Sủng Mị

Chương 1840: Thiên cung đã từng diệt vong (hạ)



"Nếu như ngươi còn có một chút nhân tính, hi vọng ngươi chuyển dời năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật còn sót lại vào trong Thiên thành."

Nhân mẫu quan sát vẻ mặt Đồ Đằng thần nữ Đại Thanh rất lâu, thần sắc lộ rõ sự thất vọng.

"Ta làm không được. Kéo dài tính mạng những người này cũng chỉ là vô ích, thậm chí còn đáng sợ hơn Thiên Yêu Ma."

Đại Thanh lạnh lùng nói.

Không biết từ lúc nào, Thiên cung đã lựa chọn thỏa hiệp với Thiên Yêu Ma, dùng tính mạng người sống nuôi dưỡng Thiên Yêu Ma. Bọn họ thật sự cần phương pháp tàn nhẫn này để đổi lấy bình yên ngắn ngủi sao?

Nhưng mà đám người đưa ra quyết định này không biết rằng ở trong những người bị yêu ma nuốt sống kia còn có người thân. Ngoài mặt bọn họ không thay đổi gì nhiều, nhưng trong lòng sẽ lẳng lặng bốc cháy tòa lửa căm thù.

Đại Thanh tận mắt nhìn thấy mẫu thân của mình bị Thiên Yêu Ma phanh thây, từng mảnh vụn thi thể từ từ biến mất ở trong bụng đám yêu ma khát máu kia.

Chính là mẫu thân luôn luôn nhắc nhở nàng phải hiệu lực cho Thiên cung, phải trung thành tận tụy với Thiên cung. Cho dù chuyện gì xảy ra cũng không được thay lòng đổi dạ.

Sau đó Đại Thanh trở thành Đồ Đằng thần nữ, vì thế nàng biết rõ tình trạng hiện tại của Thiên cung.

Nàng biết rõ Thiên cung nhất định sẽ có ngày diệt vong. Không phải là bị cường giả thời đại lật đổ, cũng sẽ do Thiên Yêu Ma thôn phệ. Ở một vòng Luân Bàn lần này, sinh vật phát triển nhiều hơn, thực lực mạnh hơn, tai họa ngầm cũng lắng đọng nhiều hơn.

Thay vì để cho Thiên cung kéo dài hơi tàn, còn không bằng kết thúc ở điểm cuối Luân Bàn lần này.

Đại Thanh không đòi hỏi bất cứ lợi ích gì từ Thiên Yêu Ma, nàng chỉ muốn Thiên cung diệt vong tránh những bi kịch khiến cho lòng người căm phẫn tiếp tục phát sinh.

Một thể chế tồn tại là do nhân tâm, nếu như ngay cả người thống trị cũng thoái hóa, hèn hạ làm sao tránh khỏi diệt vong?

Nhân mẫu hỏi nàng tại sao làm như vậy, Đại Thanh chỉ có thể mỉm cười. Nàng cười là vì Nhân mẫu quá mức cổ hủ.

Chính bản thân Nhân mẫu biết rất rõ Thiên cung có quá nhiều sự tình đáng lên án, cũng biết Thiên Yêu Ma đã chiếm đoạt Thủ Vọng thần điện, biết rõ thành viên cao tầng Thiên cung đã bán linh hồn cho ác ma. Hết lần này tới lần khác Nhân mẫu vẫn lựa chọn im lặng làm như không biết, chẳng lẽ làm vậy có thể bảo toàn chính nghĩa và chân lý buồn cười?

"Cũng nên thay đổi tầng lớp thống trị rồi. Hoặc có thể nói là thế giới này vốn không cần kẻ thống trị, nhân gian đã có đầy đủ vương giả rồi, các chủng tộc cũng có tộc trưởng quản lý, cần gì phải áp chế bọn họ vào một đống quy định khô khan… vô nhân tính …!"

Đại Thanh bình thản nói ới Nhân mẫu.

"Cho dù ngươi cảm thấy thất vọng đối với Thiên cung, cũng không nên giao cho Thiên Yêu Ma. Ngươi rốt cuộc có biết ý nghĩa Thiên cung tồn tại hay không?"

Sắc mặt Nhân mẫu đỏ bừng như máu, mở miệng mắng lớn.

"Có ý nghĩa gì chứ? Ngươi chỉ muốn đưa ra một lý do để ta có thể tiếp nhận. Thật sự không cần thiết!"

Đại Thanh lắc đầu bất đắc dĩ, hiển nhiên là không tin tưởng lời nói của Nhân mẫu.

"Ngươi..."

Nhân mẫu hít vào một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh.

