Sủng Mị

Chương 1179: Tôn vị cuối cùng, Minh Tôn



Trong nội tâm Đồ Tôn Kha Ẩm nghĩ như vậy thì bước nhanh tới trước:

- Lê Hồng, ngươi trở về đúng lúc nha.

Lê Hồng xoay người lại, ánh mắt mang theo vài phần cao ngạo nhìn qua Đồ Tôn Kha Ẩm, chậm rãi gật đầu nói:

- Ân, rất đúng lúc.

Đồ Tôn sững sờ, chẳng phải bại sao ngữ khí của Lê Hồng lại có chút cổ quái.

Hơn nữa động tĩnh bên ngoài lớn như vậy Lê Hồng không có lý do gì nghe không được, theo lý thuyết thì hiện giờ hắn phải ở trên chiến trường, không có lý do gì còn sống ở chỗ này.

Đồ Tôn có chuyện muốn hỏi, bỗng nhiên có một yêu linh thoát ra khỏi lưng của Lê Hồng.

Móng vuốt tanh nồng xoẹt một đạo hàn quang trên lồng ngực của Đồ Tôn Kha Ẩm, Đồ Tôn Kha Ẩm căn bản không kịp làm ra phản ứng, kế giới thủ hộ của hắn trực tiếp bị xé rách, thân thể trượt ra ngoài!

Thánh vệ sau lưng còn chưa kịp phản ứng thẳng đến khi Đồ Tôn Kha Ẩm đâm vào thành cung điện, thống lĩnh thánh vệ hai mắt nhìn nhau, vội vàng niệm chú ngữ, triệu hồi hồn sủng của bọn họ.

Những thống lĩnh thánh vệ này là cường giả có hồn sủng Đế Hoàng đỉnh phong, trong khoảnh khắc ba con Lâm Dận Thú cấp Đế Hoàng xuất hiện bên người Lê Hồng cùng Đồ Tôn!

Nhưng mà tốc độ con yêu linh của Lê Hồng thật sự quá nhanh, ba con Lâm Dận Thú còn chưa phóng thích kỹ năng thì trên người của chúng có vết máu rất sâu!

- Lê... Lê Hồng, ngươi làm cái gì vậy!

Đồ Tôn Kha Ẩm che ngực chậm rãi đứng dậy, tức giận nhìn chằm chằm vào người này.

Lê Hồng cũng không nói lời nào, chỉ đứng đó chỉ huy yêu linh đánh về phía thống lĩnh thánh vệ.

Liễu Băng Lam ở bên cạnh thủy chung không nói gì, nàng tỉnh táo nhìn chằm chằm vào người từng là Thiên Hạ Vương này.

Lúc này người này xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa đối với bọn họ phát động công kích, ý đồ lại rõ ràng bất quá, hắn đang ngăn trở bọn hắn triệu hoán Thất Đồ Thánh Vương!

Trong thời khắc nguy cấp này hắn vốn là chỗ dựa mạnh nhất của Tam đại cung điện đối phó Hồn Minh, đối với Tam đại cung điện mà nói không thể nghi ngờ là sấm sét giữa trời quang, giống như trời tuyết lạnh mà còn có sương.

Đường đường Thiên Hạ Vương, người mạnh nhất Hồn Sủng Cung lại làm phản, đây là chuyện buồn cười và hoang đường như thế nào, hiện tại Liễu Băng Lam tức giận tới mức không có chỉ trích trong lòng, một loại lo lắng bất an bao phủ nội tâm của nàng.

- Băng Lam. Nơi này giao cho ta.

Đồ Tôn Kha Ẩm hít thở sâu một hơi khí lạnh. Ánh mắt lạnh như băng đã nói rõ Kha Ẩm vô cùng tức giận!

Liễu Băng Lam liếc mắt nhìn Đồ Tôn Kha Ẩm, cường giả tôn vị đều có lực lượng đặc thù, loại lực lượng này Liễu Băng Lam cùng Kha Ẩm cũng đã nắm giữ. Mặc dù nói Kha Ẩm phóng thích loại lực lượng này có thể là đối thủ của Lê Hồng, nhưng trước mắt Liễu Băng Lam chỉ có thể làm là giác tỉnh Thất Đồ Thánh Vương, nếu không tối nay Tam đại cung điện không biết có bao nhiêu cường giả vẫn lạc.

Liễu Băng Lam không có do dự. Mang theo thánh vệ thiếp thân của mình trực tiếp xuyên qua hành lang đi về tôn điện.

Lê Hồng cũng không có đi ngăn cản Liễu Băng Lam, thậm chí nàng chẳng quan tâm bên cạnh xảy ra chuyện gì, ánh mắt nhìn chăm chú lên Đồ Tôn Kha Ẩm, dường như mục tiêu chỉ có Đồ Tôn Kha Ẩm mà thôi.

Đương nhiên Lê Hồng từng là người mạnh nhất của Tam đại cung điện, nhưng mặc dù hiện giờ hắn ngăn cản Liễu Băng Lam cũng chưa chắc có thể ngăn nàng.

Hai lần quay người rời đi làm Liễu Băng Lam càng trầm xuống.

Sau khi đi vào tôn điện thi Liễu Băng Lam không có nghe bất cứ tin tức nào nữa.

Kết giới bản thân thánh điện vô cùng cường đại, Liễu Băng Lam tiến vào thánh điện thì buông lỏng một hơi. Bởi vì nàng thực sự lo lắng trước mặt của mình lại xuất hiện trở ngại. nguồn TruyenFull.vn

Đi tới cầu thang thì hào quang màu vàng rực rỡ bao phủ gương mặt tái nhợt của Liễu Băng Lam. Bộ pháp của nàng có chút gấp rút, đi nhanh hơn.

Đưng ở trên vai của Liễu Băng Lam chính là hồn sủng Tinh Hà, dường như cảm nhận được cảm xúc của chủ nhân, phát ra tiếng kêu rất nhỏ trấn an tâm thần chủ nhân.

Cả thánh điện phi thường cổ xưa trang nghiêm, không có bất cứ thứ gì chèo chống, hào quang chói lọi bao phủ cả thánh đàn thần thánh và trang nghiêm, chiết xạ tới mỗi nơi hẻo lánh của cung điện, huy hoàng xa hoa, tràn đầy khí tức thần thánh và uy nghiêm.

Đây là cung điện trọng yếu nhất của Hồn Điện, cũng là tòa cung điện kiên cố nhất, mặc dù là minh chủ cũng không có khả năng trong thời gian ngắn phá hủy được kết giới của thánh điện này, cho nên chỉ cần bước vào nơi này thì coi như an toàn tuyệt đối.

Thế nhưng mà chẳng biết tại sao Liễu Băng Lam vẫn cảm nhận được khí tức nguy hiểm, ở trong tòa thành trang nghiêm thần thánh này vẫn có ai đó hiện hữu.

- Là ai? Đi ra!

Liễu Băng Lam tức giận quát một tiếng.

Hồi âm Liễu Băng Lam chính là âm thanh vang vọng tới lui, mà tâm của nàng lúc này vô cùng âm tình bất định!

Cả tòa thánh điện này chỉ có người kế thừa tôn vị mới có thể tiến vào, cho dù là thành viên nào khác của Tam đại cung điện, dù là nguyên lão cũng không thể tiến vào nơi này.

Mà năng lực phòng ngự cường đại này cũng tuyệt đối không thể cho phép người không được phép tiến vào, kể cả minh chủ Hồn Minh Lăng Xiển cũng tuyệt đối không làm được.

Thanh điện như vậy trừ nàng và Đồ Tôn Kha Ẩm là có thể bươc vào, nhưng mà Liễu Băng Lam lại cảm ứng được một người, người này đang đứng trên tế đàn, đứng ở sau vị trí điêu khắc tôn vị.

- Không hổ là người duy nhất đột phá cấp bậc Hồn Hoàng, hồn niệm nhạy cảm như vậy.

Một âm thanh chậm rãi từ sau điêu khắc vang lên.

Làm cho Liễu Băng Lam cảm thấy vạn phần kinh ngạc là, âm thanh ôn nhu êm tai này hoàn toàn là một người con gái.

Có thể lặng yên không một tiếng động tiến vào vị trí nữ tôn, trên thế giới này trừ chính mình thì còn ai? Giờ này khắc này Liễu Băng Lam đang rung động!

Con mắt Liễu Băng Lam nhìn chằm chằm vào thánh dàn, nàng trông thấy cánh tay lộ ra dưới goc tay áo của nàng ta, sau đó là một mỹ nữ tuyệt diễm đi ra ngoài...

Một váy dài tinh khiết hoàn mỹ, tóc dài màu tím diễm lệ, dung mạo tuyệt mỹ và dáng người ma quỷ...

Một nữ tử xinh đẹp như thế này làm Liễu Băng Lam cũng cảm thấy thán phục, nhưng mà thanh bạch và lẳng lơ dung nhập vào nhau, khí chất thánh khiết như tiên và nụ cười mị hoặc không biết nàng là tiên hay là ma quỷ dụ hoặc người ta!

Liễu Băng Lam bị một màn trước mặt này làm ngạc nhiên tới ngây người, nhưng nàng không rõ vì sao nữ nhân kinh diễm này lại xuất hiện ở trong thánh điện, càng bởi vì Liễu Băng Lam thật lâu trước đã gặp qua nàng một lần

Đế thánh thánh vực, thánh lam hoa héo rủ, nhẹ nhàng nhưng tiếng cười làm cho người ta bị mê hoặc, đây chính là nữ nhân chuyên về âm mưu và quỷ kế!

Không cách nào phân rõ nàng ta là người hay là yêu hoa, cướp đi vị trí hồn sủng đầu tiên của hài tử mình, suýt nữa hủy diệt cả đời của hắn.

Đến bây giờ Liễu Băng Lam cũng chưa từng quên bộ dáng của nàng, thậm chí vẫn đi tìm ra nàng.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv