũng không biết. Chủ thượng nói đợi ngài đến đó rồi sẽ thông báo sau."
Lục Trúc nói xong, lại tiếp tục mở miệng: "Tiểu thư, người yên tâm, Lục Trúc cùng Tử Lan còn có Bích La, sẽ luôn trung thành đi theo tiểu thư, tiểu thư đi nơi nào, chúng nô tỳ đi nơi đó."
Nghe Lục Trúc nói lời này, Phượng Sở Ca nói không cảm động là giả.
Nàng nghiêng đầu, cười nói, "Xong rồi.. Xem ra ba người các ngươi cả đời này đ bị ta làm trễ nãi.. Ta còn suy nghĩ lúc nào thì tìm người trong sạch gả các ngươi đi."
"Cho dù gả ra ngoài rồi, chúng ta cũng vẫn sẽ một mực theo bên cạnh tiểu thư." Ánh mắt Lục Trúc kiên định.
"Phượng Sở Ca mím nhẹ môi," Tỷ thí nhập học Vân Thiên học viện vào nửa tháng sau? "
" Đúng vậy tiểu thư. "Lục Trúc lên tiếng," Mỗi lần, Vân Thiên học viện chỉ tuyển bốn người. Vừa vặn chúng ta đủ bốn người rồi. "
" Chỉ tuyển bốn người? "Phượng Sở Ca ngược lại chưa nghe nói qua điều này bao giờ, lúc này có chút kinh ngạc.
" Tiểu thư người không biết à? Vân Thiên học viện mỗi lần chỉ thu bốn người, cái này gọi là thà thiếu không ẩu. Bất quá, những lần tỷ thí các năm trước chưa từng có một lần người đạt yêu cầu vượt qua bốn người, cho nên chỉ cần đạt yêu cầu là có thể trực tiếp tiến vào. Người biết rõ quy tắc này cũng không nhiều lắm. Nhưng lần này bất đồng, trước mắt chúng ta đã chiếm đến bốn danh ngạch, nếu Hách Liên Cẩn Du bên kia cũng muốn đi vào.. Vậy thì cũng ít nhất năm người rồi."
Khoé môi Phượng Sở Ca co lại.
Cái này..
Cũng thật quá trùng hợp đi..
Nàng thề.. Nàng tuyệt đối không nghĩ can thiệp vào việc Hách Liên Cẩn Du tiến vào Vân Thiên học viện.
Nhưng bây giờ, không can thiệp tựa hồ không có khả năng rồi..
Nghĩ đến ngày đó bộ dạng Hách Liên Cẩn Du vênh váo tự đắc, Phượng Sở Ca giương môi, lộ ra nụ cười quỷ dị..