Sau đó, chúng tôi bắt đầu tập trận dựa trên mô phỏng đòn tấn công của Phượng Hoàng.
“Tại sao Firo phải hợp tác với Gaelion chứ...?”
Vởi vẻ mặt hoàn toàn miễn cưỡng, Firo phàn nàn. Nhưng vẫn tuân theo lệnh tôi, con bé đập cánh và phun ra những đòn tấn công mô phỏng theo Phượng Hoàng.
Con bé đang đóng vai con ở dưới thấp.
Con thực chắc chắn lớn hơn nhiều, nhưng vì đây chỉ là tập luyện, nên cũng đành vậy.
“Kyua!”
Gaelion vui vẻ bay trên cao, những ma pháp mà nó vịnh xướng toàn là ma pháp phức tạp, nhưng chúng đã được Gaelion già dằn xuống. Đương nhiên, Gaelion đang đóng vai con Phượng Hoàng ở trên cao oanh tạc xuống mặt đất.
Sau khi Gaelion già nghe thấy lời yêu cầu của tôi, nó đã vô cùng nhiệt tình.
“Đúng như tôi nghĩ, có vấn đề đối với việc đối phó đòn tấn công từ bầu trời.”
Sau cuộc luyện tập, Itsuki hờ hững nói như thế.
“Vậy à.”
Quả thực là Firo và những con Phi Long trong vai trò của Phượng Hoàng tầm thấp chỉ tập trung vào việc né tránh những đòn tấn công của chúng tôi, chứ rất ít khi tấn công.
Dĩ nhiên, vì con thật có thể tự bạo để tái sinh, nên đòn tấn công của nó có lẽ sẽ khác.
... Tôi cưỡi trên lưng Firo, để xem thử đội ngũ của Liên Hiệp Quân trong mắt nó là như thế nào.
Nếu dùng Khiên Lưu Tinh, tôi sẽ có thể cản được mấy đòn tấn công yếu yếu. Dùng Float Shield cũng sẽ tạo ra được những chỗ đặt chân tốt.
Lần này, Ren là người tấn công chính. Đương nhiên, nếu như Ren mà đánh thật thì Firo và Gaelion e rằng không chỉ bị thương thôi đâu, nên hắn đã nương tay.
Quay về nội dung nói chuyện khi nãy, đối với con bay ở trên cao, việc điều chỉnh sát thương là rất khó khăn.
Dù vậy, do Itsuki có siêu năng lực Mệnh Trung (Trúng Đích), thế nên hắn rất giỏi trong việc này.
Bởi vì hắn đã nhẹ tay, nên Gaelion mới có thể ngăn mấy mũi tên lại, nhưng tôi thật chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu như hắn bắn hết sức nữa...
Rishia cũng đang dùng thứ vũ khí ném của mình.
Hai kẻ này cũng không tồi, nhưng vấn đề là ở những người khác kìa.
Motoyasu đang sử dụng nhiều kỹ năng tầm xa, nhưng độ chính xác thì còn lâu mới bằng được Itsuki.
Mà, hình như Phượng Hoàng khá lớn, nên đó cũng không phải là vấn đề gì to tát.
Nhưng Liên Hiệp Quân mới là vấn đề to tát hơn.
Những đòn tấn công bằng cung và ma pháp của họ yếu hơn tôi nghĩ nhiều. Tôi không chắc mình có nên nói không, nhưng tôi không nghĩ họ sẽ cống hiến được gì nhiều.
Tuy rằng đám nô lệ có sở trường về ma pháp của tôi được nhập vào cùng đội với họ, nhưng có vẻ như việc hợp tác rất khó khăn.
Sadina và Nữ Hoàng đang làm người điều khiển cho đội hậu phương sử dụng ma pháp để hỗ trợ cho đội tiên phong. Không ngờ Sadina cũng có thể dùng được Ma Pháp Hợp Xướng và Ma pháp Hợp Thành Tập Thể. Và Nữ Hoàng cũng thế. Khi có ai đó điêu luyện dẫn dắt, uy lực đúng là sẽ lớn hơn hẳn.
Do đang trên đất liền, nên sức chiến đấu của Sadina có giảm sút... Dẫu vậy, tôi muốn cô ta ở tuyến đầu hơn.
Nhưng vì lo lắng cho hỏa lực của tuyến sau, nên tôi bố trí cô ta ở đó.
Chúng tôi chỉ đang tập luyện dựa trên suy diễn, nhưng gánh nặng gây ra cho con ở dưới thấp vẫn quá cao, và tôi không có cái tự tin là chúng tôi có thể đồng thời hạ gục được cả 2.
Đương nhiên, nếu đó là kẻ địch mà Hiệp Sĩ và đồng hành của họ có thể tự mình đánh được, chúng tôi đã chẳng phải chuẩn bị đến mức này.
Bởi vì thận trọng là cần thiết, nên chúng tôi cần chuẩn bị mọi thứ có thể. Nếu nó mà mạnh hơn giả định, thì tôi không chắc chúng tôi có thể đối phó được với nó.
Nếu đúng như thế, thì đây quả không phải là trò đùa rồi.
Tôi hy vọng rằng chỉ cần mỗi chúng tôi là đủ hạ nó. Tuy nhiên, cho dù không thể, chúng tôi cũng phải làm những gì mà mình có thể.
... Tốt nhất là đừng mong chờ quá nhiều ở Liên Hiệp Quân.
Việc họ cố học hỏi để trở nên mạnh hơn cũng tốt. Vấn đề ở đây là, nếu họ trở nên quá hợm hĩnh, có nguy cơ là chúng tôi sẽ không thể khống chế được họ nữa.
Nếu chúng tôi dùng Hiệu Chỉnh lên họ, có thể họ lại trở nên giống với đám thuộc hạ của Itsuki cũng nên.
Đó mới thực là vấn đề phiền phức.
—
Tập luyện kết thúc, và đêm xuống.
Tôi dắt đám nô lệ đi đến ngôi đền, nơi có Vũ Khí Thất Tinh của Hộ Thủ.
“Hể... Vậy đây là Vũ Khí Thất Tinh của Hộ Thủ hả, Nii-chan?”
Kiel trông có vẻ hào hứng khi con bé liếc thấy cái bao tay trong đá.
“Đúng vậy.”
“Vào ban ngày, có rất nhiều người xếp hàng ở đây đấy.”
Raphtalia cũng thấy sao?
Cái ước nguyện anh hùng “Ta mới là Dũng Sĩ” đúng là ở thế giới nào cũng giống nhau nhỉ.
Tất cả mọi người đều muốn làm Dũng Sĩ. Và ngay tại đây, có một cây kiếm truyền thuyết trong đá mà.
Tất nhiên, tôi có nói mình ghét mấy chuyện như thế đâu.
“Em sẽ thử sức chứ, Raphtalia?”
“Nếu như chuyện đó có thể giảm bớt gánh nặng cho Naofumi-sama ở thế giới này, thì em sẽ rất vui lòng.”
“Vậy sao...”
Một Raphtalia chuyên dùng kiếm lại đánh tơi tả đám ma thú bằng nắm đấm, đó là cảnh tôi chẳng muốn nhìn chút nào. Hay nói đúng hơn, cảnh đó sẽ khiến tôi cực kỳ khó chịu.
“Lỡ mà được chọn, em có chiến đấu được không? Vũ khí hay dùng từ kiếm sẽ biến thành bao tay đó.”
Nhưng khi nói đến đây, tôi chợt nhớ.
Lưu Phái Biến Huyễn Vô Song không chọn một món vũ khí nhất định nào cả.
“Vâng, em nghĩ mình sẽ ổn thôi.”
“Em cảm thấy một thứ sức mạnh tương tự như Khiên của Naofumi-sama.”
Cả Atlas và Fohl đều đang nhìn về thứ vũ khí đó.
2 đứa đó là lựa chọn hàng đầu của tôi, lý do thì rõ quá rồi.
Trong số các nô lệ, 2 đứa có khả năng được chọn cao nhất.
“Hiểu rồi. Vậy nó đúng là hàng thật.”
Cái này rõ ràng chỉ là một món đồ nghệ thuật, bởi vậy nên nó mới không đáp lại những người thử sức.
Có lẽ không thiếu những người chán nản quá sẽ nói như thế.
Cái món Thất Tinh Vũ Khí này đã không chọn ta, chắc chắn nó chính là đồ giả!
Làm những chuyện không đâu như vậy vốn là bản tính con người mà.
“Dẫu sao, để các ngươi có thể thử xem, ta đã ‘đặt vé’ cho đêm nay, mặc dù ban đêm là thời điểm đóng cửa. Mọi người hãy thử đi.”
“Vâng!”
Ít ra thì câu trả lời cũng khá ‘sung’.
Mà, tôi cũng chẳng trông mong gì nhiều, không được chọn là chuyện quá bình thường.
“Vậy bắt đầu với Raphtalia đi.”
“Em sao?”
“Ừ.”
Chuyên Gia Đánh Lộn Raphtalia, tôi cảm thấy có hơi muốn nhìn thấy cảnh đó, nhưng mà đồng thời tôi cũng chẳng không muốn nhìn thấy cảnh đó chút nào...
Đúng rồi. Con bé cũng có thể kết hợp với ma pháp ảo giác để tạo ra dư ảnh nắm đấm mà.
Và có lẽ con bé sẽ có thể bắn tia sáng ra từ bao tay nữa.
Mà khoan, tôi có cảm giác Atlas và Fohl đã từng làm chuyện như vậy rồi.
“Còn Firo~?”
“Nếu nhóc muốn chiến đấu bằng bao tay, thì cứ thử thoải mái.”
Ngươi về cơ bản toàn chiến đấu bằng đá không mà.
Chẳng lẽ con lẽ con nhóc này định sẽ luôn ở trong dạng người và đấm tơi tả kẻ địch?
... Có thể lắm chứ. Cũng khá đáng sợ đó.
Hiện tại, Midori là con Filo Rial duy nhất dùng rìu để chiến đấu trong dạng người.
“Firo sẽ thử xem~”
Đám nô lệ cũng bắt đầu xếp hàng.
Nhân tiện, Ren, Itsuki, và Rishia đang nghỉ ngơi ở quán trọ.
Motoyasu thì tự tiện đi theo chúng tôi. Không, hắn tự tiện đi theo Firo chứ.
“Được rồi~, tất cả mọi người đợi đến lượt nào~”
... Sadina đang phân chia đám nô lệ giống như là mẹ của chúng vậy.
Nếu một người dùng lao như cô ta mà được chọn, chẳng biết cô ta sẽ chiến đấu ra sao nhỉ?
Cô ta trông cũng ra dáng một chiến binh lắm, nhưng lại có gì đó sai sai.
Cái cảm giác này hình như thường sẽ xuất hiện ở trong mấy Game Nuôi Dạy thì phải. (Note: 育成ゲーム. Mình không chắc nên dịch thể loại game này là gì, nhưng đây là loại Game bao gồm trồng trọt, chăn nuôi thú cưng. Kể cả xây dựng thị trấn, điều khiển nhân vật trong cuộc sống hằng ngày cũng thuộc loại này.)
“Hộ Thủ à...”
Raphtalia chạm vào chiếc bao tay, và cố kéo nó ra khỏi bức tường.
Tuy nhiên, đôi bao tay không thay đổi gì cả.
Nếu có ai đó được chọn, có lẽ là nó sẽ phát sáng rồi có thể lấy ra dễ dàng chăng?
Hay là phải đánh bại một con ma thú hộ vệ cực mạnh mới được chấp nhận?
Cuối cùng, Raphtalia đầu hàng, và trở về bên cạnh tôi.
“Em không thể rồi.”
“Vậy à.”
“Đến lượt Firo~!”
Tiếp đến là Firo, nhưng cặp bao tay cũng chẳng hề phản ứng gì.
Con nhóc cố dùng hết sức mình để kéo đôi bao tay được khảm sâu vào phiến đá Rosetta.
Ê này, đừng có biến hình chứ. Và đừng có dùng chân nữa. Tính phá bức tường à.
May mắn là, đến cả vết nứt cũng không có.
“Họ không triệu hồi Hiệp Sĩ vào những lúc nguy hiểm như thế này sao?”
Đột nhiên, tôi cảm thấy thắc mắc với chuyện chiếc bao tay này vẫn chưa có người sở hữu nên tôi hỏi Nữ Hoàng.
Trước đây tôi từng nghe nói rằng, bởi vì thế giới đang bị một thảm họa áp bức, nên Tứ Thánh Hiệp Sĩ đều được triệu hồi.
Theo lý thuyết đó, nếu có người được chọn làm Thất Tinh Hiệp Sĩ thì cũng không có gì kỳ lạ.
Hình như là ngoài Hộ Thủ ra, 6 Hiệp Sĩ khác đều có đủ rồi.
Bởi vậy, triệu hồi một người thế giới khác để làm Hiệp Sĩ của Hộ Thủ cũng không phải là một lựa chọn tệ lắm.
Mặc dù tôi có lo lắng là một tên khốn thích Harem như cái người đã viết nhật ký kia sẽ được triệu hồi.
“Hình như là họ đã thực hiện nghi thức triệu hồi hết lần này đến lần khác rồi, thế nhưng vẫn không có kết quả.”
“Hmm...”
Tuy rằng có triệu hồi nhưng món vũ khí Thất Tinh không phản ứng lại à.
Coi bộ tiêu chuẩn lựa chọn người sở hữu của Tứ Thánh Vũ Khí lỏng lẻo hơn nhỉ.
Tứ Thánh chắc chắn phải là người từ thế giới khác, nhưng Thất Tinh thì cũng có thể được chọn từ người của thế giới này, hoặc cũng có thể là người của thế giới khác.
“À, phải rồi. Tôi vẫn chưa biết chút gì về vũ khí của Thất Tinh cả.”
“Thật sao? Tôi cứ tưởng Melty đã nói với Iwatani-sama rồi chứ.”
Không, chưa từng nghe cô bé nói gì cả.
Hình như cô bé đó nghĩ có bộ tứ này là đủ rồi, và không hề có hứng thú gì đối với bộ thất đó.
Tôi chỉ nói chuyện với cô bé về việc quản lý ngôi làng, Filo Rial, bán rong, và một số vấn đề thực tại khác mà thôi.
Một con nhóc không có giấc mơ.
Không, hay là giấc mơ đã thành sự thật rồi?
Cô bé đã trở thành bạn bè của Filo Rial Nữ Hoàng, là Fitoria và Firo.
“Hộ thủ là món vũ khí... Bảo vệ bàn tay đúng không? Bởi vì lúc ban đầu, tôi cũng từng đánh ma thú bằng tay không nên tôi có hiểu một chút.”
“Ngài đã từng làm vậy sao...”
Trước cả khi Raphtalia trở thành nô lệ của tôi, tôi từng đánh ma thú chủ yếu là để xả xì-trét.
“Hộ Thủ cũng gần giống như Khiên của Iwatani-sama. Nếu phải nói thì, chúng là Thất Tinh Vũ khí chú trọng bảo vệ thân thể.”
“Thế à.”
Quả là bên trong Khiên của tôi cũng có một vật với kích thước nhỏ giống như là giáp tay.
Nếu như chúng được phân loại như nhau. Vậy thì mấy thứ cùng nằm chung bảng phân loại đó là như thế nào vậy?
Frisbee Shield của tôi và vũ khí kỳ lạ của Rishia làm sao mà giống nhau được chứ.
Tiện thể, Rishia cũng có Skill dùng lao ném tương tự như của Motoyasu.
“Trái lại, Trảo Hiệp Sĩ cũng có tồn tại đấy, ngài biết chứ.”
“... Oi oi oi.”
Chẳng phải chúng cũng như nhau sao?
Vui lòng giải thích cho tôi sự khác biệt giữa Hộ Thủ và Trảo đi. (Trảo: Móng vuốt)
Tôi thực sự muốn hét lên như thế, nhưng cố kìm lại.
... Tạm thời, hãy nghe thử xem vũ khí Thất Tinh là cái gì đã.
“Có những loại vũ khí nào trong Thất Tinh Vũ khí vậy?”
“Phải rồi nhỉ. Vậy thì bắt đầu từ cái đó trước đi.”
Nữ Hoàng bắt đầu nói chi tiết về Thất Tinh cho tôi.
“Đầu tiên là Trượng.”
Là món Trash sở hữu.
Nữ Hoàng nói nó đầu tiên, chứng tỏ bà ta vẫn còn quan tâm đến lão ta.
Khi giới thiệu đến cái thứ sáu, rồi Nữ Hoàng sẽ nói là ‘A, đúng rồi. Vẫn còn trượng nữa chứ nhỉ’, tôi còn tưởng là bà ta sẽ nói như thế chứ.
Trash thì... Tôi nhìn xung quanh, và thấy Trash đang ở ngồi yên ở trong góc, nhìn về phía chúng tôi.
Hắn đang nhìn ai thế?
Tôi đã nghĩ đó là Atlas, nhưng theo tầm mắt của hắn lại không giống lắm.
... Tại sao hắn lại nhìn vào Fohl chứ?
“Iwatani-sama?”
“A, ừ, xin hãy tiếp tục đi.”
“Tiếp đến là Chùy, Phi Xạ, Hộ Thủ, Trảo, Phủ, Tiên.” (Tiên: Roi)
Một đội hình lạ lùng nhỉ.
Nhưng Tứ Hiệp Sĩ đã lấy 4 món cơ bản rồi, nên phần còn lại là một đám lộn xộn cũng phải thôi.
Đặc biệt là cái cuối cùng.
“Roi à...”
Đó là món vũ khí khá kỳ lạ.
Viên ngọc có thể được khảm vào đâu đây chứ?
Tay cầm chăng?
Khi Khiên mà nói thế thì có hơi lạ tai, nhưng mà, vũ khí đó nghe có vẻ khá yếu.
Nhưng trong một Game mà tôi biết, đó lại là món vũ khí mạnh nhất. (Có lẽ là nói đến game Vampire Killer, trong Series Castlevania.)