Nữ Hồn sủng sư chậm rãi lên lên đỉnh núi, thi triển hồn kỹ mở rộng phạm vi quan sát nhìn chằm chằm về phía Thiên Tinh Phong.
Một mảng lớn cát bụi màu vàng đã bao phủ cả bầu trời bao la, che kín cả trăng sao, toàn bộ khu vực tối om hoàn toàn không thể nhìn thấy tình hình bên trong đó. Nàng chỉ có thể loáng thoáng nhận ra đang có vô số sinh vật điên cuồng chạy ra khỏi Thiên Tinh Phong.
Mà ở phía trước nhất quân đoàn Hồn sủng chính là một thân ảnh màu đen khổng lồ như ngọn núi đang liên tục nhảy tới, mỗi lần di chuyển đều vượt qua khoảng cách trăm thước. Từ đằng xa nhìn tới vẫn khiến cho người ta có cảm giác rung động không nói nên lời.
Sau khi nhìn thấy một màn này, nữ Hồn sủng sư cũng phải hít vào một hơi lạnh lẽo. Ở trong nhận thức của nàng thì con Hồn sủng khổng lồ kia rất giống pho tượng hai bên đại môn Thải Khung thành, hơn nữa trong tay nó chính là Quỷ Kiếm vô cùng nổi danh.
"Chuyện gì xảy ra?"
Nam tử trung niên có lẽ là đội trưởng của nhóm người này, hắn không có hồn kỹ quan sát phạm vi xa nên phải chờ đợi tin tức chính xác từ nữ Hồn sủng sư.
Nữ Hồn sủng đã thu hồi hồn kỹ nhưng nội tâm vẫn không thể nào bình tĩnh lại. Mãi cho đến khi đội trưởng hỏi lần thứ hai nàng mới rung giọng nói:
"Hình như... hình như có người chọc giận Thiên Tinh Phong quân chủ, tộc quần Hồn sủng bên đó đã bạo loạn rồi."
"Thiên Tinh Phong quân chủ? Làm sao thế được? Không nói tới thực lực con Hồn sủng quân chủ đó, chỉ riêng vô số Hồn sủng sinh sống trong Thiên Tinh Phong đã dư sức giết chết một đống cao thủ nhân loại rồi."
Gã đội trưởng trung niên lập tức lắc đầu tỏ vẻ không tin tưởng
"Ta còn nhìn thấy phía trước Thiên Tinh Phong quân chủ có ba Hồn sủng sư đang chạy trốn."
Suốt cả một đêm, toàn bộ Thiên Tinh Phong sơn mạch đã bị cơn lũ Hồn sủng càn quét điên cuồng, tộc quần Hồn sủng cùng lúc bạo loạn tạo ra lực phá hoại cực kỳ kinh khủng. Trong phương viên mấy chục dặm chung quanh Thải Khung Sơn rơi vào tình trạng hỗn loạn rung trời lở đất, giống như một tràng tai nạn đáng sợ đột ngột phủ xuống vậy.
Sở Mộ, Mạc Tà và Dạ Lôi Mộng Thú chạy qua một quãng đường không thể tin nổi, có thể nói là toàn bộ mọi người đã kích phát ra tiềm lực lớn nhất tiến hành một cuộc chạy đua sinh tử với tám đoạn Hồn sủng cấp quân chủ. Dọc theo đường đi, núi lở đất sập, khe núi sụp đổ tan tành, đại địa nứt vỡ khắp mọi nơi, một cuộc chạy trốn kinh hồn như thế đúng là lần đầu tiên trong đời Sở Mộ gặp phải.
Diệp Khuynh Tư cũng bị Sở Mộ liên lụy chật vật chạy trốn cả một đêm, trên quãng đường này nàng phải thường xuyên thay đổi hai con Hồn sủng Tử Sam Mộng Thú và Chiến Đình Ô Thú. Nhiều lần tránh thoát ra khỏi lưỡi kiếm kinh khủng của Quỷ Khung Quân Vương, rồi dần dần kéo giãn khoảng cách tiếp tục chạy trốn.
Ánh rạng động từ từ chiếu rọi mặt đất, ở trong Thải Khung sơn mạch kéo dài liên miên bất tuyệt lại biến thành một bãi phế tích hoang tàn, vô số khe nứt từ dưới chân núi Thiên Tinh Phong lan tràn ra tới mấy chục dặm, cảnh tượng núi rừng hoàn toàn thay đổi, rừng cây nghiêng ngã, đá vụn hỗn độn nằm lăn lóc, lởm chởm khắp nơi.
Phía đông Thải Khung Sơn có một con sông nhỏ chảy về phía Thải Khung thành, con đường thủy nho nhỏ này chảy xuôi êm đềm dưới ánh mặt trời rạng rỡ, có vẻ như không bị cuộc bạo loạn yêu thú ở gần đó làm ảnh hưởng.
Ở dưới mặt nước chính là hai người Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư đang ẩn núp.
Sở Mộ quần áo lam lũ rách nát không chịu nổi, trên người toàn là vết thương rướm máu đã khô.
Mái tóc dài đen mượt của Diệp Khuynh Tư cũng bám đầy cát bụi, gương mặt mỹ lệ lại càng dơ bẩn, thỉnh thoảng mới nhô đầu lên mặt nước thở hỗn hển.
Phía sau Sở Mộ là Mạc Tà to gan lớn mật đang kiệt sức nằm gục trên một tảng đá bóng loáng, hai mắt nhắm lại nghỉ ngơi dưỡng sức, chín cái đuôi vẫn đang trói chặt thân thể một con Hồn sủng khôi ngô uy vũ.
"Ly lão đầu sẽ không rơi lại phía sau chứ?"
Sau khi điều chỉnh hơi thở lại bình thường một chút, Diệp Khuynh Tư mới lên tiếng dò hỏi.
Diệp Khuynh Tư bây giờ vẫn còn vô cùng sợ hãi, dù sao lúc trước nàng và Sở Mộ bị tám đoạn Quỷ Khung Quân Vương đuổi theo suốt cả một đêm, trong thời gian đó hai người bọn họ hoàn toàn không được dừng lại nghỉ ngơi lần nào, chỉ biết cắm đầu chạy trối chết.
"Không biết." Sở Mộ lắc đầu nói.
Ly lão nhi có tốc độ và năng lực ẩn giấu còn tốt hơn Mạc Tà, làm sao để lạc mất Thanh Lực và cuốn vào trong đám Hồn sủng bạo loạn được.
"Tử Uyển Lôi Ma của Thanh Lực đã bị thương, mặc dù hắn trốn thoát quân đoàn Hồn sủng càn quét vẫn phải chạy thêm mấy ngày mới tới Thải Khung thành. Chúng ta chỉ cần chạy tới Thải Khung thành trước hắn là tốt rồi." Sở Mộ nhàn nhạt nói.
Quỷ Khung Quân Vương chỉ nhắm mục tiêu là Sở Mộ, bởi vì Sở Mộ đã bắt đi năm đoạn tám giai Quỷ Khung Quân Vương. Hẳn là Thanh Lực cũng nhìn ra điểm này nên bình an trốn thoát qua cuộc tai nạn quân đoàn Hồn sủng hung bạo.
"Gan ngươi cũng lớn quá đó !"
Diệp Khuynh Tư quay đầu lại nhìn thoáng qua Quỷ Khung Quân Vương đang bị Mạc Tà giữ chặt, nhỏ giọng trách cứ.
Sở Mộ chỉ có thể lắc đầu cười khổ, nhìn thoáng qua Mạc Tà đang ngủ ngon lành làm như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Sở Mộ vốn đã dự định buông tha năm đoạn Quỷ Khung Quân Vương, cũng chính là vì suy nghĩ đến cái con bá chủ Thiên Tinh Phong kia. Nếu như chọc giận nó chắc chắn sẽ xuất hiện tình cảnh vô cùng nguy hiểm.
"Đây là cấp bảy hồn lực dược tề, có thể giúp ngươi khôi phục năm thành hồn lực nhanh chóng. Ngươi ăn vào đi, tìm cách ký kết hồn ước với Quỷ Khung Quân Vương rồi chúng ta trở về Thải Khung thành."
Diệp Khuynh Tư đưa một cái bình nho nhỏ cho Sở Mộ.
"Dược tề khôi phục hồn lực?"
Sở Mộ nhìn cái bình nhỏ kia hồi lâu, trong lòng sinh ra cảm giác kinh ngạc nồng đậm.
Sở Mộ từng biết đến những loại dược tề khôi phục thể lực, tinh thần lực, thương thế, trạng thái …v…v nhưng đây là lần đầu tiên nghe nói tới dược tề có thể hỗ trợ khôi phục hồn lực.
Trong quá trình chiến đấu thì Hồn sủng sư sẽ phải suy nghĩ cẩn thận trước khi sử dụng hồn kĩ, đó là vì một khi tiêu hao hồn lực sẽ làm ảnh hưởng rất nhiều đến chiến cuộc. Ví dụ như không thể thay đổi Hồn sủng, không thể chữa thương, không thể chạy trốn.
Hồn lực có ý nghĩa cực kỳ trọng yếu đối với tất cả trận chiến, đặc biệt là trong những trận chiến sinh tử lại càng quý giá.
Vì thế khi nghe thấy Diệp Khuynh Tư nói đến dược tề khôi phục hồn lực, Sở Mộ hiển nhiên sẽ cảm thấy ngạc nhiên và kỳ lạ.
"Đây là loại dược tề đặc thù mà lão sư ta sáng chế, những Linh sư khác cũng không biết phương pháp chế tạo, tác dụng phụ chính là sử dụng nhiều lần thì hiệu quả càng kém. Hiển nhiên nó là dược tề rất quan trọng sử dụng trong tình huống cấp bách khi ra ngoài lịch lãm. Ngươi có thể yên tâm sử dụng, nếu như cảm thấy không cần thiết cũng có thể không uống."
Diệp Khuynh Tư thấy Sở Mộ tỏ vẻ nghi ngờ liền nhẹ nhàng giải thích.
"Không phải là ta hoài nghi ngươi, chỉ là ta không nghĩ đến ngươi lại có thể điều chế ra loại dược tề trân quý này."
Sở Mộ nhận ra ý tứ trong lời nói của Diệp Khuynh Tư liền vội vàng bào chữa cho hành động lúc nãy của mình.
Sở Mộ dĩ nhiên là tin tưởng Diệp Khuynh Tư, chỉ có điều hắn đang suy nghĩ một vấn đề khác.
Mỗi Hồn sủng sư chỉ có lượng hồn lực giới hạn, một phân một tấc cũng vô cùng quý giá. Nếu trên thị trường có bán đấu giá dược tề khôi phục hồn lực chắc chắn sẽ có rất nhiều người nguyện ý tiêu tốn trọng kim mua cho bằng được.
Tựa như trận đánh với Quỷ Khung Quân Vương và đám Cương Nham tướng quân lúc trước, nếu như Sở Mộ còn có hồn lực sẽ tiến hành dung hợp linh hồn với Bạch Yểm Ma không chút do dự. Sau khi hóa thân Bán Ma đối mặt với Quỷ Khung Quân Vương sẽ không đến nổi chật vật như vậy.
Trong tình huống đó, chỉ sợ một lọ dược tề khôi phục hồn lực có giá trăm vạn kim tệ, Sở Mộ cũng sẽ uống vào không hề do dự.
Ngay cả người tài chính eo hẹp như Sở Mộ cũng nguyện ý tốn tiền thu mua một lọ dược tề khôi phục hồn lực, không cần phải nói đến những đại tài chủ trong giới Hồn sủng sư.
Lúc trước Diệp Khuynh Tư nói như thế cho loại dược tề này vô cùng có hạn. Điều đó cho thấy người nào có thể điều chế ra loại dược tề này hoàn toàn có quyền tùy ý rao giá, từ đó thu về một khoản tài phú không thể nào đo đếm nổi.
"Ngươi đó, cho dù làm gì cũng chỉ có một vẻ mặt."
Diệp Khuynh Tư liếc mắt sang Sở Mộ, thái độ rõ ràng là có chút bất mãn.
Diệp Khuynh Tư nói những lời này làm cho Sở Mộ lúng túng, trong lúc nhất thời không biết nên giải thích thế nào cho phải. Vốn hắn đang muốn hỏi thăm về dược tề khôi phục hồn lực, bây giờ cho dù có hỏi chưa chắc Diệp Khuynh Tư chịu nói.
Quả nhiên, khi Sở Mộ nhắm mắt tiến vào trạng thái tĩnh tu lập tức cảm giác được hồn lực gia tăng tốc độ khôi phục lên tới năm thành.
Sở Mộ biết loại dược tề này vô cùng quý quá, mà Diệp Khuynh Tư có thể điều chế ra nó đã biểu hiện nàng là một Linh sư cấp bậc rất cao.
Trong tình hình bình thường, Sở Mộ tĩnh tu đại khái thời gian một buổi mới có thể khôi phục hồn lực trở về trạng thái đỉnh phong.
Nhưng mà sử dụng bình dược tề của Diệp Khuynh Tư đưa cho, Sở Mộ chỉ tĩnh tọa hơn một tiếng đã khôi phục được sáu thành.
Dưới tình huống hiện tại, mỗi lần Sở Mộ triệu hoán một con Hồn sủng sẽ tiêu hao một thành hồn lực, buông thả cấp bảy hồn kỹ cũng tiêu hao đại khái một thành. Nhiều thêm hai thành hồn lực chính là điểm quan trọng mấu chốt, bởi vì thay đổi một con Hồn sủng hay buông thả một hồn kỹ thích hợp đều có thể ảnh hưởng đến toàn bộ chiến cuộc.
Sau khi khôi phục hồn lực đến sáu thành, cảm xúc trong lòng Sở Mộ lập tức mênh mông dồn dập. Bởi vì ở trước mặt hắn chính là một con Hồn sủng cấp quân chủ mơ ước.
"Ô ô ô !"
Mạc Tà nhìn thấy Sở Mộ đi tới liềm mở ra, kêu lên mấy tiếng với Sở Mộ.
"Mạc Tà, buông ra nó đi."
Sở Mộ nói với Mạc Tà.
Mạc Tà nghi ngờ quay đầu lại thì thấy Quỷ Khung Quân Vương đã tỉnh lại từ lúc nào không biết, lộ ra bộ dạng tựa hồ không yên tâm lắm. Mặc dù Quỷ Khung Quân Vương mới có năm đoạn tám giai, nhưng mà lực chiến đấu cũng không yếu. Lỡ may buông nó ra đột ngột quay lại làm khó dễ mình thì sao?
"Yên tâm, để ta ứng phó là được rồi."
Sở Mộ vỗ vỗ đầu Mạc Tà.
Mạc Tà lắc lắc chín cái đuôi, từ từ thả lỏng Quỷ Khung Quân Vương ra.
Kích thước thân thể Quỷ Khung Quân Vương có thể biến hóa. Dưới tình huống không chiến đấu thì hình thể của nó chỉ cao hơn người trưởng thành một chút, nhìn qua rất giống một vị tướng quân khoác lên chiến giáp uy phong. Cho dù đứng yên một chỗ vẫn tỏa ra khí tức vô cùng cường đại.
"Rống !"
Trong nháy mắt Mạc Tà buông lỏng cái đuôi ra, Quỷ Khung Quân Vương bỗng nhiên đứng thẳng lên, thân thể đen bóng bốc cháy ám hỏa kỳ dị. Kích thước thân thể lập tức gia tăng lên tới bốn thước, Quỷ Kiếm trong tay cũng tỏa ra năng lượng Quỷ hệ.
Khí tức quân vương bắt đầu tràn ngập không gian, Quỷ Khung Quân Vương mới vừa được tự do lập tức phát tiết lửa giận trong lòng ra ngoài, Quỷ Kiếm xoay một vòng rồi chém tới Sở Mộ.
"Khặc !"
Một tiếng ma gào đột nhiên vang lên, Bạch Ma Quỷ nãy giờ vẫn di động chung quanh chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện ở sau lưng Quỷ Khung Quân Vương. Nó nhìn thấy Quỷ Khung Quân Vương muốn công kích Sở Mộ liền thò cánh tay ma quỷ ra thọc vào trong thân thể Quỷ Khung Quân Vương, rồi hung hăng quật ngã đối phương xuống đất.
"Khặc !"
Bạch Ma Quỷ tính tình bất hảo, không đối phó được tám đoạn Quỷ Khung Quân Vương đã làm cho nó bực bội lắm rồi. Chẳng lẽ bây giờ còn để cho con Quỷ Khung Quân Vương nho nhỏ này khi dễ?
Say khi đẩy ngã Quỷ Khung Quân Vương, Bạch Ma Quỷ trực tiếp dẫm lên đầu đối phương, Bạch Mị ma diễm nhanh chóng tràn xuống dập tắt Quỷ hỏa trên người nó.
Thân thể Quỷ Khung Quân Vương bốc cháy Quỷ hỏa không phải là lực lượng Hỏa hệ, mà đó là lực lượng Quỷ hệ đạt tới trình độ nhất định sẽ biến thành hình thái tương tự hỏa diễm, Quỷ hỏa thuộc về Quỷ hệ Hồn sủng chân chính.
Trên thực tế Bạch Yểm Ma sở hữu linh hồn ma diễm cũng không hoàn toàn thuộc về Hỏa hệ, chỉ có một phần Hỏa hệ nhỏ nhoi trong đó mà thôi. Sức mạnh cường đại chân chính là linh hồn ma diễm ở trong đó, mà linh hồn ma diễm là lực lượng thần bí thuộc về Dị hệ, tuyệt đối mạnh hơn Quỷ hỏa rất nhiều.
Cho nên mặc kệ Quỷ Khung Quân Vương tuôn trào oán khí cỡ nào, Quỷ hỏa của nó vanaxa bị linh hồn ma diễm áp chế gắt gao, hoàn toàn không có một chút tác dụng.
"Tốt lắm, Bạch Ma Quỷ, qua chỗ khác chơi đi."
Sở Mộ thấy Bạch Ma Quỷ còn định giễu võ giương oai liền bảo nó ngừng lại. Hiện tại làm chính sự vẫn quan trọng hơn.
Bạch Ma Quỷ hiển nhiên cảm thấy không có gì vui, bộ dạng mất hứng chậm rãi bay tới bên cạnh Mạc Tà đang ngáp ngắn ngáp dài lộ vẻ buồn ngủ. Sau đó cố ý khiêu khích, vỗ lên đầu Mạc Tà một cái rồi chạy nhanh ra xa.
Mạc Tà không thèm quan tâm cái tên Bạch Ma Quỷ đầu óc có vấn đề này, lỗ tai dựng thẳng, ánh mắt nhìn chằm chằm Quỷ Khung Quân Vương. Hiển nhiên là nó muốn biết Sở Mộ có thể thành công ký kết hồn ước với Quỷ Khung Quân Vương hay không.
Bạch Ma Quỷ đích xác là con quỷ gây chuyện, thấy Mạc Tà không để ý tới nó lập tức thi triển ra Thác Vị Ma Ảnh xuất hiện ở sau lưng Mạc Tà. Rồi dùng tay kéo kéo cái đuôi Mạc Tà cười lên sặc sụa.
Mạc Tà mở miệng để lộ hàm răng sắc bén đe dọa, chín cái đuôi đột nhiên đảo qua định đánh bay cái tên ma quỷ đáng ghét này ra ngoài.
Bạch Ma Quỷ đã sớm chuẩn bị kỹ càng, lần thứ hai thi triển ra Thác Vị Ma Ảnh né tránh Mạc Tà công kích. Sau đó chạy trốn rất xa, chỉ chỉ vào Mạc Tà đang tức giận cười rú lên quái dị.
Mạc Tà cũng không thèm để ý cái tên Bạch Ma Quỷ chán ghét này, trên người chầm chậm bốc cháy Miện Diễm từ từ thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành một con Cửu Vĩ Viêm Hồ nhỏ xinh nhẹ nhàng nhảy lên trên bả vai Sở Mộ. Hai mắt ngó chừng Quỷ Khung Quân Vương ra vẻ rất quan tâm. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY thegioitruyen.com
Quỷ Khung Quân Vương cười lăn lộn dưới mặt đất một lúc lâu chợt thấy không có động tĩnh mới lồm cồm bò dậy. Có lẽ nó biết mình không chọc nổi hai con Hồn sủng quân chủ ở bên cạnh Sở Mộ. Lúc này mới thu nhỏ thân thể lại chừng hai thước, dùng ánh mắt tức giận lườm Mạc Tà.
Chú ngữ hồn ước chậm rãi niệm lên, Sở Mộ bắt đầu tiến hành hồn ước ký kết với Quỷ Khung Quân Vương, một luồng quang mang màu xanh dần dần hình thành rồi bao phủ lên trên người Quỷ Khung Quân Vương.
Quang mang xanh thẳm bao trùm toàn bộ thân thể Quỷ Khung Quân Vương rồi chậm rãi lượn lờ, Quỷ Khung Quân Vương liền biểu hiện ra thái độ giãy dụa và chống đối. Nó chỉ dậm chân một cái là hào quang hồn ước lập tức nát bấy.
Quỷ Khung Quân Vương ngạo khí mười phần hiển nhiên không bao giờ chịu khuất phục Sở Mộ.
Nhưng Sở Mộ không hề nóng nảy, nhìn vào Quỷ Khung Quân Vương một lúc rồi chậm rãi nói:
"Năm đoạn tám giai còn được người khác bảo vệ, ngày ngày núp trên đỉnh Thiên Tinh Phong sinh sống, thật là buồn cười."
Hồn sủng cấp quân chủ đã có tâm trí rất cao, Sở Mộ vừa nói như thế, Quỷ Khung Quân Vương lập tức đứng thẳng lên, ánh mắt rõ ràng là nổi giận bắn ra một đạo tinh thần quỷ kiếm vào trong thế giới tinh thần Sở Mộ.
Sở Mộ đâu có sợ hãi Quỷ Khung Quân Vương công kích linh hồn. Ý niệm vừa động liền tạo thành tinh thần thủ hộ dễ dàng ngăn cản công kích của Quỷ Khung Quân Vương.
Sở Mộ nở nụ cười châm biếm, tiếp tục nói:
"Cố thủ tại Thiên Tinh Phong thực lực sẽ không thể nào tăng cường. Y như tối hôm qua vậy, nếu quả thật bá chủ Quỷ Khung Quân Vương kia có thể xưng bá Thải Khung Sơn sẽ không để ngươi bị ta bắt sống mang đi, cũng không đến mức truy đuổi đến lãnh thổ khác phải dừng lại, trơ mắt bất lực nhìn ngươi bị ta đoạt đi."
"Cho dù không có chuyện tối ngày hôm qua phát sinh, vài năm nữa khi ngươi thừa kế Thiên Tinh Phong, có cả hậu duệ nối dõi cũng có ngày bị người ta xông vào nơi đó. Rồi cũng trơ mắt nhìn hậu duệ của mình bị cướp đi."
"Quỷ Khung Quân Vương chân chính nên cầm trong tay Quân Vương Kiếm, một chân đạp bằng thiên hạ, chứ không phải sống trên một đỉnh núi nguy nga nhưng lại dễ dàng sụp đổ. Thật ra đó chỉ là một ranh giới nhỏ nhoi, cố phong tự thủ trên đó không bao giờ trở nên cường đại nổi."
Sở Mộ nói những lời này chắc chắn là Quỷ Khung Quân Vương có thể nghe hiểu. Mà Sở Mộ cũng có thể nhận ra lời nói của mình đang làm xao động nội tâm Quỷ Khung Quân Vương.
Sở Mộ hiểu rõ Hồn sủng cấp quân chủ là tồn tại như thế nào. Sau khi đạt tới sáu đoạn sẽ phải rời khỏi trưởng bối đi tìm một địa phương khác sinh sống độc lập, cũng có nghĩa là tranh đoạt một địa bàn của riêng mình.
Quỷ Khung Quân Vương thuộc về loại Hồn sủng có ý thức bảo vệ lãnh địa rất mạnh, năm đoạn tám giai Quỷ Khung Quân Vương đã tới thời kỳ chuẩn bị chiến đấu tàn khốc nhất. Bởi vì một khi đề thăng lên tới sáu đoạn, con Quỷ Khung Quân Vương bá chủ nơi đó sẽ trục xuất nó ra khỏi lãnh địa, để mặc cho nó phải mài luyện sinh tử ở bên ngoài, tự mình tranh đoạt một khối thổ địa riêng.
"Ta không biết ngươi sống ở trên Thiên Tinh Phong bao nhiêu năm, nhưng ta có thể khẳng định tuổi của ngươi tuyệt đối lớn hơn Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ và Bạch Yểm Ma nhiều lắm. Đồng dạng là cấp quân chủ nhưng thực lực của ngươi thế nào? Chắc chắn một chọi một ngươi không phải là đối thủ của bất kỳ tên nào trong đó. Cho dù ngươi tiếp tục sống ở trên Thiên Tinh Phong, thậm chí trải qua không ít lần chiến đấu, nhưng chắc chắn ngươi chỉ là một con Hồn sủng quân chủ bình thường mà thôi."
"Nếu ngươi ký kết hồn ước với ta, ta có thể giúp cho thực lực của ngươi mạnh hơn cái con Quỷ Khung Quân Vương bá chủ kia. Khi ngươi cảm thấy thực lực của mình đầy đủ, có thể đi gầy dựng lãnh địa cho riêng mình. Đến lúc đó ngươi tùy thời đều có thể rời khỏi, ta tuyệt đối không ngăn trở."
Lời lẽ Sở Mộ vô cùng chân thành, ý tứ cũng quá mức rõ ràng.
Hồn sủng cấp quân chủ không thể nào so sánh với Hồn sủng bình thường, ký kết hồn ước là một chuyện rất khó khăn. Nhất là năm đoạn tám giai Hồn sủng cấp quân chủ đã gần như thành thục rồi, vì thế Sở Mộ phải làm cho nội tâm Quỷ Khung Quân Vương dao động mới có cơ hội thuần phục nó.
"Rống !"
Quỷ Khung Quân Vương gầm thét một trận, Quỷ Kiếm trong tay trực tiếp chỉ vào mặt Sở Mộ, hai mắt nó hiện lên chiến ý hừng hực.
Diệp Khuynh Tư đứng ở bên cạnh lắng nghe Sở Mộ tìm cách thu phục Quỷ Khung Quân Vương. Nhưng lúc Quỷ Khung Quân Vương gầm thét thì Diệp Khuynh Tư lập tức ngẩn người kinh ngạc.
Quỷ Khung Quân Vương cử động thế này rõ ràng là muốn đánh một trận với Sở Mộ.