Sủng Mị

Chương 874: Băng cung huyền bí (thượng)



Tốc độ hai người rơi xuống càng lúc càng nhanh, lực hút từ Phong Huyệt cũng mạnh mẽ hơn mười mấy lần. Nếu là Hồn sủng cao đẳng đế hoàng trở xuống căn bản không thể chịu đựng nổi tới lúc này.

Cho dù là Cửu Thải Loan vô địch đế hoàng cũng phải cẩn thận dị thường, bởi vì chung quanh nó toàn lực không gian phong bạo. Một khi lọt vào khu vực hỗn loạn đó chắc chắn sẽ tiêu hao thể lực rất nhanh, cuối cùng không tránh khỏi tình huống mất đi năng lực phản kháng rồi tiếp nhận tử vong.

Vì phòng ngừa hết thảy những chuyện có thể phát sinh, Sở Mộ đề nghị Mục Thanh Y để cho Dung Nham Hoàng bảo vệ sau lưng Cửu Thải Loan. Khi cần thiết sẽ buông thả kỹ năng Nham hệ trì hoãn chút ít thời gian, không đến nổi gặp phải dị biến lại trở tay không kịp.

"Nơi này đã là cực hạn."

Mục Thanh Y nhíu chặt hai hàng chân mày, ra hiệu cho Cửu Thải Loan ngừng lại.

Lúc này tần số Cửu Thải Loan vỗ cánh rất nhanh, chỉ cần hạ xuống thêm trăm thước lực hút trở nên vô cùng kinh khủng. Ngay cả Cửu Thải Loan cũng không thể chống đỡ nổi.

Mục Thanh Y hiển nhiên sẽ không bỏ qua dễ dàng như thế, sau khi quan sát hoàn cảnh chung quanh Phong Huyệt, nàng ra lệnh cho Cửu Thải Loan trở lại mặt đất. Sau đó triệu hồi ra Quan Hoàng Vương cấp chúa tể.

Quan Hoàng Vương xuất hiện làm cho thần kinh Sở Mộ căng thẳng, hắn lo lắng đầu Hồn sủng cường đại này nhận thấy khí tức Bán Ma trong cơ thể mình.

Cũng may Quan Hoàng Vương không hề thoải mái trong thế giới cực băng này, sau khi xuất hiện cũng không quan tâm đến hắn, chỉ im lặng chờ đợi Mục Thanh Y hạ chỉ lệnh.

Năng lực phi hành của Quan Hoàng Vương mạnh hơn Cửu Thải Loan rất nhiều, lực hút từ Phong Huyệt không thể nào ảnh hưởng tới nó.

Quan Hoàng Vương khí phách vô song, lúc trước Cửu Thải Loan hành động cẩn thận phi thường, tốc độ hạ xuống rất chậm chạp. Nhưng nó cũng là trực tiếp đâm đầu lao xuống, vài giây sau đã tới vị trí lúc nãy Cửu Thải Loan dừng lại.

Trong quá trình Quan Hoàng Vương lao xuống, Sở Mộ cũng âm thầm kinh hãi.

Hai người bọn họ đã xuống độ sâu như vậy vẫn không thấy điểm cuối Phong Huyệt. Không biết Quan Hoàng Vương có thể tiếp tục chống đỡ bao lâu nữa, sợ rằng Phong Huyệt nơi này còn mạnh hơn lực lượng Dị hệ Hồn sủng cấp chúa tể thi triển kỹ năng chủng tộc rồi.

"Sắp đến cực hạn, rốt cuộc cái Phong Huyệt này sâu tới mức nào ?"

Vào lúc này, vẻ mặt Mục Thanh Y cũng trầm trọng hơn vài phần.

Ngay cả Quan Hoàng Vương cũng không thể tiếp cận Phong Huyệt đã chứng minh rằng lực lượng Phong Huyệt phát ra phải mạnh hơn cấp chúa tể. Quan trọng nhất là Quan Hoàng Vương đã tới cực hạn, vậy nàng lấy cái gì để bay xuống độ sâu hơn nữa đây?

"Tính từ chỗ này, ít nhất Phong Huyệt cũng sâu hơn một ngàn thước nữa. Ngay cả triệu hoán đội hình Hồn sủng liên thủ cũng chịu không nổi hấp lực của nó."

Sở Mộ chậm rãi nói.

Từ thần sắc Mục Thanh Y cho thấy nàng không cam lòng, bởi vì nàng hao phí nhiều thời gian, nhiều công sức như vậy lại phải dừng bước tại nơi này. Ngay cả chủ sủng Quan Hoàng Vương cấp chúa tể cũng bị ngăn cách ngoài cánh cửa bảo tàng. T.r.u.y.ệthegioitruyen.com

"Ngươi giữ chặt !"

Mục Thanh Y quay sang nhìn Sở Mộ, lạnh nhạt nói một câu.

"Giữ làm gì ...?"

Sở Mộ còn chưa nói hết, Quan Hoàng Vương bỗng nhiên lao xuống thẳng tắp, thân thể Sở Mộ lảo đảo suýt chút nữa văng ra ngoài. Cũng may Thiên Cơ đúng lúc đưa tay kéo hắn trở lại.

"Đã bảo ngươi giữ chặt rồi."

Mục Thanh Y trừng mắt liếc Sở Mộ.

Sở Mộ hiển nhiên không có cách nào mở miệng nói chuyện, chỉ một lần lao xuống đã vượt qua trăm thước, ở vị trí này cho dù là sinh vật cấp chúa tể cũng mất đi năng lực đối kháng hấp lực.

Mục Thanh Y ra lệnh cho Quan Hoàng Vương lao xuống kiểu này cho thấy nàng không còn muốn sống nữa rồi.

"Tổ sư nhà nó, đây… cái này… Mục Thanh Y... nữ nhân này chiến thần cái gì chứ? Nữ điên thần thì có !"

Hai người còn cách Phong Huyệt năm trăm thước, hấp lực đã kinh khủng phi thường. Ngọn lửa trên người Quan Hoàng Vương dần dần mất đi khống chế, bắt đầu mờ nhạt rồi tiêu tán.

Rốt cuộc Sở Mộ chính thức cảm nhận được Phong Huyệt đáng sợ đến mức nào.

Uy lực phát ra từ Phong Huyệt khẳng định cường đại hơn hình thái Bán Ma dốc toàn lực buông thả kỹ năng Phong Duệ. Có thể nói Quan Hoàng Vương liều mạng hạ xuống tuyệt đối không có cách nào bay ngược trở lên. Một khi không cẩn thận bị hút vào Phong Huyệt chắc chắn là cửu tử nhất sinh, không, phải nói là cơ hội sống không tới một phần vạn.

"Mụ điên !"

Từ trước tới giờ Sở Mộ vẫn luôn cho rằng Mục Thanh Y hẳn là hạng người bảo thủ, làm chuyện gì cũng phải suy tính cẩn thận từng bước một. Nhưng hắn nghĩ vỡ đầu không ngờ nữ nhân này gan lớn hơn trời, quả thực là kéo Sở Mộ hắn vào chỗ chết mà. Vừa nghĩ đến hành động điên cuồng của nàng, hắn không nhịn được lửa giận bốc cháy bừng bừng.

Nơi này giống như một cái giếng sâu, mà điểm cuối chính là Hắc động nối thông với không gian phong bạo trí mạng. Thậm chí không cần lọt vào Hắc động, chỉ riêng không gian loạn lưu chung quanh nó đã có thể xé nát sinh vật cấp chúa tể.

Trong thời điểm nguy cấp này, ánh mắt hai người phát hiện cách Hắc động phong bạo một trăm thước là một cái hang động tối đen.

Hỏa diễm hoàng kim chậm rãi bốc cháy chiếu sáng hang động cách đó không xa, thân ảnh Quan Hoàng Vương chợt di động, cố gắng vỗ cánh chuyển hướng bay về phía cái hang động kia.

Lúc này vị trí hai người Sở Mộ ở rất gần miệng hang.

Nhưng đồng thời hắn cũng thấy được phía dưới cùng là một cái Phong Huyệt khổng lồ, không gian chung quanh nó không ngừng nứt vỡ, hồi phục tạo thành khu vực tử vong. Hắn không nhịn được hít vào một hơi rét lạnh, chỉ cần lọt vào phạm vi không gian phong bạo kia, cả hai người khẳng định chết chắc.

Sở Mộ tiến vào trạng thái Bán Ma hóa có thể ngăn cản lực lượng Phong Huyệt hấp xả, nhưng tuyệt đối chống đỡ không nổi không gian phong bạo tàn phá.

Hắn đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, sau đó quay đầu lại nhìn thoáng qua Mục Thanh Y, mở miệng nói:

"Ngươi làm sao biết dưới này có hang động?"

"Đoán !"

Mục Thanh Y bình thản hồi đáp.

"..."

Sở Mộ trực tiếp hết chỗ nói rồi.

Trái tim hắn vừa mới yên tĩnh một chút lại bắt đầu đập nhanh, vốn là hắn cho rằng Mục Thanh Y đã biết được dưới này có hang động mới dũng cảm lao xuống như thế.

Kết quả là nữ nhân điên này hoàn toàn không biết phía dưới có hang động.

Thế nhưng, nàng vẫn đâm đầu lao xuống chẳng phải là lấy mạng ra đùa giỡn hay sao? Phải biết rằng Sở Mộ Bán Ma hóa nắm giữ năng lực Dị hệ cũng chưa chắc đối kháng nổi lực lượng không gian phong bạo đáng sợ ở dưới kia.

"Ha ha, ngươi cũng biết sợ, hiếm thấy, rất hiếm thấy."

Mục Thanh Y mỉm cười bình thản, có thể thấy được gã nam tử luôn luôn bình tĩnh như mặt nước hồ thu đổ mồ hôi ướt nhẹp đúng là không hề dễ dàng.

"Lần sau phiền toái ngươi thương lượng trước một tiếng, không nên tự tiện chủ trương như vậy."

Sở Mộ ngoài mặt cười khổ, trong lòng lại âm thầm mắng Mục Thanh Y trăm ngàn lần. Nữ tử này đột nhiên nổi điên cũng không sao, nhưng đừng có mang hắn chôn cùng một chỗ. Quan hệ hai người còn chưa có thân thiết đến trình độ kia.

"Tự tiện chủ trương? Ngươi cảm thấy dùng mấy chữ đó trên người Bổn cung có thích hợp không?"

Mục Thanh Y liếc mắt nhìn sang Sở Mộ, mỉm cười mị mị.

Trong tình hình chung, người khác nói chuyện với Thiên Cơ sẽ đi kèm một danh xưng tôn kính, nhưng Sở Mộ trực tiếp gọi "ta với ngươi" làm cho nàng cảm giác lạ lẫm, cũng tương đối hứng thú. Nếu như bị người khác nghe được chắc chắn sợ hãi trợn tròn mắt. Huống chi hắn còn dám chỉ trích nàng tự tiện chủ trương?

Nàng là Thiên Cơ, là nữ Chiến thần, là nữ vương Vạn Tượng Cảnh. Cho dù nàng đưa ra lựa chọn và quyết định như thế nào cũng không có một người dám lên tiếng nghi vấn. Vì thế lời lẽ của hắn hoàn toàn không lọt vào tai nàng, cũng không cần để ý làm gì.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv