Chiến Dã lần này nhanh chóng né tránh qua chỗ khác, không muốn bị thương vô ích!
- B-A-N-G...GG! ! ! ! ! !
Cả ngọn núi nổ tung, băng tuyết của ngọn núi đổ xuống dưới ầm ầm, nện vào trong nội thành, trong nội thành lập đầy mảnh băng vụn và kiến trúc đổ nát.
Chiến Thú Mặc Dã của Sở Mộ đối chiến Cương Thiết Hùng Ưng Chi Vương, Băng Thương Chi Vương, con mắt Triêu Lãnh Xuyên tràn ngập tơ máu nhìn qua Lê Hồng!
Ánh mắt Lê Hồng không sợ, ánh mắt nhìn ra vài phần cao ngạo và đạm mạc.
Hắn chọn Triêu Lãnh Xuyên làm đối thủ cũng không phải bởi vì Triêu Lãnh Xuyên đáng ra tay với hắn, mà là hắn không thích người bị mình xếp vào danh sách tử vong lại lắc lư trước mặt của mình.
- Lần này không có người nào cứu người cả.
Lê Hồng niệm chú ngữ triệu hồi Cửu Dực Long Xà!
Cửu Dực Long Xà chính là hồn sủng tiêu chí của Lê Hồng, sau khi triệu hồi hồn sủng hung tàn này, nó uốn lượn trên bầu trời vài lần, cây cầu băng dài hai dặm bị nó che phủ hai phần ba, nhân loại so với cái lân phiến của nó cũng không bằng được!
Chín cái cánh thịt đồng thời mở ra, gió tanh lập tức thổi lên người của Triêu Lãnh Xuyên cùng Vạn Triêu Thú của hắn, uy nghiêm khí phách!
Triêu Lãnh Xuyên đứng trên đầu của Vạn Triêu Thú nhìn qua người mà hắn hận nhất. Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
Nhưng khi đối mặt với Cửu Dực Long Xà từng làm cho mình bị trọng thương, biểu hiện của Vạn Triêu Thú càng thêm bình tĩnh và đạm mạc!
Trong miệng niệm chú ngữ, trên người của Triêu Lãnh Xuyên dần dần bị quang huy thần thánh bao phủ.
Trong hào quang chói mắt này có phù văn như ẩn như hiện, chậm rãi khắc trên người của Vạn Triêu Thú.
Lực lượng màu vàng chiếu rọi, thân hình của Vạn Triêu Thú dần dần được bao phủ khải giáp bằng hào quang màu vàng, khải giáp này góc canh rõ ràng bao trùm thân thể hùng tráng của nó, hóa thành một con kim giáp thú vương!
Trụ tôn chi lực trải qua chuyện lần trước, Triêu Lãnh Xuyên đã chính thức kích phát lực lượng trụ tôn truyền thừa mà mình đạt được, mặc dù Vạn Triêu Thú vẫn tiếp cận cấp chúa tể, nhưng được trụ tôn chi lực gia trì cũng đủ để tăng lên một lượng cấp bậc!
Thấy một màn này Lê Hồng nhíu mày.
Triêu Lãnh Xuyên này không ngờ nhân họa đắc phúc. Có được trụ tôn chi lực chính thức, xem ra muốn giết chết hắn cần phí một ít khí lực.
- Ta sẽ lấy mạng chó của phản đồ như ngươi!
Tuy âm thanh của Triêu Lãnh Xuyên uy nghiêm lạnh như băng, hắn giờ khắc này đã trở thành tôn giả chính thưc, Vạn Triêu trụ tôn!
Sau khi ra lệnh thì Vạn Triêu Thú cất bước đi lên. Trùng trùng điệp điệp nện lên cầu băng đánh vào Cửu Dực Long Xà.
Trong hào quang sáng ngời và năng lực va chạm, cầu băng đã bị đánh nát, cầu băng lúc này rạn nứt nhiều nơi, thậm chí băng của nó cũng rơi xuống hồn sủng nguyên tố của Hồn Minh đang phòng thủ trên cứ điểm.
Tôn lực gia trì nên Vạn Triêu Thú đã trở thành chúa tể chính thức, trên lực lượng thuần túy thì Vạn Triêu Thú căn bản không phải sợ hãi Cửu Dực Long Xà làm gì!
- Tê tê xé! ! ! ! ! ! ! !
Lân phiến hóa thành lưỡi đao đầy người, trong nháy mắt Cửu Dực Long Xà hung hăng quất cái đuôi rồng ra, lập tức mang theo vô số lưỡi đao đáng sợ đánh vào người Vạn Triêu Thú!
- Khanh! ! ! ! ! !
Lân phiến trên người cứng rắn như sắp thép cho nên không lưu lại chút vết mau nào trên người của Vạn Triêu Thú!
Lần chiến đấu đầu tiên trên vách núi. Công kích của Cửu Dực Long Xà dễ dàng xé nát phòng ngự của Vạn Triêu Thú, xé Vạn Triêu Thú thành da tróc thịt bong. Nhưng lúc này quang khải bao phủ toàn thân, Cửu Dực Long Xà không cách nào dễ dàng xé rách như vậy nữa!
Triêu Lãnh Xuyên hừ lạnh một tiếng, nhìn Vạn Triêu Thú phát ra mệnh lệnh.
Kim giác của Vạn Triêu Thú tụ tập năng lượng hủy diệt, thời điểm Cửu Dực Long Xà rút cái đuôi về thì đánh thật mạnh vao phần đuôi của Cửu Dực Long Xà!
Cửu Dực Long Xà không kịp tránh ra nên lực lượng hủy diệt đánh vào đuôi, lân giáp của nó vỡ vụn thành nhiều mảnh, bất đắc dĩ nên Cửu Dực Long Xà vội vàng huy động cánh bay lên trời, phòng ngừa Vạn Triêu Thú lại thi triển kỹ năng liên tiếp!
Mặc dù một kích này không tạo thành trọng thương với Cửu Dực Long Xà, nhưng mà cho thấy tôn lực tăng thực lực của Vạn Triêu Thú lên không kém gì Cửu Dực Long Xà của Lê Hồng!
Giờ phút này trong nội tâm Lê Hồng tăng lên một tia lệ khí.
Đối thủ vốn có thể giết chết dễ dàng, nhưng bây giờ lại để cho hắn xoay người, xem ra cho dù thế nào cũng phải tiêu diệt đối thủ này, nếu không hậu hoạn vô cùng!
Mà Hùng Mạt Mạch Lăng đứng ở cuối cầu băng nhìn thấy thực lực của Triêu Lãnh Xuyên tăng vọt, trong nội tâm hoảng hốt, âm thầm may mắn vừa rồi không có lựa chọn ra tay với Triêu Lãnh Xuyên thực lực yếu kém, nếu không chính mình sẽ chết rất thảm.
Thực lực của Mạch Lăng vẫn bảo trì ở mức tiếp cận cấp chúa tể, theo như lời của Mục Thanh Y thì hắn đã sớm bị lợi ích thế tục quấn thân nên không biết tiến thủ, lại thích đùa bỡn âm mưu thủ đoạn, ngồi hưởng địa vị, mặc dù ở cấp Đế Hoàng phong quang cỡ nào, cuối cùng không cách nào tiến lên cấp chúa tể chính thức.
Trong nội tâm Mạch Lăng oán khí rất sâu, trận chiến này với Tam đại cung điện tuy tiếp cận thắng lợi, nhưng hắn không có đạt được chỗ tốt nào, thậm chí biến thành một kẻ hữu danh vô thật, mà tất cả những chuyện này là do người thanh niên trước mặt ban tặng.
Hai lần thua liên tục làm cho danh dự của Mạch Lăng mất sạch, không hề được Hùng Thủ, Đế Cơ, minh chủ coi trọng, có lẽ lần này cho dù bắt được Sở Phương Trần, Mạch Lăng cũng không thể cải biến được sự thật này, nhưng cơn tức này hắn không cách nào nuốt trôi được.
Càng nghĩ càng giận, Mạch Lăng niệm chu ngữ kêu gọi Thái Nga Cự Nhân!
Thái Nga Cự Nhân hình thể khổng lồ, đứng trên hình đài nguy nga suýt nữa làm cho hình đài xuất hiện nghiêng lệch!
Mà cự nhân này đứng trên chỗ cao cũng biến thành một ngọn núi khổng lồ, chỉ cần hơi nhấc chân là làm cho cả thành thị bị hủy diệt!
- Sở Phương Trần, thời gian đã trôi qua năm phút, ta ngược lại muốn nhìn ngươi làm cách nào cứu sống những người kia, yên tâm, chúng ta sẽ tuân thủ ước định, đúng mười phút sẽ hành hình một lần, cho ngươi có thể tận mắt nhìn thấy một trăm cái đầu rơi xuống, máu tươi văng tung tóe khắp nơi!
Mạch Lăng đứng trên vai của Thái Nga Cự Nhân, bao quát nhìn qua Sở Mộ giống như con kiến nhỏ, cất tiếng cười to!
Mạch Lăng đã không thể chờ đợi được nhìn qua bộ dáng thống khổ của Sở Mộ, tốt nhất là đưa hắn lên hình đài này, khi đó Mạch Lăng nhất định sẽ tự mình dùng búa trảm, để cho Sở Mộ một mình hưởng thụ tư vị bị chém đầu là thế nào, sau đó nhìn đầu của hắn rơi xuống đất!
Nghĩ vậy Hùng Mạt Mạch Lăng hào khí vạn trượng, mệnh lệnh cho Thái Nga Cự Nhân đánh về phía Sở Mộ.
- Triệu hoán Bạch Yểm Ma của ngươi đi, lúc này Thái Nga Cự Nhân của ta sẽ giẫm nát nó.
Hùng Mạt Mạch Lăng nhìn qua Sở Mộ hét lớn một tiếng.
Sở dĩ Hùng Mạt Mạch Lăng có tư thế cao ngạo như vậy chính là vì Thái Nga Cự Nhân của hắn đã mặc thêm một kiện linh hồn khải giáp.