Đằng nguyên lão đứng trên cổng thành chờ đợi trong lo lắng, trong nội tâm vô cùng phức tạp, hắn đang suy nghĩ đối phương đang có ý đồ gì.
Nhưng mà thời gian trôi qua rất nhanh, Đằng nguyên lão lấy lại tinh thần thì thấy ở rừng cây đằng xa có một đội thánh vệ đang bao vây một đội nhân mã đi tới.
Đằng nguyên lão nhanh chóng nhìn thấy người cầm đầu. Hơn nữa nhìn thấy trên lưng của một hồn sủng thú hệ là Đằng Lãng đang bị trói.
Cảm xúc của Đằng nguyên lão xuất hiện một tia chấn động, nhìn thấy độc hoang Niếp Vân Tân càng ngày càng gần thì mặt không biểu tình.
- Trưởng lão, Đức lão Linh Sư vẫn còn cách hơn năm mươi dặm. Nếu như chúng ta tùy tiện ra tay với những người này thì Đức lão Linh Sư cũng bị giết tại chỗ.
Huống trưởng lão nhỏ giọng nói với Đằng nguyên lão.
Đằng nguyên lão gật gật đầu, đây là thủ đoạn trao đổi tù binh. Hắn không nói gì, ánh mắt nhìn chằm chằm vào phương xa. Nguồn tại http://Truyện FULL
- Đằng nguyên lão, từ khi chia tay tới bây giờ không có vấn đề gì chứ.
Niếp Vân Tân dẫn đầu nhìn qua Đằng nguyên lão cùng mấy vị trưởng lão khác đứng trên cổng thành.
- Có lời cứ nói.
Đằng nguyên lão không có thời gian nói nhảm với loại người hư tình giả ý này.
- Ha ha, ngươi cũng nhìn thấy rồi, ta từ ngàn dặm xa xôi đem lệnh công tử đưa tới nơi này chính là cho một nhà các ngươi được đoàn tụ, Đằng nguyên lão cần gì làm bộ dáng hung thần ác sát như vậy cơ chứ.
Niếp Vân Tân không nhanh không chậm nói ra.
Đằng nguyên lão lạnh lùng nhìn qua Niếp Vân Tân.
- Chúng ta muốn Hạ Hoa sư trên tay các ngươi, lần này ta tới đơn thuần chỉ muốn trao đổi con tin, Đằng nguyên lão để cho ta mang Hạ Hoa sư đi, chúng ta lập tức phóng thích lệnh công tử, còn có Đức lão tiên sinh ở cách đây năm mươi dặm.
Niếp Vân Tân mở miệng nói ra.
Nói xong Niếp Vân Tân lại bổ sung một câu:
- Thuận tiện nhắc nhở ngươi một câu. Một tháng sau chúng ta sẽ trực tiếp xử quyết tất cả những người không quy hàng, mà lệnh công tử cùng Đức lão Linh Sư đều nằm trong danh sách những người không muốn quy hàng. Đằng nguyên lão gật đầu thì lệnh công tử hiện tại sẽ bình yên vô sự đứng ở bên cạnh ngươi, nếu như lắc đầu thì chúng ta rất lễ phép nói cho ngươi một tháng sau đi nhặt xác của hắn.
Niếp Vân Tân nói những lời này làm cho ánh mắt của tất cả mọi người nhìn qua Đằng nguyên lão.
Hạ Chỉ Hiền người này có thể nói là tù binh có tư cách làm thẻ đánh bạc duy nhất của Tam đại cung điện, nếu như mất đi bọn họ thật sự không biết nên lấy cái gì trao đổi Đồ Tôn và thần tôn trong tay của Hồn Minh.
- Đằng nguyên lão, đây là công văn tử vong của Hồn Minh, phía trên có danh sách thật dài của những người không quy hàng, những cái tên màu đỏ là bọn họ. Cũng có ý nghĩa bọn họ sẽ bị xử tử vào một tháng sau, nguyên lão, trưởng lão, cung chủ, điện chủ, khách khanh cũng có thể tới nhìn, phía trên cũng có tên của con ngươi, nếu như vậy chuyện này cũng rất đơn giản, đưa danh sách quy hàng ra đây thì chúng ta sẽ tha cho bọn họ, Hùng Thủ đại nhân sẽ tạm thời đặc xá bọn họ khỏi chết.
Niếp Vân Tân nói ra.
Uy hiếp quy hàng!
Tất cả mọi người dự liệu được Hồn Minh sẽ ra chiêu này, chẳng qua là khi công văn xử quyết này và công văn quy hàng cùng đồng thời đưa ra, nhưng mà áp lực của tất cả thành viên Tam đại cung điện vẫn quá lớn!
Đồng liêu, bằng hữu, trưởng bối, thân nhân, mạng sống của những con người này được quyết định bởi bọn họ, chuyện này không thể nghi ngờ là đè sập tinh thần của bọn họ.
- Đằng nguyên lão, ngài nên tỏ thái độ đi.
Niếp Vân Tân liếc mắt nhìn qua Đằng Lãng sau lưng, cười nói với Đằng nguyên lão.
Trên cổng thành, Huống trưởng lão cùng mấy trưởng lão Yểm Ma Cung sắc mặt khó coi, người của bọn họ quan tâm không có trong tay của Hồn Minh, nhưng mà con trai của Đằng nguyên lão, Đằng Lãng đang nằm trên tay Niếp Vân Tân, thân là một phụ thân, chẳng lẽ trơ mắt nhìn con của mình lên đài hành hình một tháng sau?
Mà thân là nguyên lão, người có chức vị cao nhất trong Tam đại cung điện hiện giờ, một khi hắn quy hàng thì thủ hạ nên quyết định như thế nào?
- Nguyên lão...
Huống trưởng lão nhìn qua Đằng nguyên lão.
Ánh mắt của mọi người cũng nhìn qua Đằng nguyên lão, bọn họ nhìn hắn nhưng không nói câu nào, bởi vì đổi lại là bất luận người nào cũng khó mà làm ra lựa chọn được.
- Đằng nguyên lão, có muốn ta thay ngươi quyết định hay không?
Niếp Vân Tân tươi cười nói ra.
Đằng nguyên lão hít thở sâu một hơi, chậm rãi nói ra mấy chữ:
- Mang theo người của ngươi cút!
Một câu nói này nghe rất nặng, nhưng mà ai cũng nghe hiểu ý của Đằng nguyên lão.
- Đằng nguyên lão, ngươi vừa mới nói cái gì?
Biểu lộ của Niếp Vân Tân trở nên âm lãnh.
- Ta nói, cút!
Âm thanh của Đằng nguyên lão giống như lôi đình nổ vang vọng, ầm ầm trùng kích màng tai thủ hạ của Niếp Vân Tân, lại truyền vào trong tai tất cả quân đoàn của Tam đại cung điện đang đóng ở đây!
Sắc mặt Niếp Vân Tân trở nên khó coi vài phần, mở miệng nói:
- Đằng nguyên lão đúng là một người cha tốt, chờ nhặt xác của hắn đi.
Niếp Vân Tân quay người mang theo Đằng Lãng đang bị trói quay về, cũng đem công văn tử vong thật dài ném xuống đất, nghênh ngang rời đi.
Bị trói buộc trên người hồn sủng thú hệ nên Đằng Lãng không thể nhúc nhích cũng không thể nói chuyện, ánh mắt của hắn phức tạp nhìn qua người nọ trên cổng thành, nhìn qua lão nhân già nua xoay người lại, lập tức tim đau như cắt.
Trên thực tế dù lựa chọn quy hàng hay không quy hàng thì Đằng Lãng sẽ không trông cậy vào mình có thể sống sót, vừa rồi hắn thật sự sợ phụ thân của mình mềm yếu mà quy hàng.
Nhưng sau khi làm ra quyết định thì tâm tình của hắn vẫn đau như cắt.
Đối với Đằng Lãng mà nói chết thực sự không đáng sợ, nhưng hắn lại sợ sự tàn khốc...
...
Trên cổng thành hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người nhìn thấy bộ dáng kiên nghị của Đằng nguyên lão, nhưng ai cũng có thể tưởng tượng một khắc này nam tử trung niên này đang dùng nước mắt rửa mặt.
Không biết là ai nhặt công văn quy hàng và công văn tử vong thật dài lên, sau đó đưa vào trong phủ thành chủ, hơn nữa hạ đạt mệnh lệnh bất luận là người nào dưới tình huống không có mệnh lệnh lựa chọn quy hàng thì giết bất luận tội!
...
...
- Thiếu chủ, đại sự không ổn!
Ly lão nhân vội vàng hấp tấp chạy tới, mở miệng nhìn Sở Mộ nói ra.
- Ta biết rõ.
Sở Mộ nói ra.
Trên thực tế ngay vừa rồi Sở Mộ tận mắt nhìn thấy lựa chọn của Đằng nguyên lão.
- Thiếu chủ, ngài nên xem công văn tử vong trước đi.
Ly lão nhân đưa công văn tử vong tới.
Công văn tử vong này là màu đen, kiểu chữ phía trên lại là màu đỏ nhìn qua mà gợn người.
- Một tháng sau, chấp hành xử quyết chiến tranh, xử quyết tất cả người không đầu hàng! !
Xử quyết chiến tranh!
Đây là phương thắng lợi xử tử người thất bại không chịu quy hàng, nói cách khác Hồn Minh đưa danh sách cho các thế lực còn lại của Tam đại cung điện thời gian một tháng lựa chọn, nếu không thì bọn họ sẽ xử tử toàn bộ tù binh không hàng ở thành Vạn Tượng!