Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 138: Quan hệ cùng giới



Trans: Deforestation

Editor: LittleKai

“Em vẫn chưa hiểu sao phải phân chia ra nam và nữ.”

Con bé vốn luôn cho rằng mình chính là nam. Thế nên bây giờ con bé hoàn toàn bối rối.

Đúng không?

Firo?? Sao nhóc lại đột nhiên xen vào thế?

“Lý do để phân chia ra nam và nữ, chẳng phải là cho việc kết đôi sao?”

Câu trả lời của Firo làm Kiel càng thêm bối rối.

Đọc tình huống đi chứ... Firo vừa mới định nghĩa thế nào là nam thế nào là nữ bằng giọng nói ngọt ngào vẫn còn vang trong không khí.

Thật thẳng thắn làm sao!... Có vẻ như con bé đã hiểu được hầu hết lời giải thích của Firo.

Tôi nhìn Raphtalia và lắc đầu.

Rishia thì sao? Con bé hét lên “Hoàn toàn khác!” Khi nhìn về phía cuộc nói chuyện đang diễn ra.

“Này, Chim. Tại sao mi biết nhiều đến thế?”

“Thôi nào! Firo biết từ đầu rồi.”

Có phải là ký ức có được do gen di truyền không?

Không, không lẽ nào... Chẳng lẽ có chuyện gì với một con Philorial Trống mà con bé tình cờ gặp được trong khu rừng nên mới biết.

“Chuyện đó cũng đáng nghi lắm.”

Firo thốt lên kháng nghị lại lời tôi vừa mới nói.

Để biết chắc về điều này. À, trừ khi bạn nhìn thấy Firo đẻ trứng mới biết được.

“Booo!!” (Tiếng hờn dỗi)

Sự việc càng lúc càng trở nên phiền toái.

Mọi người, kể cả Raphtalia, khuôn mặt đều đỏ bừng hết lên.

Ôi tuổi trẻ... Chúng trông như thể là vừa mới nổi lên khỏi mặt biển vậy. Chúng vẫn ổn đấy chứ?

“E-Em thật không thích chuyện này! Làm sao em có thể làm chuyện đó được! Em sẽ không bao giờ làm chuyện đó với Khiên nii-chan!”

“Sao ta lại phải làm chuyện như vậy chứ?”

Tôi muốn chúng ngừng những lời nói như thể tôi mua chúng chỉ để làm “sex slave”.

Chết tiệt. Thật khó chịu...

Tôi đang sắp điên lên với cái chủ đề về tình yêu này rồi...

Tôi chẳng muốn gì hơn là Bitch sớm bị bắt để ả ta phải chịu Sự Trừng Phạt Thần Thánh.

“Dừng ngay cái chủ đề ngu ngốc này lại... Kể từ bây giờ, yêu đương là bị cấm.”

“Hở-ở-ở-ở-ở”

Đám nô lệ hò hét phản đối.

Nói gì cũng vô dụng.

Đây là cuộc chiến chống lại Đợt Sóng sắp đến chứ không phải chống lại cái khủng hoảng tỉ lệ sinh đẻ đang giảm xuống.

Tôi ở đây để chăm sóc tất cả bọn chúng, nơi đây không có chỗ cho lũ nhóc ranh vô tích sự.

“Không được nghĩ về những chuyện tầm thường như vậy. Làm chuyện đó khi thế giới đã yên bình lại ấy.”

“Em vẫn chưa hiểu.”

“Tại sao ư? Tại sao ta lại quyết định như thế hả? Đơn giản vì ta không thích. Nhìn xem. Raphtalia cũng có thích chuyện đó đâu.”

(T/N: Wow, anh ý thật cool khi trả lời chỉ với lý do “ta không thích”)

“Raphtalia-chan?”

“Ể?”

Chẳng hiểu sao tôi lại cất cao giọng nói đến Raphtalia.

À,... Ra là tôi đang cố gắng thay đổi chủ đề. Có vẻ như Raphtalia cũng nhận ra điều đó.

“Mục đích của chúng ta là chiến đấu chống lại Đợt Sóng. Trong 3 tháng rưỡi tới đây, ta sẽ mang theo bất cứ ai mong muốn chống lại Đợt Sóng cùng với chúng ta. Và dĩ nhiên, ta sẽ không ép buộc các ngươi.”

“Ể? Đợt Sóng đó ư?”

“Đúng vậy. Ta được triệu hồi đến thế giới này để chống lại Đợt Sóng đã tước đi gia đình của các ngươi. Nên ai muốn chiến đấu thì hãy báo với ta.”

Hiện chỉ có 8 người. Tôi cần thêm. Tôi muốn tạo thêm nhiều nhóm nữa.

Một ai đó từ một đội quân chiến tranh tình nguyện tham gia là lý tưởng nhất. Bọn trẻ này vẫn chưa thích hợp cho chiến đấu.

Sau khi nghe tôi nói, Kiel trở nên yên lặng.

“Bởi vì là nữ nên em vô dụng à?”

“Hả? Sai rồi. Hãy nhìn quanh ta đi.”

Tôi chỉ về hướng Raphtalia, Firo và Rishia.

“Nghĩ lại thì... Sao tất cả họ đều là phụ nữ vậy? Thật không thể tin nổi!”

Con nhóc Kiel này thật nhạy bén! Chuyện bắt đầu phiền phức rồi đây.

“Ngươi... Thế nào, ngươi muốn sao? Tham gia hay là không?”

“Cấm tình yêu hả! Ngài chỉ muốn phụ nữ hầu hạ mình thôi.”

“Ngoài ta ra, Raphtalia cũng không có vấn đề gì với những người đàn ông khác.”

“HỞ!?” (Raphtalia)

“À, đúng vậy!?” (Firo)

“Còn Firo!?” (Kiel)

“Giống đực chẳng là vấn đề gì cả” (Naofumi)

“Booo!!” (Firo)

Đám nhóc này vẫn đang rất bất mãn. Có vẻ như tôi phải làm cho chúng hiểu.

“Nam và Nữ bình đẳng. Ta sử dụng bất cứ ai có hiệu quả. Vậy nên đừng có nhầm lẫn.”

“Ra vậy... Khiên nii-chan, em hiểu rồi! Đó là song kiếm!”

Một đứa nữ nô lệ nói.

Dường như con bé hiểu nhầm điều gì rồi.

“Không phải vậy...”

“Hả? Hả? Song kiếm là gì?” [1]

Firo không biết câu đó có nghĩa là gì. Suy cho cùng thì đó cũng chỉ là ký ức di truyền mà thôi.

“Lần... Lần đó, em nghe được lúc bị bán đi.”

“Giải thích thì... Mà thôi. Tình yêu sẽ làm cho các ngươi không thể chiến đấu. Rắc rối lắm. Do vậy, yêu đương bị cấm tiệt.”

Các nô lệ đã thõa mãn chỉ trừ có Kiel miễn cưỡng gật đầu.

“Hiểu rồi... Em đoán chỉ cần chiến đấu thật tốt là được chứ gì.”

“Ồ! Tuy nhiên, hãy nghĩ đến lúc cuộc chiến kết thúc,... Không, Ta có thể trở nên càng nổi tiếng hơn, nên Kiel phải luyện tập bán rong.”

“Chuyện gì vậy trời?”

“Em có khuôn mặt trông được lắm. Nên ta cho là nên tận dụng nó. Nhưng vì em khá nhút nhát nên chắc có lẽ em không thích hợp để đi bán rong.”

“Em hả?? Kh-Không đời nào...!!”

“Tốt lắm. Ồ! Phải rồi; Em nên đi loanh quanh trên đường phố. Con người luôn có những cách thức thô tục hơn để giải trí đấy.”

“Khiên nii-chan. Cái cách anh nói chuyện mới là đáng sợ đấy.”

Nói điều đó là kỳ lạ lắm à??

Dẫu sao đi nữa, tôi mà mang Kiel theo khi đi bán rong, đảm bảo tôi sẽ có thể bán được rất nhiều trang sức cho các quý bà.

Cùng với Raphtalia, các ông các bà ấy sẽ xếp thành cả hàng dài để xì tiền ra mua những món trang sức đó.

“À, Kiel này!”

“Gì vậy?”

“Ta chấp nhận tình yêu đồng giới. Vậy nên cứ tự do vui chơi với Raphtalia đi nhé.”

Trông như thể là tôi đang ghen vậy.

“Nói như vậy, anh muốn Raphtalia-chan giết em à?”

“Nhóc có thể ngã xuống và lăn lộn[2]. Dựa trên những gì ta đọc được trong manga thì Raphtalia là loại người ít có khả năng từ chối.”

“Manga là gì vậy?”

“Thứ đó rất tốt. Dù sao, ta sẽ thích hơn nếu Raphtalia nổi loạn lên một tí.”

“K- Kh- không phải tớ!”

Kiel bắt đầu run rẩy. Nhìn chằm chằm về phía trước...

“... Naofumi-sama?”

Raphtalia vừa cười vừa tiến về phía tôi với ánh nhìn đầy sát khí.

Hắc... Chắc tôi lại lỡ chạm vào một chủ đề bị cấm rồi.

“Đó là lý do tại sao. Mọi người, giải tán. Nhớ mang về đồ biển đấy.”

“Vâng”

Một lúc sau, Nữ Hiệp Sĩ đi đến bãi biển.

“Tôi có nghe rằng ngài đang chơi ở trên bãi biển. Ra đó đúng là thật.”

“Dạo gần đây, bọn chúng làm việc rất chăm chỉ. Đây chỉ là phần thưởng cho chúng.”

“Tôi cho rằng bọn trẻ đã được thưởng đủ rồi.”

Chắc vậy. Nhưng bản thân tôi cũng muốn ra biển và thưởng thức ít hải sản.

“Tôi cũng tham gia cuộc vui với họ luôn.”

Nữ Hiệp Sĩ xuống biển trong bộ đồ bơi và bơi cùng với Raphtalia.

Dù cô ta tỏ ra khá khôn khéo, nhưng vẫn chuẩn bị loại đồ bơi như thế... Đất nước này theo cái kiểu gì thế?

Nói thêm về người phụ nữ này, cô ta quan hệ khá tốt với Raphtalia.

Chắc không liên quan đến cái chủ đề tình yêu đồng giới vừa rồi, nhưng vẫn đáng nghi lắm.

Thực sự mà nói thì, có yêu ai đó cũng là điều tốt thôi. Nó sẽ gia tăng các mói lo, nhưng họ cũng sẽ giúp cho bạn khi cần.

“Naofumi-sama”

Raphtalia vừa vẫy tay vừa gọi tôi.

“Chuyện gì thế? Chết đuối à?”

“Làm sao em có thể nói được nếu bị chìm chứ! Bỏ qua chuyện đó, có phải ngài đang nghĩ đến chuyện gì thiếu đứng đắn phải không?”

Làm thế quái nào Raphtalia lại biết được?

Ngay cả Firo có vẻ cũng đã nhận thấy.

Kể cả trong việc buôn bán và kinh doanh, không ai có thể đọc được bất cứ điều gì qua biểu hiện của tôi, nhưng...

“Có nói dối cũng vô ích, ngài biết chứ?”

“À! Phải rồi. Bọn trẻ trở nên hoạt bát, năng nổ như vậy không tuyệt sao.”

Vì chuyện này rồi sẽ lại mời gọi thêm rắc rối. Tôi đánh trống lảng sang chuyện khác.

“Khiên nii-chan, em bắt được rồi.”

Niềm vui mừng hiện rõ trên khuôn mặt lúc Kiel mang cho tôi những còn sò và cá bắt được trong lưới.

“Rồi rồi”

Vỉ nướng đã nóng đỏ, sẵn sàng để bắt đầu nướng thức ăn.

Lại cảm giác này nữa. Cảm giác như thể hôm nay tôi đến đây chỉ để... Nấu ăn.

Tôi đang muốn rũ bỏ trách nhiệm đây; Tôi không muốn phải nấu ăn cho chúng nữa.

Một thời gian ngắn nữa thôi là những quả trứng ma thú sẽ nở.

Thực phẩm cũng được chuẩn bị đầy đủ nên đó không phải là chuyện đáng lo gì.

“Ăn nhanh lên. Sau đó, chúng ta sẽ quay về.”

“Vâng!”

Trời đã quá trưa và mọi ngươi chuẩn bị quay trở lại ngôi làng.

Ngày hôm qua, giai đoạn ấp trứng dựa trên bản hợp đồng cũng sắp hết.

Nên tôi đi vào nhà kho để kiểm tra tình trạng các quả trứng.

“Khiên nii-chan, anh đang làm gì vậy?”

“Chỉ là đang dự trữ lại lương thực. Hơn nữa, những quả trứng ma thú sẽ nở bất cứ khi nào.”

“Wow.”

“Vấn đề là... Con Philorial kia kìa.”

Loài chim đó thực rất xuất sắc khi kéo xe, nhưng thật đáng lo khi tôi sẽ có đến 2 con quái cực kỳ háo ăn.

“Firo à?”

Firo nghiêng đầu đầy hiếu kỳ.

“Không phải. Quả trứng này là một con Philorial.”

“Firo-chan có em trai hay em gái à?”

“Tuyệt thật!”

“Wow”

Ồn quá đi... Nếu nhìn kỹ đến vẻ ngoài, bọn chúng trông chẳng khác gì học sinh trung học cả, trông trẻ con quá.

“Chủ nhân, ngài có muốn đứa bé mới nở sẽ trở nên giống Firo không?”

Thật là đau đầu nếu muốn trả lời Firo.

Thôi, sao cũng được.

“Ta muốn con ma thú kéo xe, nhưng không được quá háo ăn.”

“Hưmm. Có lẽ. Được rồi.”

Tôi quay mặt về phía Firo và con bé trả lời như vậy.

“Như Chủ Nhân muốn; Em chắc chắn không được giống như Firo.”

Món tóc Ahoge trên đầu Firo đang di chuyển về phía quả trứng.

Có điều gì đó ở đó.

“Gia đình của Firo sẽ được sinh ra ư?”

Gia đình!

Ngẫm lại thì bất cứ con Philorial nào cũng đều là gia đình của Philorial Nữ Hoàng.

“Vậy thì... Nhóc đó sẽ trở nên thế nào đây nhỉ? Chủ nhân, em hy vọng nhóc đó sẽ trở nên thật tuyệt vời.”

“... Em sẽ làm vậy à?”

“Vâng.”

Firo đang rót ma thuật vào quả trứng khi con bé chạm vào nó.

“Chừng nào chưa có chỉ thị của Firo, em không được giống như Firo.”

“À!... Ta an toàn rồi.”

Tuy vậy vẫn có khả năng quả trứng này nở ra giống y như Firo.

Nếu phải nuôi một đám toàn Firo thì đảm bảo mọi thứ sẽ trở nên rất ồn ào. Tôi cho rằng cũng chẳng còn cách nào khác.

Tùy thuộc vào kết quả, chúng tôi có thể để việc nuôi dưỡng con Philorial cho Firo.

“Trứng nở rồi kìa.”

“Piiii”

Một con chim non Philorial nở ra. Nó có màu hơi tím.

Tiếp theo là 2 con sâu caterpillar... Khi bọn này lớn lên, chúng sẽ có thể kéo những cỗ xe. Tôi đặt tên chúng là Caterpiland. Tôi hấp thụ những mảnh vỏ trứng nhưng không có kết quả gì hiện ra.

Sau đó là 3 con gium đất. Dường như chúng là các ma thú có tên gọi là Dune. Liệu tôi có thể để việc cải tạo và duy trì độ phì nhiêu đất cho bọn này được chứ?

Tôi thiết lập những giới hạn lên chúng.

“Nhiệm vụ của mấy đứa là tăng Lv cho bọn chúng.”

“Vâng”

Những đứa nô lệ cảm thấy mình đã trở thành cha mẹ của những con thú mới nở, để chúng trên vai và trở lại chiếc xe ngựa.

Con Philorial non tiến về phía Firo, leo lên đầu con bé và kêu lên vui vẻ “Pyaaa”.

Trong những ngày vừa qua, tôi chỉ xem xét xem bọn trẻ có gặp rắc rối gì không.

Tôi, người đến từ thế giới khác, có phải đã trở thành ba nuôi của chúng?

Nếu thất bại trong Đợt Sóng,... Tôi nghĩ mọi việc và nỗ lực của chúng tôi đều uổng phí hết.

“À, ừm...”

Một nữ nô lệ ngập ngừng.

“Sao thế?” Raphtalia hỏi.

“Tớ sẽ học nấu ăn để có thể nấu cho mọi người bất cứ lúc nào. Mà chủ yếu là mình cũng không giỏi chiến đấu lắm.”

“Vậy nên, mình...”

Nữ nô lệ này bước xuống khỏi chiếc xe.

Chắc chắn đó là con bé đã hỏi Raphtalia xin bữa ăn đêm khuya trước đây.

“Ừ... Mình thực sự rất thích nấu ăn... Nhưng chiến đấu thì có hơi...”

“Vậy hả?... Ừ, cố lên nhé...”

“Ừm.”

Con bé gật đầu và đến đứng cạnh tôi.

“Mình đi đây.”

Raphtalia vẫy tay.

“Ừ, hãy cẩn trọng nhé.”

“Raphtalia-chan, vô lo như thế có ổn không?”

“Hả?”

Raphtalia vừa vẫy tay với cô bé muốn trở thành đầu bếp vừa lẩm bẩm.

“Cậu đang nói gì vậy?”

“Này?”

“Cậu không cần lo đâu!”

Gì thế?

“Được rồi, mấy đứa đi đi.”

“Vâng thưa ngài.”

Xe kéo bắt đầu lọc cọc chuyển bánh.

“Rồi, giờ thì giúp ta nào”

“Vâng.”

Thế là tôi dạy con bé cách nấu ăn.

Mặc dù chẳng biết vì sao, món ăn con bé nấu thì... Trông tệ lắm.

Tệ đến nỗi mà so với nó thì món ăn tạo ra từ chiếc Khiên còn ngon hơn nhiều.

“Khiên nii-chan khéo tay quá.”

“Vậy sao?”

“Đúng vậy. Thủy Thú ăn rất ngon.”

“Vậy sao?”

Tôi không có nói là tôi cảm thấy tốt gì về điều đó.

“Món này được tạo ra do năng lực của chiếc Khiên. Ta chỉ hình dung lại mùi vị của món ăn và nấu chúng.”

“Vâng! Khiên nii-chan dạy em các nấu món đó đi.”

Dẫu cho kết quả là tôi dẫm phải bãi mìn rồi, tôi vẫn mỉm cười và trả lời.

Thật tốt là tôi đã cười.

Kết quả là... Cuối cùng thì biến thành tình thế tôi mới là người được dạy. À thì, tốt thôi.

Con bé này thực sự rất thích nấu ăn, Tôi hy vọng con bé sẽ trở nên giỏi hơn nữa, Con bé có thể tạo nên tên tuối lớn sau này.

Chú thích

[1] Mình đoán chắc song kiếm hay hai kiếm ở đây ám chỉ Naofumi ăn tạp, nam nữ đều thích hết chăng?

[2] Fall and roll (コロッと落ちる): Chắc là một kiểu cầu hôn hay tỏ tình?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv