Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 184



Rất tốt, Bùi Nhiễm Nhiễm cô dạy bảo con cái như thế này, anh nhất định sẽ dạy bảo lại cô cho thật tốt.

Dọc đường Cảnh Thần Hạo không được vui, Tiểu Dương ngay cả lái xe mà tay vẫn run.Mặc dù đại boss so với trước kia có tình người hơn nhiều rồi, nhưng anh cũng không muốn đại boss ngồi bên cạnh anh chút nào!

Áp lực như to như núi!

“Tiểu Dương, nếu như cậu vẫn còn gù vai,mắt còn rủ xuống, ngày mai có thể đi tới phòng nhân sự nhận tiền lương luôn!”

Tiểu Dương ngay lập tức ngồi thẳng hẳn lên.Không nhưng thế anh quyết định, nhất định, thậm chí còn khẳng định anh tuyệt đối không có rủ mắt xuống, chỉ hận là không thể làm chi mắt của mình nhìn to giống như mắt bò mà thôi!

Trong xe hoàn toàn yên lặng, đột nhiên có tiếng của Noãn Noãn, “Mami, daddy trước kia có phải là không cần bọn con phải không? Sao tới tận bây giờ mới gặp mặt!Sao trước kia mẹ không nói với Noãn Noãn chú Cảnh là bố? Mà sao bố và Noãn Noãn không giống nhau chút nào cả?”

Cô biết là sẽ bị hỏi!

“Cảnh Thần Hạo, con gái anh hỏi vì sao anh lại bỏ rơi ba mẹ con em đây này?”Cô quyết định sẽ đề câu hỏi khó này giao cho anh trả lời.

Cảnh Thần Hạo từ phía trên quay đầu lại,nhìn Noãn Noãn tóc vàng mắt xanh, giọng nhẹ nhàng hơn bao giờ hết, “Có một hôm, mẹ của các con tâm trạng không được tốt lắm, daddy ngủ cùng với mẹ con một đêm, sau đó mẹ con tâm trạng vui bay hẳn lên, sau đó liền đưa các con bay đi tận nước ngoài luôn.”

Cô vui đến bay cả lên, sau đó bay đi mất rồi?

Cô nghiến nhẹ răng, nhìn gương mặt đang cười của anh, “Cách giải thích này thật tuyệt vời quá đi!”

“Anh nói là thật mà, chẳng nhẽ em không vui đến bay lên sao?”Ánh mắt Cảnh Thần Hạo từ gương mặt của Noãn Noãn chuyển sang nhìn cô, bộ dạng tức giận nhìn vẫn đáng yêu biết nhường nào!

“Anh vẫn còn chưa trả lời xong.” Cô quyết định không quan tâm tới câu hỏi của anh,không phù hợp với trẻ nhỏ, không nên thảo luận trước mặt bọn trẻ.

“Noãn Noãn, con giống với bà nội của daddy.Đây là di truyền từ cố nội, có đúng là rất xinh đẹp phải không?”Anh rất hoài nghi không biết liệu con bé có nghe hiểu hai từ di truyền nghĩa là gì hay không.

“Cố nội và con giống nhau sao? Hai người bọn con có thể gặp mặt không?”Bùi Noãn nghiêng đầu nhìn anh,đôi mắt xanh biếc to tròn kia ngước nhìn dễ thương quá đi mất.

Cảnh Thần Hạo lắc lắc đầu,âm giọng nhẹ nhàng không có biến đổi quá nhiều, “Chắc là không thể được,cố nội đã đi tới một nơi rất xa, không thể nào quay trở lại được nữa rồi.”

“Ồ!” Noãn Noãn nghe hiểu được những gì mà anh muốn nói.

Trong xe lại tràn ngập một không gian tĩnh lặng, Cảnh Thần Hạo cũng quay đầu lại nhìn về phía đường ở đằng trước.Bùi Nhiễm Nhiễm quay qua nhìn Dương Dương lúc này một câu cũng không nói gì.Muộn một lát nữa sẽ nói chuyện với cậu bé, chắc không thể nói trước mặt của Cảnh Thần Hạo được.

Tới trước cửa nhà của Lâm Tri Hiểu, Dương Dương và Noãn Noãn rất nhanh xuống xe chạy về phía trước cửa.Chắc do tiếng của Noãn Noãn rất lớn,hai đứa vẫn chưa chạy tới trước cửa, Lâm Tri Hiểu đã từ phía trong mở cửa ra rồi.

Cô nhìn Cảnh Thần Hạo tay trái ôm gấu tay phải cầm theo một chiếc xe oto đồ chơi, nhưng vẫn đang mỉm cười, đứng nguyên một vị trí cười ngờ nghệch.Nếu như không phải vì Noãn Noãn gọi cô,cô nhất định thấy mất mặt trước đại boss rồi.

“Cảnh tổng!”Lâm Tri Hiểu cung kính gọi một tiếng.

“Ừ!” Cảnh Thần Hạo thờ ơ hồi đáp một tiếng, không nhìn từ từ bước sượt qua bên cạnh cô, bước vào nhà cô.

Bùi Nhiễm Nhiễm đi sau cùng, cô vừa nhìn thấy Lâm Tri Hiểu cảm thấy hận là không khoét mắt cô ấy xuống mà thôi!

“Nhiễm Nhiễm, chuyện gì đã xảy ra thế?”Trước kia khi cô gọi điện thoại tới nghe thấy tiếng của Cảnh Thần Hạo cô vẫn không chắc chắn cho lắm, nhưng bây giờ trực tiếp tới nhà rồi,cô không thể ngay cả mắt của mình cũng không tin chứ nhỉ!

Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn vào trong nhà, Noãn Noãn đang dẫn đường cho Cảnh Thần Hạo, mang gấu bông vào phòng của cô bé,một bối cảnh hết sức ấm áp,trái tim cô bỗng cảm thấy như được sưởi ấm, tất cả mọi người đều thấy vui vẻ là tốt rồi, những việc khác để lúc khác tính.

“Bọn mình vào nhà đã.” Cô bỏ vào trong nhà trước, cô ấy vội theo ngay sau cô, trong lòng tràn ngập câu hỏi, nhưng nghĩ tới Cảnh Thần Hạo đang ở đây, cô quyết định không nói gì thì hơn.

Lúc này chắc Cảnh Thần Hạo đang ở trong phòng Noãn Noãn ở trên tầng hai, cô kéo vội Bùi Nhiễm Nhiễm ngồi xuống ghế sopha,tay phải không nghĩ gì chạm vào ngón tay cô ấy, “ Nhiễm Nhiễm, đại boss cầu hôn với cậu sao?”

“Bọn mình kết hôn rồi.”Cô ấy động nhẹ ngón trỏ, trên gương mặt mỹ lệ khẽ nở nụ cười, tiến về phía sát cạnh tai của cô, dùng âm lượng nhỏ nhất nói, “Mình thật sự bị ép, đánh không lại được anh ấy.”

- --------------- ----------------

“Thôi đi! Cảnh tồng đẹp trai, có quyền có tiền, đối với cậu một lòng lại còn quan tâm như vậy, cậu ngay cả con cũng sinh cho anh ấy hai đứa.Cậu chắc trong tâm lại chẳng vui mừng quá đi ấy chứ!” Cô cũng rất vui, Nhiễm Nhiễm một mình nuôi con quá là vất vả rồi.

Bây giờ cuối cùng cũng có người giúp cô ấy chia sẻ trách nhiệm, mà người đó lại còn là đại boss nữa!

“Tương đối vui mừng, mình vui đến nỗi sắp bay lên rồi.” Cô ấy cười nham hiểm trả lời,rời ghế đứng lên, cầm cốc đi rót nước, “Lâm Tri Hiểu, đại boss tới nhà mà một cốc nước cậu cũng không mời, cậu chuẩn bị để ngày mai bị đuổi việc à?”

“Mình còn lâu mới sợ! Có cậu ở bên cơ mà! Tổng tài phu nhân!” Lâm Tri Hiều ngồi trên sopha, thoải mái trả lời, mắt liếc nhìn Dương Dương đang chơi ipad ở bên cạnh, “Dương Dương! Có phải không? Dì Tri Hiểu sau này không còn phải lo lắng sẽ bị đuổi việc nữa nhỉ!”

“Cũng không nhất định như vậy, kết hôn được cũng có thể ly hôn được.” Dương Dương không ngẩng đầu lạnh lùng đáp.

Lâm Tri Hiểu nuốt nước bọt, sao cô lại có cảm giác Dương Dương có vấn đề gì đó với đại boss?

Đại boss của bọn cô không phải là người nào gặp cũng yêu mến,hoa gặp hoa sẽ nở,nhưng gương mặt gần như rất hoàn hảo của anh ấy, nhất định không thể làm cho người khác ghét được, cơ bản anh ấy là một tiêu chuẩn có thể chiêu phong dẫn điệp!

Vậy mà Dương Dương lại ghét chính bố đẻ của mình!

Bùi Nhiễm Nhiễm nhận ra được ánh mắt của cô, tội nghiệp lắc lắc đầu.Cũng không thể hoàn toàn trách cô,nếu như đêm đó anh ấy không ôm ôm ấp ấp lucy để rồi bị Dương Dương bắt gặp được, thì ấn tượng cũng không phải là quá tồi.

Lâm Tri Hiểu ngay lập tức đứng ra khỏi ghế sopha, bí ẩn đứng trước mặt Bùi Nhiễm Nhiễm, “Tối nay lẽ nào lại có chuyện gì phát sinh hay sao?”

“Không có gì!nhưng bọn mình sẽ vẫn tiếp tục ở đây làm phiền cậu, mình và Cảnh Thần Hạo trước mắt sẽ không ở cùng nhau,biết chưa?” Trên tay cô bê một cốc nước ấm, vốn dĩ định rót cho Cảnh Thần Hạo, nhưng anh ấy vẫn chưa xuống, cô rất tự nhiên uống luôn.

“Kết hôn rồi chính là không giống như trước, không dám gọi thẳng tên nữa!” Lâm Tri Hiểu giơ một ngón cái tới trước mặt cô,như một sự ngưỡng mộ chân thành.

Bùi Nhiễm Nhiễm tiếp tục uống nước, chậm rãi nói, “ Trước kia mình vẫn thường gọi anh ấy như vậy, nhưng từ mai mình sẽ bị đánh cho trở về nguyên dạng.”

Lâm Tri Hiểu bỗng nghe thấy tiếng bước chân xuống cầu thang, “Cái đó, mình đưa Dương đi súc miệng rồi đi ngủ đây!”

Cô nói xong liền quay người đi tới ghế sopha, nhanh chóng kéo Dương rời khỏi phòng khách.

- --------------- ----------------

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv