Bạch y hộ vệ lùi lại nghênh đón công chúa, trên mặt cũng lộ ra mấy phần ngạc nhiên. Ở trong nhận thức của hắn, thực lực hai đối thủ này còn không bằng Sở Kha và Sở Điển, coi như công chúa muốn luyện tập Hồn sủng cũng không cần thiết xuất thủ với bọn họ.
"Công chúa, cần ta tham chiến không?" Bạch y hộ vệ dò hỏi.
"Không cần." Cẩn Nhu công chúa thản nhiên nói.
Bạch y hộ vệ hiển nhiên biết rõ thực lực công chúa Yểm Ma cung, vừa nghe thế liền thu hồi Hồn sủng của mình nhưng không có rời khỏi chiến trường, chỉ lùi ra một góc chiến trường chờ đợi.
Lấy một địch hai.
Tình huống như thế lại xuất hiện một lần nữa, lần này khác nhau dĩ nhiên là Cẩn Nhu công chúa muốn lấy một địch hai.
Thực lực bạch y hộ vệ đã đủ cường đại, tại Tây Giới cơ hồ không có đối thủ, Cẩn Nhu là công chúa Yểm Ma cung. Chỉ cần là người có đầu óc hiển nhiên sẽ suy đoán ra thực lực của nàng vượt xa Tây Giới, hiện tại nàng muốn lấy một địch hai căn bản không có người nào nghi ngờ, tựa như mọi sự diễn ra như thế mới là bình thường.
"Nàng cảm thấy hứng thú đối với ngươi?" Diệp Khuynh Tư nhìn thoáng qua Sở Mộ, bình thản hỏi một câu.
Sở Mộ lắc đầu cười khổ, lần này Cẩn Nhu công chúa tự mình hành động rõ ràng là muốn trả thù lần trước bị hắn khinh bạc. Sở Mộ không thể tìm ra một lý do nào khác chọc giận nàng ngoại trừ sự kiện "ôm sát người chạy trốn" kia.
Tính chất trận đấu đã phát sinh thay đổi đột ngột, công chứng viên nhìn sang tuyển thủ song phương, trong lúc nhất thời không biết nên ra lệnh như thế nào, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn tới gia chủ Sở Liệt Minh.
"Trước đó ta từng chọc giận nàng nên để ta gánh vác, ngươi ở sau phụ trợ ta." Sở Mộ.
Diệp Khuynh Tư lắc đầu nói: "Lúc trước ta đã nói rồi, đụng phải đối thủ quá mạnh mẽ ra sẽ bỏ qua, nếu gặp phải cái tên kia ta còn có thể đánh một trận. Nhưng tiểu công chúa Yểm Ma cung coi như xong, ít nhất bây giờ ta không muốn đối chiến với nàng, một mình ngươi ứng phó đi, thật ra ta cũng rất hứng thú với thực lực chân chính của ngươi."
"…" Sở Mộ đờ người ra, há miệng muốn nói cái gì nhưng chỉ biết im lặng nhìn Diệp Khuynh Tư cao ngạo xoay người rời khỏi chiến trường.
Diệp Khuynh Tư lựa chọn thối lui lập tức khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc lần nữa, như vậy chẳng phải là biến thành Cẩn Nhu công chúa đơn đấu với Sở Thần?
Cẩn Nhu công chúa nhìn thoáng qua bóng lưng Diệp Khuynh Tư chầm chậm đi xa, nàng rời khỏi chiến trường cũng tốt, ít nhất Cẩn Nhu công chúa có thể giảm bớt không ít áp lực.
Cẩn Nhu công chúa hiển nhiên biết Hạ Nghiễm Hàn đã hạ thủ đối với Sở Mộ, nhưng mà trước đó không lâu nàng nghe được tin tức nói rằng Hạ Nghiễm Hàn bị thương tổn trầm trọng. Sau đó thông qua những thành viên Ẩn Sát chạy về, Cẩn Nhu công chúa mới hiểu rõ tình huống Sở Mộ đánh lui Hạ Nghiễm Hàn như thế nào.
Chuyện này đã chứng minh thực lực Sở Mộ không có đơn giản như hắn biểu hiện bên ngoài, một khi đã quyết định dạy cho Sở Mộ một bài học. Cẩn Nhu công chúa chắc chắn có lòng tin chiến thắng, nhưng tuyệt đối không dám khinh thường chút nào, dù sao Sở Mộ là người duy nhất có thể hành hạ Hạ Nghiễm Hàn chật vật.
"Triệu hoán Hồn sủng đi." Cẩn Nhu công chúa nhàn nhạt nói.
Tấm lụa mỏng che mặt đón gió tung bay phất phới, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một phần khuôn mặt mỹ lệ của Cẩn Nhu công chúa. Khi nàng tiến vào trạng thái chiến đấu hoàn toàn khác biệt với hình tượng lúc trước.
Sắc mặt Sở Mộ ngưng trọng vài phần, nếu như lúc trước đối mặt với bạch y hộ vệ, Sở Mộ không cần phải triệu hoán Bạch Yểm Ma vẫn có thể tìm cách giành lấy chiến thắng. Chỉ có điều bây giờ đối mặt với Cẩn Nhu công chúa thực lực mạnh hơn, chuyện này càng thêm khó giải quyết rồi.
Thế lực Yểm Ma cung trải rộng khắp thiên hạ, Cẩn Nhu là công chúa một thế lực khổng lồ như vậy, cho dù vẫn chưa tới hai mươi tuổi nhưng thực lực tuyệt đối mạnh hơn cao thủ đỉnh phong Tây Giới rất nhiều.
Thực lực Sở Mộ bây giờ có thể quét ngang một đám thanh niên đứng đầu, cao thủ đỉnh phong. Nhưng dõi mắt toàn bộ thế giới, so sánh với cường giả chân chính thì Sở Mộ vẫn còn khoảng cách chênh lệch nhất định.
"Công chúa cần gì như thế, chuyện lần trước chẳng qua là vội vã, có chút bất đắc dĩ thôi mà." Sở Mộ dùng hồn niệm nói với Cẩn Nhu công chúa.
"Chẳng qua là tỷ thí công bình, Sở hộ vệ cần gì phải khẩn trương như vậy?" Cẩn Nhu công chúa cười cười nói, cũng không có lộ vẻ tức giận hay là ngượng ngùng vì chuyện trước kia.
Tỷ thí công bình?
Sở Mộ không nghĩ là như vậy, nàng là tiểu công chúa Yểm Ma cung đó. Nàng sinh ra đã gặp may mắn nhiều hơn người khác, mỗi một con Hồn sủng trong tay cơ hồ đều là tư chất tinh phẩm, thiên phú siêu việt, mỗi khi đạt tới giai đoạn nhất định khẳng định trải qua cường hóa, điều huấn hoàn mỹ nhất. Vì thế mấy con Hồn sủng của nàng chắc chắn có lực chiến đấu kinh khủng ngoài sức tưởng tượng.
Nếu như là dã chiến thì Sở Mộ có thể dựa vào hoàn cảnh và các loại biến số không xác định tùy cơ ứng biến. Hắn có lòng tin đánh bại Cẩn Nhu công chúa, nhưng mà tỷ thí công bình kiểu này đối với phương thức chiến đấu của Sở Mộ lại bị ước thúc quá nhiều. Cho dù hắn có tự cao tự đại đến mức nào cũng không cho rằng mình có thể chính diện đánh bại bất kỳ một con Hồn sủng nào trong tay nàng.
"Sở Mộ tự nhận hiện tại mình không phải là đối thủ công chúa, hơn nữa cũng không hi vọng đối địch với người. Nếu như công chúa có thể tiếp tục giữ bí mật sự tình Mạc Tà, trong tương lai nếu công chúa cần làm việc gì, Sở Mộ chắc chắn xuất thủ tương trợ." Sở Mộ dùng hồn niệm nói.
"Dám đấu trí đấu dũng với người được xưng là "đao phủ mặt lạnh" Yểm Ma cung, lại còn đánh hắn chật vật bại lui như vậy. Cẩn Nhu chỉ là hạng nữ lưu tại sao lại làm cho Sở hộ vệ sợ hãi rụt rè đây?" Ánh mắt Cẩn Nhu công chúa bỗng nhiên tăng thêm vài phần hứng thú, nhẹ giọng nói.
"..." Nói thật ra không phải là Sở Mộ không dám chiến đấu với Cẩn Nhu công chúa, chỉ có điều bây giờ hắn còn không rõ ràng Cẩn Nhu công chúa đang ôm thái độ gì đối với mình. Lưu giữ lại một chút tình cảm vẫn tốt hơn.
"Được rồi, nếu công chúa có cao hứng tỷ thí cùng Sở Mộ, vậy thì Sở Mộ đành phải phụng bồi." Sở Mộ mở miệng nói.
"Thôi đi, đừng có giả bộ dài dòng vô nghĩa, ta nhớ là ngươi thường nói ngươi vốn quen chém giết tàn sát. Nếu đã xác định chiến đấu vậy thì cứ dốc toàn lực ứng phó, ngươi mà giết được ta thì trên thế giới này chỉ còn lại mỗi Hạ Nghiễm Hàn nắm giữ bí mật của ngươi." Cẩn Nhu công chúa dùng giọng nói kỳ quái như tỉnh như không nói với Sở Mộ.
"Bây giờ ta đã có thể khống chế tâm tính của mình." Sở Mộ hồi đáp.
Sau khi nói xong, Sở Mộ chậm rãi niệm chú ngữ triệu hồi ra Hồn sủng của mình.
Trong lúc Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa đang "giằng co" thì tiếng nghị luận đã nổi lên bốn phía, những người sáng suốt đã có thể thấy được Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa đang tiến hành hồn niệm trao đổi.
"Cái tên Sở Thần kia chính là Tù đảo vương giả Sở Mộ."
Lúc trước Cẩn Nhu công chúa đã vạch trần thân phận nên mọi người đều biết lai lịch Sở Mộ. Hiện tại tất cả thành viên Đại Sở thế gia vô cùng kinh ngạc khi thấy hắn dùng tên giả tham chiến, lại còn dẫn đến Cẩn Nhu công chúa tự mình xuất chiến nữa chứ, đủ lại nghi ngờ làm cho lòng người càng lúc càng dao động bất an.
"Sở Mộ, hắn thật sự là Sở Mộ?" Sở Tiêm nhìn xuống nam tử áo đen ở dưới chiến trường, trong lòng cũng sôi trào từng đợt sóng to gió lớn. Ở thời điểm Sở Mộ đánh bại Sở Việt thì Sở Tiêm đã bắt đầu tin tưởng hắn là Tù đảo vương giả Sở Mộ. Nhưng vẫn không dám khẳng định hoàn toàn, bây giờ nghe thấy công chúa cùng với những người khác xác thực tin tức này, nội tâm rung động của nàng càng lúc càng lớn.
Huống chi hắn đang đối mặt địch nhân là tiểu công chúa Yểm Ma cung, giờ phút này Sở Tiêm chỉ còn lại cảm giác tự hào và kiêu ngạo dùm cho hắn. Đồng thời còn có một chút mê mang, tựa hồ khoảng cách giữa mình và nam tử này càng lúc càng xa vời vợi.
Song Miện Diễm bắt đầu nốc cháy, ngọn lửa hai màu diễm lệ nhanh chóng hóa thành từng tia lửa sáng rực dâng lên trời cao.
Yêu Hỏa Tà Diễm và Huyết Viêm dung hợp gia tăng khí tức cao ngạo và cuồng dã trên người Mạc Tà, hai tròng mắt trắng bạc lập lòe ánh lửa nóng bỏng.
"Mạc Tà, giải trừ trạng thái Sở Liên."
Nếu đã bại lộ thân phận thì không cần phải ẩn giấu nữa.
"Ngao ô ô ô !"
Một tiếng tru dài miên man chấn động không gian, thanh âm như cuồng phong thổi tạt vào mặt tất cả mọi người chứng kiến. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Chín đoàn Miện Diễm lượn lờ chung quanh thân thể Mạc Tà, chậm rãi xoay tròn hạ xuống ngưng tụ vào bốn chân Mạc Tà tạo thành Đề Diễm. Theo một tiếng gầm rống cổ xưa vang vọng truyền vào tai, Song Miện Diễm bốc cháy càng thêm kịch liệt, Yêu Hỏa Tà Diễm và Huyết Viêm trong nháy mắt xông thẳng lên trời rồi đột ngột bộc phát mãnh liệt, nhiệt độ trong không khí gia tăng cực nhanh.
Song Liệt Diễm bao phủ toàn thân, bộ lông trên người Mạc Tà cũng dần dần thay đổi, chín cái đuôi tà mị hóa thành chín con Hỏa Long khí thế bàng bạc tùy ý tung bay.
Thân thể thon dài tràn đầy sức bật, trảo nhận nhẹ nhàng vươn ra chớp lóe hàn quang rợn người, Cửu Vĩ uy nghiêm, linh động. Hết thảy những điều đó tạo thành một con Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ cấp thống lĩnh hoàn mỹ, khí phách oai phong sánh ngang quân chủ hoàn toàn được thể hiện ra ngoài.
Thanh niên đồng lứa chiến đấu với nhau cơ hồ chỉ hạn chế ở cấp độ thống lĩnh, quân chủ Hồn sủng đã vượt qua phạm vi này rồi. Ngay khi mọi người nhìn thấy Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ thả ra yêu khí ngập trời không nhịn được rung động từ tận đáy lòng.
Một con Hồn sủng cuồng dã như vậy rõ ràng là mạnh hơn Lam Yểm Ma của bạch y hộ vệ rất nhiều.
Diệp Khuynh Tư cũng không có rời khỏi chiến trường, chỉ đứng ở một góc gần khán đài dõi mắt quan sát Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ, trong lòng cũng kinh ngạc vạn phần.
Tin đồn cuối cùng chỉ là tin đồn, nàng chỉ biết là Sở Mộ có một con Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ có thể so sánh với Hồn sủng quân chủ. Vào lúc này nàng tận mắt nhìn thấy khí tức cường đại, bộ dáng oai phong lẫm liệt kia mới thật sự biết cái gì gọi là Hồn sủng hoàn mỹ.
Sau đó lại nhìn Sở Mộ bình thản đứng đó, nội tâm Diệp Khuynh Tư rốt cuộc không thể giữ vững bình tĩnh nữa, chung đụng với nhau lâu như vậy. Ngày hôm nay Sở Mộ mới chính thức bày ra một mặt cuồng ngạo, tà dị không ai bì nổi của mình.