Bạch Nhất, dẫn các huynh đệ khác hiện thân."
Sở Mộ dùng hồn niệm nói với Yểm Ma Thống trị giả đang ẩn núp ở gần đó.
Yểm Ma Thống trị giả cực kỳ kiên nhẫn, chiến đấu kéo dài lâu như vậy nhưng nó vẫn một mực ẩn tàng. Ngoài ra ở cạnh nó còn có mấy đầu Bạch Yểm Ma cao đẳng đế hoàng.
Bây giờ Vương đã ra mệnh lệnh, Yểm Ma Thống trị giả từ từ hiện ra từ trong đất tuyết mịt mờ, linh hồn ma diễm bắt đầu bốc cháy lan tràn ra bốn phía.
Cùng lúc đó, chung quanh Yểm Ma Thống trị giả lần lượt xuất hiện mấy luồng ma diễm trắng xóa. Khí tức cường đại lập tức cuốn tới chiến trường cách đó không xa.
Yểm Ma Thống trị giả là vô địch đế hoàng.
Cho dù là Mạch Lăng cũng chỉ thực lực ngang bằng mà thôi. Không cần phải nói tới Tần Vũ yếu kém hơn một cấp bậc, mà mục tiêu đầu tiên của Yểm Ma Thống trị giả chính là Tần Vũ.
Sở Mộ muốn Tần Vũ đền mạng cho Đường quân sư, vì thế Yểm Ma Thống trị giả đặt nhiệm vụ đó lên hàng đầu.
Tần Vũ đang chật vật Bạch Yểm Đế, Bạch Yểm Hoàng vẫn đang tức giận mắng chửi Sở Mộ không dứt. Nhưng hắn không biết mình chọc tới một người còn đáng sợ hơn cả Mạch Lăng.
"Kiệt kiệt !"
Tiếng cười ma mị đột nhiên lọt vào tai Tần Vũ.
Tần Vũ rùng mình một cái, cảm giác tử thần đưa mắt nhìn khiến cho hắn lạnh lẽo tựa như lọt vào hầm băng. Cho nên hắn vội vội vàng vàng gọi hai con Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong trở về bên cạnh mình.
Lúc này hắn mới quay đầu lại, nhưng chẳng biết từ lúc nào một thân ảnh Bạch Yểm Ma đã xuất hiện ở gần đó, cách hắn không tới mười thước.
"Đây... không thể nào…"
Trong lòng Tần Vũ cực kỳ hoảng hốt, bởi vì hắn không thể nghĩ tới trên đời này còn có Hồn sủng đủ năng lực di chuyển tới gần mình đơn giản như thế.
Sự tình diễn biến đến nước này, Tần Vũ thật sự khóc không ra nước mắt, tinh thần cũng hoảng loạn triệt để.
Hắn đang đối phó ba đầu Bạch Yểm Ma, toàn bộ đều là đế hoàng đỉnh phong, điều này còn có thể tạm thời chấp nhận được. Nhưng mà Bạch Yểm Ma xuất hiện cuối cùng bộc phát ra khí tức quá mức cường đại, chỉ mới cười một tiếng đã xung kích thế giới tinh thần hắn run rẩy kịch liệt. Dù có dùng chân suy nghĩ cũng biết thực lực đầu Bạch Yểm Ma này mạnh hơn hắn rất nhiều, rất nhiều.
Rốt cuộc là hắn trêu chọc vị ôn thần nào chứ?
Yểm Ma Thống trị giả lẳng lặng đứng ở nơi đó, nụ cười trên mặt càng thêm tà dị.
Vương chỉ rõ muốn tên nhân loại này chết, Yểm Ma Thống trị giả vốn ưa thích thu hoạch tính mạng làm sao để hắn sống quá lâu?
Trên toàn bộ chiến trường chỉ có Thái Thản cự nhân đủ sức ngăn cản Yểm Ma Thống trị giả. Về phần những Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong khác không thể làm cho nó e ngại.
"Chuyện gì xảy ra? Tại sao bỗng nhiên xuất hiện nhiều Bạch Yểm Ma vậy?"
Sắc mặt Mạch Lăng cũng trầm trọng dị thường, từ trước tới giờ hắn đều cho rằng trận doanh Hồn Hoàng ba thế lực lớn chống đỡ không nổi, quân đoàn Hồn Minh chiến thắng vốn là điều hiển nhiên.
Nhưng mà mỗi lần bọn họ triệu hồi ra một con Hồn sủng chuẩn bị kết thúc trận chiến, đúng lúc đó trận doanh đối phương cũng sẽ xuất hiện một con Bạch Yểm Ma thực lực tương đương tiếp tục trì hoãn thời gian.
Cứ quay đi quay lại như thế, trên chiến trường tổng cộng đã nhiều thêm bảy đầu Bạch Yểm Ma cao đẳng đế hoàng ngoài nằm dự đoán của Mạch Lăng.
Vốn là Hồn Minh chiếm ưu thế dựa vào 10 đầu cao đẳng đế hoàng này. Lý Chiến chết mất một con, Tần Vũ mất đi một con, nhưng bọn hắn vẫn còn 8 đầu cao đẳng đế hoàng vượt trội. Thế nhưng, lúc này tự nhiên lòi ra một đầu Bạch Yểm Ma vô địch đế hoàng, quân đoàn Hồn Minh lấy cái gì bù đắp chênh lệch? Cho dù sử dụng 8 đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng cũng chỉ là tạm thời cân bằng mà thôi.
"Các ngươi … đám phế vật các người đứng đó làm gì? Bọn hắn lấy đâu ra cỗ lực lượng này? Bây giờ các ngươi mau giải thích lai lịch đám Bạch Yểm Ma kia cho ta."
Mạch Lăng nổi giận. Thái Thản cự nhân đã xuất hiện trên chiến trường rồi, tám vị nguyên lão, trưởng lão cũng đồng loạt xuất động. Cho nên chủ sủng tối cường của hắn đã bị hạn chế, không có biện pháp phân tâm sang nơi khác.
Trận doanh Hồn Hoàng của Hồn Minh cũng đã triệu hoán tất cả chủ sủng, dưới tình huống này Hồn Minh hẳn là nắm giữ chiến cuộc mới đúng. Hoặc có thể nói là khí số ba thế lực lớn đã tận, quyết chiến cũng nên kết thúc.
Mấy vị quân sư và quân thống Hồn Minh nơm nớp lo sợ, căn bản không biết nên trả lời như thế nào.
Đừng nói là thế lực Hồn Minh không biết đám Bạch Yểm Ma từ đâu tới, ngay cả ba thế lực lớn cũng dị thường khiếp sợ đối với hiện tượng quỷ dị này.
Nguyên một đám Bạch Yểm Ma toàn là cao đẳng đế hoàng, nhất là đầu Bạch Yểm Ma đang cười tà ở trên trời cao lại càng kinh khủng chí cực.
Toàn bộ chiến trường tổng cộng có bốn đầu Bạch Yểm Ma đế hoàng đỉnh phong, đó là Bạch Yểm Đế, Bạch Yểm Hoàng và hai con chủ sủng của Yểm Ma cung Khương nguyên lão.
Nhưng chính Khương nguyên lão cũng bất ngờ khi thấy đầu Bạch Yểm Ma xuất hiện cuối cùng.
"Đây... Bạch Yểm Ma... nó là một đầu Hồn sủng vô địch đế hoàng chân chính."
Tất cả mọi người đều trợn trừng mắt kinh hãi.
Chỉ một đầu Hồn sủng vô địch đế hoàng này cũng đủ để lật ngược thế cờ. Bọn họ làm sao không mừng rỡ được?
Đặc biệt hơn, đây lại còn là Bạch Yểm Ma vô địch đế hoàng, nổi danh cường thế trong hàng ngũ Hồn sủng đồng cấp. Nó vừa xuất hiện lập tức làm cho cán cân lực lượng nghiêng hẳn về phía ba thế lực lớn.
"Giết !"
"Giết !"
Trong lúc chiến cuộc xuất hiện biến hóa lớn, cách đó không xa đột nhiên vang lên tiếng hét như sấm.
Đám cường giả Hồn Hoàng đang kinh hãi cũng bị thanh âm kích động kia làm cho bừng tỉnh. Bọn họ vừa quay đầu lại liền phát hiện một quân đoàn Hồn sủng số lượng khổng lồ đang lao tới ầm ầm, khí thế trào dâng như nuốt trời lấp đất.
Mà tổng soái đi ở hàng tiên phong chính là người đã lập nhiều công lớn trong trận quyết chiến này. Đó là Sở Phương Trần đánh chết bảy đầu trung đẳng đế hoàng và hai đầu cao đẳng đế hoàng giúp cho quân đoàn Hồn Chủ giành lấy thắng lợi vẻ vang.
Hắn khống chế một con Xá Tội Hồ đi ở phía trước, suất lĩnh 150 gã Hồn Chủ và Hồn sủng đánh tới trận doanh đế hoàng.
"Rầm rầm rầm !"
Quang mang đủ màu sắc che trời lấp đất, mấy trăm đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong đồng thời thi triển kỹ năng tập trung vào một đầu trung đẳng đế hoàng. Con Hồn sủng kém may mắn này liền bị miểu sát.
"Tốt… tốt quá chứ !"
Đằng Giang Phong nhìn thấy Sở Mộ suất lĩnh quân đoàn Hồn Chủ xuất hiện trợ giúp, cả khuôn mặt đỏ bừng vì kích động. Giờ này khắc này, sĩ khí ba thế lực lớn đồng loạt bạo tăng.
Quân chủ tại sao không thể giết đế hoàng?
Vào lúc này 150 gã Hồn Chủ đã tự mình thưởng thức tư vị máu huyết đế hoàng. Thậm chí mỗi một lần liên hợp lực lượng thi triển kỹ năng quần thể nhất định sẽ miểu sát một con Hồn sủng trung đẳng đế hoàng.
Mấy vị quân thống bên cạnh Sở Mộ gào thét muốn phá cổ họng, tinh thần hưng phấn cùng cực khiến cho tròng mắt nổi đầy gân máu. Cảm xúc trào dâng cuồn cuộn không thể nào dùng ngôn ngữ biểu đạt.
Mỗi một gã Hồn Chủ không bao giờ nghĩ đến mình có một ngày tự tay giết chết đế hoàng. Hơn nữa, lại còn trong một ngày trọng yếu như thế này, cường giả Hồn Hoàng thường ngày cao không thể chạm, Hồn sủng đế hoàng không có cách nào chiến thắng bây giờ tựa hồ không còn đáng sợ như bọn họ từng suy nghĩ.
"Ngao ô ô ô !"
Mạc Tà giải trừ gông xiềng Tội Ấn cũng máu huyết sục sôi, trận quyết chiến này chính là cơ hội để nó tận tình chiến đấu.
"Đi đi, ngươi đã lâu không được chiến đấu thoải mái rồi."
Sở Mộ không có ước thúc Mạc Tà nữa, chỉ nhẹ nhàng thúc dục để nó xông vào trận doanh đế hoàng.
Mạc Tà hoàn thành xá tội, thực lực đã sánh ngang đế hoàng đỉnh phong.
Có lẽ Mạch Lăng vẫn còn Hồn sủng tạm thời kiềm chế Yểm Ma Thống trị giả có lẽ chênh lệch 8 đầu cao đẳng đế hoàng vẫn là ưu thế của Hồn Minh. Nhưng mà quân đoàn Hồn Chủ liên tục giết chết Hồn sủng trung đẳng đế hoàng chính là nhân tố cực kỳ hệ trọng. Cộng thêm Mạc Tà đế hoàng đỉnh phong xuất hiện ở trong chiến trường đã chính thức chèn ép thế lực Hồn Minh.
"Giết !"
Thế nhưng, bao nhiêu đó vẫn còn chưa hết.
Thời điểm đám Bạch Yểm Ma quỷ dị xuất hiện, quân đoàn Hồn Chủ xung phong liều chết, Mạc Tà xâm nhập trận doanh Hồn Hoàng.
Thì ở nơi xa đột nhiên truyền đến một trận gào thét kinh thiên động địa.
Bụi mù tung bay cuồn cuộn, khí thế dâng cao như nước thủy triều, đó là quân đoàn Hồn Sư do Đằng Lãng suất lĩnh vừa mới thu hoạch toàn thắng.
Quân đoàn Hồn Sư có số lượng khổng lồ nhất trên chiến trường, nếu để cho bọn họ có thời gian ngưng tụ kỹ năng, uy lực bộc phát tuyệt đối không thua kém gì quân đoàn Hồn Chủ.
Đồng dạng, có lẽ bọn họ rất khó thương tổn cao đẳng đế hoàng, cũng không có cách nào rung chuyển đế hoàng đỉnh phong. Nhưng mà Hồn sủng trung đẳng đế hoàng chắc chắn sẽ gặp đả kích mang tính hủy diệt.
"Giết, giết, giết cho ta !" Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đằng Lãng cưỡi Băng Sơn Sư cao đẳng cấp đế hoàng, dẫn theo bốn đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng chạy tới khu vực phụ cận trận doanh Hồn Hoàng. Toàn bộ quân đoàn Hồn Sư cũng hóa thành cơn lũ hung mãnh tràn tới.
Đường đường thiếu chủ Hồn Điện lại xung phong liều chết đi ở phía trước, đám binh lính khác còn sợ hãi gì chứ? Chẳng lẽ tính mạng của mình còn tôn quý hơn thiếu chủ? Chẳng lẽ lúc này lại nhút nhát lùi lại phía sau?
Hai quân đoàn Hồn Chủ và Hồn Sư nhanh chóng dung hợp chung một chỗ, tạo thành một cỗ lực lượng đủ sức rung chuyển trận doanh Hồn Hoàng. Thậm chí Hồn sủng cao đẳng đế hoàng cũng khó thể chống đỡ kỹ năng bay đầy trời thế kia.
Tám vị trưởng lão, nguyên lão cùng với Mạch Lăng nhìn mà ngây dại.
Trước đó không lâu, Mạch Lăng để cho Tần Vũ xuất thủ còn cho rằng Sở Mộ và Đằng Lãng chỉ là con kiến hôi bé nhỏ không đáng kể.
Nhưng hắn không bao giờ nghĩ tới hai con kiến hôi đó lại là nguyên nhân đánh sụp trận doanh Hồn Hoàng. Đồng thời làm biến chuyển hoàn toàn chiến cuộc, thúc đẩy Hồn Minh rơi vào hoàn cảnh xấu.
Cục diện tất thắng lại diễn biến thành thê thảm tới mức này, cho dù thực lực Mạch Lăng mạnh hơn nữa cũng không thể nào ứng phó nổi.
Mà Vũ Tuyệt Tần Vũ lúc này đã thoát khỏi chiến trường, bộ dạng chật vật cắm đầu chạy trốn trối chết.
Phía sau hắn là Yểm Ma Thống trị giả "nhởn nhơ" truy sát, vừa bám theo vừa cất tiếng cười chế giễu Tần Vũ hèn nhát.