Sủng Mị

Chương 902: Chiến thuật tằm ăn dâu (3)



"Chỉ có một con hồ ly trung đẳng đế hoàng? Đúng là muốn chết rồi."

Một hồi lâu sau, Lý Chiến thấy đối phương không có triệu hoán những Hồn sủng khác liền cảm thấy bản thân mình giống như bị coi thường.

Cái tên kia đã không triệu hoán triệu hoán Hồn sủng, vậy thì dù có bẫy rập hay không cũng không quan trọng nữa. Lý Chiến trực tiếp ra lệnh cho Hồn sủng của mình phát động công kích.

Xích Dương Yêu là chủ sủng cao đẳng đế hoàng của Lý Chiến, nắm trong tay lực lượng hỏa diễm vô cùng cường đại.

"Ừ? Vận khí không tệ !"

Sở Mộ nhìn thấy chủ sủng của đối phương dĩ nhiên là một con Hỏa hệ Nguyên tố cao đẳng đế hoàng, trên mặt lập tức hiện lên nụ cười vui vẻ.

Băng hệ và Thủy hệ vốn khắc chế Hỏa hệ gắt gao, xem ra Ngưng muốn chiếm đại tiện nghi rồi.

Quân đoàn Hồn Sư đang chiến đấu tổng cộng lên tới 2000 người, số lượng Hồn sủng hơn một vạn. Đây là khu vực đại chiến quy mô khổng lồ nhất.

Tổng soái quân đoàn Hồn Sư là Đằng Lãng, còn đối phương cũng xuất ra một gã Hồn Hoàng thực lực rất mạnh. Chỉ chiến đấu chừng mười phút, Đằng Lãng đã bị áp chế xuống một đầu, cơ hồ phải lấy phòng ngự làm chủ.

Tổng soái đối phương tên là Hà Tây Cuồng, thực lực chủ sủng thật ra ngang bằng Đằng Lãng, cũng là năm đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng.

Nhưng mà trải qua tiêu hao hai đầu thứ sủng, Đằng Lãng dẫn đầu xuất động chủ sủng lại trúng bẫy rập của đối phương. Đằng Lãng chiến đấu càng lúc càng bị động.

Một khi tổng soái Đằng Lãng bị đối phương áp chế, Hà Tây Cuồng thỉnh thoảng sẽ để cho Hồn sủng trung đẳng đế hoàng quay sang công kích quân đoàn Hồn Sư. Làm như thế chính là một công hai lợi, một là quấy nhiễu Đằng Lãng phân tâm, hai là tàn sát được không ít Hồn sủng địch nhân.

"Đáng chết, gặp ai không gặp, tại sao lại đụng người này chứ !"

Đằng Lãng cắn chặt hàm răng rướm máu, trong lòng vô cùng căm tức mắng ầm lên.

Bởi vì thực lực thứ sủng không quân bình, chủ sủng còn bị khắc chế thuộc tính. Vận khí Đằng Lãng quả thật nát bét không còn hình dạng gì nữa, cứ tiêu dông dài như vậy hắn nhất định sẽ thất bại.

"Không thể tiếp tục như vậy. Sư, chúng ta liều mạng !"

Quân đoàn Hồn Sư không thể chiến bại, một khi thua sẽ xuất hiện tình huống sụp đổ dây chuyền. Đằng Lãng sẽ biến thành tội nhân thiên cổ rồi.

Đằng Lãng nhảy lên trên lưng Băng Sơn Sư bay thẳng ra khỏi pháo đài phòng ngự, nhắm thẳng tới chỗ Hà Tây Cuồng.

Có lẽ Hà Tây Cuồng cũng chờ đợi Đằng Lãng từ lâu rồi, lúc này thấy thế liền nở nụ cười âm hiểm.

"Ầm ầm ầm !"

Bỗng nhiên mặt băng nổ tung tạo ra chấn động kinh thiên động địa, Băng Sơn Sư chạy tới đâu, đại địa nứt nẻ, sụp đổ tới đó. Nhất thời vô số Đằng Tu trồi lên mạnh mẽ cuốn Đằng Lãng vào trong cạm bẫy.

"Ha ha, mãng phu ngu dốt !"

Hà Tây Cuồng cười phá lên, hắn chính là lợi dụng trong lòng Đằng Lãng có phiền não đã bố trí bẫy rập từ sớm. Nếu như phát động bẫy rập thành công, vậy thì Băng Sơn Sư chết chắc rồi, về phần những Hồn sủng khác của Đằng Lãng hiển nhiên không đủ lực uy hiếp đối với hắn.

"Đằng thiếu chủ !"

Sắc mặt mấy vị quân thống trắng bệch, đại quân vốn đã rơi vào hoàn cảnh xấu rồi, bây giờ tổng soái phát sinh vấn đề khẳng định cả quân đoàn sẽ sụp đổ rất nhanh.

Nhưng mà đối mặt với Hồn sủng trung đẳng đế hoàng, bọn họ căn bản không có biện pháp cứu viện. Trừ phi điều động lực lượng quân đoàn công kích đối phương, nhưng làm như thế sẽ tạo thành đả kích trí mệnh, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

"Yên tâm, ngươi sẽ không đau đớn lâu lắm đâu !"

Tiếng cười Hà Tây Cuồng càng thêm bén nhọn, sau đó hắn ra lệnh cho những Hồn sủng khác vồ tới Băng Sơn Sư đang bị vây khốn.

Tất cả kỹ năng đánh thẳng vào trong cạm bẫy cơ hồ thay đổi hoàn toàn địa hình nơi đó. Diễn biến xảy ra quá nhanh, Đằng Lãng không kịp chỉ huy những Hồn sủng khác thi triển kỹ năng cứu viện.

"Rống rống rống !"

Tiếng gầm thét từ dưới nền đất truyền đến, hàn khí bỗng nhiên tràn ra kinh khủng. Trong chốc lát đã đông cứng phần lớn cạm bẫy.

Băng quang nở rộ chói mắt, một luồng khí thế cường đại đánh tới khiến cho Hà Tây Cuồng và Hồn sủng sợ hãi lùi về phía sau mấy bước.

"Đây... đây là xảy ra chuyện gì?"

Kịch biến xảy ra quá đột ngột, lần này đến phiên Hà Tây Cuồng sững sờ không kịp phản ứng.

Băng Sơn Sư bị hợp kích không chết cũng phải trọng thương mới đúng. Tại sao khí thế lại tăng vọt cường đại hơn trước?

"Khốn kiếp, tử kỳ của ngươi đến rồi."

Đằng Lãng tức giận bò dậy, hét lớn một tiếng.

Nhất thời đại địa băng liệt, Băng Sơn Sư từ dưới bẫy rập nhảy lên khỏi hố. Những sợi Đằng Tu trói buộc đã bị đóng băng lập tức đứt rời, vỡ vụn. Một tầng Băng khải theo đó bao trùm khắp người Băng Sơn Sư, hình thể và lực lượng tăng cường cao hơn mấy phần.

"Rống rống rống ~!"

Băng Sơn Sư nhanh chóng ổn định thân hình dưới mặt đất, sau đó mở miệng bắn ra một đạo Cuồng Phong Tuyết Nộ về phía Hà Tây Cuồng - Đằng hệ đế hoàng.

Gió tuyết cuồn cuộn bộc phát sát khí khiến cho lòng người lạnh giá, Hà Tây Cuồng ngây dại toàn thân, trong lúc nhất thời không thể nào động đậy dù chỉ một ngón tay.

"Cao... cao… tại sao lại là cao đẳng đế hoàng ?"

