*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chúng tôi nhanh chóng lái xe chạy trốn khỏi tên Motoyasu và cuối cùng thì cũng về làng an toàn.
Tách... Tách...
Có tiếng lách tách vang lên từ phía sau lưng tôi. Có vẻ như quả trứng sắp nở rồi.
Tôi lấy quả trứng khỏi lưng mình để kiểm tra nó.
“Quả trứng sắp nở rồi ạ?”
“Có lẽ là vậy.”
Chiếc xe đang rất lắc lư do Firo đang phải chạy thục mạng.
À thì... Dù sao cũng đã xảy ra chuyện như thế mà.
Quả trứng này lớn hơn quả trứng của Firo. Dù nó không to đến nỗi tôi phải ôm kè kè bên tay, nhưng nó cũng lớn cỡ một quả trứng đà điểu.
Những vết rạn bắt đầu xuất hiện trên bề mặt quả trứng, và từ đó, một con rồng con phá vỏ chui ra.
“Những con rồng thường ăn gì nhỉ?”
“Có lẽ là ăn thịt.”
“Chúng ta có miếng thịt nào không?”
Chúng tôi vẫn còn một ít thịt xông khói và thịt khô trong nhà kho của làng, nên có lẽ sẽ tạm ổn, nhưng...
“Ta sẽ hỏi Rat.”
“Vâng.”
Mặc dù ghét rồng, nhưng cô ta có lẽ sẽ nói.
Dạo gần đây, Taniko đã trở nên khá phiền nhiễu.
“KYUAAAA!”
Con rồng đã ló đâu ra khỏi vỏ trứng và nó bắt đầu cất tiếng kêu.
“Nó nở rồi ạ?”
“Đúng vậy.”
Thật đáng nhớ làm sao. Firo cũng đã ra đời như thế này... À không, con bé năng động hơn thế này nhiều.
Con rồng con to gần bằng đầu tôi. To hơn nhiều so với Firo.
“Hình dáng của nó trông lạ lạ thế nào ấy.”
Cơ thể của nó màu đen tuyền có ánh kim. Sau lưng là một cặp cánh quá nhỏ so với cơ thể.
Cái đuôi thì lại quá to.
Nó có hai sừng trên đầu, nhưng cơ thể thì lại chưa mọc vảy.
Tôi thử nhấc nó lên và nhận thấy nhiệt độ cơ thể của nó khá cao.
“KYUAA!”
Nó kêu lên một tiếng và giơ một chân lên như thể chào tôi.
“Chúng ta đặt tên gì cho nó đây?”
“Có lẽ cần một cái tên hay. Chúng ta sẽ cùng những người dân làng quyết định tên cho nó.”
“Vâng.”
“Vậy Firo chạy nhanh về làng nhé?”
“Chúng ta cũng ở khá gần rồi, nên không cần vội vã làm gì.”
Sẽ không hay chút nào nếu con rồng vừa mới nở ra lại bị chết vì say xe.
À, phải rồi.
Tôi cũng nên cho cái Khiên hấp thụ mảnh vỏ trứng.
... *tách!
Chuyện gì vậy? Cái Khiên phát ra tia lửa.
... Chuỗi hiện đã bị khóa.
Bị khóa?
Ừm, bây giờ nghĩ lại thì... Tôi đã lên Lv khá nhiều, nhưng vẫn chưa mở khóa được cái khiên nào thuộc chuỗi của rồng cả.
Con Rồng Zombie (Hủ Long) thì không mở khóa được cái khiên nào hết, mà tôi thì lại chẳng gặp được một con rồng nào khác.
Không biết lý do là vì sao, nhưng hiện tôi vẫn chưa mở khóa được bất kỳ chiếc khiên hệ Rồng nào.[1]
Chiếc khiên mà tôi có gần lúc đó nhất là Khiên Cuồng Nộ.
Sau này tôi có nên dẫn theo Raphtalia và Firo đi vào trong núi không nhỉ?
Tôi không rõ với chỉ số bị sụt giảm dưới sự ảnh hưởng của lời nguyền như thế này, tôi có thể chiến đấu đến mức nào.
Tuy vậy, có rất nhiều thứ tôi cần phải thử nghiệm.
Do sự việc với tên Motoyasu làm tôi quên béng đi, nhưng tôi cần phải sớm đến Thành Phố Lâu Đài.
Tôi cần một ít cát của Đồng Hồ Cát Chạm Rồng để mở khóa kỹ năng Dịch Chuyển, tiện thể mua luôn ít vũ khí của Lão Già nữa.
“Fu fu... Dễ thương quá. Nó làm em nhớ lại lúc Firo còn nhỏ.”
Raphtalia nhẹ nhàng dùng ngón tay khều con rồng con.
Con rồng con chụp lấy ngón tay của Raphtalia và gặm nhẹ nó.
Con vật này là hiện thân của tình dục sao?
Tôi phải nuôi nó thật cẩn thận mới được.
Chúng tôi về đến ngôi làng và tôi đậu chiếc xe kế bên phòng nghiên cứu của Rat.
Raphtalia đi nói chuyện với những người trong làng, còn Firo thì chạy sang thị trấn kế bên để tìm Melty.
Còn tôi thì đi thẳng vào phòng nghiên cứu của Rat.
“Yo.”
“Ara, có vẻ như là con rồng đã nở rồi.”
“Đúng vậy.”
Tôi nhấc con rồng con lên cho Rat thấy.
“Được rồi. Để tôi khám cho nó.”
Rat chăm chú quan sát con rồng và nhẹ nhàng sờ nắn nó.
“Được rồi. Không có vấn đề gì cả. Và đây là một con đực.”
“Thế thì tốt.”
Chắc là sẽ không có vấn đề gì nếu nó có thể biến thành người như Firo. À mà khoan, nội cái khả năng có thể biến thành người đã là một vấn đề rồi.
“Vậy ta nên cho nó ăn gì? Thịt à?”
“Mặc dù có khuynh hướng ăn thịt, nhưng nó lại là loài ăn tạp. Ngài cho nó ăn thứ gì cũng được.”
Khi Rat thả ra, con rồng liền nhào đến và leo lên người tôi. Nó đang làm cái gì đây?
“Có điều gì ta phải đặc biệt đề phòng không?”
“Không được cho nó ăn sau nửa đêm. Sẽ có chuyện xấu xảy ra đấy.”
Loài Ác Ma gì thế này?[2]
Là loài đó à! Cái loài không được phép té nước lên nó ấy?
“Nhân tiện thì đó chỉ là lời nói đùa thôi. Ngài chỉ cần cẩn thận trong việc cho nó ăn gì. Rất có thể nó sẽ bám theo ngài để đòi ăn đấy.”
“Hiểu rồi.”
“Tôi khuyên ngài nên nhanh chóng dắt nó đi săn. Sự đói ăn của một con rồng đang lớn không phải là chuyện đùa đâu. Ngài cần phải giải quyết nó nhanh chóng.”
“... Đó là điều ta cần phải lo lắng à?”
“Đúng vậy. Nhưng ngài Bá Tước này, hầu hết những đứa trẻ trong làng không hề thua kém con rồng trong khoản đói ăn đâu đấy.”
Rat bắt đầu nói chuyện bằng cái giọng kẻ cả. Và cô ta tự ý đưa ra kết luận.
“Con rồng này thuộc chủng loài nào vậy?”
“Nó có một phần loài Wyr, một chủng loài rất trung thành. Hình như đây là con lai giữa loài Wyr thuần chủng và loài Tyrera.” [3]
“Loài Tyrera?”
“Đó là một con ma thú trông như một con thằn lằn khổng lồ. Bọn chúng không bay được, nhưng lại dùng để chuyên chở rất tốt. Mặc dù không thường gặp nó cho lắm.”
“Àー...”
Tôi không hề biết về loài đó, cũng như chưa từng trông thấy chúng.
“Đó không phải là một loài ma thú sống ở MelroMarc, nên chắc hẳn ngài chưa từng thấy. Ở quốc gia này, tôi chưa từng thấy có ai đó nuôi nó.”
“Vậy sao?”
“Nó rất thường gặp ở Faubrey, Shildfrieden, và Silt Welt. Nơi ở tự nhiên của chúng rất hạn chế.”
“Ồ...”
“Ngài Bá Tước này, phạm vi hoạt động của ngài đúng là rất nhỏ.”
“Tự ta cũng biết điều đó.”
Đừng có nhấn mạnh tới những việc chả có liên quan gì tới cô chứ!
Trong khi 3 tên Anh Hùng kia được gởi đi đến các nước khác, tôi lại bị mắc kẹt ở cái nơi này.
Tôi cũng chưa từng có một nhiệm vụ có tính liên quốc gia nào cả.
Nếu có thể kiếm lợi được từ đấy, tôi sẽ xem xét lại, nhưng giờ không phải là lúc suy nghĩ về chuyện đó.
Nhưng tôi không cho rằng mình sẽ sớm được rảnh rang... Có lẽ tôi sẽ để cho các nô lệ của mình đến những quốc gia khác để kinh doanh.
Hừm... Có lẽ tôi cần phải đi hỏi Nữ Hoàng rồi.
“Ra là ngài ở đây.”
Nữ Hiệp Sĩ cùng Taniko đi tới.
“Có chuyện gì vậy? Bộ có gì xảy ra sao?”
“À――”
“Bé rồng này mới nở từ trứng ra, phải không?”
Taniko cắt ngang lời của Nữ Hiệp Sĩ và nhìn chằm chằm với đôi mắt chớp sáng vào con rồng con.
“Kyuaa!”
Con rồng non thì rất phấn khởi, nó chẳng có vẻ gì là sợ người lạ cả.
“Giờ hãy đi chơi với con rồng này đi. Chị có việc cần phải nói với Naofumi-dono.”
“Vâ~âng”
“Tại sao ngươi lại nghe lời của cô ta mà lại không nghe lời ta?”
Ta đường đường là chủ nhân của ngươi mà!
... Mà, con bé cũng sẽ giúp tôi chăm sóc cái phiền toái đó một lúc...
Tôi đưa Taniko con rồng rồi quay sang Nữ Hiệp Sĩ.
“Rồi sao? Chuyện gì vậy?”
“À, hình như là quốc gia đã gởi đến cho ngài một người cố vấn chiến đấu.”
“Một người cố vấn chiến đấu?”
“Ngài biết công việc đó là gì mà, phải không?”
“À, thì... Là một người dạy cách thức chiến đấu? Ta tưởng rằng cô đã dạy những dân làng rồi chứ...”
“Không sai. Nhưng người được gởi đến lại là một chuyên gia trong lĩnh vực này.”
Nữ Hiệp Sĩ có vẻ như rất muốn lôi tôi đi đến gặp người đó ngay lập tức. Cô ta bắt đầu giải thích.
“Đó là người truyền thừa của lưu phái Hengen Musou (Biến Huyễn Vô Song) huyền thoại. Người đó đến đây đề giúp sức cho Iwatani-dono.”
“Hengen Musou? Cái gì vậy, trường phái nào thế?”
Nghe y như cái tên do một đứa Chuunibyou nghĩ ra.
“Trong quá khứ, đó là một môn phái huyền thoại, được lưu truyền là chưa từng thất bại trong chiến trận. Tôi đã có nghe những câu chuyện về môn phái này khi còn nhỏ. Truyền nhân cuối cùng của môn phái này đã nói rằng môn phái này không còn cần thiết trên đời nữa, và đã dự định sẽ đem nó xuống mồ theo mình. Nhưng sau khi được Iwatani-dono giúp đỡ, người đó đã quyết định lưu truyền môn võ này vì lợi ích của thế giới.”
“Hôー... Mạnh vậy sao?”
“Đúng vậy. Trường phái này đã lưu lại dấu ấn trong lịch sử của khắp mọi quốc gia. Cũng giống như là huyền thoại về Tứ Thánh và Thất Tinh Anh Hùng vậy.”
“Cái trường phái này nổi tiếng đến thế à?”
“Tuy nhiên, khoảng nửa thế kỷ trước, những mâu thuẫn nội bộ đã làm cho trường phái này mất đi gần hết võ sinh. Tất cả những người còn sót lại đã thề là sẽ không bao giờ lưu truyền nó nữa. Và người này là truyền nhân cuối cùng còn sống.”
Thật vậy sao? Trường phài kiểu gì vậy trời? Tôi bắt đầu tưởng tượng rằng nó xuất xứ từ một nơi có nhiều người mặc bộ giáp man di.
Anou... Kiểu như là một người truyền thừa thần quyền vậy.[4]
“Người đó rất nổi tiếng, đã từng góp mặt trong trận chiến lớn của MelroMarc.”
“Ai vậy?”
“Họ nói họ có quen biết với ngài, nhưng...”
Ai vậy? Tôi có biết họ sao?
“Nếu ngài không thể nhớ ra đó là ai, tôi nghĩ tốt hơn hết là ngài nên đi gặp họ. Tôi muốn mình có thể tham gia vào các buổi học với người đó càng sớm càng tốt.”
Xét theo thái độ của Nữ Hiệp Sĩ, đó ắt hẳn phải là một người cực kỳ giỏi.
Nữ Hiệp Sĩ nắm chặt tay tôi và kéo tôi đi đến đó.
“Ta đi đây. Có điều gì mà cô cần báo cáo không?”
“Lần sau, ngài có thể kiểm tra tiến độ công việc của tôi trên những cây Bioplant không? Tôi cho rằng ngài cần phải thực hiện một số cải tạo lên chúng.”
“Được.”
“KYUAA!”
“Ngươi nên... Cho nó ăn gì đó đi. Ta sẽ sớm đi luyện Lv cho nó.”
Taniko, vẫn đang chơi đùa với con rồng, gật đầu nghe lệnh tôi.
Tôi đoán chừng lần này, con bé sẽ nghe lời tôi.
Con bé không hề phản đối việc giết những con ma thú hoang dã vô tội.
Triết lý của con bé có lẽ cũng từa tựa như là ‘Nhược Nhục Cường Thực’ (Cá Lớn Nuốt Cá Bé) vậy.
Thế tóm lại, chính xác thì con bé muốn làm cái quái gì?
“Tên của em sẽ là Gaelion.”
“Đừng có tự tiện đặt tên cho nó.”
“KYUAA!”
Con rồng con gật đầu. Ngươi đồng ý với cái nào vậy? Tên do Taniko đặt hay là lời nói của ta?
Tiện thể, những người dân làng khác cũng đang cố suy nghĩ một cái tên cho con rồng non.
Tuy vậy, ngay khi biết Taniko đã đặt tên cho nó, bọn họ mất hứng ngay. Và thế là cái tên đó được thông qua.
Chú thích
[1] [spoiler]Lý do sẽ được tiết lộ ở các chương về sau[spoiler].
[2] (Eng T/N) Xem bộ phim Gremlins (1984) của Warner Bros để biết thêm chi tiết: V.
[3] “Wyr “là cách viết thiếu chữ” m “của” Wyrm” – cách viết cổ chỉ loài rồng.
[4] (Eng T/N) Xem manga Bắc Đẩu Thần Quyền (Hokuto no Ken) (1983-1988).