“Xin lỗi, ngươi có thể nhắc lại được không?”
“Có nơi nào tốt nhất để chúng ta tăng cấp không ạ?”
Tôi không hề nghe nhầm.
Đây là lời bọn chúng nói?
“Từ chút đã nào, các ngươi đang có ý gì?”
“À ừm... Umm, thưa ngài Khiên hiệp sĩ, ở nơi nào trên đảo Cal Mira này có thể thực hiện việc tăng cấp độ ạ? Ý của tôi là như vậy. Hơn nữa, ngài yêu cầu những nguyên liệu gì?”
... Uhh, dù đã trình bày ra, nhưng tôi vẫn chưa hiểu rõ được.
Không, tôi đã hiểu được phần nào nhưng mà... Tôi nên nói gì đây nhỉ?
Thái độ ứng xử khác nhau hả?
“Chúng ta sẽ thành lập tổ đội vào lúc này.”
“Rõ. Ngài hiệp sĩ sẽ đi săn quái ở vị trí khác phải không?”
Hmm... Ren, cách thức ngươi luyện tập là sao vậy?
Tôi có thể nói gì giờ, nó cảm như là những tên này có khoảng cách giữa Ren vậy.
Sau khi rời khỏi phòng, chúng tôi tiến tới bến cảng để đi săn quái thú. Trong khi đang trên chuyến tàu sang đảo tôi liền tìm hiểu lần nữa.
“... Có thể nói cho ta biết cách mà các ngươi chiến đấu với quái thú một cách chi tiết hơn không?”
“Vâng. Nó là-”
Tóm tắt lại câu truyện của đồng đội của Ren là như sau:
Cách thức hành động của Ren là để đồng đội của mình chiến đấu ở những nơi phù hợp với cấp độ của họ. Và sau đó, cùng với lúc họ cày cấp độ thì họ cũng thu thập khoáng sản, quặng và những vật dụng cần thiết.
Đôi lúc, khi có những con quái thú mạnh mẽ xuất hiện thì họ sẽ hợp lực cùng với Ren để đánh bại nó.
“Sau đó, chúng tôi luôn luôn cẩn thận tuyệt đối để không bao giờ bị tập kích bất ngờ từ kẻ thù.”
Bằng cách nào đó...
Chính là như vậy rồi, còn gì nữa?
Vì tôi cũng có chút kinh nghiệm về game online, việc này cảm như là việc quản lý một guild vậy, cái cách mà người chơi mạnh hơn bảo vệ hướng dẫn cho những người chơi cấp thấp hơn vậy.
Ý tôi là, việc này cũng hoàn toàn như vậy.
“Vậy bản thân Ren thường làm những gì?”
“Ngài ấy có thể chiến đấu một mình. Có thể là ngài ấy mong đợi cho chúng tôi trở nên mạnh hơn.”
Điều đó... Chỉ là diễn giải lạc quan...
Tôi hiểu được cái “chính sách” của hắn rồi.
Gã này nghĩ rằng nó sẽ là vụng về khi phải chiến đấu cùng người khác. Hoặc có thể là khó khăn.
Đó không phải là tính cách của hắn. Chắc là do hắn là người vụng về về ăn nói thôi.
Tôi cảm thấy rằng tên này là một người chuyên chơi solo ở các game online thường gặp.
Và đồng đội mà hắn có được chỉ là những “NPC” sẽ đến trợ giúp bạn khi mà bạn gặp phải những con boss mạnh mẽ ở các cửa ải vậy.
Hoặc... Là hắn được mời vào tổ đội nhỏ nào đó bởi ai đó hắn quen biết.
Có lẽ là sau khi đến thế giới lạ lẫm này hắn đã chìm đắm trong những đãi ngộ đặc biệt rồi.
“Chúng là lên đường được chứ ạ?”
“Được thôi, bởi ta là Khiên, ta sẽ thu hút quái thú về phía mình trong khi các ngươi sẽ phải đánh bại chúng.”
“Eh? Nhưng chẳng phải là rất nguy hiểm nếu bị tấn công dồn dập như vậy sao?”
“... Đừng lo. Cách thức của ta và Ren khác nhau hoàn toàn; Ta là kẻ chịu đòn.”
“... Vâng.”
Khi dẫn đầu, tôi thu hút sự chú ý của đám quái thú.
Đảo Cal Mira có khá nhiều loại quái thú chỉ có tập trung tấn công vào kẻ xâm phạm trước.
Do vậy, chúng tập trung vào kẻ dẫn đầu những kẻ xâm phạm.
Tôi đang bị bao vây bởi bốn con Yellow Beetles.
Vâng, ở nơi săn quái này, bọn này chẳng khác gì những con ruồi mà chẳng hề khiến tôi ngứa ngáy.
Nhân tiện, các quần đảo xung quanh Cal Mira này đều có những hệ sinh thái quái thú riêng biệt, và ở đây có những con mà tôi còn chưa hề chạm trán bao giờ.
Có vẻ như càng đi xa trung tâm của đảo, thì kẻ địch càng mạnh hơn.
Hòn đảo mà tôi đi với tổ đội của con Bitch kia là ngọn núi lớn, còn ở đây là khu rừng.
“Ng-ngài thật là cứng cáp.”
Một trong số đồng đội của Ren thì thầm khi tôi chặn đòn tấn công của quái thú.
“Ta cho là vậy, đây, dứt điểm nó nhanh lên.”
“R-rõ!”
Tôi có thể nói gì nhỉ... Nó làm tôi gợi nhớ về việc tổ chức tổ đội săn quái trong game online vậy.”
Tôi nghĩ rằng tổ đội của Ren khá là cân bằng.
Hai người tiên phong và hai bọc hậu. Những người ở đầu tuyến thì hạ gục quái thú bằng đòn đánh vật lý bằng rìu hoặc kiếm, trong khi phía sau họ được yểm trợ bởi những phép thuật tấn công và hồi phục.
Không có gì nghi ngờ đây là một đội hình đáng tin cậy.
Tuy nhiên, chiến thuật phòng thủ tầm gần duy nhất ở đây chỉ là né đòn tấn công.
Khi tập trung vào né tránh, một trận chiến kể cả có dễ dàng đi nữa vẫn tốn thời gian.
“Vào lúc này trở đi, hãy chặn vài đòn tấn công của kẻ địch. Tập trung vào tấn công, bởi chúng chưa chắc đã gục sau một đòn đâu.”
Trong khi tiến sâu vào trung tâm của đảo, số lượng nhà thám hiểm ngày càng rải rác hơn.
Oh, Bitch và nhóm của nó cũng đến nơi này.
“Cách mà ngài Khiên hiệp sĩ chiến đấu thật sự là khác xa so với ngài Ren.”
“Ta đoán vậy.”
Dĩ nhiên, so sánh thì vai trò của các hiệp sĩ, thì công việc của khiên là khác hoàn toàn rồi.
Dù sao, tôi vẫn có thể chiến đấu.
Nó làm tôi xực nhớ, có khá nhiều điều mà tôi đã phân tích được và hiểu rõ khi tới đến cái thế giới này.
Việc đầu tiên, đó là khả thi khi khiên có thể ngang bằng mà chiến đấu với những gã này.
Tiếp theo, cách mà khiên chiến đấu là chịu đòn, và phản đòn lại- những đòn có khả năng tất sát chẳng hạn.
Nó có thể chỉ có ở Wrath Shield, nhưng mà cái giá phải trả quá lớn, nó có khả năng gây đòn trí mạng cho địch thủ.
Như Iron Maiden, hay Blutopfer. Ở đây còn có Chuỗi Nguyền Rủa nữa.
Tuy vậy, khá là đau khi mà chúng không thể sử dụng được mà không có cái Wrath Shield ấy.
Iron Maiden có thể sử dụng với những khiên khác, nhưng mà điều cần trước hết đặt ra là khá khắc nghiệt, mặc dù nó có ích, nhưng...
Những tên hiệp sĩ khác còn đang vẫn ở giai đoạn đầu thôi.
Có khả năng vượt qua cấp độ giới hạn không?... Có thể vượt qua cấp 100 không?
Trong game, có khá nhiều trường hợp như vậy.
Nếu người bình thường có giới hạn cấp độ là ở 40, vậy bao nhiêu nỗ lực nó sẽ có để có được đến 100?
Nếu như điều đó có thể xảy ra nó không thể rõ cách thức ra sao nữa.
“Vậy tiếp theo.”
Cũng chẳng có ích gì khi nghĩ về điều đó.
Con quái thú này chính là loại mà tôi cùng Nữ nhân đầu tiên đó đánh bại...
Nó đã không được phân nhỏ ra và được hấp thụ bởi tôi đã mở được khiên mới từ nó từ trước rồi.
“Umm... Ngài không định hấp thụ nó vào vũ khí của mình ư?”
“Ta đã làm trước đó rồi.”
“Huh?”
Tên trông như là người đại diện đó tỏ ra ngạc nhiên bởi việc gì đó.
“Ngài Ren không hề nói những thứ như vậy...”
“Cái gì?”
Hắn thực sự luôn hấp thụ chúng kể cả đã mở khóa được hết vũ khí mới từ loài quái thú đó?
Tại sao lại như vậy?
“Các ngươi biết vì sao lại như vậy không?”
“Cũng không rõ nữa... Dù sao thì ngài Ren cũng không nói nhiều về việc đó lắm.”
Hmmm... Ngươi cũng không nói cho đồng đội của mình nữa à?
Rồi, tôi cũng không nói cho Raphtalia về việc đó.
Cũng chẳng có gì đáng chú ý khi tìm hiểu chi tiết hơn cả.
“Được rồi. Ta sẽ thử theo Ren và hấp thụ nó. Kể cả nếu như phần da đã rám nắng lại, thì bán cũng chẳng được là bao.”
Như vậy, xác của con quái thú được hấp thụ vào khiên.
Ngày tiếp theo.
Sau chuyến săn đến tối đó, chúng tôi nghỉ chân tại khách sạn.
Đồng đội của Ren có vẻ như không rành về chiến đấu ban đêm nên đồng ý việc này.
Chúng tôi chia nhau ra và nhất trí rằng sẽ đi tăng cấp độ của mình sau khi dùng sau bữa sáng vào ngày hôm sau. Kết quả đạt được, tôi đã tăng lên tám cấp.
“Việc chiến đấu thật trở nên thật sự là dễ dàng, thưa Khiên hiệp sĩ.”
“Đúng vậy, sau khi tới đây cấp độ của chúng tôi đã tăng lên đáng kể.”
Huh, điều này...
Biết nói gì giờ nhỉ? Đã là hai ngày trôi qua ở nơi đây và không có sự cố gì xảy ra.
Nếu như so với game online, đây là tổ đội mà cảm giác rất bền vững.
Các thành viên đều có những tài năng cần thiết, có thể tự lo liệu được cho vị trí của mình, và rất siêng năng trong việc rèn luyện.
Cứ cảm tưởng như là tôi được mời vào một nhóm tổ đội ưu tú dưới danh nghĩa thành viên danh dự vậy.
Bốn tháng đã trôi qua rồi, hừm... Thật là hoài niệm.
Tôi thắc mắc rằng cái tổ đội mà tôi từng quản lý giờ ra sao khi mà tôi biến mất (Ý main ở đây là cái guild ở game lúc còn ở trái đất)
Nhân tiện, bây giờ đã là chập tối khi tôi trở lại khu đảo chính cùng với đồng đội của Ren.
Tới lúc này chúng tôi đã rất siêng năng trong việc săn quái tăng cấp.
Kết quả đạt được khá là thoải mái, ít nhất là theo tôi biết là nó cũng hiệu quả...
Đồng đội của Ren xem ra không phải là những kẻ xấu.
Tuy nhiên... Họ còn quá phụ thuộc vào người khác.
Phải được chỉ mới dám đi chiến đấu quái vật ở tùy khu vực khác nhau trong quá trình tấp luyện. Do vậy, việc phối hợp của họ với người khác còn có chút là lúng túng
Vâng, vào ngày thứ hai trong việc trao đổi nhân sự lần này, họ có vẻ đã quen dần và chiến đấu được.
“Ta sẽ hỏi một điều nữa: Các ngươi nghĩ sao về Ren.”
“Rất mạnh mẽ. Chúng tôi tin tưởng rằng nếu như chúng tôi cùng sát cánh bên ngài ấy, chúng tôi có thể cứu lấy thế giớ này.”
“Hmm...”
Rõ ràng là, trong lòng đồng đội của mình thì Ren là một người khá là đáng tin cậy.
Tôi có ý định tuyển chọn một số người trong bọn họ qua những hành động ứng xử của mỗi người trong hai ngày đồng hành gần đây, nhưng tôi đã bỏ qua việc này bởi tôi không muốn đánh mất niềm tin mà mỗi người đã gây dựng lên.
Việc này chắc sẽ không được trừ phi Ren xảy ra chuyện...
Hơn hết cả, tôi muốn thu nhập được những nhân tài.
Những người này thực sự không thua kém ai, nhưng mà hầu như chẳng có ai thực sự vượt trội cả.
Đó là cảm nhận của tôi về đội hình của Ren.
So với đám của tên Motoyasu thì họ tốt hơn nhiều, nhưng nếu so với Raphtalia và Firo thì, họ thực sự còn kém xa.
Dù vậy nếu họ gia nhập thì tôi cũng không từ chối bất kỳ ai cả.
Ít nhất thì quan hệ của tôi với tổ đội này có vẻ rất tốt.
“Điều này làm ta sực nhớ, các ngươi đã đồng hành với Itsuki... Cung hiệp sĩ trước đó phải không?”
“Vâng.”
“Việc đó như thế nào?”
Việc này nhằm mục tiêu thăm dò, tôi muốn tham khảo trước.
“Nó khá giống là cách chiến đấu của ngài Khiên hiệp sĩ, ngài ấy dùng cung ở phía sau.”
“Hmm...”
“Tuy vậy, ngài ấy không trợ giúp gì nhiều lắm. Chúng tôi thực sự không thể tiến sâu vào trong đảo so với đồng hành cùng ngài Khiên hiệp sĩ.”
Đó có phải là do thói quen thông thường, thích che giấu của hắn?
Ren là một điều, nhưng Itsuki có thói quen che giấu bản thân, tôi không thể thăm dò gì được nhiều.
Ý tôi là chỉ có đơn thuần là tấn công bằng cung ở phía sau thôi ư.
Được, tôi sẽ dò hỏi đồng đội của Itsuki về việc này vào ngày mai.