Sủng Mị

Chương 945: Trận chung kết đại hội linh thuật



Cường giả chính là đối tượng đáng để tôn kính và sùng bái, hàng vạn người chung quanh quảng trường không ngừng hoan hô cổ vũ. Trong đó cái tên Dương Thiến được nhắc đến nhiều nhất.

"Khuynh Tư, ngươi xác định linh vật có thể hoàn thành?"

Diệp Hoàn Sinh khẩn trương hỏi.

Ở trong trường hợp đông đảo đại nhân vật hiện thân như thế này, Diệp Hoàn Sinh cũng khó tránh khỏi bối rối lo lắng. Bởi vì kết quả cuộc thi ngày hôm nay liên hệ nhiều lắm, cố gắng mười mấy năm của hai huynh muội bọn họ cũng phụ thuộc vào giờ phút này.

"Không chắc !"

Diệp Khuynh Tư lắc đầu nói.

Thời gian ba ngày quá ngắn rồi, cho dù Diệp Khuynh Tư liều mạng thi triển hồn kỹ Linh sư cũng không kịp hoàn thành.

"Không chắc? Ngươi còn bình tĩnh như vậy?"

Diệp Hoàn Sinh coi như là triệt để bội phục muội muội của mình rồi, bộ dạng thong dong trấn định tựa như mọi việc đều nằm trong lòng bàn tay nàng.

Phải biết rằng kẻ thù giết sư phụ đang ở trên cao nhìn xuống hai người bọn họ, lần này dự thi đã là mạo hiểm cực lớn. Nếu không có thành quả chẳng phải là liều mạng vô ích?

"Còn thiếu chút nữa, hi vọng có thể rút ngắn thời gian hoàn thành bên trong lò luyện." Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com

Diệp Khuynh Tư hồi đáp.

"…"

Diệp Hoàn Sinh không nghĩ tới muội muội của mình lại điên cuồng tới mức này.

"Có nắm chắc không ?"

Diệp Hoàn Sinh vội vàng hỏi.

"Ta cũng không biết, chỉ có thể thử một lần !"

Diệp Khuynh Tư nắm chặt tay lại, trên mặt lộ vẻ kiên quyết.

Hôm nay Diệp Khuynh Tư mặt bộ y phục bằng nhung đen nhánh, trên mặt đeo một cái mặt nạ bằng bạc càng tăng thêm tính thần bí. Thân thể duyên dáng, một phần chân thon dài lộ ra hấp dẫn còn hơn Dương Thiến vài phần. Chỉ tiếc là nàng không cố ý mê hoặc nam nhân như Dương Thiến, toàn thân kín mít làm cho người ta tha hồ suy đoán.

"Khuynh Tư, ta biết ngươi sẽ đứng ở nơi này."

Bỗng nhiên một giọng nói xông vào trong đầu Diệp Khuynh Tư.

Diệp Khuynh Tư cảm giác thanh âm này tương đối quen thuộc, nàng vội vàng quay đầu lại mới phát hiện một gã nam tử trên khán đài đang dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào mình.

"Ừ !"

Diệp Khuynh Tư nhàn nhạt hồi đáp.

"Ta cũng tham gia cuộc thi, nhưng mà ta dốc hết sức cuối cùng vẫn bị loại ở vòng thứ ba. Ta vốn cho rằng mình có thể tiến vào vòng cuối cùng, khi đó ta và ngươi cùng nhau tỷ thí, chỉ tiếc là thiên phú linh thuật của ta quá kém."

Gã nam tử thở dài một hơi, nhưng ngữ khí lại mang một tầng ý nghĩa khác.

"Ừ !"

Diệp Khuynh Tư lại đáp một tiếng xem như ứng phó cho qua chuyện.

Diệp Hoàn Sinh phát hiện Diệp Khuynh Tư đang nói chuyện với một gã nam tử, mới đầu còn tưởng rằng Sở Mộ nhịn được được hiện thân rồi. Nhưng hắn nhìn kỹ lại thì thấy đó là một người khác.

Diệp Hoàn Sinh biết người này, một năm trước lịch lãm trong Cấm Vực mới làm quen với hắn. Người này tên là Lâm Thương, một gã Hồn Hoàng thực lực cực mạnh.

Lâm Thương thân phận thần bí, không chịu tiết lộ một chút nào cho bọn họ biết. Diệp Hoàn Sinh từng âm thầm điều tra nhưng không có kết quả, sau này trong lúc vô tình mới biết hắn đến từ Vạn Tượng thành, danh vọng cao quý dị thường. Ngay cả giới chủ gặp hắn cũng phải cúi đầu hành lễ.

Lâm Thương và Diệp Hoàn Sinh, Diệp Khuynh Tư cùng nhau lịch lãm một đoạn thời gian ngắn, không bao lâu sau Lâm Thương bắt đầu điên cuồng theo đuổi Diệp Khuynh Tư, lại còn thề thốt không thành công kiên quyết không kết hôn với người nào khác.

Diệp Hoàn Sinh và Diệp Khuynh Tư lần lượt đi qua vô số tòa thành, tiến vào hàng loạt Mê giới vẫn không bỏ rơi được hắn. Chẳng biết tại sao thỉnh thoảng vẫn cứ thấy thân ảnh Lâm Thương vờn quanh trước mặt.

Lâm Thương là một thanh niên tuấn kiệt, thiên phú tu luyện mạnh mẽ hơn người. Thế nhưng, hắn vì truy đuổi Diệp Khuynh Tư lại cắm đầu đi học linh thuật, có thể nói là nuôi lợn sống thành lợn què.

Diệp Hoàn Sinh đã thấy hắn xuất hiện trong hàng ngũ Linh sư tham gia thi đấu. Nhưng Diệp Hoàn Sinh cực kỳ kinh ngạc một tên gà mờ như hắn lại có thể xông vào tới vòng thứ ba.

Lâm Thương kiên nhẫn quả thật làm cho Diệp Hoàn Sinh kính nể, trước đó ít lâu bởi vì Diệp Khuynh Tư u ám tột đột. Diệp Hoàn Sinh còn sinh ra ý nghĩ hi vọng nàng có tiếng nói chung với Lâm Thương.

Lúc đó Diệp Hoàn Sinh cũng bất đắc dĩ, nếu như Lâm Thương xuất hiện sớm một chút hẳn là có hiệu quả nào đó. Đáng tiếc là hắn theo đuổi không đúng thời điểm, Diệp Khuynh Tư đã lún vào tình cảm với Sở Mộ quá sâu.

Diệp Hoàn Sinh bây giờ đã biết Sở Mộ còn sống, hiển nhiên không có khả năng tác hợp muội muội mình với Lâm Thương.

"Diệp Hoàn Sinh, đã lâu không gặp. Lần này kết thúc đại hội linh thuật, Khuynh Tư hẳn là có thời gian suy nghĩ chuyện tình cảm chứ ?"

Lâm Thương dùng hồn niệm chào hỏi Diệp Hoàn Sinh.

"Có lẽ vậy !"

Diệp Hoàn Sinh dự định khuyên nhủ Lâm Thương từ bỏ ý định.

Nhưng cẩn thận suy nghĩ một lát, có lẽ sau khi Sở Mộ xuất hiện thì Lâm Thương dĩ nhiên sẽ hiểu ra vấn đề, tự động rút lui.

"À, tại sao Sở Mộ còn chưa xuất hiện ?"

Diệp Hoàn Sinh nhìn lên chỗ ngồi trong một góc khán đài, phát hiện Uyển Trữ công chúa chỉ ngồi một mình trên đó.

Chuyện này có nghĩa là Sở Mộ còn chưa chịu xuất đầu lộ diện.

Đây không phải là điềm tốt, trận chung kết quan hệ đến mục tiêu lớn nhất trong đời Diệp Khuynh Tư, theo lý thuyết Sở Mộ phải xuất hiện từ sớm mới đúng.

"Bắt đầu đi !"

Dương Khuyết quét mắt qua nhóm giám sát ban tổ chức, nhàn nhạt nói.

Mấy vị giám sát gật đầu nhận lệnh, bắt đầu đọc tên tuyển thủ dự thi.

"Hoàng Mạt Đăng."

Một gã Hồn sủng sư chậm rãi bước lên.

Phía sau hắn là trợ thủ trên tay cầm linh vật chưa thành phẩm, cánh tay hắn đang khẽ run rẩy do sợ hãi khó thể áp chế.

Nơi này có quá nhiều đại nhân vật rồi, chung quanh còn có hàng ngàn Linh sư, Hồn sủng sư đủ mọi cấp độ nhìn chằm chằm. Dưới tình huống này, một tên tiểu tốt như hắn khẩn trương, sợ hãi là chuyện rất bình thường.

Gã Linh sư Hoàng Mạt Đăng dự định luyện chế linh vật Lôi thuộc tính, hắn đi tới gần lò luyện cẩn thận ném linh vật vào trong.

Linh sư thông qua hồn niệm điều khiển luồng năng lượng khổng lồ bên trong lò luyện, từ từ thúc dục năng lượng điều chế linh vật. Chỉ cần sai lầm một bước thì linh vật chưa thành phẩm sẽ biến thành phế phẩm, cho nên Hoàng Mạt Đăng không dám khinh thường.

Thời gian không tính quá lâu, Hoàng Mạt Đăng rốt cuộc thu tay lại nở nụ cười vui sướng, trên bàn tay hắn là một quả đan dược lập lòe quang mang màu tím.

"Đó là linh vật cấp đế hoàng."

Cảm nhận được khí tức phát ra từ quả đan dược kia, cả đám người đông nghịt đồng loạt hô lên kinh hãi.

Một quả đan dược này có thể cường hóa ra Hồn sủng cấp đế hoàng, đây chính là bảo vật trân quý đối với phần lớn Hồn sủng sư. Phải biết rằng trong số hàng ngàn hàng vạn người tu luyện, có tới chín phần mười bị giam hãm tại bình cảnh cấp quân chủ. Một khi tiến vào cảnh giới đế hoàng sẽ lột xác triệt để, thực lực và địa vị trực tiếp đề thăng trong phạm vi lớn. Mà người này chỉ dùng thời gian một tháng luyện chế ra linh vật cấp đế hoàng đã chứng tỏ thành tựu linh thuật của hắn rất cao.

"Đế hoàng cấp một, thượng phẩm."

Ba vị nguyên lão Linh Giáo thay nhau kiểm định, sau đó mới hội ý đưa ra kết quả cuối cùng.

Linh vật cấp bậc này hiển nhiên hiếm thấy trong lĩnh vực Hồn sủng sư. Nhưng tại trận chung kết đại hội linh thuật chỉ là thành tích bình thường, vì thế Hoàng Mạt Đăng vẫn đứng yên tại chỗ, mỉm cười không nói.

Tất cả Linh sư nhận được tài liệu giống nhau, luyện chế linh vật đẳng cấp càng cao thì khả năng thất bại càng lớn. Thời gian một tháng lại ngắn ngủi, cho nên phần lớn tuyển thủ đều cầu yên ổn, chỉ tập trung luyện chế linh vật mình am hiểu nhất.

Những người kế tiếp cũng cho ra kết quả tương tự Hoàng Mạt Đăng, luyện chế ra đan dược ở cấp bậc đế hoàng cấp một trung phẩm hoặc thượng phẩm, hiện tại chỉ có một người luyện ra cấp bậc hoàn mỹ. Ngoài ra còn có hai gã nam tử nóng lòng cuối cùng luyện chế thất bại.

"Lô Vân, đế hoàng cấp hai, thượng phẩm."


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv