“Chuyển động của em đã tiến bộ đến mức không thể nhận ra luôn.”
Có lẽ do đây là thành quả của đợt học tập với Babaa, mà Rishia đang rất chủ động tiêu diệt ma thú.
Con bé dùng một con dao ném nối với phần chuôi của một thanh tiểu kiếm bằng một sợi roi.
Khi ném con dao, đối thủ sẽ bị sợi roi quấn chặt lại, sau đó kéo đối thủ lại gần và đâm bằng thanh tiểu kiếm.
Thuộc lưu phái Biến Huyễn Vô Song, Phược Đột là tên của đòn tấn công này. [1]
Mặc dù cái tên nghe rất giản đơn và có hơi hướng chuunibyou, nhưng tôi đánh giá nó rất cao.
Không chỉ có vậy, nó cũng rất nhanh nữa.
Quả không hổ danh Babaa, bà ta đúng là chuyên gia.
Biến Huyễn Vô Song, thật xứng với cái tên gọi đó, có đòn tấn công thật khó lường.
Kết hợp thêm cả khả năng xuyên phá phòng ngự, nó thật sự rất đáng gờm.
Nếu nhớ không nhầm, tôi nghe rằng Rishia đã được dạy mọi thứ của lưu phái này. Vậy có nghĩa là con bé có thể chiến đấu với những loại vũ khí khác nữa.
Nói thêm là Lv của Rishia hiện đang là 70.
Cái thực tế là sức mạnh của con bé không tương xứng với Status quả khiến người ngạc nhiên.
Nói thế nào đây nhỉ... “Cô gái này là ai chứ?” Là cảm giác của tôi hiện giờ.
Nếu Itsuki mà gặp Rishia lúc này thì có khả năng cao hắn sẽ nói “Hãy quay lại đi.”.
Mặc dù hiện tại Itsuki vẫn đang ở Zeltbur đóng vai Perfect Hidden Justice trong tình trạng tinh thần suy sụp.
Ngươi cứ diễn cái trò Perfect Hidden Justice cho đến khi thế giới này thanh bình đi nhá.
“Thật vậy sao? Bây giờ em— Em chẳng thấy có gì thay đổi cả...”
Nhân tiện, hiện Rishia đang mặc bộ Firo Kigurumi.
Vừa mới quay về là con bé mặc bộ đó vào liền, tôi rất ngạc nhiên khi thấy vậy.
Có lẽ hỗ trợ về tinh thần vẫn còn cần thiết.
Cho dù có trở nên mạnh mẽ hơn đi nữa, có vẻ như gốc rễ vẫn chưa thay đổi được.
Tuy nhiên nếu Itsuki mặc bộ đồ Firo Kigurumi này, có thể hắn sẽ trở lại bình thường đấy.
Không, không...
“Em đã băn khoăn từ lâu rồi, nhưng sao Rishia onee-san lại có hình dáng giống Firo-chan vậy chứ?”
Taniko nghiêng đầu hỏi.
Mà, hiệu dụng và vẻ ngoài thực sự của nó là 2 thứ khác nhau hoàn toàn.
Giải thích ra thì phiền phức quá, nên cứ tảng lờ như tôi không nghe thấy gì hết.
“Thật vậy sao?”
Có vẻ như đến lúc này Atlas mới nhận ra.
Mà ngẫm lại thì do Atlas không thấy đường nên con bé có không nhận ra cũng là chuyện dễ hiểu.
Thực sự mà nói thì bộ Kigurumi đó dường như không để Khí thoát ra. Mà nếu nó có thoát ra một ít thì cũng khá khó chịu.
“Chỉ là, em có thể thấy có một dòng chảy sức mạnh từ Naofumi-sama và bao quanh lấy Rishia-san.”
“Aa, vậy sao?”
“Firo-san và mọi người trong làng cũng có một nguồn lực chảy sang như vậy. Nguồn lực đó rất mạnh mẽ.”
Hô~... Năng lực cảm nhận của Atlas thật đáng nể.
Khi tôi còn đang ngưỡng phục thì Nữ Hiệp Sĩ dùng thanh kiếm của mình hạ gục một con ma thú.
Mặc dù cô ta không được tài năng như Rishia, nhưng năng lực của cô ta cũng rất đáng kể.
Hiện chúng tôi nhờ vào Atlas để quyết định xem chúng tôi nên đi đâu.
Cơ mà, do tôi vẫn luyện tập với con bé nên tôi cũng biết được đại khái.
“Xin hãy xem em, Naofumi-sama.”
“Ừm.”
Atlas chặn lại đòn tấn công trực diện của một con ma thú dạng lợn rừng, Razorback bằng một tay.
Con bé tuy chỉ dùng một ngón tay chĩa vào chỏm mũi của con Razorback nhưng con thú lại chẳng thể tiến thêm được bước nào mặc dù nó vẫn điên cuồng cố tiến tới.
Cái gì? Sức lực phi thường này là thế quái nào chứ!
“Xin lỗi.”
Tsun.
Atlas bay lên cao ngang phần trán của con Razorback, rồi đánh vào đó.
Chỉ có vậy... Mà con Razorback trắng mắt ra, sùi bọt mép và rồi ngã xuống.
Nó chết rồi à?
... Tôi vừa nhận được điểm kinh nghiệm.
Ansatsu-jutsu (Ám sát thuật) hay cái gì đó đại loại như vậy à!?
Sao trông nó còn đáng sợ hơn so với khi đánh bại con ma thú theo cách thông thường vậy chứ?
“Em làm được rồi.”
“Vậy sao...”
Là thiên tài thật đáng ngưỡng mộ. Thậm chí còn mạnh hơn cả Rishia và Nữ Hiệp Sĩ nữa.
Đó là chỉ tay không thôi đấy.
Mà ngẫm lại thì con bé có được đưa cho món vũ khí nào đâu.
À không. Con bé đã từng được đưa một thanh kiếm đó chứ, nhưng con bé lại không hề dùng tới.
Lv bình quân của ma thú là khoảng... 40. Nên thế này là ổn chứ nhỉ.
“Kyua!”
Còn về Gaelion, nó, cũng giống như Firo, thảy nguyên con Razorback cỡ nhỏ còn sống vào miệng và nhai ngốn ngấu.
Máu đang nhiễu quanh miệng nó—...
Un. Tuy cả 2 đều là thú ăn thịt nhưng Firo thì dễ coi hơn. Đơn giản vì với con chim đó, không đẫm máu như vậy, mặc dù vẫn có khi phải dùng móng vuốt xé thịt ra rồi mới tọng vào mồm.
“Thật là... Vai trò của mình là gì chứ?”
Bởi vì trước cả khi Taniko kịp xướng xong ma pháp, chiến đấu đã kết thúc rồi. Nên con bé cảm thấy chán nản trước 2 đệ tử của lưu phái Biến Huyễn Vô Song bí ẩn, cùng với Atlas, một thiên tài tộc Hakuko.
Chắc chắn trước những con ma thú baka này, con bé cảm thấy chưa hài lòng với năng lực hiện có của mình.
Như là ma pháp, hoặc là Gaelion.
“Đừng quá bận tâm. Ta cũng chỉ đứng nhìn không thôi.”
Bọn ma thú bị hạ trước cả khi tôi phải dùng đến khả năng phòng ngự của mình.
Vậy tôi đi theo để làm gì chứ?
Hiện lúc này, tôi vẫn đang dùng Hate Reaction để dụ bọn ma thú ở khu vực chung quanh lại, sau đó chúng tôi quyết định đi đến nơi có những con ma thú mạnh hơn một chút.
Không lâu sau đó, khi chúng tôi bay sâu vào trong núi, những con ma thú lai rồng bắt đầu xuất hiện.
Aa, những con rồng, theo tôi nghe được, thường sống ở vùng biên giới.
Nhờ vào Fitoria mà Dragon hệ không thể giải phóng được dẫu có cho hấp thụ bao nhiêu tài liệu sống đi chăng nữa.
Cơ mà chuyện đó có thể sẽ được giải quyết cùng với sự phát triển của Gaelion, nên cũng chẳng phải là vô nghĩa.
Cuối cùng cũng tới lượt tôi ra tay, kìm hãm một con ma thú. Và thừa dịp lúc nó sơ hở, những người khác tung đòn kết liễu.
Sau đó, lần lượt từng con con ma thú yếu kia bị tiêu diệt.
Trong thời gian đó, tôi chuyển sự chú ý sang phía Gaelion.
Do Taniko đang có mặt nên nó ẩn mình đi. Nhưng tôi lại cần nói chuyện với con Gealion Già.
Nếu một con Long Đế mà xuất hiện ngay đây, tình hình sẽ rất nghiêm trọng.
“Iwatani-dono, tôi có điều muốn nói.”
Nữ Hiệp Sĩ nắm lấy cơ hội đó và hỏi tôi.
“Chuyện gì?”
“Tôi có nghe nói rằng ngài gọi chúng tôi bằng những Nickname kỳ lạ ở trong đầu.”
“Ồ. Về chuyện đó à. Đúng vậy, những ai không nói tên ở trước mặt ta sẽ được ta gọi bằng những đặc điểm tượng trưng.”
“... Vậy?”
Taniko kinh ngạc nhìn tôi.
“Mu, nếu theo logic đó thì tôi chưa từng nói tên mình cho ngài. Vậy ngài đã gọi tôi bằng cái tên quái gì vậy?”
“Nữ Hiệp Sĩ.”
“Đó còn chẳng phải là tên của tôi. Đó chỉ là chức vụ của tôi thôi.”
“Nhưng ở MelroMark này, chẳng có mấy phụ nữ giữ chức vụ Hiệp Sĩ đâu. Thêm nữa, chỉ có một mình cô trong lãnh địa của ta, nên như vậy là được rồi.”
“Thật là... Ngài y như người ta nói, Iwatani-dono.”
Nữ Hiệp Sĩ ngạc nhiên không thốt nên lời.
Nếu không muốn bị gọi bằng một cái tên khác thì ngay từ đầu, cô phải xưng tên ra trước. Chỉ vậy thôi.
“Còn tôi thì sao?”
“Taniko.”
“Tại sao chứ? Ông biết tên tôi cơ mà?”
“Windia phải không? Vì nó phiền phức quá, nên thế là ổn rồi.”
“Không ổn! Không ổn chút nào!”
Sadina đã từng bảo đừng nên gọi họ bằng những cái tên đó, nhưng... Mờ cờ nò. (Mkn = mặc kệ nó: V)
“Nó vẫn tốt hơn so với Ping-Pong Dash.”
“Đ, đó là tên của Gaelion à!?”
Tôi mặc kệ Taniko đang không ngừng kêu “Gya gya” ầm ĩ bên cạnh và nói với Atlas đang đứng ở vị trí ngay trước tôi.
“Atlas đã biết về chuyện này rồi, đúng không?”
“Đúng vậy ạ... Và em cũng muốn có một Nickname.”
... Biến thái à?
Ngẫm lại thì cũng tốt thôi, nhưng tôi cảm thấy chuyện này không tất yếu lắm, nên tôi quyết định ngừng tại đây.
Mà, nếu nói về tính tất yếu thì những thứ như tên gọi cũng chẳng cần thiết.
“Cái tên đó cũng chẳng dài đến nỗi cần tới một Nickname, đúng không? Ta có thể nhớ được nó.”
Raphtalia thì—... Tôi chẳng hề muốn gọi em ấy bằng một cái nickname nào cả. Vì sao nhỉ?
Còn tên Firo vốn ngắn rồi, nên chẳng có vấn đề gì hết.
Mà nói thẳng ra thì, bản thân cái tên Firo vốn có thể xem như là một Nickname cho loài FiloRial rồi.
“Nhưng em nghĩ rằng có một cái tên do Naofumi-sama đặt cho sẽ rất tuyệt vời.”
“U—n... Nhưng nếu là anh trai của ngươi thì có vài cái tên đó.”
Cho cái tên siscon đó, cái tên đầu tiên là Alps, và do nó gần giống với Ateuma, nên là Ateuma.
Gần đây, tên nhóc đó cũng gần giống với Rishia ở sự bình dị nên một cái tên mới có lẽ sẽ từ đó mà ra.
“Thật ạ?... Onii-sama, cũng có sao. Em ghen tị quá.”
“Nhân tiện, Rishia, tên của em là ‘Itsuki no Okkake’.” (Kẻ bám theo Itsuki) (Okkake là rượt đuổi, cũng có nghĩa là những cô gái đi cổ động cho các băng nhạc)
“Fueeee! Em có nói gì đâu!”
“Ngoài ra, còn ‘Fueee’ nữa đó.” (Không nhịn cười nổi với mấy cái nickname này =]])
“FUEEE...”
Tôi đã mệt lử rồi.
Khi đang tán dóc, tranh thủ lúc ánh mắt của Taniko nằm ở nơi khác, tôi nói với Gaelion.
Có vẻ như những con rồng sống ở vùng này không mang mảnh vỡ Long Đế nào cả.
Dù có hơi phiền phức nhưng vì sự phát triển của Gaelion nên cũng được thôi.
Vậy là Lv của tất cả mọi người đều tăng lên, tuy vậy, có một người tăng trưởng thật đáng ngạc nhiên.
Ngay khoảnh khắc Lv nhảy từ 70 lên 71, toàn bộ Status đều nhất loạt tăng lên khoảng 30%.
Tên của người đó là Rishia Ivyred.
Chẳng lẽ đó là thành quả của tu hành sao?
Không. Bởi vì việc rèn luyện cơ thể và Status Ma pháp hoạt động khác nhau. Nên nó không thể nào giúp tăng nhiều đến thế được.
Cũng trong ngày đó, con bé lên được Lv 72, và những stats vẫn tăng lên khoảng 30%.
Tôi bảo con bé cởi bộ Firo Kigurumi ra và tính toán lại, bây giờ chỉ số của con bé đã bằng một nửa Status của Raphtalia vào lần cuối tôi gặp em ấy.
Vốn dĩ, chúng chỉ ở khoảng 1/3 mà thôi. Nhưng với tình hình này, khi con bé đạt tới Lv 75 thì chỉ số của con bé sẽ bắt kịp được với Raphtalia.
Mà nhớ lại thì trước đây Babaa từng nói Rishia là...
『Đứa trẻ này là một tài năng trăm năm có một—!』
Như vậy đấy...
Chẳng lẽ Babaa đã thấy trước được điều này ư?
Đến khoảng Lv 70 mới đột ngột phát triển đến vậy, đúng thật ‘Đại khí vãn thành’ [2], nhưng tôi nghĩ sẽ có một giới hạn nào đó.
Cần phải nhắc lại là Rishia đã bị tên Itsuki vứt đi rồi trở thành thuộc cấp của tôi ở Lv 68.
Thế là, từ nay về sau tôi phải quan sát Rishia kỹ hơn nữa.
Chú thích
[1] Phược Đột: Cú đâm trói buộc.
[2] ‘Đại khí vãn thành’ nghĩa là ‘Tài năng nở muộn’.