Mục Thanh Y lạnh lùng đảo qua đám nữ cơ đã sớm sợ tới mức hồn phi phách tán, nhàn nhạt nói ra:
- Các ngươi biết rõ vì cái gì ta chỉ triệu hoán bốn hồn sủng hay không?
Lời này vừa nói ra thì đám người Phương Vũ tổn thất mấy chủ sủng biến sắc.
Xác thực, Mục Thanh Y còn không có triệu hoán hồn sủng thứ năm ra ngoài. Nhưng mà Mục Thanh Y có nhiều hồn sủng Đế Hoàng đỉnh phong thì không có lý do gì không triệu hoán ra ngoài, cố ý bảo lưu một hồn làm cái gì?
Thời điểm bọn người Phương Vũ cùng Quyết Tâm đang nghi hoặc không hiểu, trong giây lát các nàng hoảng sợ phát hiện trên người nữ nhân kia phát ra hào quang chói mắt!
Đám nữ cơ đều là người đi theo Mục Thanh Y, các nàng làm sao không rõ ràng hào quang và chú ngữ Mục Thanh Y đang đọc là cái gì.
Nhưng không phải con hồn sủng kia đã bị giết chết rồi sao? Nàng làm sao có thể triệu hoán ra ngoài!
Lửa cháy phừng phừng đang thiêu đốt mạnh mẽ, cả giá lạnh mùa đông vào thời khắc này nóng rực như mùa hè.
Hào quang chói mắt giống như mặt trời, khí tưc hỏa diễm bàng bạc ập tới, ở bên trong ánh lửa có thể nhìn thấy một thân ảnh Phượng Hoàng xuất hiện, khí thế cường đại làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Trên thế giới này chỉ có một hồn sủng có thể phóng xuất khí tràng cường đại như thế này, cũng chỉ có một con hồn sủng mới có được thần thái hùng tráng và uy nghiêm như vậy!
- Quan... Quan Hoàng Vương! ! ! !
Quyết Tâm thấy một màn này thì nghẹn ngào kêu lên, mặt mũi tràn đầy rung động cùng khó có thể tin! !
- Quan Hoàng Vương không phải đã... Chuyện này làm sao có thể, tuyệt đối không thể nào!
Phương Vũ trông thấy Quan Hoàng Vương của Mục Thanh Y xuất hiện, toàn thân ngạc nhiên há hốc mồm!
Quan Hoàng Vương thực phục sinh? Quan Hoàng Vương cường đại đủ sức làm cho Hùng Mạt Mạch Lăng cũng phải nhượng bộ lui binh.
Nhưng mà bây giờ Mục Thanh Y không chỉ có được Quan Hoàng Vương, còn có một Bạch Hổ có thực lực đối kháng với Thái Nga Cự Nhân, hơn nữa còn có hồn sủng Vô Địch Đế Hoàng, thực lực của nàng đã ở đỉnh phong của nhân loại!
Bạch Hổ làm cho những nữ cơ kia cảm thấy giết chóc và hung tàn, vốn tưởng rằng Mạch Lăng sau khi xuất hiện thì có thể cứu các nàng thoát chết, ai biết Mục Thanh Y lại triệu hồi Quan Hoàng Vương, giờ khắc này Phương Vũ cùng tất cả người phản loạn Mục Thanh Y đã tuyệt vọng.
Các nàng phi thường rõ ràng, có được Quan Hoàng Vương thì Mục Thanh Y hoàn toàn xứng đáng trở thành nữ vương, sinh tử của các nàng không do các nàng tự quyết định nữa.
- Quan Hoàng Vương đã chết rồi, là ta tận mắt nhìn thấy! ! !
Cơ bắp trên mặt Mạch Lăng run rẩy, hắn tận mắt nhìn thấy Quan Hoàng Vương tử vong, hiện tại măt thấy Quan Hoàng Vương xuất hiện!
