Số lượng quân đoàn cấp nô bộc xuất hiện trên ba vạn, ngày đó giải quyết gần một vạn. Đến ngày thứ ba xuất hiện thêm quân đoàn cấp chiến tướng hỗn hợp với cấp nô bộc, trực tiếp tăng cường cấp độ của Tai Hoang.
Trong đợt tiến công này, quân đoàn cấp chiến tướng tổng số khoảng một ngàn, quân đoàn cấp nô bộc cũng hơn một vạn.
Chỉ dựa vào đội ngũ đánh thuê khẳng định ứng phó không nổi, mấy năm gần Sở gia thu nhận không ít cao thủ, phần lớn đều đã phái lên tường thành phòng thủ. Suốt nửa ngày trời, đội quân Hồn sủng sư nhân loại liên tục đại chiến với quân đoàn Tai Hoang ở khu vực ngoài thành, thi thể không ngừng chất cao như núi, máu chảy thành sông, cảnh tượng thê thảm dị thường.
Thời gian chiến đấu kéo dài rất lâu, trải qua đại chiến suốt hai ngày, quân đoàn Tai Hoang mới có dấu hiệu suy yếu.
Đại khái đến ngày thứ năm, vạn quân cấp nô bộc đã bị tiêu diệt, còn dư lại 500 Hồn sủng cấp chiến tướng cuối cùng đã thành công xông vào trong Thất Sắc thành. Chúng nó không những phá hư nội thành, ngay cả dân thường cũng lần lượt tử vong dưới hung trảo, đội ngũ Hồn sủng sư nhân loại vô lực chiếu cố toàn thành.
Từ rạng sáng đánh đến hoàng hôn, trận chiến đại quy mô này rốt cuộc kết thúc.
Khu vực chung quanh thành trì đã bị máu tươi nhuộm đỏ, ánh hoàng hôn chiếu xuống làm cho khung cảnh càng thêm thê lương, thảm thiết. Thi thể nhân loại và Hồn sủng nằm ngổn ngang khắp đường phố, tường thành, sườn núi, phế tích. Thậm chí chen lẫn trong đó cũng có một phần thi thể Hồn sủng sư.
Tai Hoang lần này bộc phát quá mức kinh khủng, thế mà chỉ mới là giai đoạn ban đầu. Sau này còn có quân đoàn cấp thống lĩnh, thậm chí là cấp quân chủ cũng có nguy cơ xuất hiện. Cho đến lúc đó, sợ rằng Thất Sắc thành sẽ biến thành tu la địa ngục máu chảy thành sông, không còn một sinh mạng nào sống sót nổi.
Tai Hoang tiến đến dồn dập, không cho người ta có cơ hội thở dốc. Rạng sáng ngày thứ sáu, Hồn sủng sư đưa tin truyền đến phía nam xuất hiện động tĩnh, rất có thể sẽ đánh tới vào lúc hừng đông.
Thành viên Sở gia cũng không nghĩ tới Tai Hoang mãnh liệt như thế, tất cả mọi người vô cùng lúng túng trong khâu phòng ngự, tường thành cũng chưa kịp tu bổ.
Mấy ngày nữa chính là thời điểm Tai Hoang bộc phát mạnh nhất, Sở Thiên Hằng đành phải chạy đi mời cao thủ La Vực môn và Đại Sở thế gia, kêu gọi bọn họ chuẩn bị xuất thủ hỗ trợ phòng ngự.
Bốn vị sư thúc Đại Sở thế gia biếng nhác, tựa hồ không muốn xuất thủ quá sớm.
Đám người La Vực môn trực tiếp làm giá, ra vẻ kiêu ngạo nói rằng nếu không phải quân đoàn cấp quân chủ xuất hiện thì đừng gọi bọn họ.
Bất kể hai thế lực này có xuất thủ hay không, Sở Mộ vẫn luôn túc trực trên tường thành.
Thật ra mấy ngày gần đây, Sở Mộ luôn đứng ở vị trí này canh chừng trận chiến. Một khi phát hiện bên kia có sinh vật quá mạnh, Sở Mộ sẽ động thủ giết chết nhằm giảm bớt thương vong cho phe mình. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com
"Mấy vị sư thúc, các ngươi mau ra tay đi, quân đoàn cấp thống lĩnh đã sắp xuất hiện. Các ngươi còn không chịu ra tay, tòa thành nhất định sẽ thất thủ."
Sở Tiêm lo lắng nói với mấy sư thúc.
"Biết rồi, biết rồi. Không phải là quân đoàn cấp thống lĩnh hay sao? Có gì phải sợ !"
Gian Thương sư thúc cười cười nói.
"Hắc hắc, hãy xem Ma Thụ chiến sĩ của ta đại triển thần uy."
Trương Ưng cũng nói chen vào.
Thời điểm Trương Ưng nói đến Ma Thụ chiến sĩ, Sở Mộ đứng ở gần đó lập tức nhìn liếc qua lão gia hỏa ngạo mạn này.
Sở Mộ cũng đang định để cho Ma Thụ chiến sĩ xuất thủ, Ma Thụ chiến sĩ của Trương Ưng hẳn là cao đẳng cấp quân chủ. Đúng lúc một đợt Tai Hoang mới chuẩn bị bộc phát, vậy thì để xem Ma Thụ chiến sĩ của ai quần sát bá đạo hơn rồi.
Sở dĩ Sở Mộ muốn cho Ma Thụ chiến sĩ xuất thủ là vì trên tay hắn có hồn tinh Mộc hệ cấp mười. Lần này Tai Hoang bộc phát với quy mô lớn, chỉ cần Ma Thụ chiến sĩđược rèn luyện đầy đủ, Sở Mộ sẽ lập tức cường hóa Ma Thụ chiến sĩ gia tăng đẳng cấp.
Nếu Ma Thụ chiến sĩđề thăng lên tới quân chủ đỉnh phong, Sở Mộ càng thêm nắm chắc tiêu diệt bộ lạc cấp một.
Số lượng quân đoàn cấp thống lĩnh cũng không nhiều, đại khái trên dưới 150 đầu. Thế nhưng, phần lớn chúng nó đã trưởng thành tới mười đoạn, lực chiến đấu tương đương với chín đoạn quân chủ tuyệt đối không thể khinh thường.
Mà kèm theo quân đoàn cấp thống lĩnh là quân đoàn cấp chiến tướng, số lượng khoảng chừng 500. Về phần quân đoàn cấp nô bộc cũng có hơn 5000, mặc dù quy mô không bằng ngày thứ ba, nhưng mà thực lực tổng thể mạnh hơn rất nhiều.
Quân đoàn cấp thống lĩnh có tổ chức tốt hơn, cho dù di động tốc độ cao vẫn không có phân tán đội hình. Hơn nữa, xu thế tiến công dồn dập như nước lũ cuốn tới vô cùng hung mãnh. Vốn là Sở gia đã bố trí mấy hàng phòng ngự, nhưng m đối mặt với đám sinh vật cao cấp này hình như không còn tác dụng ngăn cản nữa rồi.
"Sư thúc, quân đoàn cấp thống lĩnh tới."
Sở Tiêm lo lắng nói.
Nàng là người đầu tiên triệu hồi ra Hồn sủng chuẩn bị sẵn sàng, thực lực chia đều là mười đoạn - trung đẳng thống lĩnh. Trong hàng ngũ thanh niên đồng lứa miễn cưỡng tính là cao thủ, nhưng đối với cục diện hiện tại rõ ràng là không đủ ra sức. Nàng chỉ có thểđứng trên tường thành, khống chế Hồn sủng công kích từ xa.
Ngoại trừ Sở Tiêm ra, Sở Hà, Sở Lãng và đông đảo thanh niên đồng lứa cũng vội vàng triệu hồi Hồn sủng chuẩn bị chiến đấu.
Thực lực Hồn sủng của bọn họ cũng nằm trong lĩnh vực thống lĩnh. Ngoại trừ Sở Tiêm bốn khống, những người khác chỉ có thể ba khống, tổng cộng là mười đầu Hồn sủng cấp thống lĩnh. Nhưng lấy cỗ lực lượng này vẫn chênh lệch với quân đoàn 150 đầu Hồn sủng cấp thống lĩnh quá xa.
"Các ngươi không có bao nhiêu tác dụng, xem ta đây !"
Giang Thương sư thúc cười lớn, trực tiếp niệm chú ngữ tiến hành song triệu hoán.
Giang Thương sư thúc gọi ra một đầu Hồn sủng cao đẳng quân chủ và ba đầu trung đẳng quân chủ, đây là đội hình chủ sủng của hắn. So sánh với quân đoàn cấp thống lĩnh đúng là mạnh hơn không ít.
Trương Ưng, Quách Lực cùng với một vị sư thúc trầm mặc ít nói cũng lần lượt triệu hồi Hồn sủng, thực lực chia đều là trung đẳng và cao đẳng quân chủ.
Bốn người này vừa mới hoàn thành triệu hoán Hồn sủng lập tức nhấc lên một trận khí thế cường đại. Nhất là đám Hồn Sĩđánh thuê và thành viên Sở gia, nhìn thấy bên mình xuất hiện đội hình quân chủ dũng mãnh như thế liền nâng cao sĩ khí, đồng thời lộ ra thần sắc sùng bái và hâm mộ đối với cường gỉa.
"Thì ra các vị là cao thủ Đại Sở thế gia, thất kính thất kính !"
Đại thủ lĩnh Trịnh Nam vội vàng thi lễ.
Thực lực đội ngũ đánh thuê của Trịnh Nam chỉ có hạn, sợ rằng quân đoàn cấp thống lĩnh đánh tới một lượt sẽ lập tức suy sụp, tổn thất trọng đại. Nếu như mấy vị cao thủ này tham chiến thì cục diện chiến đấu sẽ phát sinh biến hóa rất lớn.
Khuôn mặt Giang Thương, Trương Ưng, Quách Lực lộ vẻ đắc ý dào dạt, hiển nhiên là bọn họ rất hưởng thụ cảm giác được mọi người chú ý.
"Chỉ có 150 đầu Hồn sủng cấp thống lĩnh, số lượng tuy nhiều nhưng không nguy hiểm. Các ngươi chịu trách nhiệm xử lý quân đoàn cấp chiến tướng và cấp nô bộc. Còn lại giao cho chúng ta."
Giang Thương sư thúc cười nói.
Sau khi nói xong, Giang Thương cũng là cố ý hướng Sở Tiêm nhíu mày máo, vậy ý là, chúng ta xảy ra lớn như vậy lực, sau các ngươi Sở gia muốn làm sao làm mình nhìn làm.
"Xem kìa, Ma Thụ chiến sĩ thật là bá đạo, ngay cả cấp thống lĩnh cũng bị tàn sát tập thể. Đó là Hồn sủng của ai vậy?"
Mấy gã đệ tử Sở gia đứng trên tường thành xem cuộc chiến bỗng nhiên kêu lên kinh hãi.
Mặc dù chiến đấu hỗn loạn, nhưng tình huống một mình đảm đương một phía quá mức chói mắt, khẳng định có thể nhận ra rất nhanh. Nhất là phần lớn Hồn sủng sư thủ thành đã phân chia khu vực phòng ngự, một khi áp lực giảm bớt sẽ biết ngay có Hồn Sủng cường đại xuất hiện trợ giúp giải vây.
Vừa nghe nhắc đến Ma Thụ chiến sĩ, nụ cười trên mặt Trương Ưng lại càng sáng lạn. Trong đầu suy nghĩ Ma Thụ chiến sĩ kia dĩ nhiên là Hồn sủng của mình rồi, nó vốn là Hồn sủng quần chiến nổi danh khắp Tây giới mà.