“Wow...”
Tôi vô tình lẩm bẩm mấy câu khi nhìn về phía cửa trạm kiểm soát biên giới phía đông bắc.
Lý do tôi lẩm bẩm là vì số lượng của lính tuần canh khu vực gần biên giới này.
Chúng định mang cả quân đội đến đây à?
Các ngươi định làm gì khi các quốc gia khác tấn công? Tên rác rưởi đó...
Tôi cũng đã nghĩ về việc tăng cường canh phòng, nhưng với số lượng này thì đúng là nực cười mà.
“Khiên của quỷ dữ chắc chắn sẽ băng qua Silt Welt! Đừng để hắn vượt qua!”
“Rõ!”
Đúng là không chịu được cơn tức mà...
Chúng đã dàn quân bố trận lính canh phòng đến một con ruồi cũng không lọt được.
Nếu chỉ có Raphtalia, Firo và tôi, chúng tôi sẽ trực tiếp phá vỡ cái trạm canh biên giới này, nhưng bây giờ chúng tôi phải bảo vệ nhị công chúa nữa.
Việc này thì không thể làm được.
Mà nếu như chúng tôi tiến thẳng vào, thì rất có thể những tên hiệp sĩ kia cũng sẽ ở đây...
Cũng không chừng bọn chúng vẫn chưa hồi phục hoàn toàn sau đợt sóng quái vật ấy.
Dù tôi lao qua một mình để cho những người còn lại lén qua cũng không phải là kế sách hay...
Tuy nhiên, tại sao chúng lại biết tôi sẽ đi đến Silt Welt? Chắc là bọn chúng đã nhận thấy là chúng đó là nơi chúng không có lợi thế nhất.
Vào lúc này, tôi chẳng nghĩ được gì tốt được...
“Chúng ta phải làm gì đây?... Chúng ta không thể vượt qua chỗ rào chắn này, hay chúng ta tìm đường khác để qua?”
“Không thể đâu...”
Nhị công chúa nói nhẹ.
“Tại sao điều đó là không thể?”
“Ở đây có triển khai trận phòng trường hợp khẩn cấp. Báo động sẽ kích hoạt khi có người nào cố tình vượt qua biên giới của quốc gia, và quân đội sẽ tới được đó ngay lập tức.”
“Khá là nghiêm trọng đây...”
Tôi tưởng tượng đó như là hệ thống quét laser báo động vậy. Có vẻ bọn chúng cũng những thứ tương tự vậy đặt khắp biên giới.
Cho dù nếu chúng tôi cắm trại trên núi, đó cũng chỉ là vấn đề thời gian trước khi chúng tôi bị tìm ra.
“Firo, em có thể tránh được họ khi kéo xe không?”
“Họ đã có phương án đề phòng sẵn cho những tình huống như vậy rồi cho nên điều đó gần như là không thể.”
“Hmm... Canh phòng cẩn mật thật.”
“Đó là chiến lược phòng vệ của mẫu hậu đề ra, cho nên không có ít kinh phí được chi ra cho việc bảo vệ trong trường hợp khẩn cấp đâu.”
“Xây dựng tốt thật...”
Nộ khí trong người tôi phát ra.
Và chẳng có cái gì để cho tôi xả ra cả.
“Chúng ta có thể chạy sang Silt Welt từ chỗ quốc gia khác không?”
Biên giới gần nhất là ở đây rồi, và chúng tôi không còn sự lựa chọn nào.
Chúng tôi rút cuộc đã chạm mặt một dân làng ở thị trấn lân cận.
Vì chúng tôi đều đang cải trạng, nó sẽ ổn thôi. Tôi và nhị công chúa đều nấp ở chỗ đám rơm.
“Ah...”
Raphtalia và người dân làng chạm mắt nhau và một bầu không khí im lặng bí ẩn.
“Ngài Khiên hiệp sĩ à. Ở chỗ này nguy hiểm lắm. Tôi khuyên ngài nên đi đường vòng.”
Chúng tôi bị phát hiện ngay lập tức?
Có lẽ tôi nên xem lại cách thức cải trang của Raphtalia.
“Ah, chỗ của chúng tôi đã được cải thiện lên rất nhiều nhờ ơn của hạt giống mà ngài trao cho chúng tôi. Tạ ơn ngài nhiều lần.”
Giờ nhìn lại cẩn thận. Người này là từ quốc gia láng giềng lúc trước.
Hơn nữa, người này có vẻ như đang đi bán rong.
“Tôi nghĩ rằng việc cải trang của cô đây sẽ ổn nếu như thêm tý đất bẩn nữa. Tôi đã nhận ra ngay vì bởi vốn dĩ cô nàng này vốn đã là một người thú dạng chồn xinh đẹp rồi.”
Đây là lỗi của tôi. Đúng như lo ngại, Raphtalia có vẻ là một người thú quá đỗi nổi bật.
Hay là em ấy đã nổi tiếng từ lúc chúng tôi đi bán rong?
Dù sao đi nữa, từ lúc tôi mua Raphtalia, tay buôn nô lệ đã bảo rằng loại thú chồn này diện mạo không tốt.
Bởi vì chúng rất cẩn thận nên chúng có thể ngụy trang mình.
“Ta rất xin lỗi.”
“Ngài đừng nghĩ ngợi gì về việc đó. So với những gì Khiên hiệp sĩ làm cho chúng tôi, việc này chẳng là gì.”
Tôi mua lấy thức ăn bằng mấy đồng bạc.
Vấn đề thức ăn của chúng tôi ở mức báo động vì có Firo.
Trong chuyến hành trình phong cách kẻ đào tẩu này, bụng con bé không ngừng biểu tình.
Tôi lo sợ con bé sẽ không giữ được tốc độ này.
Lợi thế duy nhất chúng tôi có đó là tốc độ và khả năng ngụy trang của Firo.
“Ồ người bán rong kìa? Tôi muốn mua bán chút...”
Ôi chết tiệt!
Có lính ập tới chỗ tay bán rong.
“... Khiên hiệp sĩ!?”
Khỉ thật, bị phát hiện rồi! Tôi liền ra lệnh cho Firo làm hắn im lặng và rờ-
“Là tôi đây. Người cùng ngài chiến đấu chống lại đợt sóng lần trước đây.”
À, nhìn cẩn thận lại thì đúng là tên nhóc trong đám lính tình nguyện lúc đó.
Nhớ lại thì lúc chạm trán tên vua rác rưởi đó. Tôi không đi cùng bọn chúng về lâu đài.
Tôi hơi lo lắng cho bọn nhóc này một chút. Bọn nhóc có thể đã bị giáng chức hoặc bị kỷ luật.
“... Ngươi bị giáng chức?”
“Không, vì lý do nào đó mà việc đó không bị khiển trách.”
“Ta hiểu, vậy ngươi tuần tra biên giới mà không bị giáng chức?”
“Không phải như vậy đâu. Hầu hết đa số binh lính đều tập trung ở đây.”
Chỉ để đối phó với tôi!?
Nào nào. Tên rác rưởi đó hận tôi chừng nào vậy? Có vẻ như bọn chúng thật sự không muốn tôi tới được Silt Welt.
Việc bắt được tôi có vẻ như không phải mục đích chính của chúng vậy.
Có vẻ như có thứ gì đó tôi còn chưa biết về xung quanh cái quốc gia được gọi là Silt Welt này.
Có vẻ như mọi việc không đến nỗi là không thể rồi.
Kẻ thù của kẻ thù là đồng minh, đúng vậy.
Tôi không rõ lắm nhưng chắc chắn có khả năng tôi sẽ khai phá được gì đó ở nơi đấy.
“Dù sao ở nơi đây rất nguy hiểm. Tôi xin ngài hãy trốn khỏi chỗ này càng nhanh càng tốt.”
“Ta biết ơn điều đó.”
“Đừng đề cập đến việc này... Hiệp sĩ à, ngài chẳng phải sẽ gặp rắc rối nếu như chúng ta đụng độ những người khác sao?”
... Chắn chắn rồi.
Vào đượt sóng lúc trước, tất cả bọn chúng đã góp phần đánh lùi được Glass.
Tôi có thể được cho là mạnh hơn tất cả, nhưng... Nếu tôi chạm trán những hiệp sĩ kia ở đây thì tôi sẽ đại bại ngay.
Vào bây giờ, chúng tôi đã thay đổi trang phục cho Raphtalia, trông nó còn tồi tệ hơn nữa và khuôn mặt còn có thêm tý bùn đất.
“Lúc này, hãy ra khỏi đây đã.”
“Tôi cầu nguyện cho những nghi ngờ về ngài sẽ được rửa sạch.”
Sau khi chia tay nhóm người đó, chúng tôi hướng về phía nam để đi đường vòng.
Chúng tôi chỉ có chút lợi thế.
Theo lời của đám lính tình nguyện, Motoyasu và Itsuki đang trên đường tới chỗ này.
... Tôi chỉ thoáng nhìn trộm qua.
Một tên pháp sư trong nhóm của chúng đang lẩm nhẩm một phép thuật nào đó.
“Đằng kia! Cái xe chở rơm đó!”
Tôi cực kỳ lo lắng đó không phải chúng tôi. Lập tức tôi có cảm giác xấu.
Motoyasu và Itsuki đang tiến tới chỗ tôi.
Khỉ thật! Tại sao các ngươi lại tới đây?
Có vẻ là tên khốn kia dùng phép thuật.
Lẽ ra tôi phải nghiên cứu phép thuật tốt hơn.
Tôi liền ra khỏi đám rơm và nhảy ra khỏi xe. Firo cũng cảm thấy tình huống và biến trở về dạng nguyên hình của mình là Philo Rial Nữ Hoàng.
“Vậy ra là ngươi!”
Sau khi chạm mặt, Ren cũng đã xuất hiện.
Khỉ thật... Tình hình có thể tệ hơn nữa không?
“Tìm được ngươi rồi! Thả công chúa Melt ra ngay!”
Itsuki nói lớn về phía tôi như thể hắn là kẻ mang lại công lý và tỏ vẻ mặt rất chi là khiêu khích.
“Thả cái gì? Ta không hề làm gì nhị công chúa cả.”
“Đừng có giả ngốc, chúng ta đã có bằng chứng!”
“Đúng vậy. Ngươi không phải là đại diện của công lý.”
“Công lý... Huh?”
Những tên hiệp sĩ này cũng hành động vì công lý khi đợt sóng quái vật xảy ra?
Sự thực là, mỗi người đều có một công lý của riêng mình.
Đợi đã... Nếu tôi nghĩ lại cẩn thận thì đám người này nhìn nhận về công lý rất chi là đơn giản.
Khi ở chỗ thành đó, Ren thì lo lắng về ngôi làng bị dịch bệnh đó, trong khi tên Itsuki kia thì chỉ lãng phí thời gian của tôi vì cái cảm giác chính nghĩa nực cười của hắn.
Tôi có thể tận dụng nó không?
Dù sao thì chúng cũng không tin nhưng tôi cũng nên thử chút.
Nó vẫn còn đáng để giải thích một lượt và vấn đề sẽ được giải quyết.
Nói cách khác, nếu tôi làm cho chúng xung đột ‘công lý’ lẫn nhau thì tôi có thể vượt qua được.
Âm mưu hiểm độc đã nảy mầm.
Đây là tình huống mà game thủ đã trải qua nhiều.
Nếu nó thành công, nó sẽ làm cho chúng nghi ngờ quốc gia này...
“Các ngươi nói rằng những gì các ngươi tin tưởng thực sự là công lý?”
“Ngươi đang nói gì vậy?”
“Nhị công chúa đang ở đây, không bị mất một sợi tóc.”
Tôi cho bon chúng thấy nhị công chúa trong khi vẫn sẵn sàng duy trì phòng thủ trước đòn tấn công.
Nhị công chúa lo lắng nhìn tôi và gật đầu.
“Thưa Kiếm hiệp sĩ, Thương hiệp sĩ, Cung hiệp sĩ, Khiên hiệp sĩ thực sự vô tội. Nói đúng hơn là ngài ấy đã cứu mạng tôi.”
Nhị công chúa không nói với một giọng điệu của trẻ con nữa mà tỏ ra như một vị công chúa cao quý đáng tin cậy.
Thái độ của cả 3 đều thay đổi.
Có vẻ như bọn chúng đã nhận ra rằng mình đang bị bọn xấu lợi dụng.
Bởi vì cơ bản những tên này là những kẻ mù quáng vào công lý, điều này sẽ cực kỳ hổ thẹn.
“Làm ơn hãy tin tôi. Ở đây có một âm mưu rất lớn được bày ra.”
“Nhưng tại sao công chúa Melty lại đi theo tên này.”
“Chính tôi đã nhờ ngài bảo vệ mình.”
Nhị công chúa giải thích việc xảy ra cho chúng.
“Đây không phải là bất thường sao? Ai sẽ được hưởng lợi nếu như Khiên hiệp sĩ bắt cóc tôi?”
“Đ-điều này...”
Các ngươi đã nhìn ra chưa?
Ánh mắt của bọn chúng chìm xuống.
“Nhưng, gã này là-”
“Không lẽ quốc gia Merlot Mark đối xử Khiên hiệp sĩ theo cách khác?”
“Gần như vậy...”
“Theo như những gì mẫu hậu nói. Khi mà thời khắc bất hạnh xảy ra, mọi người phải đưa tay ra và đoàn kết lại để vượt qua nó... Không có lợi ích gì để những hiệp sĩ tranh đấu lẫn nhau. Làm ơn hãy hạ vũ khí xuống.”
Ba tên hiệp bắt đầu mềm tay nắm vũ khí lại và bắt đầu hạ xuống.
Dù sao bọn chúng vẫn rất cẩn trọng.
Sau cùng thì bọn chúng đã bị đánh bại ở đợt sóng trước.
Theo như lời nhị công chúa, chúng tôi cần đoàn kết lại và mạnh mẽ hơn.
“Mọi người hiểu chứ? Đây là một âm mưu. Ta sẽ nói cho mọi người biết tất cả những gì ta hiểu được. Còn lại phụ thuộc vào các ngươi.”
Sau khi tôi nói vậy thì con khốn kia tên lên.
“Đừng có tin lời của Khiên quỷ dữ!”
Mẹ kiếp! Con chó cái kia, ta đang định giải thích tình hình.
Tôi nên nói gì đây.
Có thật sự là con này thực sự lo lắng cho đứa em gái của mình?
“Vụ việc đã được sáng tỏ! Khiên quỷ dữ đã sử dụng một loại tà thuật mạnh mẽ để tẩy não nhị công chúa!”