Khí tức lửa nóng thổi tới làm đồng tử màu vàng của Quan Hoàng Vương tập trung vào Mạch Lăng, Mạch Lăng triệu hoán Thái Nga Cự Nhân ở trước mặt cấp chúa tể tuyệt đối là nhỏ bé và buồn cười!
Mục Thanh Y đưa mắt nhìn qua những người này một vòng, lạnh lùng cười cười.
Thời điểm mình mất đi Quan Hoàng Vương thì không ngừng rải những lời đồn bậy và chửi rủa mình, thậm chí trăm phương ngàn kế muốn đưa mình vào tử địa.
Bây giờ nhìn thấy Quan Hoàng Vương xuất hiện thì không có kẻ nào có đảm lượng cả, ngay cả âm thanh kêu gào cũng không có, đúng là buồn cười.
Mục Thanh Y hôm nay không chỉ muốn thanh lý môn hộ, còn phải bảo thù Thái Nga Cự Nhân vì giết chết Ti Dạ Chi Hoàng, cho nên chỉ cần là thủ hạ của Mạch Lăng thì Mục Thanh Y tuyệt đối không hạ thủ lưu tình!
- Nghệ ~~~~~~~~~~~~
Quan Hoàng Vương giống như mặt trời chói chan, treo ở trên không Vạn Tượng Đàn.
Cánh của nó vỗ nhẹ một cái, một màn mưa lửa rơi xuống, mang theo khí tức hủy diệt đánh vào hai ngàn tên thủ hạ của Mạch Lăng bên dưới!
Hai ngàn tên thủ hạ này bị khí tức chúa tể ép không thể thở nổi, còn chưa kịp triệu hoán hồn sủng chiến đấu, lại không thể triệu hồi hồn sủng ra dùng kỹ năng ngăn cản, vô cùng chật vật chạy ra khỏi cung Nữ Vương.
Một khi lực lượng một quân đoàn không thể tập trung lực lượng đối phó một sinh vật cao cấp, liệt hỏa của Quan Hoàng Vương thiêu đốt thì thành viên quân đoàn chết cháy một mảng lớn, làm gì hình thành sức chiến đấu chỉnh thể được chứ.
Lửa cháy mạnh hừng hực, sắc mặt tái nhợt của Mạch Lăng nhìn qua quân đoàn của mình bị lửa mạnh đánh tơi bời.
Sinh vật cấp chúa tể bá đạo như thế, không có quân đoàn cực lớn thì không thể chống lại nó được.
Trong khoảnh khắc quân đoàn vỡ tan ngàn dặm, Quan Hoàng Vương bá đạo làm cho những Hồn Hoàng đang xem cuộc chiến ở xa xa cũng phải trợn mắt há hốc mồm.
- Giết bọn chúng!
Mục Thanh Y đưa măt nhìn qua Phương Vũ, Quyết Tâm còn có đám nữ cơ phản loạn.
Những kẻ này phải giết trước tiên, Mục Thanh Y không có bất luận nhân từ nương tay nào!
Phương Vũ, Quyết Tâm, Trác Vũ nhìn thấy Quan Hoàng Vương đang bay tới trước mặt của mình, lập tức mặt xám như tro.
- Vù vù vù hô ~~~~~~~~
Lửa cháy mạnh cuốn quá, nhưng hồn sủng sư này ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không có, bị một đám hỏa diễm bao phủ toàn thân.
Ngọn lửa này giống như hình phạt thiêu sống, đem các nàng ép vào vị trí trung ương nhất. Sau đó là hỏa diễm màu vàng mang theo lực lượng thẩm lý và phát xét lan ra toàn thân của các nàng. Các nàng bị lực lượng dực hệ giam cầm không cách nào nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt nhìn qua hỏa diễm lao tơi, sau đó thừa nhận lấy thống khổ của việc bị thiêu đốt tới chết. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Hỏa thiêu to lớn này diễn ra trên không cung Nữ Vương. Thậm chí cả nội thành, người trong thành có thể nhìn thấy hình phạt này từ rất xa.
Mà bị thiêu đốt trong đó tổng cộng tám nữ hồn sủng sư, quần áo của các nàng bị thiêu đốt sạch sẽ, xuân quang lộ ra ngoài.
Nhưng mà những người đang xem cuộc chiến không có khả năng thưởng thức xuân quang của các nàng, bởi vì những nữ nhân này lông tóc bị thiêu đốt đầu tiên, sau đó là làn da, da thịt trong bóc ra ngoài!
- Ah! ! ! ! ! ! Ah! ! ! ! ! ! !
- Tha cho chúng ta... Điện hạ... Tha cho chúng ta!
- Giết chết chúng ta đi... Van cầu ngài giết chúng ta... Ah! ! !
Tiếng thét thê thảm này vang khắp cung Nữ Vương, cũng lọt vào trong tai của những người đang nhìn chằm chằm vào một màn này.
Hình phạt thiêu chết tàn nhẫn như vậy, hơn nữa còn diễn ra ở trước mặt của bao nhiêu người, cuối cùng phải có bao nhiêu cừu hận mới khiến cho nữ vương này phải làm như thế.
Hỏa diễm kim sắc thiêu đốt chậm rãi, không thiêu cháy các nàng ngay, làm cho các nàng thừa nhận hình phạt thống khổ nhất. Muốn cho loại đau nhức này ăn sâu vào linh hồn của các nàng, làm cho các nàng kiếp sau cũng phải nhớ để không làm ra chuyện thương thiên hại lý!
- Điện hạ, giết các nàng đi. Chuyện này quá vô nhân đạo.
Một lão hồn sủng sư có chút nhìn không được. Từ chỗ cao dùng linh hồn chi âm nói qua.
Mục Thanh Y hờ hững ngẩng đầu, đưa mắt nhìn lão giả tóc bạc hoa râm này. Trong nội tâm âm thầm cảm thấy bi ai, trước kia những kẻ này không bao giờ gọi mình là nữ vương, hiện tại thì sử dụng danh xưng này, những người này rất hiểu được đạo lý gió đầu tường, cũng bởi vì những kẻ như vậy mới làm cho Vạn Tượng Cảnh chướng khí mù mịt như thế.
- Ta khiển trách đệ tử của mình, cần ngươi quan tâm sao?
Mục Thanh Y cũng mặc kệ những lão hồn sư này có danh vọng thế nào, lạnh nhạt nói ra.
Lão hồn sủng gương mặt cứng đờ, nhưng không dám nói lời nào.
- Hoa Khánh, điện hạ đang thay trời hành đạo, đồng thời cũng răn đe đám phản đồ, kết cục này xem như cũng là tốt nhất!
Lão ẩn sĩ của Yểm Ma Cung đã sớm chạy tới nhìn qua lão già kia nói ra.
Trong mắt Hoa Khánh hiện ra một tia tức giận, nhưng chỉ có thể trung thực lui qua một bên.
Mùi khét truyền ra chung quanh, gay mũi buồn nôn, những nữ hồn sủng sư kia bây giờ đã bị đốt thành thây khô, ai cũng nhìn không ra các nàng là nữ tử như hoa như ngọc, các nàng đốt trọi chỉ còn lại bộ xương hốc hác không ra gì.
Hùng Mạt Mạch Lăng lơ lửng ở giữa không trung, cả quá trình thiêu đốt hắn cũng nhìn thấy, hắn không ngờ rằng nữ nhân này lại có một mặt tâm ngoan thủ lạt như vậy, trong nội tâm cũng hiện ra thần sắc sợ hãi.
Nhung mà Mạch Lăng phi thường rõ ràng, chỉ cần hắn khẽ động, Quan Hoàng Vương cùng Bạch Hổ sẽ cùng lúc đánh qua phía hắn, sở dĩ hắn đứng tại chỗ này chính là vì hắn phải đợi các thành viên Hồn Minh và cường giả Hùng vị chạy tới giúp đỡ.
Nếu là ở địa phương khác, có được Quan Hoàng Vương cùng Bạch Hổ thì Mục Thanh Y xác thực có thể rất nhẹ nhàng giết chết hắn. Nhưng mà nơi này là Vạn Tượng Đàn, các cao thủ Hồn Minh đều ở lại nơi này, Mục Thanh Y thanh lý môn hộ không người nào dám ngăn cản, nhưng nàng muốn giết mình thì nhất định sẽ có cường giả Hồn Minh ra mặt, Hùng vị không phải tùy tùy tiện tiện có thể giết chết như vậy. Minh chủ có mệnh lệnh không ai dám không theo!
...
...
Hồn Điện.
- Sở lão đệ, Mục nữ thần tại Vạn Tượng Đàn đại khai sát giới ah, quá uy vũ khí phách!
Đằng Lãng vội vã chạy đến sân nhỏ của Sở Mộ, cũng mặc kệ có người nào khác phát hiện hay không.
Diệp Khuynh Tư vừa vặn từ trong gian phòng đi ra, nghiêng mắt nhìn qua Đằng Lãng, thằng này rốt cuộc là thiếu chủ hay là sai vật đi bẩm báo đây.
- Sở Mộ ở ngoài thành cùng tiểu Vong Mộng đi huấn luyện chiến đấu, động tĩnh lớn như vậy có lẽ hắn cũng phát hiện được a.
Diệp Khuynh Tư nhìn Đằng Lãng nói ra.
- Ah, ah, đệ muội không có tới nhìn sao? Chuyện này đoán chừng huyên náo rất lớn a.
Đằng Lãng nói ra.
Diệp Khuynh Tư nghĩ lại, Mục Thanh Y một người khiêu chiến với cung Nữ Vương phản bội, thực lực có mạnh hơn nữa cũng chịu chút ít tổn thương, chính mình vừa vặn sửa sang tốt các loại tài liệu, tốt hơn là nên đi xem, đừng phát sinh cái gì ngoài ý muốn mới tốt.
Xảy ra chuyện lớn như vậy thì các thành viên Tam đại cung điện không có khả năng không phát hiện ra, nhất là những thành viên đang ở gần Vạn Tượng Đàn, bọn họ đã tụ tập cùng một chỗ, lơ lửng tren không trung cung Nữ Vương nhìn qua bên dưới.
Lúc này đây Tam đại cung điện tự nhiên chỉ cần "Khoanh tay đứng nhìn ", dù sao Mục Thanh Y đang thanh lý môn hộ, thuận tiện tìm Hùng Mạt của Hồn Minh phiền toái!
- Cái kia... Đây không phải là cấp chúa tể Quan Hoàng Vương ư!
Những nguyên lão của Hồn Điện lúc này chỉ vào hồn sủng đang được hỏa diễm bao phủ, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc nói ra.
Kinh ngạc không chỉ có nguyên lão, tất cả mọi người nhìn thấy Quan Hoàng Vương xuất hiện đều lộ ra vẻ khó tin.
- Nàng có thể phục sinh Quan Hoàng Vương!
Cao tầng Tam đại cung điện lúc này trông thấy Quan Hoàng Vương xuất hiện, trong nội tâm cũng có các loại suy nghĩ khác nhau.
Mấy nguyên lão của Yểm Ma Cung và mấy cao tầng Hồn Sủng Cung trước kia quyết định trợ giúp Mục Thanh Y, bọn họ may mắn với quyết định lúc trước, làm cho Tam đại cung điện nhiều ra một viện thủ cường đại.
- Ngươi nhìn xem, ta nói không nên xem thường người khác rồi mà, hiện tại Quan Hoàng Vương đã phục sinh, Mục tiểu thư tuyệt đối là hồn sủng sư mạnh nhất, ai còn dám là địch với nàng chứ, đám người các ngươi đều là gia hỏa tầm nhìn hạn hẹp, vẫn là Sở Phương Trần hiểu được giấu tài!
Những nguyên lão này phát ra từng tiếng cảm khái.
Mà những nguyên lão của phái bảo thủ lúc này cũng không dám lên tiếng, sự thật bày ra ở trước mắt, Tam đại cung điện của bọn họ thiếu chút nữa đắc tội một cường giả rồi.
- Ồ, người nọ là ai, vậy mà dám ra mặt ngăn cản Mục tiểu thư?
Đằng nguyên lão chỉ vào nam tử xuất hiện trước mặt Mục Thanh Y, có chút ngạc nhiên hỏi.
Mục Thanh Y cùng Hùng Mạt Mạch Lăng cừu hận mọi người đều biết, Mục Thanh Y đã phục sinh Quan Hoàng Vương thì khẳng định không chết không ngớt với Mạch Lăng đã giết hồn sủng của nàng, loại cừu hận này trừ phi các cường giả Hùng vị khác ra mặt, làm cho Mục Thanh Y có chỗ kiêng kị mới có thể hành quân lặng lẽ, nhưng mà nam tử trẻ tuổi này lại làm cho Mục Thanh Y đè tức giận xuống, chuyện này cũng có chút cổ quái.
...
Cung Nữ Vương đã bị thiêu đốt thành phế tích hơn phân nửa, Mục Thanh Y vẫn đứng ngạo nghễ, chung quanh đều là thi thể và máu tươi.
Đây là lần đầu tiên Mục Thanh Y đại khai sát giới, lửa giận của nàng không cách nào dội tắt được, chỉ có dùng tính mạng của những kẻ này điền vào, chỉ có dùng tính mạng của những người nào làm cho đám người dụng tâm kín đáo kia biết, trong Vạn Tượng Cảnh không phải là nơi bọn họ muốn làm gì thì làm.
Tính mạng của Mạch Lăng thì Mục Thanh Y phải lấy.
Nhưng mà Mục Thanh Y phi thường rõ rầng giết hắn trong Vạn Tượng Đàn cũng không phải chuyện dễ dàng, bởi vì minh chủ đã có rất nhiều chiếu cố và ban đặc quyền cho cường giả Hùng vị, hơn nữa bất luận cường giả Hùng vị nào xuất hiện thì chính mình muốn giết chết hắn khả năng trở nên rất xa vời.
Nhưng mà làm cho Mục Thanh Y thật không ngờ là ra mặt đứng trước mặt mình và Mạch Lăng lại chính là người này.
- Thiên tử Ngô Quảng.
Mục Thanh Y nhíu mày, ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm vào nam tử này.
Ngô Quảng người này tồn tại thì người biết rõ không nhiều, thế nhưng mà hắn xác thực giống như một thiên tử, tồn tại trong Vạn Tượng Cảnh hắn không có bất kỳ danh vọng cùng hào quang nào, nhưng chỉ cần thân phận đệ tử của minh chủ cũng đủ để bình khởi bình tọa với bốn cường giả Hùng vị.
- Đã nhiều năm không gặp, Mục tiểu thư vẫn còn nhớ rõ tại hạ...
Thiên tử Ngô Quảng tươi cười nói ra.
Dáng người Ngô Quảng cân xứng, tướng mạo bình thường, nếu không phải dáng cười tự tin cùng với con ngươi sáng ngời hữu thần lộ ra vài phần thong dong và trấn định của cường giả, đặt hắn trong đám người bình thường rất dễ dàng bị xem nhẹ thành nhân vật bình thường.
Đồng dạng kể cả Hùng Mạt Mạch Lăng và những lão già của Hồn Minh, bọn họ bất ngờ về sự xuất hiện của thiên tử Ngô Quảng! !
Mà các thành viên Tam đại cung điện biết được người trẻ tuổi này là nhân vật linh hồn của thế hệ trẻ Hồn Minh Ngô Quảng này, thần sắc đều có chút khó coi.
Nam tử trẻ tuổi đại biểu minh chủ Hồn Minh xuất hiện, có phải có ý nghĩa sẽ nhấc lên sóng gió của thành Vạn Tượng hay không?
- Người này chính là Ngô Quảng, đệ tử minh chủ?
Các nguyên lão Tam đại cung điện nhíu mày hỏi.