“Umuu...”
Tôi quan sát tình hình phía sau bụi cây.
Đã vài giờ kể từ khi nhị công chúa đi cùng. Có 1 ngôi làng ở gần đó, chúng tôi phải thật thận trọng.
Gần đó là ngôi làng bị cái xác rồng thối rữa gây dịch bệnh trước đây. Có vẻ như những tên kỵ sĩ kia nói đã trở thành sự thật.
“Khiên quỷ dữ Iwatani Naofumi đã giết hại các kị sĩ bảo vệ công chúa và bắt cóc nàng trong khi trốn chạy. Truy nã, không cần biết sống hay chết. Phần thưởng là...”
Một bảng thông báo ở trong thôn có dán 1 mẩu giấy. Kèm theo đó là số tiền khá lớn cho cái đầu của tôi.
Điều này là đã thành sự thật chỉ trong vài giờ?? Bọn chúng dường như đã chuẩn bị sẵn cho nó.
Tôi biết nó được dự tính từ đầu.
Và chúng cũng cho rằng tôi giết hết những hiệp sĩ tôi đã bắt.
Tôi nghe thấy.
“Người kỵ sĩ Imperial đã ghi lại được hình ảnh của hung thủ. Anh ta đã mang hình ảnh đó về lâu đài, và đã chết sau khi hoàn thành điều đó.”
Hình ảnh 3 chiều của tôi được chiếu lại bởi quả cầu pha lê. Mặt tôi bị xoắn lại, trông gian ác, và đang bóp cổ nhị công chúa – máu chảy ra từ đó.
... Có thể bịa đặt được điều đó sao?
Tôi có nên tập cho mình thói quen mới đó là tránh cầu pha lê bằng mọi giá trong tương lai.?
Mặc dù vậy, nhị công chúa trông khá là khỏe mạnh kể cả khi đang cận kề cái chết...
Nhìn kĩ thì biểu hiện của cô bé sốc hơn là đau đớn.
Theo đường này thì Silt Welt nằm về phía đông nam của Shirudo Furiden, hướng đông bắc vị trí hiện tại của chúng tôi.
Điều quan trọng để vượt qua 2 vùng này là phải đi nhanh hơn nữa so với trước đây.
Chúng tôi còn phải di chuyển mà không bị phát hiện.
“Nếu ai nhìn thấy 1 con quỷ có 1 con chim kì lạ kéo xe, hãy báo cho chúng tôi ngay lập tức”
Cầu pha lê cho thấy hình ảnh của Firo là 1 con chim săn mồi phun chất độc.
Tốt thôi, tôi có thể dùng chất độc để chứng minh sự giả mạo.
Vấn đề bây giờ, Firo là phương tiện chính để di chuyển.
Chúng tôi có lẽ phải bỏ Firo ở đâu đó.
“Giờ, Firo, em đã hiểu chưa?”
“Khôngggggggg ~!”
Khi tôi đã do thám xong làng, và di chuyển trở lại chỗ Firo và cho em ấy biết.
Nếu chúng ta tiếp tục để Firo kéo xe, nó sẽ thu hút sự chú ý.
Nếu họ đuổi theo, Firo có thể bỏ xe lại và chạy với tốc độ vượt trội của mình. Họ sẽ rất khó bắt được, nhưng chúng tôi sẽ mất tất cả.
Vì vậy tôi phải giải thích.
“Chúng ta không thể giúp gì được, vì em rất nổi bật”
Theo nghĩa thì con bé đã là một quái thú thuộc loại quý hiếm dị thường rồi.
Sau tất Firo cũng chính là lý do vì sao tôi được gọi là thánh nhân của con thánh thú.
“Firo không thể đổi thành 1 hình dạng khác trước khi xảy ra bất cứ gì sao? Firo sẽ làm việc chăm chỉ?”
“Như thế nào...” ”
Người Firo bắt đầu tỏa sáng và biến đổi.
Chẳng lẽ con bé định sẽ kéo xe trong hình dạng người.
Cổ và chân bắt đầu to dần.
“Gueee!”
Firo biến thành 1 con PHilo Rial bình thường.
Mà có thể là lớn hơn trung bình 1 tí.
“Em có thể duy trì hình dạng này?”
“Gueee!”
Con bé gật đầu.
“Chỉ có thể kêu được trong hình dạng đó thôi à?”
“Guee!”
“Hiểu rồi.”
Tôi nghĩ sẽ ổn thôi nếu như Firo có thể giữ hình dạng như vậy.
“Firo-chan thật tuyệt vời!”
Nhị công chúa với đôi mắt sáng rực bắt đầu chơi đùa với Firo.
“Guee...”
Tiếng kêu chói tai này còn tốt hơn cái mồm đầy ‘độc’ của con bé.
“Khi ở trong dạng này, hãy yên lặng.”
“Guee!”
Đầu tôi bị nắm chặt bởi chân của Firo.
Tất nhiên là Raphtalia và Firo hiếm khi tấn công tôi, nhưng bất cứ hành động nào có tí chút bạo lực sẽ kích hoạt dấu ấn nô lệ.
Dấu ấn xuất hiện trên ngực, và con bé bắt đầu lăn lộn trong sự đau đớn.
“Gueê???!”
“Firo-chan!?”
“Thực sự thì cái gì làm ngài không thích vậy?”
“Đừng có bạo hành Firo-chan!!”
“Ta không làm, dấu ấn nô lệ chỉ kích hoạt vì có những hành động tấn công vào chủ nhân.”
Mặc dù con bé khá là dễ chịu ở dạng này, nhưng trong dạng này tôi không hiểu những gì Firo nói.
Trong sâu thẳm tôi đã nghĩ “nó sẽ tốt hơn nếu có 1 con nuôi thú lắng nghe vô điều kiện và không ồn ào”
Firo trở về dạng người và rên rỉ như 1 đứa trẻ.
“Thật là đau quá đi mà!”
“Tự làm tự chịu. Nhóc đã hiểu rõ rồi đây. Quái thú không được tấn công chủ của chúng.”
“UEH...”
Nhị công chúa lo lắng cho Firo 1 cách kì lạ.
Bởi vì hai đứa là bạn bè?
“Trong thời gian này, em sẽ ổn nếu tự ngụy trang mình”
Cho đến bây giờ chúng tôi đã ngụy trang rất tốt, và nó sẽ được việc.
“Raphtalia... Em có thể làm mình trông tồi tàn (shabby) 1 chút không, đội 1 cái mũ chẳng hạn?” (Shabby có rất nhiều nghĩa: Tồi tàn, hư, xấu, suy tàn, bủn xỉn...)
Và như vậy, tôi cùng công chúa sẽ ẩn mình đi trong khi di chuyển, Firo đổi hình dạng và Raphtalia sẽ trông như 1 người bình thường đi qua làng.
“Ahh...”
Raphtalia bắt gặp ánh mắt của dân làng
“...”
“...”
Chúng tôi lặng lẽ vượt qua.
“...”
“...”
Xe kéo bằng kim loại đang đi qua mặt các binh sĩ.
“Khoan đã.”
Chúng tôi bị dừng lại.
Tôi đã chuẩn bị cho việc bị phát hiện, chúng tôi có thể đối phó với họ.
“Đ-được thôi! Có chuyện gì vậy?”
“Xe của ngươi có dấu hình cái cánh. Nó giống như cái xe của con Chim quỷ...”
“K-không... Tôi chỉ là 1 thương nhân thôi.”
“Hô... Vậy ta có thể kiểm tra cái gì ở trong không?”
Điều này hết sức nguy hiểm.
Người lính đặt tay lên chiếc xe.
Tôi có thể làm gì? Tôi sẽ không sao vì đang mặc quần áo thông thường và cái khiên dưới dạng quyển sách, nhưng công chúa sẽ bị lộ ngay lập tức.
“Ah!”
Những người dân làng nhìn Raphtalia đột nhiên nói.
“Sao?!”
Người lính quay lại hỏi.
“Tôi nghe thấy ai đó nói rằng đã phát hiện tên Khiên quỷ dữ ấy 1 lúc trước đây”
“Thật không?”
Người dân gật đầu.
Người lính đi theo hướng dân làng chỉ.
“Đằng này.”
Một người dân làng gõ xe chúng tôi.
“Nhanh lên trước khi quá muộn”
Có vẻ như anh ta sẽ cho chúng tôi 1 nơi ẩn náu.
Phải làm gì đây... Người lính ấy sẽ sớm trở lại và đây sẽ là thảm họa.
“Đi đi, em sẽ ở lại đây chặn họ”
Raphtalia nhận thấy sự do dự trong tôi và quyết định thay.
“Nhưng...”
“Em đã có kế hoạch cho việc này”
Là sao?
Nhị công chúa và tôi ra khỏi cái xe. Và trong khi đi tôi che cô công chúa bằng áo choàng, như dân làng chỉ dẫn.
“Ở đó không có gì cả”
“Huh?? Chắc là tôi đã nhầm à?”
“Không, ngươi chỉ làm theo những gì mà quốc gia này yêu cầu và báo cáo đúng sự việc, hẳn là hắn đã chạy đi rồi.”
“Tôi hiểu”
Những người dân đã hoàn thành vai diễn của mình và tay lính bắt đầu kiểm tra cái xe.
“Hmmm.. Chỉ có hàng hóa linh tinh. Đây là thuốc?”
“Vâng, 1 nhà thám hiểm đã bảo tôi chuyển chúng... Haha...”
Trong khi cải trang, Raphtalia trả lời gượng gạo.
“Ta hiểu rồi, xin lỗi vì đã làm phiền, thủ tục mà.”
“Không, không sao cả.”
Người lính đi tuần chỗ khác.
Dân làng chỉ Raphtalia đến 1 quán trọ.
“Hmmm...”
Chúng tôi lén nhìn qua của sổ của ngôi nhà.
Tôi rất lo lắng.
Thật là nguy hiểm. Nếu người dân không giúp chúng tôi, có thể đã xảy một việc náo động rồi.
“Thánh nhân, ngài ổn chứ?”
“Ah... Vânng... Theo 1 cách nào đó”
“Sau khi thánh nhân cứu ngôi làng này, chúng tôi đã nhận ra ngài chính là Khiên hiệp sĩ.”
“Vậy các ngươi không-?”
“Có tội? Không thể nào. Thánh nhân đã cứu ngôi làng này. Không thể nào chúng tôi có thể quên điều đó.”
“... Chúng ta có an toàn không?”
Nhị công chúa lo lắng hỏi.
“Các ngươi là người theo ma quỷ??”
“Chúng tôi đã nhận được vài điều khác từ nhà thờ 3 hiệp sĩ. Nhưng chính Quỷ hiệp sĩ này đã cứu chúng tôi khỏi điều mà Kiếm hiệp sĩ đã gây ra”
Cuộc chiến ở nơi này lúc trước rất khắc nghiệt, tôi cũng học được nhiều điều từ ngôi làng này.
Dường như ngôi làng đang hồi phục sau ảnh hưởng của của bệnh dịch.
“Mặc dù ngài có thể bị gọi là quỷ, nhưng chính chúng tôi sẽ còn tồi tệ hơn cả ma quỷ nếu chúng tôi là loại người vong ơn bội nghĩa”
Dân làng trả lời nhị công chúa.
“Đây là 1 âm mưu”
“Vâng, thật tốt nếu công chúa sẵn sàng nói ra”
Công chúa gật đầu nói.
“Hiện nay có 1 số người muốn ám toán ta. Chính ngài KHiên hiệp sĩ đã cứu ta...”
Dân làng gật đầu tỏ ý hiểu.
“Tôi đã rõ. Không phải ai trong số dân làng chúng tôi cũng biết ơn đâu, vì thế ngài cần nhanh lên”
“... Hiểu rồi.”
“Có 1 chiếc xe ở ngoài kia với đầy rơm. Hãy chui vào đó và dân làng sẽ đưa mọi người đi đến nhà trọ nơi đồng đội ngài đang đợi ở đó”
“Ta rất biết ơn điều này”
Nhờ người dân đánh lạc hướng lính gác, chúng tôi đoàn tụ với Raphtalia.
“Theo ta nghĩ, chúng ta sẽ gặp nguy hiểm khi mang cái xe này. Hãy đổi lấy 1 thứ khác.”
“Gueee!?”
Firo thể hiện sự bất bình của mình.
Con bé lắc qua lắc lại đầu.
“Gue! Gue!!”
“Chúng ta không thể làm gì được! Em muốn bị phát hiện và bị bắt? Nhị công chúa – Mel –chan sẽ bị giết”
“Gu...”
Firo miễn cưỡng im lặng khi tôi nói sự sống của cô công chúa sẽ gặp nguy hiểm.
Có vẻ con bé đã trở thành 1 người quan trong của Firo.
“Em tuyệt lắm, Firo. Em có thể hi sinh những điều quan trọng vì bạn bè của mình.
“Gue?”
Tôi vỗ về con bé.
Kể cả tôi không hiểu những gì con bé nói, tôi biết con bé đã có một sự lựa chọn chính xác.
“Sau này nhất định chúng ta sẽ quay lại lấy nó”
“Gue!”
“Xin lỗi, có phiền không nếu ta để cái xe ở đây?”
“... Chắc chắn rồi”
Người dân làng có vẻ hiểu và chấp nhận điều đó “
“Tôi thực sự biết ơn”
“Ngài đã làm rất nhiều thứ cho chúng tôi rồi.”
“Ta hiểu. Nhị công chúa hãy tới đây và thay đổi quàn áo đi. Họ sẽ nhận ra ngay nếu như cứ ăn mặc như bây giờ”
“Oh... Được thôi”
Nhưng cô công chúa có vẻ không hài lòng về ý tưởng mặc quần áo rẻ tiền.
Có vẻ dân làng không có quần áo phù hợp.
Vì họ không có trẻ em.
So với trước đây, con bé trông như 1 đứa trẻ nghèo khổ.
Dù sao màu tóc lai xanh là quá đủ cho dòng máu cao quý.
Tôi khá lo lắng về việc đó khi chúng tôi di chuyển.
“Hãy cho vào túi những thứ cần thiết”
Tôi cho những thứ có giá trị vào xe rơm.
Những thứ quá to được trao cho dân làng.
Chúng tôi sẽ ổn trong 2 tuần với những đồ dùng này. Những thứ còn lại sẽ giúp ngôi làng hồi phục.
“Rồi... Đi thôi”
“Vâng”
Chúng tôi lặng lẽ rời làng, và người dân tiễn chúng tôi.
Chúng tôi vẫn bị nhận ra bởi dân làng.
Sau này, tốt nhất là tránh hết tất cả làng mạc và thị trấn.
Chiếc xe lăn rầm rập, và chúng tôi đi về hướng đông bắc.
Tôi hi vọng dân làng đó sẽ không bị trừng phạt vì giúp đỡ chúng tôi.