Hai tròng mắt Cự Quy thú Bá Hạ đỏ bừng, tiện tay cầm một khối băng nhét vào lỗ thủng trên ngực, mạnh mẽ ngăn chặn vết thương. Nhìn bộ dạng nó hoàn toàn không biết đau đớn là gì.
Vào lúc này, hiệu quả Thủy phù văn từ từ biến mất, Cự Quy thú động đậy thân thể, hai tay nhẹ nhàng di chuyển tạo ra một đạo Hồn ảnh Cự quy.
Hồn ảnh to lớn bảo vệ Cự Quy thú vào trong, chung quanh dần dần xuất hiện ma văn ẩn chứa lực lượng thần bí.
"Rống !"
Thân thể Cự Quy thú Bá Hạ lao bắn tới trước, mạnh mẽ giải khai mặt biển đánh tới tiểu Hoàng Tuyền.
Tiểu Hoàng Tuyền nhanh chóng thay đổi vị trí, nhưng cho dù nó di động như thế nào cũng không tránh được Cự Quy thú Bá Hạ tiếp cận, tựa như là đã bị lực lượng tinh thần khóa chặt. Thoáng một cái, thân thể khổng lồ của Cự Quy thú Bá Hạ đã xuất hiện ở trước mặt nó.
"Ù ù ù ù !"
Cự Quy thú Bá Hạ biến thành một trận sóng nước mạnh mẽ phóng xuyên quan vị trí tiểu Hoàng Tuyền.
Tiểu Hoàng Tuyền ở thời khắc cuối cùng giải trừ tinh thần khóa định, khó khăn lắm mới tránh được một kích trí mạng của Cự Quy thú Bá Hạ. Nhưng lực lượng Hồn ảnh Cự Quy vẫn đánh trúng nó tạo ra một vết thương thật dài.
"Ầm !"
Thân thể Cự Quy thú Bá Hạ theo quán tính phóng lên tới lục địa, trực tiếp tông vỡ một tòa núi lớn.
Trong lúc nhất thời khói bụi tung bay đầy trời, đất đá điên cuồng lăn xuống gây ra một trận động đất kinh hoàng. Vô số khe nứt giống như mạng nhện lan tràn tới tận Phong Vũ thành, đường phố và phòng ốc nghiêng ngã, sụp đổ, cảnh tượng hoang tàn thê thảm.
Sở Mộ nhìn thoáng qua phương hướng lục địa, Cự Quy thú quả thực là một cỗ máy chiến tranh. Nếu như một kích lúc nãy đánh trúng Phong Vũ thành sợ rằng cả tòa thành đã bị phá hủy triệt để.
Sở Mộ kiên quyết không thể để cho Cự Quy thú Bá Hạ chiến đấu trên đất bằng, lập tức ra lệnh cho tiểu Hoàng Tuyền khiêu khích, dẫn dụ nó trở lại đại dương.
Lúc này Cự Quy thú Bá Hạ đang rất tức giận, trong mắt chỉ có mỗi tiểu Hoàng Tuyền là địch nhân cần phải tiêu diệt. Nó muốn dùng móng vuốt trực tiếp xé nát địch nhân đáng hận kia ra làm hai mảnh.
Nhưng mà tiểu Hoàng Tuyền di động quá mức nhạy bén, lần nào cũng lưu loát tránh né công kích, đồng thời không cho nó có cơ hội tiếp cận. Cự Quy thú Bá Hạ mấy lần lao tới hung mãnh vẫn phí công vô ích, ngược lại còn trúng một loạt kỹ năng Thủy hệ của tiểu Hoàng Tuyền.
Không chỉ có Cự Quy thú Bá Hạ phiền não và tức giận, mà phó thủ Thiết Quân cũng đang tức sùi bọt mép, tâm tình càng lúc càng mất ổn định.
"Thiết Quân, đừng dây dưa với Hoàng Tuyền nữa, mau quay trở lại !"
Bỗng nhiên Trí Nang quân sư dùng tinh thần âm truyền vào trong tai Thiết Quân.
"Ta nhất định phải giết hắn !"
Thiết Quân vô cùng phẫn nộ, mở miệng quát lớn.
"Chúng ta đã tổn thất thảm trọng, ngươi tiếp tục dây dưa với nó chẳng lẽ muốn nhìn cả quân đoàn tiêu diệt ở chỗ này sao?"
Quân sư thẹn quá thành giận, bất chấp tất cả mắng thẳng vào mặt Thiết Quân.
Phó thủ Thiết Quân ngây ngẩn cả người, ánh mắt dần dần khôi phục một chút lý trí.
Hắn dùng hồn niệm kiểm tra tình huống chiến trường bên phía hải quân Ô Bàn, trong giây lát chợt phát hiện hải quân Ô Bàn có dấu hiệu vỡ trận, khắp nơi toàn là tàu thuyền tan tác.
Vô số Hải Tích Yêu nhanh chóng xuyên qua từng đội tàu chiến, Băng Ma Sa cuồng bạo đông cứng thủy thủ và Hồn sủng. Rất nhiều hải quái không biết tên nhấc lên sóng gió lật ngược hải thuyền, ngay cả quân đoàn Dực hệ cũng bị kéo xuống đại dương. Hài cốt, thi thể, máu tươi... trộn lẫn vào nhau tạo thành một mảnh hỗn loạn.
Phó thủ Thiết Quân thấy một màn như vậy liền hoảng hốt, không dám tin vào hai mắt của mình.
Mặc dù chín vạn hải quân Ô Bàn đã bị Hải Khiếu Bất Hủ cấp bảy làm cho tổn thương thảm trọng, nhưng mà toàn bộ quân đoàn vẫn còn duy trì lực chiến đấu rất mạnh. Tại sao mới có vài phút đã bị đánh tan tác thế này?
Quân đoàn Hải Tích Yêu thực lực cường đại từ đâu hiện ra, Băng Ma Sa hung mãnh háo chiến do ai chỉ huy? Lại còn vô số hải quái đua nhau tụ tập lại chỗ này, tình hình giống như là bọn họ giăng sẵn tấm lưới chờ đợi hải quân Ô Bàn chui vào cạm bẫy.
Cho dù nhân loại tạo ra thuyền bè vững chắc như thế nào, thu nhận Thủy hệ Hồn sủng mạnh mẽ ra sao, kinh nghiệm rong ruổi đại dương mấy chục năm… cũng không thể hơn được Hải tộc vốn sinh tồn ở trong đại dương.
Hải tộc dựa vào ưu thế trời sinh bộc phát chiến lực trên biển vượt xa nhân loại. Trận chiến vừa mới bắt đầu đã đánh cho hải quân Ô Bàn tan tác.
Thực lực song phương chênh lệch quá xa, cho dù chiến thuật cao minh cỡ nào cũng khó lòng thay đổi cục diện. Ngay cả quân sư và thủy thủ kinh nghiệm tác chiến trên biển mấy chục năm cũng thúc thủ vô sách, chỉ có thể trơ mắt nhìn từng chiếc thuyền bị phá hủy, để mặc cho Hải tộc bơi xuyên qua trước mặt mình, lần lượt giết chết đồng bạn nhưng không có cách nào ứng cứu.
Chiến đấu dưới nước không tính là xa lạ đối với hải quân, nhưng mà bọn họ còn lâu mới so sánh được với Hải tộc.
Sau khi thuyền bè bị đánh chìm, bất kỳ người nào bị lôi xuống biển xem như chết chắc, trăm người chưa chắc có một sống sót trồi lên.
Nước biển chính là vũ khí của Hải tộc, cho dù đám thủy thủ giãy dụa thế nào cũng chỉ là vô ích. Mỗi đợt sóng ngầm mãnh liệt lướt qua lại có thêm một đống thi thể nổi lềnh bềnh trên mặt nước.
Quân sư Trí Nang đứng trên soái hạm nhìn vết máu đỏ bừng đại dương và thi thể thủy thủ lấp đầy mặt biển. Hắn không giống với thành viên hải quân Ô Bàn, biết rằng đám hải quái cường đại này đến từ đâu, chúng nó vốn không phải là quân đoàn thuộc Tân Nguyệt Địa.
Chúng nó vốn là Hải tộc.
Đây là quân đoàn Hải tộc đến từ Hằng Hải, chúng nó có nền văn minh không khác gì nhân loại.
Người bình thường không biết sự tồn tại của bọn họ, chỉ có những người đã từng tham gia hội nghị Lưỡng Khôn sơn mới biết được thế giới bên ngoài lãnh thổ nhân loại.
Hằng Hải rộng lớn vô biên chính là địa bàn của Hải tộc, thậm chí thực lực còn mạnh hơn nhân loại rất nhiều lần.
Nhưng mà hắn không hiểu được một chuyện, chẳng lẽ Hải tộc không thèm để ý đến công ước chủng tộc, tại sao lại xua quân đến tấn công thế giới nhân loại?
Quan trọng nhất là nguyên nhân tại sao bọn họ lại phái ra quân đoàn khổng lồ trợ giúp Tân Nguyệt Địa, đây là chuyện hắn không có cách nào hiểu nổi.
Thua rồi, hải quân Ô Bàn thất bại cực kỳ thê thảm.
Hải quân Ô Bàn không phải là thua trong tay Tân Nguyệt Địa, mà thua vì sự xuất hiện của quân đoàn Hải tộc.
"Rào rào rào !"
Nước biển chậm rãi tách ra, Cự Quy thú Bá Hạ bước đi trầm trọng quay trở về đội hình hải quân Ô Bàn.
Đại dương lúc này là một mảnh đỏ lòm, thi thể thủy thủ trôi dạt qua dưới chân Cự Quy thú Bá Hạ. Phó thủ Thiết Quân mặt mày trắng bệch, miệng run rẩy nói không ra lời. Thi thể thuộc hạ của hắn kéo dài xuyên qua hải vực. Bảy bộ hải quân, hơn ba mươi quân đoàn, tổng cộng là mười vạn hải quân Ô Bàn thương vong thảm trọng. Kể từ khi bọn họ tiến quân vào lãnh thổ Tân Nguyệt Địa, đưa thuyền tiến vào Ám Thiên hải đã bị một cỗ khí tức tử vong bao phủ trên đỉnh đầu.
Đầu tiên là bộ hải quân thứ bảy vạn người toàn diệt, ngay cả thi hài cũng không tìm được. Ngay sau đó băng sơn tầng tầng quấy nhiễu, sóng thần càn quét. Trong trận chiến này, hải quân Ô Bàn còn chưa đặt chân lên thềm lục địa Tân Nguyệt Địa đã bị đánh cho tối tăm mặt mày, chỉ có duy nhất phó thủ Thiết Quân xung phong liều chết mới tiếp cận được cổng thành.
Thế nhưng, cho dù là phó thủ Thiết Quân, tồn tại giống như thần linh ở trong hải quân Ô Bàn cũng bị đánh thê thảm, trên người Cự Quy thú Bá Hạ đã hiện đầy vết thương, chật vật thối lui.
Những vết thương này là chứng minh rõ ràng nhất cho thấy Cự Quy thú Bá Hạ đánh không lại tiểu Hoàng Tuyền.