Lúc trước Sở Mộ lấy được 60 linh từ con rối của thiếu nữ trốn tránh đã dùng hết rồi. Đoạn thời gian sau này, Sở Mộ không có để cho Mạc Tà chiến đấu, chỉ dùng 60 linh nuôi nấng hàng ngày.
Đối với 1000 linh trong tay hắn, 5 linh cũng không tính là tiêu hao quá lớn. Dĩ nhiên, đây là nhờ Sở Mộ đoạt được từ không gian giới chỉ của Thiên Thính. Nếu không có 1000 linh này, hắn quả thật chịu không nổi tiêu hao sau khi có được Hồn sủng cấp đế hoàng.
"Rống ~!"
Ngay lúc này, từ phương hướng xa xôi bỗng nhiên truyền đến tiếng gầm thét tức giận.
Thanh âm này xuyên phá trời xanh, lực lượng xung kích đánh cho ngọn núi run rẩy kịch liệt. Ngay cả mặt đất cũng phải chấn động liên hồi.
"Chẳng lẽ là Báo tộc đế hoàng?"
Sở Mộ híp mắt nhìn theo phương hướng đó, đằng sau lưng chừng núi phía xa xăm đột ngột xuất hiện một đám mây đen u ám, khí tức Thú hệ cường đại dị thường. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
"Tiểu hồ ly thi triển một cái kỹ năng tương đương với "ta đây đế hoàng đã tới", cộng thêm Tội Viêm Đồ Đằng uy áp làm sao Báo tộc đế hoàng còn ngồi được."
Ly lão nhi cười nói.
"Cũng tốt, đã đến lúc giải quyết cho xong chuyện này."
Sở Mộ thấy đầu Hồn sủng chuẩn đế hoàng đã phát ra tiếng gầm thị uy, vậy thì một trận đại chiến đã không thể tránh khỏi. Hắn lập tức bảo Mạc Tà chuẩn bị ứng chiến.
"Ừ, thiếu chủ mau chóng giải quyết bộ lạc Báo tộc, trước tiên quét sạch mỏ Linh nguyên tồn trữ. Nếu không, bộ lạc đầm lầy phía tây đánh tới thì thiếu chủ hoàn toàn không có cơ hội."
Ly lão nhi lên tiếng nhắc nhở.
Sở Mộ gật đầu đồng ý, ra lệnh cho Ma Thụ chiến sĩ và Quỷ Khung Quân Vương che chắn trước mặt mình, dự định một mình đối kháng cả bộ lạc Báo tộc.
"Bộ lạc Báo tộc đã suy yếu một phần tư trong lần Tai Hoang trước kia, Man Sơn cốc cũng có một phần tư, lúc nãy Mạc Tà tiêu diệt không ít. Bộ lạc Báo tộc chỉ còn lại không tới một nửa, kế tiếp một đường giết tới, giải quyết hai đầu quân chủ đỉnh phong và quân đoàn dưới trướng. Cuối cùng mới giao chiến với Báo tộc đế hoàng."
Sở Mộ thầm nghĩ trong lòng.
Đầu Báo tộc chuẩn đế hoàng mặc dù đã lên tiếng thị uy, nhưng nó không thể nào đối kháng chính diện với Mạc Tà. Nó nhất định sẽ tiếp tục phái quân đoàn cấp thấp tiêu hao thể lực Mạc Tà, đợi đến khi Mạc Tà suy yếu mới xuất hiện chiến đấu.
Mạc Tà là Hồn sủng chín đoạn - sơ đẳng đế hoàng, thực lực sánh ngang với mười đoạn - chuẩn đế hoàng. Nếu như thể lực bị tiêu hao khẳng định không phải là đối thủ của Báo tộc đế hoàng, một khi Mạc Tà chiến bại thì những Hồn sủng khác cũng vô lực đối kháng Báo tộc đế hoàng.
"Rống rống rống rống !"
"Rống rống rống rống rống rống rống rống rống ~~~!"
Đất rung núi chuyển, lại là một quân đoàn Báo tộc đánh tới.
Lần này Báo tộc đế hoàng mới thật sự dốc toàn bộ lực lượng.
"Bộ lạc Báo tộc nhiều hơn ta dự đoán trước kia, quy mô đại khái gấp hai lần tộc quần cấp chín."
Ly lão nhi cảm nhận được khí tức bộ lạc Báo tộc quét tới liền mở miệng nói.
Mạc Tà tiêu diệt xong tộc quần Báo tộc trong Man Sơn cốc, sau đó thi triển thêm một kỹ năng cực mạnh giết chết vô số Báo tộc. Vì thế cả bộ lạc chúng nó vô cùng giận dữ, hiện tại Sở Mộ bắt buộc phải hành động cẩn thận hơn, chỉ cần sai lầm một bước khẳng định không có cách nào bù đắp.
Sở Mộ chuẩn bị đối mặt với quân đoàn số lượng gấp hai lần tộc quần cấp chín, nhưng hắn không thể nào để cho Mạc Tà tiêu hao thể lực.
"Mạc Tà, trở lại, Ma Thụ chiến sĩ, trở lại."
Sở Mộ niệm chú ngữ thu hồi Ma Thụ chiến sĩ và Mạc Tà vào trong không gian Hồn sủng.
"Băng Không Tinh Linh, Phược Phong Linh, ra ngoài !"
Sở Mộ tiếp tục niệm chú ngữ triệu hoán hai Nguyên Tố hệ Hồn sủng.
"Quỷ Khung Quân Vương, dùng tất cả kỹ năng Nham hệ phòng thủ không cho quân đoàn Báo tộc tiếp cận. Băng Không Tinh Linh, Phược Phong Linh dốc toàn lực buông thả kỹ năng quần sát."
Sở Mộ nhanh chóng phát ra hàng loạt mệnh lệnh.
Sau khi Sở Mộ hoàn thành trận hình Nguyên Tố Hồn sủng, dãy núi ở trước mặt hắn bắt đầu chấn động kịch liệt.
Dõi mắt nhìn tới chỉ thấy quân đoàn Báo tộc đông nghịt, đầu Báo tộc đế hoàng ẩn trong đại quân nhấc lên một trận khí tức Thú hệ cường đại ập đến.
Bên ngoài sơn cốc, mọi người lập tức phát hiện đại quân Báo tộc xông tới, chuyện này cũng có nghĩa là trận tai nạn lớn hơn nữa sắp sửa phủ xuống.
Chẳng qua là mấy ngàn người kinh hãi không phải vì quân đoàn Báo tộc uy hiếp, mà là có một người thanh niên áo đen từ đầu đến cuối luôn đứng ở giữa vị trí sơn cốc và bộ lạc Báo tộc.
Thân ảnh nhỏ bé như lá cây ngoài đồng cỏ, nhưng khí phách một mình ngăn cản một hướng, lấy sức một người đối chọi với quân đoàn Hồn sủng khổng lồ khiến cho mọi người sinh ra cảm giác kính ngưỡng.
Sở Thiên Hằng sử dụng hồn niệm nhìn thấy rõ ràng thân ảnh Sở Mộ đang đối mặt với quân đoàn mấy vạn Báo tộc kia, giờ phút này hắn cảm giác trong lòng mình có thứ gì đó đang quay cuồng, máu huyết toàn thân bỗng nhiên bốc cháy hừng hực.
"Lúc còn trẻ không thể leo lên độ cao như thế, chẳng lẽ bước vào trung niên ngay cả dũng khí thay đổi cũng không có ?"
Sở Thiên Hằng tự hỏi một câu.
Một giây sau, hắn đã cho ra quyết định, quay đầu sang nói với thành viên Sở gia:
"Các ngươi tiếp tục dẫn dân chúng nhập cốc."
"Tộc trưởng, ngài đây là…"
Mười mấy thành viên chủ yếu của Sở gia liền ngẩn người ngạc nhiên, lúc này bọn họ bất chợt phát hiện Sở Thiên Hằng đã triệu hồi ra tất cả Hồn sủng.
"Mặc dù tác dụng rất có hạn, nhưng giết chết vài trăm đầu Báo tộc cấp thống lĩnh, cấp chiến tướng, cấp nô bộc tuyệt đối không thành vấn đề."
Giọng nói Sở Thiên Hằng kiên nghị như sắt thép, cặp mắt hắn lóe lên tia sáng trấn định chưa từng có.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì Sở Thiên Hằng đã khống chế Quang Minh Giác Thú trung đẳng quân chủ chạy tới chỗ Sở Mộ.
"Tộc trưởng."
"Thiên Hằng."
Sở Minh, Sở Thiên Tề, Sở Thiên Tuyệt trợn mắt kinh ngạc nhìn Sở Thiên Hằng rời đi, trong lòng bọn họ lập tức dâng trào từng đợt sóng.
Mấy người bọn họ vô cùng rõ ràng tính cách Sở Thiên Hằng, xưa nay trầm ổn hiếm có, nhưng không nghĩ tới hắn còn có nhiệt huyết nông nổi y như thanh niên đồng lứa kiểu này. Hành động xông thẳng tới chiến đấu với địch nhân không thể chống lại chẳng khác nào đâm đầu vào lửa.
Mười mấy năm qua, đây là lần đầu tiên Sở Thiên Hằng hành động nằm ngoài dự liệu của mọi người.
"Đúng, không thể để cho một mình Sở Mộ chiến đấu vì gia tộc."
Bỗng nhiên Sở Thiên Tề cũng cắn chặt hàm răng, chú ngữ niệm lên, triệu hồi ra Giáp thú sơ đẳng quân chủ.
Giáp thú Hồn sủng di chuyển lực lượng trầm trọng mười phần, đạp lên sườn núi phát ra thanh âm ùng ùng như sấm động. Quyết định đưa ra trong chớp mắt, Sở Thiên Tề vội vàng dẫn theo bốn con Hồn sủng cấp quân chủ chạy phía sau Sở Thiên Hằng.
Hai lão nam nhân này hành động lỗ mãng như thế làm cho cả đám thành viên Sở gia trợn mắt líu lưỡi, hồi lâu sau không biết nên nói gì tốt.
Nhìn thấy hai vị ca ca đã lao ra ngoài, Sở Thiên Tuyệt liền tức giận mắng chửi một câu, nhưng cuối cùng vẫn khống chế Hồn sủng của mình giết tới.
"Sở Anh, ngươi tham gia náo nhiệt làm cái gì? Quay về cho ta, dẫn những người còn lại vào cốc."
Sở Minh thấy một thân ảnh xinh đẹp len lén chạy đi, lập tức lớn tiếng quát.
Sở Anh đang muốn chạy đi cùng phụ thân Sở Thiên Tuyệt, nhưng lại bị tiếng quát kia cưỡng bức dừng lại.
"Thầy bói nói ta năm nay có tai ương đổ máu, thì ra hắn nói sự thật. Nếu còn mạng trở về, ta trước tiên làm thịt lão hỗn đản kia."
Sư thúc Trương Ưng há miệng phun ra một bãi nước miếng, cuối cùng cũng khống chế Hồn sủng trung đẳng quân chủ và Ma Thụ chiến sĩ cao đẳng quân chủ phóng đi.
Về phần vị Sở Mặc sư thúc trầm mặc ít nói do dự trong chốc lát, nghĩ đến ngay cả lão già Trương Ưng sợ chết cũng đã xông ra rồi, hắn còn ở lại chỗ này làm cái gì? Cho nên hắn cũng niệm chú ngữ triệu hồi Dực hệ Hồn sủng bay lên không trung.
Trong lúc nhất thời, một đám lão gia hỏa khống chế Hồn sủng của mình nghênh đón chính diện quân đoàn Báo tộc, khí thế tuyệt đối không hề thua kém đối phương.
Trên đỉnh núi, Sở Mộ nhìn thấy có người chạy tới trợ giúp, trên mặt liền hiện lên nụ cười vui vẻ.
Thực lực Quỷ Khung Quân Vương, Phược Phong Linh là cao đẳng cấp quân chủ, Băng Không Tinh Linh chỉ mới là chín đoạn - quân chủ đỉnh phong. Nếu muốn thi triển kỹ năng Nguyên Tố cường đại, nhất định phải có đầy đủ thời gian ngưng tụ.
Đám lão nam nhân này quả thật không đủ sức đối kháng với bộ lạc Báo tộc, nhưng mà tụ tập chung một chỗ vẫn có thể bảo vệ Sở Mộ, Phược Phong Linh và Băng Không Tinh Linh. Chính vì như thế, công tác tiêu diệt quân đoàn Báo tộc sẽ dễ dàng hơn nhiều lắm.
"Sở Mộ, cứ cho Hồn sủng tận tình buông thả kỹ năng, đại bá sẽ không cho một con Báo tộc nào đến gần ngươi."
Sở Thiên Hằng ngồi trên lưng Quang Minh Giác Thú, mỉm cười nói với Sở Mộ.
Sở Mộ coi như đã thấy nhiệt huyết ẩn chứa trong tâm Sở Thiên Hằng, hắn khẽ gật đầu nói:
"Hồn sủng của đại bá tiềm lực không tệ, cố gắng rèn luyện vài trận nữa sẽ trở nên mạnh hơn."
Trong lúc nói chuyện, Sở Thiên Tề, Sở Thiên Tuyệt cùng với hai vị sư thúc Đại Sở thế gia cũng chạy đến. Mấy lão nam nhân không thèm nói nhảm, toàn bộ Hồn sủng cấp quân chủ cùng nhau hợp lại tạo thành trận hình đại quy mô bảo vệ Sở Mộ, Băng Không Tinh Linh và Phược Phong Linh vào giữa, những Hồn sủng khác bắt đầu giãn ra hai bên tiến hành phòng ngự.
Báo tộc đế hoàng đã khóa định Sở Mộ từ sớm, vì thế quân đoàn Báo tộc một đường xông thẳng tới Sở Mộ với khí thế như dời non lấp biển.
Cho dù quân đoàn Báo tộc cố ý vòng qua đám người Sở Mộ tiến vào sơn cốc, lấy thực lực đám người Sở Mộ vẫn có thể trì hoãn không ít thời gian.
Đoàn người di dân rốt cuộc đã nhập cốc, thành viên Sở gia gồm 30 Hồn sủng sư cấp thống lĩnh, 200 thành viên cấp chiến tướng, 1000 cư dân thực lực cấp nô bộc, còn có Sở Tiêm, Sở Lãng, Sở Hà cùng với hai vị sư thúc Đại Sở thế gia ngăn cản tại vị trí sơn đạo. Cho nên bộ lạc Báo tộc nhất thời không thể nào giết vào trong.
"Chúng nó tới !"
Sở Mặc từ trên không trung hạ xuống, gia nhập vào trận doanh phòng ngự.
Phược Phong Linh có phạm vi công kích xa nhất, thời điểm bộ lạc Báo tộc cách một ngàn thước, Phược Phong Linh đã niệm chú ngữ nhấc lên một trận Hủy Phong cuồn cuộn.
Sở Mộ đang cần rèn luyện Phược Phong Linh đạt tới trình độ quân chủ đỉnh phong, sau khi trở lại Thiên Hạ thành sẽ nhận lấy linh vật Phong hệ đế hoàng từ Đức Lão linh sư. Đến lúc đó, Sở Mộ sẽ có một đầu Phong hệ Hồn sủng đế hoàng.