Sủng Mị

Chương 778: Trăm vạn đại quân Thiên Ma Trùng



Dưới tình huống bình thường, một linh vật cấp ba khoảng chừng 5 vạn linh. Giá trị Song Miện Nguyệt Hoa ma thạch cao gấp năm lần, tương đương với 25 vạn linh.

Dĩ nhiên, khả năng xuất hiện Song Miện rất thấp, Trịnh Khuông cũng chỉ mơ tưởng mà thôi. Bên trong lãnh thổ bộ lạc cấp ba vốn không thể sản sinh ra linh vật trân quý như vậy.

Lục Tử Đăng thấy Trịnh Khuông lỡ miệng nói ra, lập tức nhíu mày nói:

"Không phải đã dặn ngươi nhiều lần rồi sao, một khi nói chuyện có liên quan phải dùng hồn niệm."

Trịnh Khuông vội vàng gật đầu hối lỗi, bộ dạng cực kỳ cung kính. Thế nhưng, trong lòng hắn đang nghĩ thầm:

"Thằng ngu Sở Thiên Nhân đã bị lừa gạt chạy đi rồi, chung quanh làm gì còn ai nữa. Chẳng hiểu sao họ Lục này làm việc cẩn thận như vậy, nói chuyện gì cũng dùng hồn niệm đúng là phiền toái."

"Phương Lệ, ngươi đã an bài thỏa đáng chưa?"

Lục Tử Đăng mở miệng hỏi.

"Yên tâm, mấy ngày kế tiếp Sở Thiên Nhân sẽ bị Thiên Ma Trùng không ngừng truy sát."

Trên mặt Phương Lệ xuất hiện một nụ cười gian trá.

"Rất tốt, tốt nhất là xui xẻo chết mất một, hai con chủ sủng. Chúng ta sẽ vui vẻ, thoải mái hơn nhiều, hắc hắc !"

Lục Tử Đăng chậm rãi nói.

Sở Mộ không dám lộ mình, chỉ có thể ẩn giấu khí tức hoàn toàn, nằm im không nhúc nhích phía sau một tảng nham thạch.

"Nguyệt Hoa ma thạch, lại là Nguyệt Hoa ma thạch cấp ba, thứ này không phải quý hiếm bình thường đâu a…aa ?"

Sở Mộ thấp giọng hỏi Ly lão nhi.

"Ừ, Lục Tử Đăng đúng là có khả năng, không ngờ lại tìm ra nơi này có Nguyệt Hoa ma thạch. Theo lý thuyết đồ vật này luôn được các Hồn sủng cường đại bảo vệ, đợi đến khi năng lượng tràn đầy sẽ nuốt vào hoàn thành cường hóa."

Ly lão nhi nói.

Linh vật đế hoàng cấp ba được coi là bảo vật hi hữu trong lĩnh vực Hồn Hoàng, đây chính là linh vật dùng để cường hóa ra một con Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng với tỷ lệ trăm phần trăm.

Chuẩn đế hoàng và sơ đẳng đế hoàng là hai cảnh giới chênh lệch rất xa, địa vị của Hồn Hoàng dựa vào đó cũng hoàn toàn bất đồng. Khó trách Lục Tử Đăng hành động cẩn thận như vậy, nếu đổi lại là bất kỳ người nào cũng không làm khác với hắn là bao.

"Nguyệt Hoa ma thạch thông thường sẽ có một cánh hoa, dùng để cường hóa cho Hồn sủng đơn thuộc tính, tỷ lệ thành công tiếp cận trăm phần trăm. Nguyệt Hoa ma thạch hai cánh hoa chính là song thuộc tính, không cần trải qua luyện chế, hoàn toàn có thể trực tiếp cường hóa cho Hồn sủng song chủ thuộc tính. Trong tất cả lãnh thổ nhân loại và Hồn sủng rất khó tìm ra loại linh vật trân quý thế này, phải nói là hiếm của hiếm, giá trị gấp năm lần chỉ là mức thấp nhất."

Ly lão nhi là một bộ bách khoa toàn thư hợp cách, lập tức giải thích cho Sở Mộ biết rõ hơn về linh vật này.

Trong lúc Sở Mộ còn đang suy tư, ba người Lục Tử Đăng vừa cười nói vừa rời đi sang hướng khác.

Ba người Lục Tử Đăng bắt đầu tiến vào khu vực trung tâm của bộ lạc Thiên Ma Trùng, ở trong đó chính là địa phương quân đoàn Thiên Ma Trùng trú đóng.

Bản thân Sở Mộ chờ đợi một lát, rồi chuẩn bị bay lên đỉnh núi báo tin cho Sở Thiên Nhân.

Bỗng nhiên phương hướng bộ lạc Thiên Ma Trùng xuất hiện một đám mây đen vần vũ. Lúc ban đầu chỉ là một đường chỉ mỏng manh, sau đó từ từ tạo thành hình dáng giống như tấm áo choàng đen, cuối cùng biến thành bão cát khổng lồ bao trùm phạm vi mấy chục dặm. Một nửa bầu trời đã bị nó che khuất, không gian bên đó đột nhiên tối om mù mịt.

Sở Mộ híp mắt lại, dùng hồn niệm quan sát tình hình ở đường chân trời xa xăm. Thì ra quân đoàn Thiên Ma Trùng đã bị ai đó kích thích không ngừng bay lên không trung, cả quân đoàn hợp lại phát ra khí tức rất đáng sợ. Ngay cả Sở Mộ cũng nhịn không được sinh ra cảm giác mình quá bé nhỏ, vô lực đối kháng.

So sánh với quân đoàn Trùng hệ khổng lồ bên đó, đám Thiên Ma Trùng đang bay lượn trên đỉnh đầu Sở Mộ hoàn toàn kém xa, chẳng khác nào dòng sông so với đại dương bao la, bát ngát.

"Chuyện gì xảy ra, bộ lạc Thiên Ma Trùng tại sao bay ra ngoài hết rồi?"

Sở Mộ vô cùng hoảng sợ nhìn về phương xa, lẩm bẩm tự nhủ.

Hắn nhận ra quân đoàn Thiên Ma Trùng đang bay về phía này, có lẽ là chúng nó biết được có ngoại nhân xâm nhập lãnh địa của mình. Vì thế mới ào ạt xông ra muốn giết chết kẻ thù ngay lập tức.

"Sở Mộ… Sở Mộ… mau rời khỏi."

Thời điểm Sở Mộ đang kinh ngạc ngây người, thanh âm Sở Thiên Nhân sử dụng hồn niệm từ trên cao truyền xuống.

Sở Mộ ngẩng đầu lên liền phát hiện Sở Thiên Nhân chẳng biết từ lúc nào đã thoát ra khỏi vòng vây, hiện tại hắn đang ở vị trí độ cao hai ngàn thước cắm đầu lao xuống nhanh như chớp.

"Tam bá, có quân đoàn trăm vạn Ma Trùng đang đánh tới nơi này."

Sở Mộ vội vàng cảnh báo.

"Trăm vạn? Trời đất ơi… cái tên Lục Tử Đăng khốn kiếp lại dám lừa ta."

Sở Thiên Nhân vừa sợ vừa giận, trong lúc nhất thời thật sự lúng túng.

"Bọn họ len lén rót mật Ngọc Chu vào trong cơ thể rất nhiều Thiên Ma Trùng, khi ta giết chết Thiên Ma Trùng thì máu huyết có nhiễm mật Ngọc Chu sẽ bám vào người của ta. Hỗn hợp mật với nọc độc này không có ảnh hưởng đối với hành động, nhưng nó phát ra mùi hương có thể lan ra hơn trăm dặm."

"Đây vốn là tín hiệu Thiên Ma Trùng dùng để cảnh báo có thiên địch xâm lấn, cộng thêm lúc nãy ta triệu hồi quá nhiều Hồn sủng đế hoàng cho nên quân đoàn Thiên Ma Trùng mới bị kinh động."

Nghe thấy Sở Thiên Nhân nói như thế, Sở Mộ lại càng hoảng sợ.

Khó trách lúc trước ba người kia nói Sở Thiên Nhân sẽ bị Thiên Ma Trùng đuổi giết, thì ra bọn họ đã động tay động chân từ sớm rồi.

Trăm vạn đại quân là lực lượng kinh khủng cỡ nào chứ? Ít nhất cũng có thể tiêu diệt một chủng tộc nhỏ rồi.

"Thiếu chủ, bộ lạc Trùng hệ cấp ba có khoảng sáu mươi vạn đại quân. Lúc nãy Sở Thiên Nhân gọi ra một nhóm Hồn sủng cấp đế hoàng đã bị chúng nó xem như thiên địch uy hiếp. Vì thế bộ lạc Thiên Ma Trùng mới xuất ra toàn bộ lực lượng. Ta nghĩ rằng nhân loại đưa ra tin tức sai lầm, quân đoàn có quy mô trăm vạn phải là bộ lạc cấp bốn mới đúng."

Thanh âm Ly lão nhi bỗng nhiên truyền ra.

Thời điểm nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng hiện ra ở đường chân trời, Sở Mộ đã ý thức được sự tình bất ổn rồi.

"Sở Mộ, đám người kia sắp đặt mưu kế một hòn đá ném hai con chim, bọn họ không chỉ âm ta, mà còn dùng ta làm mồi dụ dẫn dắt quân đoàn Thiên Ma Trùng rời khỏi hang ổ. Như vậy bọn họ tiến vào lãnh thổ Thiên Ma Trùng đoạt lấy bảo vật sẽ dễ dàng hơn nhiều."

Sở Thiên Nhân nói xong liền thở dài một hơi, ngữ khí mang theo vài phần nuối tiếc:

"Ài, lần này do ta suy tính không cẩn thận, bây giờ tình cảnh của ta tương đối nguy hiểm. Ngươi mau chóng trở về Ốc Cổ thành, ta phải chạy vài vòng trong Cấm Vực bỏ rơi quân đoàn Thiên Ma Trùng rồi mới tính tiếp."

"Tam bá, ta đi với ngươi."

Sở Mộ cũng không thể bỏ mặc Sở Thiên Nhân ở nơi này được. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com

"Không cần thiết, chạy trốn một mình vẫn tốt hơn. Ngươi không bị dính hỗn hợp mật Ngọc Chu, đám Thiên Ma Trùng sẽ không nhận ra ngươi."

Sở Thiên Nhân nói rất nhanh, hiển nhiên là không có dư thừa thời gian bàn bạc với Sở Mộ.

"Vậy Tam bá cẩn thận đó!"

Sở Mộ cũng biết hiện tại chính mình không thể giúp được Sở Thiên Nhân, đành phải tạm thời tách ra hai người hai hướng.

"Yên tâm đi, không chết được !"

Sở Thiên Nhân cũng không nói thêm gì nữa, từ trên không trung vội vàng hạ xuống đất, dẫn đám Thiên Ma Trùng chạy sang một phương hướng khác. Hắn làm thế là vì không muốn liên lụy đến Sở Mộ.

Trong quá trình Sở Thiên Nhân thay đổi phương hướng, Sở Mộ tiếp tục tiềm phục tại chỗ ngó chừng quân đoàn Thiên Ma Trùng đông nghịt từ từ rời đi.

Quân đoàn Thiên Ma Trùng trên đỉnh đầu Sở Mộ dần dần thưa thớt, hẳn là tất cả Thiên Ma Trùng cư ngụ trên ngọn núi bảy ngàn thước đã xuất động. Nơi này chỉ còn lại một mình Sở Mộ âm thầm suy tính nên làm gì tiếp theo.

Phía bắc là khu vực bộ lạc Thiên Ma Trùng cấp bốn sinh sống, đồng thời cũng là địa phương nguy hiểm nhất.

Phía nam là biên giới Vạn Đoạn Triết Cốc, nếu như bây giờ Sở Mộ quyết định trở về nhất định là bình yên vô sự. Nhưng đồng thời cũng có nghĩa là Sở Mộ và Sở Thiên Nhân lãng phí gần hai tháng thời gian vô ích, đó là chưa tính đến một tháng đi ngược về thành.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv