"Ngươi đã thi triển tinh thần thuật gì với ta!" Sở Mộ có chút bất mãn nói.
"Ta không có" Vũ Sa bình tĩnh nói.
"Thành công?" Sở Mộ hỏi.
Vũ Sa đưa hai tay của mình ra, trên tay nàng không phải làn da người, mà là cánh hoa bao trùm lấy giống lân phiến, lộ ra vẻ mềm mại mà kỳ lạ.
Nàng hướng trên người mình thổi thở ra một hơi, nhất thời những cánh hoa làn da trên người nàng toàn bộ bóc ra, lộ ra da thịt trơn nhẵn như đứa bé, làm cho người ta nhịn không được muốn một ngụm cắn tới.
Từng mảnh cánh hoa rơi xuống, cái loại cảm giác này giống như cánh hoa vừa được dựng dục ra vô số cánh hoa có sinh mệnh.
Sở Mộ có chút thất thần nhìn nàng.
Mà Vũ Sa cũng ý thức được mình rút đi cánh hoa cũng giống như mình cởi y phục ra, nàng một trận xấu hổ, tức giận nhìn Sở Mộ nói: "Quay sang chỗ khác!"
Nàng hiện tại rút đi y phục bằng hoa, tương đương được dựng dục ra một lần nữa, lúc này nàng giống như lần đầu tiên gặp Sở Mộ, sau một lần trải qua lột xác, trên người đều trần như nhộng.
Dĩ nhiên so với ban đầu, nàng cũng không phải là một thiếu nữ nữa, là tồn tại thánh khiết cùng hấp dẫn mà bất kỳ nam nhân nào thấy cũng phải điên cuồng.
Sở Mộ há miếng, quả thật nhìn thấy có chút thất thần. Còn tưởng rằng Vũ Sa điên rồi, muốn dùng thủ đoạn này để hấp dẫn mình. Thì ra nàng chẳng qua sau khi thân thể lột xác phải trải qua một lần tẫy lễ triệt để.
Sở Mộ cũng không xoay qua chỗ khác, không phải hắn tham luyến sắc đẹp Vũ Sa, mà là đầu tóc Vũ Sa đã biến thành hoa tu gắt gao quấn lấy thân hình hắn, làm hắn căn bản không cách nào nhúc nhích được.
"Ngươi quấn ta làm gì thế!" Sở Mộ cảm giác có cái gì đó không đúng.
Mùi thơm trí mạng của nữ nhân này đang bổ nhào đánh tới, hơn nữa nàng đang ngồi trước mặt mình, với lại quấn quanh chính mình không cho mình nhúc nhích động đậy, Sở Mộ có thể không tin Vũ Sa có âm mưu đối với mình?
"Ta ... ta cũng không biết" Vũ Sa cũng không biết tại sao toàn bộ tóc của mình quấn quanh trên người Sở Mộ.
Hơn nữa, quỷ dị hơn chính là, đầu tóc này căn bản là không chịu sự khống chế của nàng, hoàn toàn gắt gao quấn chặt lấy Sở Mộ, hình như là muốn từ trên người Sở Mộ đoạt thứ gì đó.
"A!" Bỗng nhiên, Vũ Sa nhớ ra cái gì đó liền không tự chủ kêu lên một tiếng, sắc mặt trắng toát..
"Ngươi kêu réo cái gì đó!" Sở Mộ không kiên nhẫn nói.
Tóc Vũ Sa quấn chặt lấy cổ, tứ chi và eo của hắn, căn bản là không cho Sở Mộ cơ hội nhúc nhích.
"Nhanh, thiêu hủy sạch đầu tóc này của ta đi" Vũ Sa không quản đến mình không mặc y phục, nắm lấy tay Sở Mộ tâm tình có chút không khống chế được hô lên
Sở Mộ cũng quấn quít không hiểu, lập tức niệm chú ngữ.
Hỏa diễm màu đen và hỏa diễm màu trắng xuất hiện cùng lúc, hỏa diễm nhanh chóng tràn đến tóc dài như cành liễu của Vũ Sa.
Ngày thường, ma diễm Sở Mộ muốn thiêu hủy loại vật thực quá dễ dàng, nhưng mà Vũ Sa sau khi trải qua Thần Lộ tẩy lễ độ sợ hãi hỏa diễm này vô cùng thấp, hơn nữa cấp bậc hiện tại của nàng cao hơn so với Sở Mộ, vì thế hỏa diễm Sở Mộ căn bản là không cách nào thiêu hủy sạch tóc nàng quấn quanh hắn.
"Thiêu không được" Sở Mộ nói.
Vũ Sa sắc mặt khó coi, giống như biết mình đã chết đến nơi.
"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Sở Mộ khó hiểu hỏi.
Vũ Sa không trả lời.
Sở Mộ vỗ vỗ nàng, nói: "Ngươi không nghe ta nói sao?"
"Ngươi đừng đụng người ta!" Vũ Sa bỗng nhiên lui về phía sau, nhưng mà tóc dọc theo người nàng gắt gao cuốn lấy Sở Mộ, nàng lui về phía sau đồng nghĩa kéo Sở Mộ theo nàng.
"Ta không đụng ngươi mà, là đầu tóc quỷ quái của ngươi ..." Sở Mộ ý là muốn đem Vũ Sa thu hồi vào trong không gian Hồn sủng, Sở Mộ bỗng nhiên cảm giác được trên làn da của mình một trận lửa nóng.
Một chút lửa nóng này là do nơi tóc Vũ Sa quấn lấy hắn truyền tới, cái loại cảm giác hỏa nhiệt này từ làn da đến thân thể. Sau đó truyền đến toàn bộ thân thể Sở Mộ!
"Ngươi ... ngươi đang làm gì đó!!" Sở Mộ cảm giác được dị thường, nhất thời biểu tình kinh hãi nhìn Vũ Sa.
Vũ Sa không trả lời, mà dùng ánh mắt vô cùng căm phẫn nhìn Sở Mộ.
"Thiếu chủ, là Thiện Ác hoa vương" Thanh âm của Ly lão nhi lúc này nhẹ nhàng truyền ra ngoài.
"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra" Sở Mộ cảm giác thân thể của mình càng ngày càng không bình thường, hình như có một đầu mãnh thú mang hỏa nhiệt bừng cháy từ trên thân thể mình đập ra.
"Thiện Ác thủy tổ đến cấp mười là sẽ trực tiếp tiến hành dựng dục sinh sản, nếu như chung quanh nàng không có hùng thể thích hợp mà nói mình sẽ sinh ra một diễn sinh hoa, đẳng cấp của loại diễn sinh hoa này có thể so với Thiện Ác thủy tổ cấp một, giống như Thiên Thương Thanh Chập Long sinh sôi nảy nở vậy. Mà nếu như ở quanh nàng có hùng thể thích hợp với nàng mà nói, thì Thiện Ác thủy tổ sẽ lấy tinh hoa, dựng dục ra đời sau mạnh hơn" Ly lão nhi nói.
Sở Mộ cảm giác mình có nghe lầm hay không, khuôn mặt ngạc nhiên nhìn Vũ Sa.
Vũ Sa khuôn mặt giống như hàn băng đông lại thật dày, lạnh lùng nói: "Nó nói không sai"
"Có bị bệnh không đó, nhanh nhanh buông ra. Nếu không ta sẽ thiêu nhụy hoa của ngươi" Sở Mộ nói.
"Đốt đi, ta tình nguyện chết cũng không cùng ngươi phát sinh ra chuyện gì cả!" Vũ Sa tức khí nói.
"Thiếu gia, đây là bản năng sinh sản Thiện Ác thủy tổ, nàng khống chế không được. Dù sao các ngươi đều là Dị Nhân hệ rồi, tỷ lệ thành công sẽ rất cao đó, rất thích hợp ..." Ly lão nhi vô cùng vô sỉ từ trong không gian giới chỉ Sở Mộ nhảy ra, bày ra một bộ dáng tạm lánh.
Thấy Ly lão nhi chạy xa xa, sắc mặt hắn càng thêm khó coi.
Vừa lúc đó, Sở Mộ cảm giác rõ ràng những cái nhụy kia đang điên cuồng hướng trong thân thể mình rót vào hoa dịch, phải biết rằng Vũ Sa hiện tại đang trần như nhộng ngồi trước mặt hắn, cho dù ý chí của hắn kiên định đi nữa. Dưới Thiện Ác thủy tổ điên cuồng rót hoa dịch vào trong thân thể mình như vậy, cũng sẽ rất nhanh đánh tan lý trí của hắn.
"Ngươi tại sao phải làm như vậy!" Sở Mộ tức giận nhìn Vũ Sa.
Vũ Sa cũng nổi giận, nói: "Ngươi cho rằng ta nghĩ như vậy sao? Ta làm sao biết được Thiện Ác Hoa tại thời điểm tiến vào cấp mười tiến hành sinh sản không bị ta khống chế chứ!"
"Quả nhiên là sinh vật nguyên thủy không nói lý lẽ" Sở Mộ hiện tại càng thêm phiền não.
Sở Mộ hiện tại cái gì là thù hận trước kia đều đã nghĩ thông suốt, cũng không quá mức quấn quýt trốn tránh chuyện Vũ Sa. Nhưng cái này cũng không đại biểu Sở Mộ sẽ sinh ra hảo cảm nào đối với nữ nhân này. Lùi một bước mà nói, chỉ sợ bị nữ nhân này câu dẫn. Chuyện không nắm chặc xảy ra, vậy chung quy so với chuyện cùng nữ nhân này tiến hành cái gọi là sinh sản thì mạnh hơn gấp một ngàn lần một vạn lần.
"Đốt đi, đốt cái nhụy hoa của ta đi" Vũ Sa giờ phút này cũng mặt xám như tro tàn.
Nàng thật ra cũng biết Thiện Ác thủy tổ cần một lần sinh sản, hơn nữa loại sinh sản cần phải có thân thể nàng làm mô giới, thậm chí dựng dục sinh mệnh cũng sẽ ở trong bụng của nàng.
Nhưng mà, nàng làm thế nào lại không nghĩ tới Thiện Ác thủy tổ nhận định huyết thống thích hợp dĩ nhiên là Sở Mộ, cái gã nam nhân làm cho nàng hận thấu xương!
Sở Mộ đồng dạng cũng là dị nhân, hơn nữa huyết thống là Hắc Yểm Ma huyết thống, nên cổ tà tính lại vô cùng tương tự Thiện Ác nữ vương, mà bản thân Thiện Ác Hoa lại là Dị hệ và bá đạo chưa từng có, cho nên Thủy Ác thủy tổ nhận định Sở Mộ là người được chọn lựa thích hợp nhất.
Nhưng mà, lấy quan niệm Vũ Sa chính là, tình nguyện bị chết cháy cũng tuyệt không phát sinh ra chuyện gì đó cùng với tên kia.
"Ngươi xác định? Trái tim của ngươi bị thiêu hủy thì ngươi sẽ chết đó?" Sở Mộ cảm giác được ý thức của mình bắt đầu có chút không bị mình khống chế.
"Thiêu đi, cái linh hồn của ta cũng đốt cháy luôn" Vũ Sa quay mặt đi, dị thường kiên quyết nói, "Sau này không cần gặp phải cái bản mặt chán ghét của ngươi nữa!"
"Vậy, gặp lại sau nhé" Sở Mộ chắc sẽ không phát sinh chuyện tình cảm hoan đường cùng nàng, nếu Vũ Sa cũng một lòng muốn chết.
"Kiếp sau ta cũng không muốn gặp lại ngươi"
"Ta sẽ giúp ngươi hoàn thành những chuyện chưa hoàn thành" Sở Mộ nói.
Vũ Sa ngẩn người, ánh mắt xuất hiện một chút mê man, cuối cùng vẫn là nhìn Sở Mộ nói: "Cảm ơn"
"Đừng khách khí"
Nhụy hoa Vũ Sa nằm ở trong không gian giới chỉ Sở Mộ, Sở Mộ dùng ý ngưng tụ thành một đoàn ma diễm, đem đoàn ma diễm này từ từ tiếp cận nhụy hoa Vũ Sa.
Nhụy hoa này chính là trái tim Vũ Sa, ban đầu vì để cho Sở Mộ lưu lại tính mạng của mình, nàng đem nhụy hoa giao cho hắn, bày tỏ tuyệt sẽ không làm bất cứ chuyện gì nguy hại đến quyết tâm của hắn.
Nhưng mà, chỉ một cái chớp mắt đã trôi qua nhiều năm rồi, lúc Sở Mộ dấy lên ma diễm muốn đem nữ nhân ở trước mắt này đốt thành tro bụi thì trong lòng nhiều ít cũng có chút mâu thuẫn.
Sống chung với nhau đã lâu, hơn nữa trí nhớ của nàng không ngừng tràn vào thế giới nội tâm của hắn, Sở Mộ đối với nàng nhận thức cũng không còn là một hồn Sủng trốn tránh cao ngạo tê liệt, mà là lấy một góc độ rộng lớn hơn để đối đãi với nàng ...
Tựa như chính nàng nói, thật ra nàng và Trữ Mạn Nhi rất giống nhau, điểm không giống chính là dưới sự bắt buộc nàng mới bất đắc dĩ chọn lựa con đường tà ác.
Sở Mộ đã không còn sát tâm đối với nàng, nếu như không phải phát sinh loại chuyện hoang đường này, Sở Mộ căn bản không muốn dùng ma diễm trực tiếp thiêu đốt trái tim Vũ Sa.
"Sao vậy, không hạ thủ được à?" Vũ Sa mặt không đổi sắc nhìn Sở Mộ.
Sở Mộ nhìn nàng, mở miệng hỏi: "Ngươi muốn chết như vậy sao?"
Vũ Sa cắn môi, nàng sao lại nghĩ muốn chết chứ, còn có rất nhiều chuyện cần làm, nàng căn bản là không muốn chết.