Yên tĩnh trong chốc lát, Nhân mẫu rốt cuộc đè xuống tức giận trong nội tâm, mở miệng nói:

"Ngươi có biết tại sao thế giới chia làm Tam trọng thiên và Tam trọng khôn? Ngươi có biết tại sao ngoại trừ thế giới này, những vị diện khác đều bị tàn phá?"

Đại Thanh lắc đầu.

"Ngu xuẩn!"

Nhân mẫu phẫn nộ quát lớn:

"Thiên cung không phải là chưa từng diệt vong, đúng như ngươi thấy Thiên cung vẫn luôn tồn tại vấn đề khiến cho rất nhiều người tức giận. Nhưng mà chúng ta vẫn phải tiếp tục kiên trì bảo hộ, không phải vì chúng ta tham niệm hay là coi trọng địa vị thống trị, cũng không phải chúng ta tham sống sợ chết. Mà là vì chúng ta bắt buộc phải sống, Thiên cung bắt buộc phải trường tồn."

"Phải sống? Nhân mẫu, Thủ vọng, Luân Bàn? Chẳng lẽ các ngươi còn che giấu bí mật không thể nói ra? Dù sao cũng sắp diệt vong rồi, không ngại thì nói ra đi. Còn nữa, ngươi nói Thiên cung đã từng diệt vong?"

Đại Thanh nhìn thoáng qua Thiên cung đã bị đám cường giả thời đại phá hủy thành đống phế tích, sắc mặt hơi biến hóa.

Nhóm tín nữ cao cấp đã ngừng chú ngữ, trong quá trình hai người này nói chuyện với nhau đã cho các nàng biết được Thiên cung gặp phải nguy cơ trước nay chưa từng chưa có.

"Thiên cung đã từng diệt vong?"

Không phải là Thiên cung vĩnh viễn trường tồn sao, làm sao có thể diệt vong?

"Đã từng diệt vong bốn lần."

Nhân mẫu lạnh lùng nói.

"Bốn lần?"

Đại Thanh há miệng muốn nói cái gì đó, nhưng không biết nên nói gì cho tốt.

Bốn lần, Thiên cung đã từng diệt vong bốn lần?

Bỗng nhiên Đại Thanh nhớ ra chuyện gì đó, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc nhìn sang Nhân mẫu.

"Ý ngươi là Đệ Tam trọng thiên, Đệ Nhị trọng thiên, Đệ Tam trọng khôn, Đệ Nhị trọng khôn,..."

Đại Thanh ngây ngẩn cả người.

"Không sai, chính là bốn vị diện đó. Mỗi một lần diệt vong chính là thế giới sụp đổ."

Nhân mẫu trầm giọng nói.

Ở trong thế giới này có rất nhiều không gian độc lập, đó là những địa phương riêng biệt tồn tại trong không gian hư vô.

Cách đây rất lâu, thế giới tổng cộng có năm vị diện.

Ngày hôm nay, thế giới chỉ có một vị diện, bốn cái vị diện khác đã biến thành không gian độc lập.

Nhân loại có rất nhiều học giả không ngừng tìm tòi nghiên cứu lịch sử tồn tại và phát triển của không gian độc lập. Nhưng cho đến nay vẫn không có một đáp án hợp lý.

Nếu như bọn họ nghe thấy lời nói của Nhân mẫu và Đồ Đằng thần nữ Đại Thanh, hẳn là bọn họ sẽ minh bạch thật ra bốn không gian độc lập đó chính là phế tích sau khi thế giới sụp đổ.

Đồ Đằng thần nữ ngây dại toàn thân, nàng không biết bí mật này. Trước đó Nhân mẫu không nói với nàng, lịch sử Thiên cung cũng không hề nhắc đến chuyện này.

Nàng chán ghét Thiên cung, oán hận đám người vô tình vô nghĩa. Sau khi biết được Thiên Yêu muốn phá hủy Ma Thiên cung, nàng góp gió thổi lửa giúp cho kế hoạch này phát triển nhanh hơn.

Thiên Yêu Ma trở thành kẻ thống trị nhiều nhất Nhân tộc sẽ bị xua đuổi. Những chủng tộc khác vẫn có thể tồn tại trên thế giới này.

Nhưng mà nàng không nghĩ tới nếu như Thiên cung diệt vong, toàn bộ thế giới cũng sẽ sụp đổ theo. Cho dù là Nhân tộc, Thiên Yêu Ma hay là những chủng tộc khác cũng không thể tránh khỏi diệt vong.

Đại Thanh không phải là kẻ phản bội, nàng chỉ muốn thay đổi kẻ thống trị thế giới này. Nhưng nàng không ngờ cái giá phải trả lại kinh khủng như thế.

Hơn nữa, tựa hồ đây là một cái thế giới cuối cùng rồi. Bởi vì trước đó đã có bốn vị diện sụp đổ. Không gian độc lập chỉ là phế tích, không thể nào phù hợp cho tính mạng sinh tồn.

Nhân mẫu nhìn Đại Thanh thất hồn lạc phách, nét mặt bi ai tự giễu:

"Thiên cung đã yếu ớt lắm rồi, bốn vị diện sụp đổ đã chứng minh Thiên cung không phải là vĩnh viễn trường tồn. Cho nên chúng ta cần phải tạo ra cảnh tượng giả dối Thiên cung cường đại không gì có thể rung chuyển."

"Như vậy… năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật?"

Đại Thanh ngập ngừng nói.

"Một phần dùng để luyện chế thần lộ duy trì tuổi thọ của chúng ta, một phần khác chính là năng lượng duy trì thế giới này vận chuyển. Thế giới là do mười tòa Thiên Giới Bi chống đỡ, phân bố ở các địa phương khác nhau hợp thành cột trụ chống trời. Một khi mười tòa Thiên Giới Bi không còn nhiên liệu vận hành, thế giới này cũng sẽ sụp đổ."

"Tại sao không nói cho chúng ta biết những chuyện này?"

Đại Thanh hỏi tiếp.

Nhân mẫu mỉm cười nhợt nhạt.

"Điều bí mật này có thể nói sao?"

Nếu như nói ra không phải sẽ để lộ tin tức, những kẻ bụng dạ khó lường, âm sâu kế hiểm sẽ tìm mọi cách phá hủy Thiên Giới Bi. Thiên cung lấy đâu ra lực lượng ngày đêm thủ hộ khắp thế giới?

Thế giới nhìn như vững chắc thật ra cực kỳ yếu ớt, không cần phải có lực lượng hủy thiên diệt địa, mà chỉ cần phá hủy Nhật Thực trận, hoặc là đánh đổ Thiên Giới Bi là được rồi.

Trên đời này không thiếu sinh vật e sợ thế giới bất loạn. Cho dù thế giới này sụp đổ, bọn họ vẫn có thể sống sót. Những tính mạng dưới cấp Bất Tử sẽ biến mất triệt để.

Nhân mẫu nói cho Đại Thanh những chuyện này cũng là tin tức tiết lộ với Sở Mộ trước đó.

Nhân mẫu biết Sở Mộ để ý chính là Nhân tộc, nói chuẩn xác là nhóm người ở lãnh thổ phương bắc được hắn thủ hộ. Chỉ cần nói cho hắn biết chuyện này, hắn nhất định sẽ xuất thủ.

Quả thật là Sở Mộ đã đứng bên phía Nhân mẫu.

Ấn cốc sụp đổ đã lưu lại ấn tượng quá sâu, một khắc kia trên trời dưới đất đều bị hắc động thôn phệ, đại địa biến thành vực sâu vạn trượng. Khắp nơi toàn là sinh vật cắm đầu chạy trốn, tìm kiếm một chỗ an toàn tị nạn. Nhưng mà thế giới sụp đổ phải đi đâu mới thấy địa phương an toàn? truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Ở trong không gian sụp đổ chỉ có một việc có thể làm, đó là chờ đợi tử vong ập đến giống như con Thất Tội Hồ Quang Vương.

Sở Mộ tận mắt nhìn thấy cảnh tượng tàn khốc trong quá trình không gian sụp đổ. Hơn nữa, đó chỉ là Ấn cốc nho nhỏ mà thôi.

Nếu như toàn bộ thế giới này sụp đổ, hàng tỷ tỷ tính mạng cũng sẽ diệt vong. Sở Mộ làm sao trơ mắt nhìn toàn thể nhân loại chết đi, chỉ còn lại mấy người bên cạnh hắn sống sót?

Chỉ mới nghĩ đến cảnh tượng đó thôi đã cảm thấy đáng sợ lắm rồi.

U Minh hồ thần cũng biết bí mật này, cho nên nó có lực lượng hủy diệt Thiên cung nhưng lựa chọn đứng bên phía Sở Mộ. Bởi vì nó và Hoàng Tuyền đại đế cần phải bảo vệ Hải tộc và Yêu tộc.

Bọn họ thành thần không phải là để thống trị, mà là lưng đeo sứ mạng và trách nhiệm thủ hộ thần dân mỗi khi tai nạn ập đến.

Tất cả cường giả thời đại khác đã bị chọc giận, cho dù Nhân mẫu nói cho chúng nó biết sự thật cũng chưa chắc tin tưởng.

Chỉ có Sở Mộ, Hoàng Tuyền và U Minh hồ thần vẫn còn tỉnh táo. Cho dù Nhân mẫu nói chuyện giả dối hù dọa đi nữa, bọn họ cũng không thể để mặc cho thế giới này hủy diệt.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv