Ly lão nhân đã nói về cường giả đại biểu cho Vạn Niên Luân Bàn chính là sinh vật mạnh nhất trong thời gian vạn năm. Đồng thời vị trí này sẽ được lựa chọn ra từ mười vị cường giả thời đại ngàn năm.
Như thế chỉ vài năm nữa sẽ có một vị cường giả mạnh nhất Vạn Niên Luân Bàn xuất hiện.
U Minh, Hoàng Tuyền, Âm Tào, Cửu U, Nại Hà, Giao Ma và bốn cường giả khác Sở Mộ không biết. Rốt cuộc là ai sẽ trở thành đại thần của Vạn Niên Luân Bàn kỳ này?
"Mang theo giọt bia khóc này đi, có lẽ sẽ có lúc ngươi cần đến nó. Dĩ nhiên, nó cũng có thể mang đến tai nạn cho ngươi."
Ly lão nhân đi tới trước Thiên thạch, cúi xuống đào dưới mặt đất lấy lên một bình đựng bia khóc đưa cho Sở Mộ.
Sở Mộ nhìn thấy giọt bia khóc trôi nổi trước mắt mình, trong lúc nhất thời không biết có nên nhận lấy không.
"À, nói cho ngươi biết một tin tức xấu, hình như lãnh địa của ngươi phát sinh đại sự."
Ly lão nhân bỗng nhiên nói.
"Đại sự gì?"
Sở Mộ lập tức nhíu mày lo lắng.
Tân Nguyệt Địa bây giờ rất ổn định, lực lượng tổng thể đã mạnh hơn những biên giới chung quanh rất nhiều. Hẳn là không có thế lực nào dám gây chiến mới đúng.
"Người của ta truyền đến tin tức là Tân Nguyệt Địa đã tách ra làm chủng tộc độc lập, vì thế những thế lực lớn nhân loại tổ chức liên quân tiến hành chinh phạt. Về phần tình huống cụ thể, ngươi cứ trở về là biết !"
Ly lão nhân nói.
Ly lão nhân nói như thế, trong lòng Sở Mộ đã bắt đầu cảm thấy bất an.
Liên quân chinh phạt đã chứng minh rằng trận chiến này sẽ bộc phát trên quy mô lớn, chẳng lẽ đám người kia muốn hủy diệt Tân Nguyệt Địa hay sao?
"Cầm lấy đi, ngươi gánh vác trách nhiệm rất lớn. Bia khóc có thể mang đến phiền toái, nhưng cũng cho ngươi có được lực lượng vô tận. Hơn nữa, ngươi là Thủ hộ giả của người thừa kế Thế Chủ Thụ, cần phải có thực lực đảm đương trọng trách. Hiện tại lãnh địa của ngươi sắp đối mặt với chiến tranh, ngươi lại càng cần đến lực lượng cường đại để bảo vệ lãnh thổ và người thân."
Ly lão nhân cố gắng khuyên nhủ.
Sở Mộ khẽ gật đầu, cuối cùng vẫn đưa tay tiếp nhận giọt bia khóc kia.
Trốn tránh là chuyện vô nghĩa, có lẽ đúng như lời Ly lão nhân nói, bản thân hắn mới là người thừa kế bia khóc thích hợp nhất?
Rời khỏi Thiên cảnh, trong đầu Sở Mộ từ từ hồi tưởng lại những sự tình Ly lão nhân từng nói.
Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, tại sao Tân Nguyệt Địa lại bị các thế lực lớn liên hiệp chinh phạt? Ở hội nghị Lưỡng Khôn sơn đã phát sinh sự cố gì, mẫu thân Băng Lam có bình an hay không?
"Ca ca, bây giờ chúng ta trở về Vạn Tượng thành?"
Trữ Mạn Nhi mở miệng hỏi.
"Thời gian ước định với Đông Hải giao vương đã tới rồi. Chúng ta đi Đông Hải một chuyến, sau đó lập tức trở về Vạn Tượng thành."
Sở Mộ nói.
Lấy tốc độ Dạ bây giờ đi tới Hải thành san hô rồi quay trở về Vạn Tượng thành cũng không mất bao nhiêu thời gian.
Đến Hải thành san hô, Sở Mộ trực tiếp vào thành đi tìm Ngư nhân công chúa Lam Thiếp, nhanh chóng hỏi thăm tình huống tiểu Hoàng Tuyền.
Lam Thiếp nhìn thấy Sở Mộ biểu hiện vội vã cũng không nói nhảm nhiều lời, bắt đầu nói cho hắn nghe sự tình cụ thể:
"Hoàng Tuyền đại đế đã hạ lệnh giải trừ gông xiềng phong ấn trên người Hoàng Tuyền Họa, nhưng một vài Hải tộc vẫn không thể tiếp nhận nó trở về Hải tộc. Cho nên Hoàng Tuyền đại đế sẽ lưu đày nó đến hải vực khác."
"Lại lưu vong? Lãnh địa của ta có đại sự, ta không thể lưu lại Hải tộc."
Sở Mộ nghe đến đây liền buồn bực trong lòng.
Lam Thiếp thấy Sở Mộ lộ vẻ lo lắng, nhưng nàng lại nở nụ cười nói:
"Ngươi biết địa điểm lưu đày ở đâu không?"
Sở Mộ làm sao biết Hoàng Tuyền đại đế sẽ lưu đày Hoàng Tuyền Họa tới chỗ nào chứ?
"Phía đông Đông Hải ..."
Lam Thiếp công chúa nói xong liền cười lên khanh khách, tựa hồ nghĩ tới một chuyện rất thú vị.
Phía đông Đông Hải?