Hà Tây Cuồng nhìn không rõ cỗ lực lượng kia đánh tới, nhưng mà khí thế bộc phát tuyệt đối là cao đẳng đế hoàng. Đằng hệ đế hoàng của hắn bị Băng Sơn Sư khóa định chẳng khác nào thỏ con dưới ánh mắt cuồng sư.

Cho dù Đằng hệ đế hoàng tiến hành phòng ngự toàn diện cũng không thể ngăn cản nổi uy lực kinh khủng của kỹ năng Cuồng Phong Tuyết Nộ. Tất cả rễ cây và dây leo của nó nhanh chóng đóng băng rồi tan rã trong chớp mắt.

Tất sát.

Băng Sơn Sư chỉ dùng một kích đã trực tiếp tất sát Đằng hệ Hồn sủng trung đẳng đế hoàng.

Thi thể Đằng hệ đế hoàng hóa thành vô số Băng tinh lấp lánh bay hỗn loạn trong không khí.

Kịch biến phát sinh khiến cho tất cả mọi người sợ hãi trợn tròn mắt, rất khó tưởng tượng Băng Sơn Sư rơi vào bẫy rập không những không chết, mà còn có thể phản kích hoa lệ như thế.

"Cao đẳng đế hoàng? Băng Sơn Sư của Đằng thiếu chủ lên cấp rồi, ha ha, trực tiếp thăng cấp tại thời điểm mấu chốt. Quá tốt, thật là tốt quá !"

Mấy vị quân thống thở ra một hơi nhẹ nhõm, ai nấy đều lộ vẻ vui mừng vì Đằng Lãng thoát khốn trong gang tấc.

Lần này lên cấp đúng là quá hay, quá chuẩn xác rồi.

Trước đó Thiên Cơ Mục Thanh Y đã suy đoán Đằng Lãng - Băng Sơn Sư đã đủ điều kiện lên cấp sau khi rời khỏi Càn Khôn Băng Môn, hắn chỉ cần cố gắng rèn luyện thêm một chút nữa thôi.

Quả nhiên Đằng Lãng - Băng Sơn Sư thật sự lên cấp rồi, hơn nữa còn thăng cấp trong trận chiến cực kỳ trọng yếu. Băng Sơn Sư hiện tại bình an rời khỏi cạm bẫy, lại còn đánh chết đối thủ của mình. Hai cô nàng Quán Quán và Tiểu Đồng quan chiến ở ngoài xa cũng mỉm cười vui mừng dùm cho hắn.

"Ha ha ha, Đằng Lãng ta đây vốn là nhân tài kiệt xuất, làm sao dễ dàng thua trận như thế. Lại đây, bổn thiếu chủ sẽ dọn đường cho ngươi đi xuống hoàng tuyền uống trà đá."

Đằng Lãng cười lên thật to, sau đó nhảy lên lưng Băng Sơn Sư nhào tới. Một cái kỹ năng Băng Hà Tiễn Đạp bộc phát lập tức đánh văng hai đầu trung đẳng đế hoàng của Hà Tây Cuồng ra xa tít tắp.

Sắc mặt Hà Tây hiển nhiên là khó coi cùng cực, rõ ràng là hắn chiếm cứ ưu thế tuyệt đối. Nhưng mà thoáng cái đối phương bỗng nhiên đột phá biến chuyển thế trận, nếu như hắn chết tại nơi này thật sự là oan uổng. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Sau khi Hồn sủng đạt tới cấp đế hoàng, mỗi một lần lên cấp đều rất khó khăn. Nếu như thăng cấp ở thời điểm mấu chốt sẽ phát sinh hai hiệu quả trái ngược nhau, chủ nhân Hồn sủng kia hiển nhiên là cười to ba tiếng, quay ngược lại chém chết đối phương. Còn đối thủ của hắn khẳng định khóc không ra nước mắt, mất mạng oan uổng.

"Thế mà đột phá giữa lằn ranh sinh tử, Đằng Lãng cũng đủ điên cuồng."


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv