Tịch Vũ Đồng ra khỏi Vương phủ, gió lạnh thổi, đúng là tỉnh táo lại.
"Tiểu thư?" Tiểu Đào thấy nàng dừng lại, cẩn thận lên tiếng gọi.
Từ chuyện Phượng Vũ Dịch bị đánh có thể biết được hiện nay Thánh thượng quyết tâm muốn hòa thân, bây giờ Phượng Vũ Dịch bị thương nằm liệt giường, ước chừng cũng không thể làm được gì. Tịch Vũ Đồng chỉ có thể kiềm chế lại, thở dài: "Trước về phủ đi, Tiểu Đào, ngươi đi giúp ta hướng về Công chúa nói ta ngày mai vào cung tìm nàng."
Phượng Vũ Dao nhiều ngày như vậy vẫn chưa liên hệ nàng, ước chừng là bị ràng buộc trong cung, nàng còn phải gặp mặt một lần mới biết đối phương đối với chuyện này có ý nghĩ gì không.
"Dạ, tiểu thư."
Quản gia chuẩn bị cỗ kiệu, không quá nửa phút liền đã đến phủ Thái sư.
Chỉ là chờ các nàng về đến phủ, liền nhìn thấy thiếp thân cung nữ Thanh Quân của Phượng Vũ Dao đang đợi.
"Thanh Quân cô nương?" Tịch Vũ Đồng từ cỗ kiệu hạ xuống, xác định chính mình không nhìn lầm người, có chút kinh ngạc, "Ngươi tới tìm ta sao?"
Thanh Quân giờ Thìn tới chờ, không nghĩ Tịch Vũ Đồng lại không ở trong phủ. Bây giờ rốt cục nhìn thấy người, đúng là thở phào nhẹ nhõm, thăm hỏi qua đi liền giải thích rõ ràng ý đồ đến đây: "Vũ Đồng tiểu thư, Công chúa muốn gặp mặt ngươi."
"Ta nguyên tác vốn còn đang định ngày tiến cung đây." Tịch Vũ Đồng cười nói, "Đã như vậy, liền hôm nay đi thôi. Chỉ là trước tiên ta cần rửa mặt một phen, kính xin Thanh Quân cô nương chờ chốc lát."
Thanh Quân đã đợi hơn nửa canh giờ, đáy lòng sốt ruột, nhưng thấy vẻ mặt Tịch Vũ Đồng có chút tiều tụy, biết không có thể ở trong cung sơ sài được, chỉ có thể kiềm chế, gật đầu: "Được."
Tịch Vũ Đồng rửa mặt đơn giản, sau đó mới theo Thanh Quân vào cung.
Lần này đúng là thuận lợi, không có lại gặp cái gì Hoàng Hậu Quý phi, một đường không trở ngại đi tới cung điện Phượng Vũ Dao.
"Nói vậy Vũ Đồng tiểu thư cũng biết chuyện Công chúa phải hòa thân?" Thanh Quân dẫn nàng tới cửa, xin nhờ nói, "Công chúa tức giận dễ dàng ngột ngạt hại thân thể, kính xin ngài khuyên nhủ Công chúa một hồi."
Tịch Vũ Đồng gật đầu, nhìn nàng một cái mới đi vào.
Nàng trì hoãn bước chân, đi tới bên trong mới phát hiện, ngoại trừ Phượng Vũ Dao ở ngoài, còn có một người khác.
Thấy đối phương khí chất nhu nhược, khuôn mặt cùng Phượng Vũ Dao giống nhau đến mấy phần, trong nháy mắt phản ứng lại, tăng thêm bước chân, sau đó thấp thấp người: "Thần nữ tham kiến Bích phi nương nương, Công chúa."
"Ngươi chính là Vũ Đồng ngày xưa Vũ Dao đề cập tới?" Bích phi nguyên bản đang cùng Phượng Vũ Dao nói cái gì, nghe thấy âm thanh của nàng, ngẩng đầu lên nhìn lại, "Ngươi tới để ta cẩn thận nhìn một cái." Nụ cười ôn hòa, quanh thân cũng mang theo một loại khí chất nhu nhược, nhưng cũng có cỗ uy nghiêm khí thế.
"Vũ Đồng, ngươi rốt cục đến rồi." Phượng Vũ Dao nhìn thấy nàng, vẻ mặt ưa thích thả bút lông xuống, đứng dậy muốn đi qua, lại bị Bích phi kéo về.
Tịch Vũ Đồng nhìn thấy động tác của Bích phi, liền vội vàng cúi đầu: "Thần nữ vừa rồi có việc, làm lỡ một chút, để Công chúa đợi lâu, kính xin Bích phi nương nương cùng Công chúa thứ lỗi." Sợi tóc lướt qua cần cổ tinh tế của nàng, lộ ra mấy phần yếu đuối.
"Bản cung cũng là lần đầu tiên thấy người có thể làm cho Công chúa chờ đợi." Bích phi vẻ mặt ôn hòa nói một câu như vậy, như là trêu ghẹo hai người cảm tình tốt, nhưng Tịch Vũ Đồng lại mơ hồ nghe ra bất mãn trong lời nói, có chút không rõ.
Phượng Vũ Dao chỉ cho là Bích phi đang trêu ghẹo, vội vã xua tay: "Mẫu phi, là ta không nói trước, Vũ Đồng cũng không biết phải tới đây, làm sao có thể trách nàng được chứ? Vũ Đồng, ngươi mau mau lại đây, mẫu phi của ta cực kì hiếu kỳ về ngươi."
Tịch Vũ Đồng nhìn về phía Bích phi, quả nhiên thấy lông mày nhíu lên, trong lòng có chút nghi hoặc, này Bích phi thật giống không tán thành lắm chuyện nàng cùng Phượng Vũ Dao giao du?
Nhưng thấy Phượng Vũ Dao không biết chuyện, còn ở đó phất tay gọi nàng qua, nàng cũng chỉ có thể nhắm mắt tiến lên.