Phía đông Đông Hải không phải là Tân Nguyệt Địa sao? Chẳng lẽ là lưu đày Hoàng Tuyền Họa tới vùng biển Ám Thiên hải?
"Ám Thiên hải là địa bàn của ngươi, sau này tự do của nó đành phải trông cậy vào ngươi rồi."
Lam Thiếp công chúa lại nói tiếp.
Sở Mộ và Trữ Mạn Nhi mới vừa lo lắng, buồn rầu thối ruột, bây giờ nghe được tin tức này cũng nở nụ cười vui vẻ.
Hoàng Tuyền đại đế lần này lưu đày đúng nơi, đúng chỗ quá rồi. Đây không phải là biến tướng giao nộp tiểu Hoàng Tuyền cho hắn sao?
Ám Thiên hải là hải vực tốt, ngoại trừ thiếu thốn ánh mặt trời ra, hoàn cảnh nơi đó vô cùng thích hợp với tiểu Hoàng Tuyền. Ít nhất cuộc sống ở đó sẽ tốt hơn hải vực lưu vong rất nhiều. Hơn nữa, khoảng cách tới Vạn Tượng thành cũng không xa, dù sao tiểu Hoàng Tuyền còn có một nửa huyết thống là kỳ lân, đi lại và chiến đấu trên đất bằng không bị ảnh hưởng quá lớn.
"Hoàng Tuyền đại đế đã truyền đạt mệnh lệnh rồi, kế tiếp chính là chờ đợi hoàng gia hải tuần thi hành nhiệm vụ. Lãnh địa của ngươi phát sinh đại sự, hay là trở về trước đi. Không bao lâu nữa, hoàng gia hải tuần sẽ áp giải tiểu Hoàng Tuyền đến Ám Thiên hải, khi đó ngươi chịu trách nhiệm tiếp quản là được rồi."
Lam Thiếp công chúa nói.
"Tốt !"
Sở Mộ quả thật không dám trì hoãn thời gian, hắn nghe được tin tức kia đã có thể yên tâm trở về Vạn Tượng thành xử lý công vụ.
"À, ngươi chờ một chút !"
Ngư nhân công chúa Lam Thiếp thấy Sở Mộ vội vã muốn đi, vội vàng gọi hắn lại.
"Còn có chuyện gì?"
Sở Mộ dừng bước, quay đầu lại hỏi.
"Ngươi đã đáp ứng dẫn ta tới lãnh địa của ngươi tham quan kia mà."
Ngư nhân công chúa mỉm cười nói với Sở Mộ.
"Tân Nguyệt Địa đang bị các thế lực lớn chinh phạt, chờ ta bình ổn chuyện này rồi hãy tính !"
Sở Mộ không muốn Lam Thiếp gặp phải nguy hiểm nên lựa lời từ chối.
Nhưng Lam Thiếp khẽ lắc đầu nói:
"Thời điểm chúng ta gặp nạn, ngươi đã đứng ra trợ giúp, hoàn thành rất nhiều chuyện có ích cho Hải tộc chúng ta. Bây giờ ngươi gặp khốn cảnh, chúng ta không thể ngồi yên đứng nhìn được, ta đã nghe sứ giả Ngư nhân nói về vấn đề liên quân chinh phạt rồi, đó là một lần chiến tranh quy mô lớn. Hiện tại thế lực Đông Hải nhờ có ngươi mới bắt đầu giành lấy thắng lợi, thế cục dần dần ổn định. Chúng ta không phải là đồng minh kiên định sao?"
Quá tốt, nếu như được Hải tộc Đông Hải trợ giúp đúng là tốt đến mức không thể tốt hơn rồi.
Tuy rằng Tân Nguyệt Địa là địa phương dễ thủ khó công, nhưng không thể nào so sánh với những thế lực lớn đã tồn tại hàng ngàn năm.
"Tốt, tốt, nhưng Ngư nhân tỷ tỷ phải mặc quần áo, thế giới nhân loại có rất nhiều sắc lang giống như ca ca !"
Trữ Mạn Nhi nghe thế cũng mỉm cười cao hứng.
"Nhập gia tùy tục thôi !"
Ngư nhân công chúa Lam Thiếp cười nói.
Thật ra Sở Mộ rất là nghi ngờ, không biết Ngư nhân công chúa lên bờ sẽ phát sinh chuyện gì đây?
Đến khi Ngư nhân công chúa Lam Thiếp và thị nữ của nàng bước lên lục địa, Sở Mộ mới phát hiện vị công chúa này vô cùng thông minh.
Mỹ nhân ngư không có thói quen mặc quần áo, các nàng dùng san hô và vỏ sò che kín bộ ngực của mình, còn lại các bộ phận vai, rốn, vòng eo ... đều bại lộ ra ngoài.
Phía dưới nữa là đuôi cá, các nàng dùng quần lụa thật dài buộc vòng quanh tạo hình mỹ cảm, từ ngoài nhìn vào chỉ thấy đường cong lung linh, mờ mờ ảo ảo, tuyệt đối không lộ ra sơ hở chút nào.
Không thể không nói, Mỹ nhân ngư chính là tuyệt tác của thiên địa, cho dù là chủng tộc gì cũng ưa thích bề ngoài của các nàng.
Ngư nhân công chúa Lam Thiếp xuất hành mang theo hai gã Hải Tích thị vệ.
Hải Tích thị vệ hiển nhiên sẽ được xem là Hồn sủng của Lam Thiếp, thực lực biểu hiện ra ngoài tương đối mạnh mẽ. Như vậy tiến vào thế giới nhân loại sẽ được coi trọng, đồng thời cũng không dẫn đến sự cố ngoài ý muốn.