Khi Sở Mộ tiến vào Thải Khung thành nhìn thấy pho tượng điêu khắc Quỷ Khung Quân Vương thì nội tâm cũng đã rung động mãnh liệt. Bởi vì hắn đang thiếu hụt một con Hồn sủng thiên về lực lượng và phòng ngự kiểu này.
Nhưng Sở Mộ không nghĩ tới ở trên đỉnh Thiên Tinh Phong lại xuất hiện một con Quỷ Khung Quân Vương, chính xác hơn là một con Quỷ Khung Quân Vương dưới sáu đoạn.
Hồn sủng cấp quân chủ dưới sáu đoạn hoàn toàn có thể bắt sống và ký kết hồn ước. Nếu thực lực chúng nó từ sáu đoạn trở lên sẽ rất khó lòng thuần phục. Sở Mộ có thể khẳng định con Quỷ Khung Quân Vương đang đứng trên đỉnh núi kia chắc chắn còn chưa trưởng thành, khả năng bắt sống và thu phục rất lớn.
Giờ phút này tâm tình Sở Mộ dâng trào như sóng biển vỗ bờ, ánh mắt hắn nhìn lên Quỷ Khung Quân Vương tràn đầy kích động.
"Thiếu chủ, lấy ánh mắt của Huyễn lão ta thì đó là một con năm đoạn tám giai Quỷ Khung Quân Vương. Hẳn là chưa từng trải qua cường hóa, từ làn da bên ngoài của nó cho thấy đã lĩnh ngộ kết tinh Cương Nham cao cấp. Xem ra thiên phú không thấp, nếu như có thể thu phục rồi trải qua bồi dưỡng cẩn thận tất nhiên sẽ là một trợ lực rất lớn đối với thiếu chủ." Ly lão nhi mừng rỡ nói.
"Cương Nham?" Sở Mộ cũng không hiểu rõ lắm về lực lượng Nham hệ, trên mặt lộ vẻ nghi hoặc hỏi lại.
"Trong những loại kết tinh Nham hệ thì cấp bậc thấp nhất chính là nham thạch bình thường, kế tiếp là Cương Nham, thứ ba là Tinh Nham. Đầu Quỷ Khung Quân Vương còn chưa trải qua cường hóa đã có kết tinh Cương Nham, vì vậy sau khi đạt tới sáu đoạn rồi tiêu tốn thêm chút ít ngân lượng mua linh vật Nham hệ, nó sẽ có thể ngộ ra Tinh Nham cùng cấp bậc với Lăng Băng. Nếu giai đoạn tăng cường đầy đủ tuyệt đối có thể một mình đảm đương một phía." Ly lão nhi chậm rãi giải thích.
Ly lão nhi vừa nói như thế, Sở Mộ lại càng là cảm xúc mênh mông rồi. Một con Quỷ Khung Quân Vương thế này ở trên thị trường ít nhất cũng có giá trăm triệu kim tệ, bây giờ Sở Mộ làm sao giữ vững trấn định tinh thần cho nổi.
"Sở Mộ, ngươi muốn bắt sống Quỷ Khung Quân Vương?" Từ ánh mắt Sở Mộ lóe lên tinh quang là Diệp Khuynh Tư đã nhận ra vấn đề ngay lập tức.
"Ừ, bất cứ giá nào cũng phải bắt nó cho bằng được." Sở Mộ gật đầu nói.
"Thiếu chủ, lúc nãy ta đã nói tộc quần Quỷ Nham thủ vệ thường xuyên sinh sống ở gần Hồn sủng cường đại. Con Quỷ Khung Quân Vương này có lẽ mới vừa ra ngoài tự lập, bên cạnh nó rất có thể tồn tại vô số Quỷ Nham thủ vệ bảo vệ, bắt sống là việc rất khó. Huống chi sau lưng còn có năm con chó đói chờ chực." Ly lão nhi nói.
Ly lão nhi lại giội một chậu nước lạnh vào mặt nhưng không thể làm cho Sở Mộ giảm bớt nhiệt tình chút nào, ngược lại còn kích thích ý chí chiến đấu của Sở Mộ. Cuộc sống ba năm trên Tù đảo đã dưỡng sát khí nồng đậm bắt đầu bao phủ toàn thân hắn.
"Ngao ô ô ô ~!"
Nhìn thấy Sở Mộ dâng cao chiến ý, Mạc Tà cũng lập tức tru lên hưng phấn, có lẽ nó đã lâu không có tàn sát thống khoái rồi, lần này cho dù là Quỷ Khung Quân Vương hay là đám người Nguyên Tố môn sẽ biến thành bữa tiệc thịnh soạn cho Mạc Tà thoải mái chém giết.
"Khuynh Tư, ngươi có hồn kỹ nào giúp che dấu khí tức không? Hoặc là thứ gì đó không để Hồn sủng phát hiện?" Sở Mộ dò hỏi.
"Có, nhưng nếu như Hồn Chủ cố ý dùng hồn niệm tìm kiếm vẫn có khả năng bị phát hiện." Diệp Khuynh Tư nói.
"Không cần lo lắng điểm đó, ta sẽ dẫn dắt bọn họ rời khỏi, ngươi cứ ẩn núp ở gần đây." Sở Mộ chỉ cần suy nghĩ một lát đã có ngay phương án chiến đấu trong đầu.
"Ta? Chẳng lẽ ngươi dự định một mình đối phó đám người Nguyên Tố môn?" Diệp Khuynh Tư lập tức hiểu ra ý định của Sở Mộ.
"Cũng không hẳn thế !" Cách nói của Sở Mộ vô cùng hàm hồ.
"Vậy ngươi dự định làm cái gì?"
Diệp Khuynh Tư trợn mắt nhìn sang Sở Mộ, nàng nhận ra từ trong ánh mắt hắn khí chất điên cuồng và tàn bạo nên không thể xác định Sở Mộ đang ở trạng thái tĩnh táo tự tin, hay là bị Quỷ Khung Quân Vương hấp dẫn đến mức nổi điên lên rồi.
"Thiếu chủ, ngài cần phải bàn bạc kỹ hơn. Cho dù là Quỷ Khung Quân Vương hay đám người Nguyên Tố môn đều không phải là thứ dễ dàng đối phó." Ly lão nhi từ trong không gian giới chỉ nhảy ra ngoài, vội vàng lên tiếng khuyên nhủ.
"Bên cạnh Quỷ Khung Quân Vương có thể là hàng trăm hàng ngàn Quỷ Nham thủ vệ, nói không chừng còn có chín đoạn Quỷ Nham thủ vệ xuất hiện. Mà đám người Nguyên Tố môn cũng có hai tên Hồn Chủ thực lực khẳng định không dưới thiếu chủ. Nếu cộng thêm cô nàng đùi đẹp miễn cưỡng chiếm được phần thắng khá lớn, nhưng ngài đi một mình thì…"
Ly lão nhi vừa khuyên Sở Mộ vừa đi về phía Diệp Khuynh Tư, rõ ràng là không muốn cùng đi mạo hiểm với Sở Mộ.
Diệp Khuynh Tư yên lặng nhìn vào Sở Mộ không nói lời nào. Nếu như Sở Mộ không cho nàng một lời giải thích hợp lý, nàng chắc chắn sẽ không lưu lại chỗ này để cho Sở Mộ tự mình đối mặt địch nhân.
"Khuynh Tư, yên tâm đi, chín đoạn Thiên Ma Trùng quân chủ cũng không thể nổi giết chết ta, cứ làm theo lời ta nói đi." Sở Mộ tự tin cười nói.
Diệp Khuynh Tư lập tức nghĩ đến chín đoạn Thiên Ma Trùng quân chủ khi còn ở Đại Sở thế gia, quả thật là trên người Sở Mộ vẫn còn lá bài tẩy nào đó.
Diệp Khuynh Tư do dự chốc lát, nghĩ tới nghĩ lui hình như tình cảnh hiện tại cũng không có biện pháp nào tốt. Nàng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng năng lực Sở Mộ, vì thế nàng lập tức gật đầu không có giằng co thêm nữa.
Diệp Khuynh Tư giao trả Dạ Lôi Mộng Thú cho Sở Mộ rồi chậm rãi niệm chú ngữ triệu hồi ra sáu đoạn bốn giai Sào Mộc Linh.
"Vậy thì ngươi nhất định phải cẩn thận." Diệp Khuynh Tư thấp giọng.
"Ừ."
Sở Mộ gật đầu, thu hồi Dạ Lôi Mộng Thú vào không gian Hồn sủng rồi cưỡi Mạc Tà từ từ nhảy xuống dưới vách núi.
Phía dưới núi khoảng chừng tám trăm thước, năm người Nguyên Tố đang cưỡi trên lưng Hồn sủng chạy tới gần con đường mòn nhỏ hẹp.
Hồn sủng sư của Nguyên Tố môn hiển nhiên lấy Nguyên Tố Hồn sủng làm chính, nhưng ít nhất sẽ chọn một, hai con hệ khác để làm thú cưỡi. Nếu không, mỗi khi ra ngoài hành động sẽ vô cùng bất tiện.
"Nơi này có dấu vết chiến đấu, xem ra bọn họ đã bị Hồn sủng tộc quần gây trở ngại." Trương Khâm chỉ vào những vết nứt trên vách núi, nhàn nhạt nói.
"Ừ, có lẽ bọn họ đang ở phía trên. Làm chúng ta lãng phí nhiều thời gian như vậy, sau khi tìm được bọn họ nhất định phải hành hạ thê thảm cho bỏ ghét." Thanh Lực tàn bạo nói.
"Tùng Lâm Sơn, ngươi có thấy bọn họ triệu hoán Hồn sủng không?" Trương Khâm dò hỏi.
Trương Khâm là người làm việc tương đối cẩn thận, cho dù đã biết hai người kia khẳng định không thể nào là đối thủ của bọn họ nhưng vẫn muốn tìm hiểu thực lực của đối phương.
"Đã thấy, ngoại trừ hai con Mộng Thú thì mỗi người đều triệu hồi một con Nguyên Tố Hồn sủng, nữ tử kia gọi ra một con tám đoạn ba giai Thủy Nguyệt là Hồn sủng phụ trợ thuần túy, lực chiến đấu không mạnh. Cái tên Sở Mộ gọi ra sáu đoạn chín giai Băng Không Tinh Linh." Tùng Lâm Sơn liền trả lời.
"Tám đoạn ba giai Thủy Nguyệt, sáu đoạn chín giai Băng Không Tinh Linh, hình như không có gì lớn !" Thanh Lực cười nói.
"Hai vị đại nhân, thực lực Thủy Nguyệt thì ta không rõ, nhưng Băng Không Tinh Linh của Sở Mộ có lực chiến đấu rất mạnh, đã nắm giữ lực lượng Huyền Tinh cao cấp rồi." Tùng Lâm Sơn lại nói tiếp.
Vừa nghĩ tới sáu đoạn chín giai Băng Không Tinh Linh của Sở Mộ đã có Huyền Tinh cao cấp, trong lòng Tùng Lâm Sơn lại nổi lên một trận không thoải mái. Dù sao bảy đoạn năm giai Băng Không Tinh Linh của hắn chỉ mới nắm giữ Huyền Tinh sơ cấp. So sánh với nhau đúng là khác biệt một trời một vực.
"Sáu đoạn chín giai Băng Không Tinh Linh đã có thể ngộ ra Huyền Tinh cao cấp? Ngươi xác định mình không có nhìn lầm?" Trương Khâm khẽ nhíu mày, trên mặt lộ ra mấy phần kinh ngạc.
"Không thể sai được, đúng là Huyền Tinh cao cấp." Tùng Lâm Sơn lập tức gật đầu.
"Sáu đoạn chín giai đã lĩnh ngộ lực lượng Huyền Tinh cao cấp, thiên phú cỡ này đã vượt xa cấp thống lĩnh đỉnh phong, gần như đạt đến trình độ quân chủ. Sở Mộ này đúng là một nhân vật khó lường, làm sao hắn có thể điều huấn một con Băng Không Tinh Linh tới trình độ này nhỉ? Khẳng định đã hao phí không ít ngân lượng. Nếu đổi lại là ta, có lẽ trực tiếp thay đổi Hồn sủng luôn cho rồi, Hồn sủng cấp chiến tướng thì có tiền đồ gì chứ?" Thanh Lực lạnh lùng cười một tiếng, bộ dạng rõ ràng là chê bai Sở Mộ.
"Nói đi thì nói lại, ta cảm thấy cái tên Sở Mộ hình như hơi quen tai?" Trương Khâm nhíu mày suy nghĩ một lúc lâu, bất chợt nói chen vào.
Thanh Lực nhìn thoáng qua Trương Khâm và hai người khác rồi hỏi: "Các ngươi từng nghe nói qua cái tên Sở Mộ không?"
Hai người kia cũng suy nghĩ chốc lát, nhưng vẫn lắc đầu nói: "Chưa từng nghe qua."
Trương Khâm chậm rãi nói: "Hẳn là có chút danh tiếng ở Hồn Điện, nhưng còn chưa được liệt vào hàng ngũ thanh niên cao thủ chân chính."
Thanh Lực cũng nhếch miệng cười khẩy, hiện tại hắn chả thèm để ý tới thân phận thuộc hạ của thiếu chủ Hồn Điện kia. Cho dù là thiếu chủ Hồn Điện đi nữa, chỉ cần có thể giết người diệt khẩu và xử lý ổn thỏa thì mọi việc vẫn bình an như thường.
"Thanh Lực, cẩn thận."
Bỗng nhiên Trương Khâm hét to một tiếng
Thanh Lực còn đang cười lạnh đột ngột phát hiện một con Hồn sủng lao tới với tốc độ cực nhanh, trảo nhận sắc bén từ trên trảm xuống không chút lưu tình, hơi nóng theo đó ập vào mặt bỏng rát. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Thanh Lực cả kinh trong lòng, vội vàng niệm chú ngữ gia trì cho mình một tầng khải giáp Lăng Băng, đồng thời buông thả lực lượng hồn giáp cấp bảy.
Hiệu quả cấp bảy hồn giáp và khải giáp Lăng Băng hợp lực ở chung một chỗ giúp cho Thanh Lực phòng ngự tăng cường lên tới cấp tám, trảo nhận xẹt qua thân thể hắn chỉ tạo thành chút ít thương tổn bề ngoài mà thôi.
Thanh Lực hiển nhiên không phải là hạng người mềm yếu, vừa mới ngăn cản một trảo đánh lén lập tức khống chế Sí Lăng Hổ nhảy sang hướng khác, nhanh chóng thoát khỏi phạm vi công kích của đối phương.
"Hừ, tự tìm đường chết." Trên ngực Thanh Lực xuất hiện một vết cào nhợt nhạt, hỏa diễm bám vào liền bị hàn khí dập tắt nên không có ảnh hưởng quá lớn, nhưng điều đó đã kích khởi lửa giận trong lòng Thanh Lực.
Thanh Lực dùng ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn về phía Sở Mộ, lạnh lùng nói:
"Giết hắn !"
Một kích không được lập tức chạy trốn ra xa ngàn dặm.
Khi còn ở Tù đảo, Sở Mộ thường xuyên dựa vào ưu thế tốc độ của Mạc Tà chơi cái loại chiến thuật này. Một khi đánh lén thất bại, Sở Mộ liền quyết đoán để cho Mạc Tà thi triển kỹ năng Diễm Đạp bay thẳng lên cao.